|
BCMETĐA 005
March 25, 2016 ~ Trà Chanh Mật
Chương 5:
Bùi Nhiên cuối cùng vẫn không đáp ứng lời mời ăn cơm, anh ta bận nhiều việc, bình thường còn làm ca đêm, mỗi ngày nghỉ ngơi tối đa được hai đến ba tiếng. Cũng không phải không có cơ hội, hay là không đồng ý, mà là anh ta một khi làm việc, chuyện gì cũng sẽ bị anh ta quăng ở sau ót, kể cả nghỉ ngơi.
Đinh Dao trở về khách sạn, bởi vì đập hư “Cổ vật” tiểu nhạc đệm, cùng với cuộc điện thoại của mẹ kia cô cũng có chút uể oải, vốn có dự định ngày thứ hai đến sa mạc xem một chút nhưng bây giờ quyết định còn là ở tửu điếm nghỉ ngơi.
Điều cô không nghĩ tới là, hơn nửa đêm bốn giờ sáng còn có người gõ cửa phòng của cô.
Tiếng chuông cửa cùng tiếng đập cửa dồn dập, có người đàn ông quen thuộc lại gọi cô, Đinh Dao từ trong mộng giật mình tỉnh giấc, còn tưởng rằng chỉ là cơn ác mộng, ai biết sau khi tỉnh lại tiếng chuông cửa vẫn đang không gián đoạn vang lên, người ngoài cửa tựa hồ phi thường lo lắng, phảng phất cô nếu không mở cửa, anh ta sẽ lập tức xông vào một dạng.
Đinh Dao vén chăn lên đi tới cửa, xuyên thấu qua mắt mèo hướng ra ngoài, Dung Gia Huân đứng ở bên ngoài, vội vàng gõ cửa, trong tay cầm điện thoại di động, một lần lại một lần gọi điện thoại, cô cúi đầu nhìn trong túi điện thoại di động đang rung đông, sách, nguyên lai là đang gọi cho cô.
Làm sao bây giờ? Mở cửa, cô không muốn đối mặt anh, mà nếu là không mở cửa cô cũng không muốn quấy rầy những khách trọ đang nghỉ ngơi. Tuy rằng nơi này là khách sạn cao cấp, nhưng cho dù cách âm tốt cũng không chịu nổi Dung Gia Huân gõ loạn như vậy, vừa rạng sáng bốn giờ.
Suy tư mãi, Đinh Dao mở cửa trước khi khách trọ đi ra mắng chửi người.
Khi Dung Gia Huân thấy Đinh Dao bình yên vô sự thì còn có chút quay về không lại hồn.(vẫn chưa bình tĩnh lại)
“Em không sao chứ?” Anh ta khô cằn hỏi.
Đinh Dao không có biểu cảm gì, cô mặc màu trắng áo ngủ, vươn tay cho anh ta nhìn đồng hồ: “Anh biết hiện tại mấy giờ rồi sao? Như anh vậy chạy tới là có ý gì?” Ngừng lại một chút, có điểm buồn cười biểu tình, “Đinh Nguyệt cũng không ngăn anh?”
Dung Gia Huân đứng thẳng người, anh ta nhìn qua so với cô chật vật hơn, thở một hơi dài nhẹ nhõm nói: “Em không có việc gì là tốt rồi.”
Đinh Dao bắt được trọng điểm: “Ai nói cho anh biết tôi đã xảy ra chuyện?”
Nhìn cô xa lánh thái độ, Dung Gia Huân có điểm không thể tiếp nhận được, tiến lên vài bước tưởng kéo cô, nhưng Đinh Dao tránh ra.
Anh ta muốn tiếp tục tiến lên, sát vách cửa phòng bỗng nhiên mở ra.
Đầu tiên là đen như mực, cái gì đều nhìn không thấy, sau đó đột nhiên xuất hiện quang mang chói mắt, Đinh Dao và Dung Gia Huân cũng không nhịn được nhắm lại mắt.
Chỉ chốc lát, mắt thích ứng sáng, Đinh Dao theo nguồn sáng chỗ nhìn qua, Bùi Nhiên mặc áo trắng quần đen, mặt lạnh nhìn bọn hắn chằm chằm.
“Quái gỡ.” Bùi Nhiên nhíu chặt lông mài, phía sau mắt kính con ngươi đen cuồn cuộn ý không vui, “Xin thương xót, bây giờ là hừng đông bốn giờ, hai vị là đang quay phim sao?”
Dung Gia Huân rất phản cảm người khác quấy rầy anh ta và Đinh Dao, không vui nói câu “Xin lỗi” lôi kéo Đinh Dao vào phòng, Bùi Nhiên thấy một màn này, màu đen trong con ngươi có cái gì lóe lóe, Đinh Dao ngay trước mặt của anh ta đẩy Dung Gia Huân ra.
“Anh điên rồi à?” Đinh Dao cau mày nói, “Dung Gia Huân, tôi suy nghĩ rõ ràng rồi, tôi thành toàn các người, sở dĩ anh bây giờ là em rể tôi, mời anh sau này kiềm chế một chút hành vi của mình.”
