|
Phần mở đầu ©2025 Kites.vn | All rights reserved: x! a4 y& p0 g% A) ]% i7 I9 e, c
Khóa Trường Mệnh, tương truyền có thể tránh nạn, trừ tà cho trẻ con, “khóa” chặt sinh mệnh. Trẻ vừa sinh ra phải đeo tới năm mười hai tuổi, đây là tập tục của Hoa Hạ. 9 _: a2 b9 U7 F6 j, {2 w- n©2025 Kites.vn | All rights reserved
Một cặp vợ chồng nọ rất ân ái với nhau. Một ngày, người chồng bất ngờ qua đời, người vợ đau đớn vô cùng, đứa trẻ trong bụng mẹ bị sinh non. Đứa trẻ thân thể suy yếu, e rằng chưa tròn tháng sẽ đi theo cha nó. Người vợ đi nhiều nơi cầu cứu, gặp một người, người này hỏi: “Để đứa bé này được sống, cô chấp nhận trả bằng mọi giá? Có chấp nhận dùng mạng của mình đánh đổi?”. ©2025 Kites.vn | ' u/ K5 D! b* D) mAll rights reserved
Người vợ gật đầu. , g0 B7 M' `+ m©2025 Kites.vn | All rights reserved
Người này đáp: “Tôi có một chiếc khóa Trường Mệnh, có thể đem mười hai năm tuổi thọ của cô đổi lấy mười hai năm tuổi thọ của con trai cô, khóa tới năm mười hai tuổi, khóa gẫy, người chết. “Khóa Trường Mệnh” thực ra là “khóa đền mệnh”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved; {# P0 T/ t4 _ g r3 L: f1 D" O
Người vợ tiếp tục cầu cứu, thề thốt nếu đứa trẻ có thể khôn lớn trưởng thành, mình dù rơi xuống địa ngục trần gian, chịu mọi khổ cực cũng cam lòng. . |" e8 o2 O2 B S# O# x4 z! P3 P* G©2025 Kites.vn | All rights reserved
Người này trầm ngâm một hồi, cuối cùng chấp thuận. Người này nói chiếc khóa Trường Mệnh này có thể khóa mệnh đứa trẻ tới năm hai mươi tư tuổi, sau hai mươi tư năm sẽ đích thân tới lấy lại chiếc khóa. ©2025 Kites.vn | 7 X2 m; w y! t0 p- k7 ?All rights reserved
Người vợ ngậm cười ra đi. , z* ^6 a6 g4 a5 S# S+ O. s©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hai mươi tư năm sau… ©2025 Kites.vn | 5 S. s* j7 e$ |6 T1 SAll rights reserved ©2025 Kites.vn | 2 x9 m: _( T- H5 ?All rights reserved
CHƯƠNG 1: GƯƠNG NGƯ VĂN ©2025 Kites.vn | All rights reserved- M0 Q( `" B8 c3 K) W4 `5 G ; v$ H* s( G4 p: {: {: l/ |©2025 Kites.vn | All rights reserved
1 ©2025 Kites.vn | All rights reserved; |* L" y8 I3 L% t6 I
Hà Diệc Dao ngây người nhìn chiếc gương cổ hình tròn đặt trong tủ kính trước mặt, mắt không nỡ chớp. - s# _( ~; F/ \" p9 }) |, f©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Thích lắm à? Nếu thích thì thấy ra xem”. Gã chủ tiệm đồ cổ mỉm cười gợi ý. ' e0 P$ }" Q/ Y4 U5 n©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao gật đầu lia lịa, mặc dù cô biết có thể mình không đủ khả năng mua chiếc gương cổ này nhưng vẫn muốn cầm trên tay mân mê nó. ©2025 Kites.vn | All rights reserved4 w9 ^# O: |6 {$ X% E; p; {! i
Gã chủ tiệm đồ cổ mở khóa ngăn tủ, lấy chiếc gương đồng ra: “Đây là chiếc gương đồng ngư văn đời Hán rất hiếm gặp, bởi gương đồng đời Hán chủ yếu có họa tiết tứ thần long, hổ, phượng, điêu. Mặt ngoài mang mang cảm giác cổ kính, trong truyền thuyết đây là vật yêu thích nhất của danh tướng Hoắc Khứ Bệnh đời Hán, em gái, em thật có mắt”. , G7 A" y6 Z1 z& U1 H1 U©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao cẩn thận cầm chiếc gương cổ bằng hai tay, mắt không chớp nhìn bốn con cá chép sống động như thật hơi nổi trên mặt sau gương. Họa tiết điêu khắc đơn giản nhưng mềm mại, hình thù khác nhau, giống như đang bơi lội trong nước thật. Chiếc gương to chừng bằng lòng bàn tay cô, thân gương rất mỏng, nhẹ, chí ít nhẹ hơn so với cô tưởng tượng. Trong lòng Hà Diệc Dao đang thầm nghĩ chiếc gương cổ này có phải hàng giả không, đến khi lật lại nhìn thấy dấu vết trên mặt gương cô lại không dám khẳng định nữa. ©2025 Kites.vn | . `; m! Z- V0 c: e4 GAll rights reserved
Trên mặt gương khá trơn này đâu đâu cũng có vết xước, từng vết xước đại diện cho thử thách của những năm tháng vô tình, hình ảnh mờ mờ của bản thân ẩn hiện trên mặt kính, mỹ cảm mờ ảo của chiếc gương khiến Hà Diệc Dao không cam tâm đặt xuống. ©2025 Kites.vn | 2 m6 N( U0 D' v9 g( T) Y# qAll rights reserved
