|
Đăng lúc 25-12-2011 20:41:46
|
Xem tất
“8 years of love” - 8 năm yêu thương...
Em rất thích cụm từ phía trên, khi đọc lên mang lại cho em nhiều cảm xúc, là 8 năm đó anh, 8 năm yêu nhau quả thật là một thời gian rất rất dài, là 2920 ngày, 70080 giờ,4.204.800 phút, 252 tỷ giây có lẻ á. Trong 8 năm đó, những chàng trai của em đã gặp gỡ, bên nhau và tạm chia xa đấy...
Cuộc đời là một bộ phim, rất dài. Trong bộ phim không được lên kịch bản, mỗi người đều diễn một vai của riêng mình. Các anh à, 8 năm qua, anh có thấy thỏa mãn với vai diễn của mình không? Riêng với em, sắm vai một khán giả trong hàng nghìn hàng triệu khán giả thưởng thức bộ phim cuộc đời anh, em thật thấy thỏa mãn...
Gửi đến Jung Yunho, leader-sshi của em
Em chọn anh, để trải những dòng đầu tiên, bởi đơn giản, anh xứng đáng được đặt lên trên hết. Em thường không viết nhiều về anh, em thường không dễ dàng type những con chữ bắt đầu bằng “Yunho àh,” nhưng hôm nay ấy, em dành cho riêng leader của TVXQ, những dòng chữ đặc biệt nhất...
Yunho à,
Anh đã vất vả rồi!
8 năm qua, anh thật sự đã vất vả rồi!
Anh thật sự đã làm rất tốt, leader-sshi à.
Anh hãy cứ mặc kệ điều tiếng của những người ghét anh đi nhé. Vốn cuộc đời này kỳ lạ lắm, dù anh giỏi ngoại giao tới đâu, có tới 500 triệu người bạn đi chăng nữa, thì cũng có ít nhất vài kẻ thù à. Mọi người ghét anh chỉ có 3 lý do thôi à. Thứ nhất, vì anh quá giỏi. Thứ 2 là vì họ không giỏi bằng anh. Thứ 3, vì 2 lý do trên :">
Em vẫn bảo anh thật là không biết lợi dụng cơ hội đó. Tại sao khi nào cũng mạnh mẽ làm gì, tại sao khi nào cũng dấu nỗi đau vào lòng, dấu những khó khăn cho riêng mình gánh chịu, sao không tập như 4 con người còn lại kia kìa, cho một chút yếu đuối cho người ta dễ yêu thương hơn một chút? Bởi trong những năm qua, em chưa bao giờ bắt gặp anh nói “Tôi cảm thấy cô đơn”...
Anh á, tại sao lúc nào cũng phải cố gắng hết sức? Cố gắng ngay cả những điều em thấy không cần thiết á. Đơn giản như việc chặt cây, vác củi, hay tập trượt băng. Thi đấu với người ta cũng phải thắng, dù sau đấy có phải vào viện băng chân. Tại sao khi nào cũng ép bản thân mình phải giỏi toàn diện như vậy? Cực lắm biết không?
Anh á, cứ mãi cố trở nên mạnh mẽ để bảo vệ mọi người. Nói xem, ai sẽ bảo vệ anh đây? Chúng em à, anh vốn biết, chúng em ở xa anh lắm, không thể cho anh một bờ vai để tựa vào mà khóc đâu! Thế nên, mỗi lần nhận giải sao cứ lại hét saranghae Cassiopeia làm gì, cứ làm người khác xót xa làm chi...
Em từng đọc một bài wordpress nào đấy, bảo làm fan của Jung Yunho "nghĩa là khóc nhiều hơn vì cảm thấy bất lực mỗi lúc con người đó đau đớn, stress; vì cảm thấy phẫn nộ mỗi lúc người đó bị tổn thương, vì cảm thấy khâm phục khi biết những gì người ấy đã chịu đựng …Nghĩa là hiểu để nhìn xuyên qua chiếc mặt nạ cười người ấy luôn đeo , cần nhiều thương yêu và tinh tế hơn bao giờ hết"
Yunho à, với em, anh là người trưởng thành nhất trong cả 5 người đấy. Từ một chàng trang má phính, đầu chôm chôm trở thành người đàn ông lịch lãm, hấp dẫn như ngày hôm nay, là người mà Cassiopeia chúng em sẽ không khi nào thôi...TỰ HÀO!
~~
Yoochun à,
Em yêu nhất nơi anh là nụ cười, tươi tắn như đất trời mùa xuân, mát mẻ như cốc nước lạnh mùa hè, tỏa nắng dịu dàng như mặt trời mùa thu, và ấp áp, ấp áp lắm....
Yoochun à, có người bảo thích giọng hát của anh, trầm ấp dịu dàng, không cao vút như Su, không đầy đau khổ như Jae, nhưng vô cùng ấm...