Dung Gia Huân kinh ngạc nhìn cô, vẻ khó có thể tin hình dạng như là anh ta căn bản không cùng Đinh Nguyệt sảy ra chuyện gì, là cô không hiểu ra sao một dạng.
Đinh Dao biểu cảm có chút vô tình, liếc mắt cũng không liền muốn vào nhà đóng cửa, Dung Gia Huân cũng không đoái hoài tới có mặt người ngoài, đỏ mắt giữ cánh tay cô lại, lực đạo rất lớn, cô đau đến kêu lên một tiếng.
“Dao dao, xin lỗi, em đừng làm rộn, ngoại trừ anh em còn có thể cùng ai? Chúng ta là thích hợp nhất, anh và Đinh Nguyệt chuyện không phải như em nghĩ, anh chỉ là…” Anh ta tựa hồ tưởng giải thích, nhưng cũng không biết nên giải thích như thế nào, có điểm cam chịu lại thay đổi cách nói, “Dao dao, em cho anh chút thời gian, anh sẽ xử lý tốt chuyện này, chúng ta còn có thể cùng một chỗ, giống trước đây một dạng! Em phải tin tưởng, trên thế giới anh là người yêu em nhất, em chỉ có thể cùng với anh.”
“Nói thế nào hình như trừ anh ra tôi lại không thể có người khác?”
Đinh Dao lộ ra uyển chuyển dáng tươi cười, dư quang thoáng nhìn Bùi Nhiên vẻ mặt đần độn vô vị muốn vào phòng, liền lập tức đi tới phía sau anh.
Bùi Nhiên dừng lại động tác, khó hiểu địa nhìn phía cô, biểu tình kia hình như đang nói: Đóng phim cho người khác coi bây giờ còn không cho người ngủ?
Thấy anh bộ dáng này, vốn có tâm tình rất hỏng bét Đinh Dao bỗng nhiên miệng nở nụ cười, cái nụ cười này thật đúng là lực sát thương cực đại, Bùi Nhiên không thừa nhận cũng không được, đây cũng là anh ta gần nhất nhìn thấy mĩ lệ nhất một màn ngoại trừ hình ảnh lúc khai quật được vương miệng bằng vàng của hoàng hậu Long Hạ.
Đinh Dao lễ phép đưa tay đặt ở Bùi Nhiên trên cánh tay, bộ dáng kia mang theo ta mị, nhưng cũng không làm cho người ta nghĩ rằng phóng đãng, lại không đành lòng hất ra, chỉ là Bùi Nhiên còn là hất ra tay nàng. Anh ta rốt cuộc cùng người khác không giống.
“Anh không phải lo lắng tôi xảy ra chuyện sao? Tôi hiện tại có thể nói cho anh biết, tôi không sao, rất khỏe, anh Bùi đã giúp thôi, anh có thể an tâm trở lại cùng Đinh Nguyệt.” Đinh Dao nhìn phía Dung Gia Huân, cười cười nói nói, như là thật một chút đều không tức giận, “Gia huân, anh rất tốt, nhưng bị người khác đã dùng qua, cho dù là em gái tôi, tôi cũng không tưởng lại muốn.”
Nếu như anh thực sự yêu tôi, như thế nào sẽ không để ý cảm thụ của tôi, cũng em gái tôi phát sinh quan hệ đây?
Những lời này Đinh Dao không nói ra, xuất phát từ cái quỷ tự tôn, xuất phát từ… Cô nhìn chăm chú vào Dung Gia Huân, anh ta thất hồn lạc phách đứng ở đó, đâu còn có nửa điểm trước đây hăng hái dáng dấp? Anh ta như vậy, thực sự không phải cô muốn nhìn thấy.
Cô cũng từng nghĩ tới, nếu như bọn họ cuối cùng có một ngày xa nhau, cũng muốn hảo tụ hảo tán, không nên náo loạn đến hai bên cùng chật vật không chịu được, dù sao bọn họ đã từng tốt như vậy, khiến nhau hạnh phúc như vậy, nếu như đến cuối cùng biến thành cừu nhân, thực sự quá đả thương người.
Cô hiện tại chỉ cầu hai người sau này tận lực không nên gặp lại, không coi là không thấy mặt, cũng không cần nói chuyện.
Đinh Dao lúc này biểu tình thương hai, so với lời nói càng vô tình hơn.
Dung Gia Huân hai tay nắm chặt thành quyền, áo sơ mi đen mang theo nếp uốn, chắc là chạy một đường đến, không để ý chỉnh lại.
Anh ta nhìn Đinh Dao, bên người nàng thị Bùi Nhiên, anh ta tập trung nhìn vào, không tự chủ nói: “Ngươi chính là thầy Bùi?”
Xuất thân tốt khiến Dung Gia Huân nhìn người nói chuyện lúc không tự chủ dẫn theo một tia tài trí hơn người khí tức, cái loại này cùng bẩm sinh đến cảm giác ưu việt hơn người tuy rằng làm cho người khó chịu, nhưng cũng có thể hiểu được. [ý là thấy người khác ưu việt khí chất có chút khó chịu, nhưng hầu hết ai cũng thế nên có thể thông cảm ấy orz!!! ]
Bùi Nhiên hoàn toàn không muốn làm “Diễn viên tạm thời”, không nhìn Dung Gia Huân nói liền rời khỏi, như vậy miệt thị nhượng Dung Gia Huân ngực càng phẫn nộ.