Cô vô tình bước vào tiệm đồ cổ này khi đang trên đường tới lớp học thêm, bởi vì tiệm đồ cổ này tên “Á Xá”, tấm biển mang đậm hương sắc cổ xưa mời gọi cô bước vào. Cô tò mò hỏi lai lịch của tên cửa tiệm, chủ tiệm đáp, mỗi món đồ cổ trong cửa tiệm đều có câu chuyện của riêng nó, được ghi chép rất nhiều năm, không ai lắng nghe. Bởi, chúng đều không biết nói, vì thế nơi này mang tên Á Xá . ©2025 Kites.vn | * x9 s& k9 N/ s$ R* U/ b3 LAll rights reserved
Rất có ẩn ý, Hà Diệc Dao bỗng cảm thấy thích thú với nơi này. ©2025 Kites.vn | All rights reserved- }2 l3 y6 Q j& n+ K4 L
Mặc dù trong tiệm rất tồi tàn, chẳng giống buôn bán gì, nhưng cô biết nếu mọi thứ được bày biện ở nơi đây là đồ thật, giá cả chắc chắn một học sinh lớp mười hai như cô không thể mua nổi. 2 U& O; [! b6 n# p8 i/ x' w3 p* Q©2025 Kites.vn | All rights reserved
Nhưng, đúng lúc chuẩn bị quay người bước đi, cô phát hiện ra chiếc gương cổ này. ©2025 Kites.vn | , ?1 P+ X* I) W) ~All rights reserved
Hà Diệc Dao biết mình là người có mới nới cũ, vì thế chỉ cần thứ nào vừa mắt nếu không mua thì thôi, đỡ phải để mốc meo trong phòng lại phải nghe mẹ càm ràm. 7 i/ l. E' y$ F1 o1 _3 C©2025 Kites.vn | All rights reserved
Nhưng cô rất muốn có chiếc gương cổ này! Phải làm sao đây? , N& ~$ h1 W8 k9 [; v©2025 Kites.vn | All rights reserved
Trong đầu Hà Diệc Dao chợt lóe lên một cái cớ hoang đường, bản thân cô cũng không hiểu tại sao mình lại ham muốn với chiếc gương cổ này như vậy, cô nghe thấy giọng mình vang lên rất bình tĩnh, rất bình tĩnh: “Anh chủ tiệm, nhóm kịch của trường em sắp biểu diễn một vở kịch, cần dùng một chiếc gương cổ, anh có thể cho bọn em thuê một tháng được không?”. Cô nghĩ mình chỉ ham cái mới, đợi một tháng sau có khi đã không còn thích chiếc gương cổ bẩn bẩn này nữa. ©2025 Kites.vn | ?8 N( |. y1 _, @3 m0 N. j" Q2 WAll rights reserved
Nhưng ngay cả bản thân cô cũng thấy yêu cầu này của mình có phần hơi quá đáng, đang định nói thêm vài câu để vớt vát thì không ngờ nghe thấy gã chủ tiệm đồ cổ trẻ tuổi nói “được”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved; l. I" u! V( ~
“Dạ?”. Hà Diệc Dao ngây người ra, sau đó mừng rỡ hỏi cần đặt cọc thứ gì, đặt cọc bao nhiêu tiền mới đủ. Kết quả gã chủ tiệm chỉ cần ghi lại thông tin thẻ học sinh của cô, ngoài ra không có yêu cầu gì khác. ©2025 Kites.vn | # T# L, { H* |! z' \0 U% X$ NAll rights reserved
Phù, có lẽ do mình nghĩ quá nhiều rồi, chiếc gương đồng này vốn là đổ dởm. Nhưng cô không muốn rời chiếc gương này, cảm giác mát lạnh khi chạm vào chiếc gương này thoải mái vô cùng, giống như chạm vào một nơi nào đó rất mềm mại trong tim. . l+ n5 ?8 r- }- L9 U( g©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Tiền đặt cọc chỉ là hình thức thôi, mười tệ nhé”. Gã chủ tiệm đồ cổ tùy ý nói. 1 S* f8 O1 O: B©2025 Kites.vn | All rights reserved
Rẻ thế á? Hà Diệc Dao hơi hối hận, sớm biết thế này cô đã hỏi thẳng giá của nó. Nhưng cô đã nói là thuê nên vẫn miễn cưỡng kí tên mình vào sổ ghi chép. Trong lòng nghĩ nếu một tháng sau mình vẫn thích chiếc gương cổ này thì sẽ nhất định hỏi rõ giá tiền. ' E( F# [# j$ m* n; [2 m$ [. }0 c©2025 Kites.vn | All rights reserved
Gã chủ tiệm trẻ tuổi nhìn tên cô trong sổ đăng ký, cặp mắt dài nheo lại càng dài hơn, những ngón tay thon lướt qua chữ “Dao” trong sổ, nói đầy ẩn ý: “À đúng rồi, còn một việc nữa”. ( e; u( R% F5 K* L©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Việc gì ạ?”. Hà Diệc Dao thích thú mân mê chiếc gương, khi nghe thấy chủ tiệm nói vậy liền ngẩng đầu lên theo phản xạ. + V9 |2 @# Y I: s/ N5 ~+ I©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Có một điểm em phải nhớ kỹ, tuyệt đối không được lau chùi chiếc gương này, tuyệt đối không được”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved5 f, v1 N6 X# e3 F* c/ p
Nghe thấy vậy Hà Diệc Dao hoang mang nhìn nụ cười khác lạ dường như vừa nhếch lên bên khoé môi gã chủ tiệm có dung mạo tuấn tú này, nhưng cô không để tâm. Lúc này cô chỉ để ý cho gương vào cặp, vội vã lao tới chỗ học thêm. ©2025 Kites.vn | c5 `8 e" R! n" V/ }+ j/ ZAll rights reserved
Đợi đến tối khi về nhà, Hà Diệc Dao bật ngọn đèn nhỏ trên bàn học, đặt chiếc gương vào lòng bàn tay ngắm nghía từng chút một, dường như muốn ghi nhớ nó vào trong đầu. / w B2 I% F9 c1 @4 }( u©2025 Kites.vn | All rights reserved