Yoochun à, đại gia à, anh có nhiều điểm xấu lắm đúng không, sát gái lắm đúng không, ăn chơi lắm đúng không, từng mít ướt lắm đúng không...nhưng em vẫn thương anh đấy, biết không :”>
~~
Junsu à,
Anh thật sự là một chàng trai quá đỗi tự tin đấy =))
Em thích từng bước nhảy của anh, đầy sinh lực và đam mê, lôi cuốn ánh nhìn trên sân khấu rộng lớn những người.
Em thích nụ cười "ue kyang kyang" của anh, sảng khoái, tự nhiên, làm người khác không nén nổi mà bật cười theo
Em thích mỗi lần anh khoái trá được người khác khen ngợi, được bước lên đỉnh cao của sự nổi tiếng, hay đơn giản là được Bé Bỏng tung hô “Junsu là tôn giáo của em” =))
Em thích cách anh đem lại niềm vui cho mọi người, mỗi lần Yunho mệt mỏi mát xa, làm trò vui cho Changmin và Yoochun bắt nạt nhưng cuối cùng chính bọn họ lại bị cuốn vào cơn lốc vui vẻ của anh
Em thích giọng nói khàn khàn của anh, lại vang lên những âm thanh trong trẻo, những nốt luyến làm em rơi nước mắt...
Đơn giản, em thương một Junsu hồn nhiên như thế, có thể dễ dàng khóc, cũng có thể vui vẻ mỉm cười thật tươi và sống hết lòng với đam mê ca hát của mình...
~~
Changmin à,
Có lẽ anh sẽ mãi mãi chỉ là một maknae láo toét đẹp trai, thông minh, hát giọng cao nếu không có một ngày em nhìn thấy nước mắt anh rơi...
Changmin à, giây phút ấy lạ lắm. Giây phút ấy em xót xa lòng, và chỉ muốn dang tay ra ôm anh thật chặt, kiễng chân hôn lên từng giọt nước mắt anh...
Bữa em xem xong phim của Mario, mới điên cuồng tự hỏi 2 người ai đẹp trai hơn =)) Minnie dĩ nhiên đẹp rồi, nhưng có khi nào trai cũ, không cuồng bằng người mới hơm? :”>
Em mở mình Minnie lên xem, khuôn mặt với từng cảm xúc muôn màu muôn vẻ...Em ấy-vẫn là muốn ôm con người này, vẫn muốn dang rộng tay ôm lấy và hôn lên tấm lưng này, hôn lên đôi mắt trong này. Có những chàng trai để cuồng, có những chàng trai để yêu. Và anh là người, tự trái tim em chọn để yêu...
~~
Jaejoong à,
Hôm nay em không viết về anh nhé. Những dòng chữ của bao nhiêu ngày qua, những lo lắng yêu thương cho anh, tự huyễn hoặc mình, tự vui bên anh hãy để cho riêng chúng ta biết thôi, anh nhé! Anh, vẫn là người con trai không ai thay thế được...*nép vào lòng*
Em yêu thương từng người trong các anh, nhưng điều mà em yêu thương nhất, là khi các anh cùng sống, cùng làm việc dưới cái tên TVXQ. Cái tên đã trở nên một nỗi thân thương với em rồi, cũng như màu đỏ của Cass từ lâu đã len lỏi vào cuộc sống của em. Em yêu thương các anh nhất, khi các anh ở bên nhau. Em nhớ hình ảnh 4 người anh lớn cúi xuống thật thấp cảm ơn khán giả thay cả phần người em trai nhỏ đang khóc đằng sau. Em nhớ vòng tay 5 người ôm chặt lấy nhau chia sẻ hạnh phúc. Em nhớ tiếng cười, trò vui trong phòng chuẩn bị, sự nghịch ngợm của Su, tiếng cười giòn tan của Minnie, nét dễ thương pha chút đểu của Chun, hành động hâm đơ của Jae, con người thoải mái nhất của Yun...Em nhớ da diết 5 con người này, từng khoảnh khắc các anh ở bên nhau, đều tuyệt vời biết bao...
Em tự hào vì các anh nhất, khi các anh cùng đứng trên một sân khấu, từng giọng hát cao thấp hòa quyện tuyệt hảo cùng nhau cho một bài ca lay động lòng người. Vẫn là lời cũ, các anh đẹp nhất khi đứng cùng nhau trên sân khấu, đẹp đến ma mị khiến em không thể rời mắt...
TVXQ dù xa em cả ngàn dặm, dù cách cả một không gian địa lý xa xôi với múi giờ chệch nhau 2 tiếng, TVXQ đã tồn tại trước khi em nhận biết được, nhưng một TVXQ ấy, rất thật. Thật đến từng giai điệu, từng cảm xúc, từng nhịp thở....
Các anh chính là giai điệu yêu thích của em,
Là bài tình ca em vẫn hát trong tim mỗi ngày,
Hãy sống vui vẻ và khỏe mạnh, biết không?
Yunho à,
Jaejoong à,
Yoochun à,
Junsu à,
Changmin à,
TVXQ à,
Happy 8th anniversary ! *bắn pháo bông, nhảy flashmod*
Em yêu các anh *thì thầm*
|
Rate
-
Xem tất cả
|