Đinh Dao cũng chuẩn bị đi trở về nghỉ ngơi, vội vội vàng vàng ngắn gọn nói: “Gia huân, anh bây giờ đầu óc không tỉnh táo lắm, còn là trở lại hảo hảo ngủ một giấc, tỉnh tái suy nghĩ thật kỹ rốt cuộc nên làm những gì.”
Cô nói xong cũng lướt qua Dung Gia Huân đi, nhưng Dung Gia Huân tựa hồ cũng không tính cứ như vậy ly khai.
Anh ta khắc chế nói: “Anh hiện tại rất thanh tỉnh, anh rất thanh tỉnh để biết, anh tuyệt đối không thể mất đi em.”
Anh ta không coi ai ra gì ôm lấy Đinh Dao, không cho phép cô giãy dụa, tưởng trực tiếp đem cô kéo vào trong phòng.
Đinh Dao dùng sức giãy dụa, nhưng cô rốt cuộc là nữ, khí lực căn bản đánh không lại Bùi Nhiên, bức tường bảo vệ trong lòng của cô phòng cuối cùng vẫn phải có điểm tan vỡ, vô cùng lo lắng nhìn về phía ở đây nam nhân duy nhất có thể giúp cô, mới vừa rồi cô đứng ở Bùi Nhiên phía sau có lẽ xuất phát từ tự bảo vệ mình, cô hiểu rất rõ Dung Gia Huân, liệu đến anh ta làm không được sẽ như vậy, cho nên dù có chút xúc phạm nhưng, nhưng cô còn là lợi dụng Bùi Nhiên.
Thế nhưng hiển nhiên, Bùi Nhiên rất rõ ràng, đồng thời không cam lòng bị lợi dụng.
Anh ta lãnh đạm nhìn thoáng qua, không quay đầu lại vào phòng, đóng cửa.
Đinh Dao triệt để tuyệt vọng.
“Dao dao, em nghe anh giải thích, chúng ta đi vào hảo hảo nói chuyện.”
Dung Gia Huân hôn vào trên cổ cô, cô phiền chán nghiêng đầu, bên tai là anh ta hổ thẹn nói linh tinh, cô có thể cảm nhận được anh hối hận, nhưng anh ta đã làm cho cô quá thương tâm, đồng thời cùng Đinh Nguyệt xảy ra chuyện kia, cô vô luận như thế nào cũng sẽ không quay đầu lại.
Huống chi, vừa nãy anh ta nói đến xem cô, hoặc là để cho cô cùng anh ta tạm thời chơi trò tình yêu bí mật.
Thế nào trước đây không có phát hiện anh ta là người như vậy đâu? Là không có đến loại tình cảnh này sao?
“Anh buông ra.” Đinh Dao bỗng nhiên rất phẫn nộ, cũng không biết khí lực ở đâu ra, dùng sức cắn cánh tay của anh ta, tất nhiên anh ta tránh thoát, “Cút ngay.” Mắt của nàng tràn ngập phẫn nộ, “Sáng sớm bốn giờ đã quấy rầy tôi ngủ coi như không, còn tới nơi cưỡng bách kéo tôi vào phòng, anh có tin hay không tôi hiện tại liền báo nguy? Xem trước đây tình cảm, cho anh một cơ hội, hiện tại liền cút, không tôi cũng không thể bảo đảm còn có thể nương tay.” Cô lấy điện thoại trong túi áo ngủ, rất nhanh ấn xuống 110, ngón cái đặt ở trên nút gọi.
Dung Gia Huân ngây ngẩn cả người, hoảng hốt nhìn cô, Đinh Dao thở gấp phì phò, phía sau truyền đến tiếng cửa mở.
Cô ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, Bùi Nhiên tựa ở cạnh cửa, hai tay khoanh ngực, không tập trung nói: “Tôi chỉ còn có thể nghỉ ngơi ba tiếng, sau đó liền tiếp tục công việc, các người có thể đem phim trường này dời đi chỗ khác được không? Nhìn chỗ này khách sạn cũng không phải là phim trường.”
Nghe xong lời của anh ta, Đinh Dao nhíu nhíu mày, gật đầu một cái.
“Được, không thành vấn đề.” Cô dứt khoát thu hồi điện thoại di động, đối với Dung Gia Huân nói, “Anh về trước đi, tôi cần nghỉ ngơi, về nhà sớm, không nên lại bôi đen hình tượng chính mình trong lòng tôi, nó đã không thể xấu xí hơn nữa.”
Nói xong, cô trực tiếp vào phòng, hết thảy đều rất tự nhiên, nếu như không phải… Cô tiến chính là Bùi Nhiên căn phòng. [==! Vô lộn phòng àh, hay là cố ý đấy =]] hắc hắc ;>] |
|