Nhưng buổi tối vẫn phải làm bài, Hà Diệc Dao ngắm đủ rồi liền dựng chiếc gương bên chồng sách tham khảo, để chiếc gương quay lưng về phía mình, có điều cô nghĩ mặt gương bị xước luôn có sức hấp dẫn hơn mặt lưng được chế tạo tinh xảo, nên cô bèn lật mặt gương quay lại. ©2025 Kites.vn | All rights reserved2 [# Q; C8 A. c% g
“Bị xước thế này các cô gái thời cổ đại làm sao trang điểm được nhỉ?”. Hà Diệc Daonhìn bóng mình mờ ảo trong gương, buột miệng lẩm bẩm. Cô nhìn những vết xước trên mặt gương, định lấy miếng vải cồn lau màn hình máy tính lau cho nó, nhưng khi vừa chạm vào mặt gương lời dặn dò của gã chủ tiệm đồ cổ đột nhiên vang lên bên tai cô. n! n; V% F( i. e' {" R©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Có một điểm em phải nhớ kỹ, tuyệt đối không được lau chùi chiếc gương này, tuyệt đối không được”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved& @$ ?& a0 n$ h3 x% L
Hà Diệc Dao đành đặt miếng vải xuống, chắc chiếc gương đồng này là đổ dởm rồi, gã chủ tiệm sợ cô càng lau càng mới đây mà. Ha ha! + w x$ W3 a2 h8 P©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao tâm trạng vui vẻ vùi đầu làm bài tập, mỗi lần nghỉ giải lao lại ngẩng đầu nhìn vào gương. Không hiểu sao mỗi khi nhìn thấy những vết xước trên mặt gương cô đều không nhịn được cười, tâm trạng cũng vui vẻ thoải mái hơn nhiều. ©2025 Kites.vn | : k/ u& \+ k R+ d. m8 X6 OAll rights reserved
Cô viết xong nét bút cuối cùng vào vở bài tập, vươn vai một cái sau đó nhìn về phía chiếc gương theo quán tính. Chính vì nhìn lướt qua một cái khiến trái tim cô chậm một nhịp. Bởi cô phát hiện ra bóng hình mờ ảo trong gương… hình như không phải mình… . h( i9 W6 H+ G4 @* P©2025 Kites.vn | All rights reserved
Chí ít, trên đầu cô không thể mọc thêm một búi tóc, hơn nữa, bóng người kia cũng không di chuyển theo bước chân cô… ©2025 Kites.vn | All rights reserved, E: w/ N6 z5 y
“Anh, anh là ai?”. Hà Diệc Dao tò mò lên tiếng hỏi, mặc dù biết chắc gì đã có người trả lời mình. ©2025 Kites.vn | 9 D( I) x% [+ O5 i* NAll rights reserved
Không tiếng hồi đáp. ©2025 Kites.vn | 5 h p" r! o. A+ ^. dAll rights reserved
Hà Diệc Dao thở phào nhẹ nhõm, đưa tay dụi mắt, chắc chắn do hôm nay giáo viên lịch sử cho bài tập kinh khủng quá nên mình mới bị ảo giác. Cô dứt khoát úp mặt gương xuống, đi ra phòng khách lên mạng, ăn chút điểm tâm. ! c* T# e" v' E3 H% [©2025 Kites.vn | All rights reserved
Từ sau khi lên lớp mười hai, máy tính bị mẹ chuyển từ phòng cô ra ngoài phòng khách. Mỗi ngày sau khi làm bài tập xong cô mới được lên mạng mười phút. Tìm tài liệu? Đương nhiên không dùng tới, sách tham khảo và sách tài liệu dựng đầy một bên tường trong phòng cô rồi. Mẹ cô nói không được dựa hoàn toàn vào máy tính, chẳng phải bây giờ đề thi đại học vẫn phải dùng bút viết hay sao? Đợi đến khi nào thi đại học tiến hóa như thi TOEFL cần sử dụng tới máy tính, sẽ phê chuẩn cho cô dùng máy tính để luyện tập. ©2025 Kites.vn | 1 b1 Z: b, P: @All rights reserved
Hà Diệc Dao đăng nhập QQ, tám chuyện hôm nay với bạn thân một chút là đến giờ tắm giặt, đi ngủ. Cuộc sống năm cuối cấp của cô bắt đầu từ kỳ nghỉ hè đã thảm như thế này, có thể đoán được sau khikhai giảng chắc chắn học thêm học bù đến mức vô cùng bi thảm. & v2 ]. {2 q2 O7 [ `©2025 Kites.vn | All rights reserved
Đến lúc nằm xuống giường Hà Diệc Dao đã rơi vào trạng thái nửa ngủ nửa thức. Nhưng đúng vào lúc sắp rơi vào cơn mơ, đột nhiên cô nghe thấy có giọng nói mỏng manh hư ảo phát ra trong căn phòng yên tĩnh: ( X! m, M" P2 K4 ^, |* ^/ K5 b# c/ o2 P©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Ngươi… ngươi là ai?”. ©2025 Kites.vn | : O7 x1 Y, j# k Z9 p' iAll rights reserved
Giọng nói nhẹ tới mức khiến Hà Diệc Dao lầm tưởng là ảo giác. Nhưng ngay giây sau đó cô ngồi bật dậy, đi tới bàn học bật đèn lên, liều mạng trừng mắt nhìn vào chiếc gương trong tay. / q8 x/ O( w) m/ X©2025 Kites.vn | All rights reserved
“…. Là ai?”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved. h u: |* e( D, k& q: w
