|
TÌNH YÊU
Tuyết bùn lầy
Hôm trước mình tình cờ nghe lại bài hát trước đây mình rất thích. Nhạc rất hay, nhưng điều mình thấy hay nhất là đoạn đầu:
Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy có lá buồn gầy
Dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
Những lời bài hát đó mang một tình yêu rất “quyết tâm” và đơn giản. Bây giờ mình thấy người ta phân tích quá nhiều về tình yêu (trong số đó có mình đây). Bao nhiêu là “tiểu luận văn” về tình yêu, thường được phát biểu vào tối muộn ở các quán cà phê và bia hơi, ví dụ như:
“Người Eskimo có 40 từ khác nhau cho tuyết: tuyết đang rơi, tuyết nhẹ, tuyết cứng, v…v. Như vậy thì chúng ta cũng nên có 40 từ khác nhau cho tình yêu, vì tình yêu là một phần rất quan trọng trong cuộc sống này, cũng như tuyết là một phần rất quan trọng trong cuộc sống của người Eskimo vậy…”
Bây giờ có rất nhiều người đang tìm cho mình một người “perfect hợp”, tức một người hoàn hảo, lý tưởng, hoàn toàn hợp với mình, không có chỗ nào để chê cả. Trước đây thì đỡ hơn, thời các cụ ấy. Trước đây “tạm được” là được rồi. Bây giờ “tạm được” là “không được”, chỉ mỗi “quá được” là được thôi.
Vì thế nhiều người cứ chờ đợi một người perfect đến với mình. Nhưng người perfect có đến đâu? Cuối cùng họ bị ế, không ai mua cả, phải đóng cửa, tắt đèn, đưa thông tin lên mạng để bán rẻ. Thế còn một số người khác may mắn tìm được người perfect rồi cuối cùng cũng lại phải bỏ vì perfect quá không chịu nổi.
Hơn nữa tình yêu ở Việt Nam có một số yếu tố riêng biệt cần để ý. Các cụ ngày xưa thường dạy: Lấy vợ là phải xem “tông”, nếu không thì có lẽ sẽ có nhiều điều không hay xảy ra. Và không phải mỗi “tông” đâu. Lấy vợ Việt Nam thì phải xem nhiều cái: xem tông này, bói này, mặt này, số này, tuổi này, tướng này…Mệt ơi là mệt, đau hết cả mắt! Xem nhiều thì stress quá, căng thẳng quá, không tốt cho sức khỏe đâu. Cuối cùng phải xem bệnh thôi.
Mình thì mình thích đơn giản. Kệ người Eskimo và các từ đồng nghĩa của họ. Mình không muốn tình yêu loại A, B, C hoặc D. Mình chỉ muốn tình yêu bình thường, tình yêu “thập cẩm”, như trong truyện trẻ con ấy. Nói chung là việc chia tình yêu thành nhiều loại A, B, C khác nhau thì rất chán - tình yêu đâu có phải bệnh viêm gan!
Thế còn việc xem tông, xem giống, v.v. Các phong tục này cũng quan trọng và mình thấy người Việt Nam rất giỏi trong việc chọn người để ở bên mình cả đời (còn người Tây thì nghĩ “tùy hứng” hơn, thậm chí có lẽ hơi tùy hứng quá). Tuy nhiên xem nhanh cũng được, khồng cần xem quá kỹ đâu. Như vậy thì sẽ có nhiều thời gian để xem nhiều cái vui hơn, như là xem đội Arsenal đá trên vô tuyến vào tối thứ 7 chẳng hạn.
Và chuyện “người perfect” thì sao? Trước đây mình muốn tìm người đó. “Em perfect của Joe, em ơi, em trốn ở đâu thế???”. Nhưng bây giờ thì thôi rồi. Bây giờ “được” là được rồi, mình không cần “quá được” đâu. Mình nghĩ mình nên tìm một người “cũng được” và dần dần xây một “mối quan hệ perfect” – dần dần đưa một “em” nào đó đến cuối cuộc đời.
23/12/2006
|
|