Lần này giọng nói rõ hơn một chút, chắc chắn được vọng ra từ trong chiếc gương này. ©2025 Kites.vn | All rights reserved5 e7 ^; A7 l. c+ L
Dưới ánh đèn, những vết xước chằng chịt trên mặt gương càng rõ hơn, nhưng lần này Hà Diệc Dao khẳng định chắc chắn bóng người mờ mờ trong gương không phải cô. ©2025 Kites.vn | 0 s! D u! \ ~4 Y! k: w+ S* v0 b' w; jAll rights reserved
“Ngươi là ai?”. Người trong gương rõ ràng cũng nhìn thấy cô nên ngạc nhiên hỏi. ©2025 Kites.vn | % s! p6 g4 e# G2 I2 }7 X4 IAll rights reserved
“Tôi không phải ai… ta tên Hà Diệc Dao”.Hà Diệc Dao khẽ giọng dùng cổ ngữ đáp lại, mặt tối sầm, không biết có phải thần kinh mình có vấn đề không? Chiếc gương đồng này xem ra không phải hàng lởm, nó còn giam giữ một con quỷ nữa! Đương nhiên, cô vốn nghĩ chuyện này chẳng có gì đáng sợ cả, con quỷ này rõ ràng không thể xông ra được, nó có thể làm gì được cô chứ? ©2025 Kites.vn | $ B9 I7 j% S, t2 f7 \5 l. JAll rights reserved
“Ta là Hoắc Khứ Bệnh”. Lần này người trong gương đáp lại rất nhanh, hơn nữa giọng nói cũng rõ ràng hơn nhiều, còn có thể nghe ra đây là giọng đàn ông. 3 Z1 ~6 y9 K! ~9 Q9 Q+ T2 I©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Cạch”. Chiếc gương tuột khỏi tay cô rơi xuống bàn phát ra tiếng kêu lớn. ©2025 Kites.vn | All rights reserved4 B3 Q3 x5 U2 I7 @/ V
“Tiểu Dao! Con chưa ngủ à? Bây giờ là mười rưỡi rồi đấy! Mai không định đi học hả?”. Mẹ cô đứng ngoài đập cửa, Hà Diệc Dao vội kẹp chiếc gương cổ vào quyển sách và tắt đèn. ©2025 Kites.vn | v3 Q) L' F3 V6 m' y/ PAll rights reserved
Đó là u hồn ngàn năm à? Đường đường là đại tướng quân Hoắc Khứ Bệnh bị nhốt trong một chiếc gương cổ sao? Nghĩ thế nào cũng khiến người ta sững sờ! Hà Diệc Dao không hề cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn thấy vui, cô giấu mặt vào trong chăn cười cười thầm. ©2025 Kites.vn | * N& w: J' k+ u5 ^, S0 g8 S2 TAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved$ k/ P2 R' q- l/ i
2. ©2025 Kites.vn | " s+ }2 r9 k- t2 eAll rights reserved
Hà Diệc Dao phát hiện ra, ban ngày dù cô nghịch chiếc gương cổ này thế nào nó đều không có phản ứng gì, chỉ có chừng mười giờ tối chiếc gương mới thay đổi. ©2025 Kites.vn | " A4 T% a1 m( [& c$ x; kAll rights reserved
“Anh là Hoắc Khứ Bệnh? Là tướng quân nhà Hán rất nổi tiếng?”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved, F, g1 T' D8 v9 B
“Tướng quân? Bây giờ ta chỉ là hiệu úy, có điều sẽ nhanh chóng trở thành tướng quân thôi!”. ©2025 Kites.vn | 4 j2 _; U X% S: [ dAll rights reserved
“Trong sách viết anh là tướng quân mà”. Hà Diệc Dao mở sách lịch sử đời Hán hôm nay cô đặc biệt tới thư viện mượn về, lẽ nào trùng tên trùng họ? ©2025 Kites.vn | 9 H& P P) }$ Z: Q# _All rights reserved
“Ha ha! Không biết ngươi đang nói tới sách gì. Còn ngươi thì sao? Chết vì nguyên cớ gì? Tại sao ngươi lại xuất hiện trong chiếc gương đồng mà di mẫu tặng ta?”. ©2025 Kites.vn | 0 P$ U4 \* ?8 B% E( Q9 o- i. nAll rights reserved
Những lời của người trong gương khiến Hà Diệc Dao sợ hãi, cô chết rồi? Chết khi nào vậy? ©2025 Kites.vn | % T" v% F' n" d$ H& ?All rights reserved
Cô vội vã đưa tay lên bẹo mặt mình. Á, đau quá! ©2025 Kites.vn | All rights reserved" A g/ s9 I, b4 V! F
“Tôi còn sống sờ sờ đây. Đang đi học! Đang đến lớp!”. $ T# ^4 Y1 p# ^5 Z R @3 c8 L- g©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Hả? Vậy ngươi dựa vào cái gì mà bảo ta chết rồi? Tiểu gia ta đây cũng đang sống khỏe mạnh! Đang cưỡi ngựa! Đang bắn tên!”. ' o/ |4 z$ D- i- B& c©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao sững người, cô không chết, anh ta cũng chưa chết, vậy thì… chiếc gương này có thể vượt không gian thời gian liên kết hai thế giới sao? ©2025 Kites.vn | ' `# y w* S; P% G' C9 @All rights reserved
“Ê, nếu ngươi nói mình không phải ma nữ vậy mau cho tiểu gia ta xem dung mạo của ngươi! Đừng vì bộ dạng chết người mà sợ gặp người khác!”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved& @ G5 a* ]/ R, S3 t! c: w6 i( o" l
Hà Diệc Dao đã sớm quên những lời dặn dò của anh chủ quán nhắc cô không được lau mặt kính, cô sợ miếng vải cồn để lau máy tính của mình sẽ làm hỏng chiếc gương, nên cô lẻn vào phòng khách của bố tìm miếng da hươu vốn dùng để lau kính, vui vẻ lau chiếc gương với tâm trạng thử chút xem sao. ©2025 Kites.vn | All rights reserved' z# f1 M$ `9 `4 c
Mỗi lần lau, mặt gương lại sáng một một chút, cho đến khi tay cô mỏi nhừ, cô nghe thấy giọng nói hài hước đáng ghét thốt lên từ trong gương: “Ê! Tóc buông xõa thế kia còn bảo mình không phải ma nữ!”. ©2025 Kites.vn | $ v: m; F8 z/ }! l- P& OAll rights reserved
“Cạch”. Hà Diệc Dao ném chiếc gương xuống bàn, mặc kệ tiếng gọi thốt ra từ trong gương, cô tắt đèn, leo lên giường đi ngủ trước khi mẹ cô đập cửa. ©2025 Kites.vn | % h; H P3 [( p( V3 iAll rights reserved
Sau lần ném ấy Hà Diệc Dao hoàn toàn quên chiếc gương cổ trong suốt ba ngày, bài tập học thêm cộng với bài tập giáo viên giao trên lớp đủ khiến cô không có thời gian nghĩ tới những việc khác nữa. ©2025 Kites.vn | % E1 t. }. I5 M# O1 uAll rights reserved
Cho đến hôm nay cô về nhà, thấy bàn học bừa bộn của mình được dọn dẹp sạch sẽ, còn chiếc gương cổ đang được úp ngược ngay ngắn trên bàn học, khiến cô bỗng dưng nhớ ra. ©2025 Kites.vn | c, b5 o6 Y3 c4 z2 Q& oAll rights reserved
“Mẹ! Mẹ lại tự tiện động vào đồ của con!”. Hà Diệc Dao hét vọng ra ngoài phòng, sau đó đóng cửa nhốt mẹ cô đang làu bàu bên ngoài. ©2025 Kites.vn | All rights reserved8 N# N" B* ^6 P$ n6 `
Cô cầm chiếc gương đồng lên nhìn một hồi, không phát hiện ra điều gì khác lạ. Vẫn nhất định phải đợi tới sau mười giờ tối sao? ©2025 Kites.vn | All rights reserved% [1 }5 J9 A3 W7 l" M# b
Hà Diệc Dao đặt chiếc gương đồng dựa vào chồng sách tham khảo, đang định cúi đầu làm bài tập thì thấy mớ tóc xõa xuống của mình, nhớ tới những lời trước đó của Hoắc Khứ Bệnh, cô đành buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng, sau đó bắt đầu làm bài. ©2025 Kites.vn | G- Z1 o: m" p3 _( v: oAll rights reserved
Đợi đến mười giờ, quả nhiên có giọng nói đùa cợt phát ra từ chiếc gương đồng: / q0 U4 |! G1 N# w2 d& ?8 w6 e& V- i©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Ô! Đã lâu không gặp! phải một tháng rồi nhỉ? Ê? Lần này buộc tóc lên rồi? Ma nữ chẳng phải không chạm vào tóc mình được sao?”. + P: T3 P' l# Z% R©2025 Kites.vn | All rights reserved
Chiếc bút bi trong tay Hà Diệc Dao gãy “rắc” một cái.. “Anh mới là ma nữ! Từ từ, anh nói cái gì một tháng? Ở chỗ tôi mới có ba ngày mà!”. Cô nhìn về phía chiếc gương cổ, phát hiện thấy nó đã rõ nét hơn lần trước một chút, có thể ẩn hiện nhìn thấy một ngọn đuốc đang nhảy múa phía bên gương và khuôn mặt một chàng trai. ©2025 Kites.vn | ( U5 N0 K* v |8 l9 lAll rights reserved
“Ê, nữ nhân, ngươi.. cô lau mặt kính tiếp đi, lần trước sau khi lau xong dường như nhìn rõ hơn một chút”. Hoắc Khứ Bệnh bắt chước Hà Diệc Dao đổi xưng hô từ “ngươi” sang “cô”. Mặc dù có chút gượng gạo nhưng lại khiến chàng cảm thấy vô cùng mới mẻ. Chàng không để ý xem một tháng hay là ba ngày, chàng tò mò muốn biết có thể nhìn rõ gương mặt của nữ nhân này hay không thôi. Một nàng ma nữ! Theo những truyền thuyết trong dân gian ma nữ chắc chắn có nhan sắc xinh đẹp tuyệt trần! ©2025 Kites.vn | All rights reserved) v" E# U; e9 c; |
Hà Diệc Dao nhìn bài tập đã làm xong, cô đành cầm miếng vải lên lau gương: “Anh nói một tháng không gặp tôi? Có chuyện gì thế nhỉ? Lần trước anh gặp tôi là khi nào?”. . Q1 [, K/ |! S* d! D, i+ n- Z©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Ban đầu là mùng một tháng sáu, sau đó lần trước là mười một tháng sáu, hôm nay là mười một tháng bảy. Ta nhớ rất rõ mà, hôm mùng một tháng sáu ta tới Lâm Uyển bắn cung, uống say bí tỉ, lúc về thì phát hiện ra cô ở trong gương”. ! M+ R8 `+ r( X9 E2 v R$ }, E©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Hả? Lẽ nào thời gian của chúng ta không khớp nhau? Có lẽ chiếc gương cổ này giống như cái webcam, liên kết hai không gian thời gian đó! Chỉ có điều, dây mạng này có lẽ quá dài nên chậm trễ. Có điều tại sao chúng ta nói chuyện lại không bị chậm trễ nhỉ?”. $ l/ @+ s# Y8 p3 {9 i0 H6 W©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Nữ nhân, hãy nói những lời ta hiểu đi! Webcam là cái gì? Dây mạng là cái gì?”. Hoắc Khứ Bệnh chăm chú lắng nghe nhưng rốt cuộc vẫn không hiểu gì. ©2025 Kites.vn | All rights reserved+ H# E% K8 u7 I7 {
“Webcam là một ống kính nối với máy tính… thôi bỏ đi, coi như tôi chưa nói gì”. Hà Diệc Dao trợn mắt, cảm thấy mình nói chuyện webcam với cổ nhân làm gì chứ? Bọn họ chỉ hiểu thông thiên kính thôi. ©2025 Kites.vn | All rights reserved! j* D* t! O* J- q5 m# t# D# y
“Ê, anh cũng lau đi chứ? Sao lại bắt một mình tôi làm việc thế”. ©2025 Kites.vn | ! M% R2 x$ e0 p0 GAll rights reserved
“Ta lau? Chiếc gương trong tay ta còn mới mà! Sáng lắm rồi! Lau cái gì mà lau?”. Hoắc Khứ Bệnh búng lên mặt gương: “Nữ nhân, ta búng vào gương cô có đau không? Mọi người đều nói nếu làm tổn hại tới vật phẩm thì ma quỷ lưu trú trong đó cũng bị đau”. : J& j; G: n/ L( T! ?9 a4 W# A©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Đau cái đầu anh!”. Hà Diệc Dao ra sức lau kính, tưởng tượng ra khuôn mặt Hoắc Khứ Bệnh càng lau mạnh hơn nữa. “Tôi không phải ma nữ gì hết!”. ©2025 Kites.vn | + _( W8 C# _- _" W3 x V2 ?All rights reserved
“Biết rồi, thế nên ta gọi cô là nữ nhân mà”. Ai đó trả lời với giọng điệu hời hợt. 8 s6 I9 z/ y7 l$ |9 x©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao tức giận nghiến răng, cô không thèm quan tâm cái tên Hoắc Khứ Bệnh này có phải danh tướng nhà Hán nào đó hay không, tên Hoắc Khứ Bệnh bây giờ thực sự rất đáng đánh đòn! Nếu có thể đè bẹp anh ta qua chiếc gương này thì hay biết mấy! ©2025 Kites.vn | ) s& e9 Q0 f+ v3 l$ \( C) A9 l+ YAll rights reserved
Có điều Hà Diệc Dao cũng chỉ dám nghĩ tới điều này trong lòng, nếu phía đối diện của chiếc gương thực sự là Hoắc Khứ Bệnh danh tướng một thời, nếu cô sang bên ấy đánh nhau thì khả năng bị đè bẹp lại vô cùng lớn. ©2025 Kites.vn | All rights reserved4 H v& M6 ?& D: [5 I2 A; Y
Nghĩ ngợi lung tung, Hà Diệc Dao thở dài trước gương, tiếp tục cố gắng lau kính, sau đó giọng nói đáng ghét kia lại vang lên: ©2025 Kites.vn | ( Y2 {) p, \* K; _0 E8 H1 WAll rights reserved
“Nhìn thấy cô rồi! Cái gì chứ! Mấy đại thúc kia lừa người ta! Ma nữ có xinh đẹp tuyệt trần đâu! Nhìn đáng sợ mới đúng!”. ) j) Y8 \1 D [6 N# z/ e©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Cạch”. Hà Diệc Dao thẳng tay úp ngược mặt gương xuống bàn, sau đó cầm sách đập mấy cái như muốn trút giận. ©2025 Kites.vn | All rights reserved: ?& V2 d, ?; P! W* ^/ W& A; L
Cô nhìn rất đáng sợ sao? Hà Diệc Dao bất giác nhìn về phía chiếc gương trên bàn trang điểm, trong gương là khuôn mặt thanh tú đáng yêu. ©2025 Kites.vn | All rights reserved1 X. ~$ V8 \# n3 h2 x
Mắt cái tên đó có vấn đề! Còn nói cái gì mà cưỡi ngựa bắn tên! Đừng bắn vào người của mình là tốt lắm rồi! ©2025 Kites.vn | All rights reserved8 [! [- ^) v# `% F) a
Trong gương vẫn không ngừng vang lên tiếng gọi “ma nữ” “ma nữ”. 6 E$ ~( r; U$ K" U+ [©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao lấy tay lau những đường vân trên mặt sau của gương, nhớ lại trước khi lật úp gương xuống dường như cô đã nhìn thấy một gương mặt điển trai. ©2025 Kites.vn | All rights reserved D5 P% Y% L3 m6 K! E8 a. H
Cô đỏ mặt cái gì chứ? Ai thèm quan tâm tới tên đó? Tắt điện, đi ngủ! ©2025 Kites.vn | All rights reserved% o: R0 U& a* o# o8 k/ Y) `
“Ê, nữ nhân, cô có ở đấy không?”. Mười giờ tối trong gương lại vang lên tiếng của ai đó rất đúng giờ, chỉ là lần này không còn đùa cợt nữa mà nghe rất thâm trầm. 0 `& Y; L9 z* }3 q! s©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao đấu tranh nội tâm chừng hai giây rồi lật mặt gương lại. Cô không thể không thừa nhận, có người bạn mạng hơn hai nghìn năm cũng khá hoành tráng, đằng nàyngười ấy còn là danh tướng Hoắc Khứ Bệnh chứ. 4 L9 ]9 L0 X) U7 F6 c* u" b©2025 Kites.vn | All rights reserved
Trên mặt gương xây xát, các vết xước ít hơn, trong ấy hiện lên một khuôn mặt với dung nhan tuấn tú. Vẫn còn chút mờ ảo nhưng đôi mắt sáng ngời, trong veo và sâu xa ấy bỗng chốc đã thu hút trái tim mềm yếu của Hà Diệc Dao, khiến cô không thể rời mắt. ©2025 Kites.vn | 9 W, C9 R, o' f. n: _4 B$ |All rights reserved
“Có chuyện gì?”. Hà Diệc Dao thấy Hoắc Khứ Bệnh đang mở to mắt nhìn cô nên bất an thu mình lại trên ghế. Không phải anh ta sẽ bò ra từ trong gương đấy chứ? 9 f- F6 _/ M7 a. V( f$ e+ D©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Nữ nhân, sao cô lại mặc thế này?”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved( P* g |4 }: ]) s, n* b
Hà Diệc Dao cúi đầu nhìn váy ngủ hai dây của mình, trong lòng thầm chửi “đồ háo sắc” sau đó lập tức đi tìm áo khoác ngoài mặc vào. Ăn mặc như thế này có lẽ quá kích thích với đàn ông thời cổ đại. Có điều, đàn ông? Hà Diệc Dao nhìn kĩ gương mặt Hoắc Khứ Bệnh, tò mò hỏi: “Ê, anh bao nhiêu tuổi?”. ©2025 Kites.vn | ; W$ Y6 W! h6 [All rights reserved
“Tiểu gia ta năm nay mười sáu tuổi rồi, sao thế? Bọn họ từ chối ta tham quân!”. Hoắc Khứ Bệnh cầm cốc rượu trong tay lên tu một ngụm: “Hừm! Tiểu gia ta đã đủ tư cách ra trận giết địch rồi! Đừng nói với ta cô cũng như bọn họ chê ta tuổi nhỏ!”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved3 P6 }7 s9 B9 w& [3 T ~
Mười sáu? Hèn chi anh bạn mạng này ngũ quan trẻ trung thế, hóa ra là thiếu niên vị thành niên, Hà Diệc Dao đá lông nheo: “Ngoan, gọi chị đi!”. % E% |4 [6 m7 d1 N) t- K©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Không gọi! Nữ nhân, cô có thể ngày nào cũng nói chuyện với ta được không? Mỗi lần đều phải đợi mười ngày! Không thể gọi lúc nào xuất hiện lúc đó được à?”. Hoắc Khứ Bệnh nấc rượu, bất lực yêu cầu. ©2025 Kites.vn | All rights reserved2 f; ~2 Z# y( _( ?) _4 f
“Ngày nào tôi chẳng nói chuyện với anh chứ”. Hà Diệc Dao chu môi, gọi lúc nào xuất hiện lúc đó? Hoắc thiếu gia tưởng cô là bạn cùng trường của Harry Poter, từng học phép dời hình đổi ảnh chắc? ©2025 Kites.vn | All rights reserved& W7 N# Z6 H( C" l( [
“Ừ, xem ra một ngày trên trời, mười ngày dưới đất”. Hoắc Khứ Bệnh thở dài tiếc nuối. ; M1 I0 R( ?5 o$ h# N©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Hả? Lẽ nào anh vừa khen tôi là tiên nữ? Aiya, đúng thế đó”. Hà Diệc Dao bưng mặt ngại ngùng, cố tình hiểu nhầm ý của Hoắc Khứ Bệnh. ©2025 Kites.vn | All rights reserved; A: X* s/ d+ t+ a% \- \8 X, o
Hoắc Khứ Bệnh hiếm hoi không tranh cãi với cô, chàng đã uống tới mức thần thái không tỉnh táo, miệng chu lên nói những lời không rõ ràng: “Nữ nhân, muốn….có muốn xem…phong cảnh ở ải ngoài không? Muốn… luôn ở bên ta, đừng, đừng đi… ta sẽ đưa cô đi… cô sẽ nhìn thấy!”. Lời vừa dứt người đã ngủ gục trên bàn. 2 |3 Y3 ?5 u- ~) z, i, ^/ F. N©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao lặng lẽ nhìn vị tướng quân trẻ tuổi trong gương lòng nuôi chí lớn, cảm thấy lòng ngực có chút nghèn nghẹn… cô nhớ rõ trong lịch sử, Hoắc Khứ Bệnh mất năm hai mươi tư tuổi đúng lúc tráng niên… ©2025 Kites.vn | # @. V* e: f# n$ fAll rights reserved
Có nên nói cho anh ta biết không? Nhưng nói rồi chắc anh ta cũng coi như đùa thôi… & c2 @2 e" g. b©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | ' q" A& ]& d7 w, Q+ H" b0 u' VAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved7 u% P( B* i, f5 v# s
“Nữ nhân, Hoắc Khứ Bệnh ta sinh là nô bộc, lớn lên trong nhung lụa, nhưng chưa bao giờ đắm chìm trong vinh hoa phú quý. Đại trượng phu sinh ra vốn nên chiến đấu trên sa trường, bảo gia vệ quốc! Những kẻ lang thang, phóng túng đam mê thanh sắc ở Trường An, được sự che chở của các bậc trưởng bối sẽ có ngày trở thành rác rưởi. Ai khiến bọn họ cười nhạo ta! Ta sẽ khiến họ mãi mãi không bao giờ mở miệng ra nói được!”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved& A3 R& F3 @: P- t4 g$ {
“Nữ nhân, cô biết không? Hung Nô liên tục quấy nhiễu biên cương của triều đình ta, thánh thượng lại dùng quan hệ thân thiết và gia sản để duy trì thứ hòa bình tương đối!”. ©2025 Kites.vn | 9 n1 q7 V) e O! h) t- ]! ?4 F& Q4 qAll rights reserved
“Nữ nhân, nếu ta được ra sa trường chắc chắn sẽ giết địch tứ phương”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved# I: c% u% c! B% ~
“Nữ nhân… này! Cô có nghe ta nói không đấy?”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved/ j! l o( }3 m4 V
“Đang nghe, đang nghe, đang nghe”. Hà Diệc Dao ngoáy tai, tiếp tục cúi đầu làm bài tập. ©2025 Kites.vn | 3 k+ J5 A& h( ]' W$ l1 i0 H6 zAll rights reserved
Tình hình thế này đã kéo dài vài tuần liền, mười giờ mỗi tối cô đều thông qua chiếc gương đồng để gặp mặt “anh bạn mạng” hai nghìn năm trước, khoảng chừng nửa tiếng là cưỡng chế offline. Còn Hoắc Khứ Bệnh cứ mười ngày mới được gặp cô một lần nên tính ra cũng sắp một năm rồi. ©2025 Kites.vn | All rights reserved+ [% N0 p" H0 O7 U- C2 G2 [% B
“Cô lừa ai thế? Cái mặt ta cô còn chẳng thèm nhìn một cái. Đang viết cái gì thế, thú vị không? Có thú vị bằng tiểu gia ta không?”. ©2025 Kites.vn | % E4 f6 Q- M) N7 M8 n" i- t; L* xAll rights reserved
Đây là bài tập cô phải nộp ngày mai, mai là buổi học cuối cùng ở lớp học thêm, sau đó là khai giảng! Có điều, Hà Diệc Dao nháy mắt ngẩng đầu nhìn lên tấm lịch bàn đột nhiên nhớ ra mai đã đến ngày cô phải mang chiếc gương đồng này trả lại tiệm đồ cổ. ©2025 Kites.vn | All rights reserved6 k2 b& Z3 H5 `5 J- S
Mặc dù Hoắc Khứ Bệnh hay làu bàu cũng có chút phiền phức, nhưng cô phát hiện ra mình đã quen với việc nghe anh ta than phiền mỗi tối rồi. Cô không kiềm chế được bèn hướng mắt nhìn về phía chiếc gương đồng, trên mặt gương đầy vết xước là gương mặt tuy còn trẻ nhưng không giấu nổi vẻ mạnh mẽ của đối phương. ©2025 Kites.vn | All rights reserved+ u/ M8 O. ]4 u) w3 Z9 b( `; u* I
“Anh….” Hà Diệc Dao muốn nói lời tạm biệt với anh ta, nhưng lời đến cửa miệng lại khó thốt ra thành lời. Chiếc gương đồng này chắc chắn là đồ thật, cho dù có bán cô đi cũng không đủ mua. ©2025 Kites.vn | ! d$ G' D# P) G& u, ^2 tAll rights reserved
Hơn nữa, cô thực sự không thể nói chuyện với anh ta thế này mãi được. Suốt một tháng qua vì không muốn thay đổi tiến trình của lịch sử nên cô không nói gì cả, ngoan ngoãn làm một thính giả lắng nghe, có lẽ đến giờ anh ta vẫn nghĩ cô là ma nữ trú ngụ trong chiếc gương này. ©2025 Kites.vn | ( \: J- z$ ^' r* A& z3 ~All rights reserved
“Nữ nhân, cô biết không? Thực ra ta rất ít khi nói chuyện với người khác, nhưng với cô lại nói mãi không hết. Có lẽ bởi vì ta vốn không quen biết cô, cô cũng không quen biết ta nhỉ…”. 9 j& Z! t' O6 T0 @ e( z' x! g©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao sững người, không biết phải nói gì. ©2025 Kites.vn | - P* d+ W0 R0 J" s0 c0 aAll rights reserved
Những lời phàn nàn mấy ngày qua của Hoắc Khứ Bệnh cô cũng đều nghe hết. Hoàng hậu Vệ Tử Phu là di mẫu của anh ta, cậu của anh ta Vệ Thanh là tướng quân đại Hán, anh ta muốn ra trận giết kẻ địch, không muốn sống cuộc sống an lành ở TrườngAn… Hà Diệc Dao luôn cảm thấy đó là một thế giới khác không liên quan tới cô, nhưng mỗi ngày anh ta tiết lộ từng chút từng ít khiến cô cảm thấy giống như mình đang chứng kiến mọi thứ, ở bên cạnh anh ta, qua chiếc gương cổ mờ ảo được nhìn thấy những buổi yến tiệc xa hoa tráng lệ, được nhìn thấy trang sức hoa lệ đường hoàng trong cung, được thấy anh ta cưỡi ngựa lao đi trên bãi săn… ©2025 Kites.vn | % p: s4 I7 @2 K- _All rights reserved
“Nữ nhân, nhớ có lần ta nói sẽ đưa cô ra thảo nguyên sa mạc không? Mười ngày nữa ta sẽ dẫn cô đi!”. Hoắc Khứ Bệnh vui vẻ nói, Hà Diệc Dao có thể nhìn thấy đôi mày nhướn lên của anh ta, giống như hai thanh kiếm sắc đâm vào giữa làn mây, đặc biệt và sắc bén: “Ta đã chủ động xin đi giết giặc, thánh thượng phong ta làm Phiêu Diêu Hiệu Úy xuất chinh tòng quân rồi! Mười ngày nữa nhất định phải đợi ta!”. ©2025 Kites.vn | 9 r( B+ h Y; M( m8 G! P8 |All rights reserved
Mặt gương đã trở lại như ban đầu nhưng giọng nói phấn chấn của Hoắc Khứ Bệnh dường như vẫn phảng phất bên tai cô. ' e' `$ U$ Q" @! h& W7 |©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hà Diệc Dao mềm lòng, một tay chống cằm thẫn thờ nhìn chiếc gương cổ. Cô không nói những lời thừa thãi, chỉ làm một người nghe thầm lặng, như thế cũng đủ rồi nhỉ? Ngày mai tới Á Xá hỏi gã chủ tiệm xem có thể tiếp tục cho cô thuê chiếc gương này không. Cô muốn moi hết xu trong bụng chú lợn tiết kiệm của mình ra đặt cọc một năm, chắc không có vấn đề gì? ! q# p$ p; M. Q# C0 G+ u©2025 Kites.vn | All rights reserved
|
|