Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: wallace79
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Fanfic] Black and White - Hoắc Kiến Hoa, Lưu Thi Thi, Diệp Tuyền

[Lấy địa chỉ]
21#
Đăng lúc 24-9-2011 17:32:53 | Chỉ xem của tác giả
fhoailinh gửi lúc 24-9-2011 17:27
tỷ nói tỷ đọc 1 lèo 2 ngày hết truyện của mèo mà
đã sx hét lâu rầu
đây là lần ...

Oh comment xong em cũng đoán

Tỷ quen Mều lâu rầu đương nhiên là đọc hết rồi nhỉ

Đọc 1  lèo 2 ngày mới hết tức là truyện dài lắm nhỉ

Oh men, Mều chơi khó post mỗi lúc một ít thế này ngóng mà chít lun ý

Chài, em k biết Mều học j chứ lâu lâu làm nghề tay trái, viết vài cuốn truyện bán chơi kiếm tiên {:310:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

22#
Đăng lúc 24-9-2011 19:12:36 | Chỉ xem của tác giả
wallace79 gửi lúc 24-9-2011 10:03
Chapter 4.

Căn nhà màu trắng có cửa sổ màu xanh nằm trên tầng 17 của chung cư Long Th ...

"Bà Hà vừa quay lưng, Ceci liền tung mấy cú đấm vô hình về phía sau lưng bà cho bỏ ghét."--->cười bể bụng xDDD
vừa coi vừa tưởng tượng, méc cười quá
đoán típ nhé
ss Ruby chạy vào đỡ đạn cho Will nên... cái nì thì dễ đoán
còn Minh Kính Tiên Sinh... em nghĩ là... Wil?
chứ ngàoi ra em hem nghĩ đc ng nào khác > <
chờ chap mới
mà ss Meow~ ui, tổng cộng có bi nhiu chap thế? :D
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

23#
 Tác giả| Đăng lúc 24-9-2011 22:17:15 | Chỉ xem của tác giả
JunesRain gửi lúc 24-9-2011 19:12
"Bà Hà vừa quay lưng, Ceci liền tung mấy cú đấm vô hình về phía sau lưng bà cho bỏ ...

SS cũng hem nhớ lun đó em

Chắc khoáng 50 mấy chap thâu hà^^

Minh Kính Tiên Sinh thì sắp hé lộ rầu mà em đoán hay đó;))

Có điều hem đơn giản chỉ là 1 người
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

24#
 Tác giả| Đăng lúc 24-9-2011 22:21:07 | Chỉ xem của tác giả
Jenny8x gửi lúc 24-9-2011 14:26
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa......cho Jen nx nhóe Mều ( hỏi mà k cần câu trả lời ^^)

Đầu tiên á ...

Jen khen làm Mèo ngại quá

Tại Mèo vốn thik nhất là môn văn

Đọc truyện cũng nhìu, xem fim thì 1 đống nên cứ thế mà vít thâu

Ý tưởng thì khi tràn về là hem để trong đầu được, cứ ohai3 vít ra thâu

Nghe Jen thik là Mèo zui rầu, tung 1 ngày 5 ep lun cũng được^^

Pi Ét: Mều học du lịch nhé;))
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

25#
 Tác giả| Đăng lúc 24-9-2011 22:22:40 | Chỉ xem của tác giả
Chapter 6.


Chuyến bay New York- Hong Kong vừa hạ cánh xuống sân bay quốc tế Hong Kong. Các hành khách vừa bước ra cửa đã ôm chầm lấy người thân của mình. Trong đám đông, một cô gái trẻ với mái tóc ngắn đầy cá tính, và đôi mắt to tròn lanh loợi đang len lỏi. Hành lý chỉ là chiếc balô nhỏ phía sau lưng, Leila nhanh chân rời khỏi sân bay. Cô bắt 1 chiếc taxi chạy thẳng đến Black Box. Chưa đến giờ nên Black Box khá vắng vẻ, chỉ có vài tên lưu manh lãng vãng trước cửa.
_ Cô em xinh đẹp, có muốn đi chơi với anh ko?
Một tên tóc xanh lá, khá bự con đưa tay ra chắn đường của Leila.
_ Muốn hẹn với tôi hả? Về nhà phẫu thuật lại gương mặt đi, phế vật.
_ Ranh con này, khấu khí lớn thật, ông đây mà cũng dám chửi.
_ tôi cảnh cáo trước, muốn chết thì cứ thử đụng vào tôi đi. Có 10 cái mạng cũng ko đủ chết đâu.
Tên lưu manh nổi giận đưa nắm tay to đùng của mình lên, nhưng vừa lúc đó đã có một bàn tay phía sau hắn chụp lấy. Sam cứ thế kéo mạnh tay hắn bẻ ngược ra phía sau đầu, hắn la lên đau đớn.
_ Dám ở trước cửa Nlack Box phá đám. Mày ko biết chỗ mua quan tài hả?
_ Dạ, em xin lỗi anh Sam, em ko dám ạ. Tha cho em một lần.
Sam buông tay ra và đạp mạnh hắn văng vào thanh chắn đường, làm hắn ôm lấy bụng lê lất trên mặt đường.
_ Mau xin lỗi tiểu thư này rồi cút ngay cho tao.
_ Xin…xin lỗi tiểu thư. Em xin lỗi anh Sam.
Hắn co giò cạhy biến đến nhìn cũng ko dám quay đầu lại. Sam niềm nở nhìn Leila.
_ Leila, cô mới về à?
_ Ko việc gì đến anh. Anh Wall đâu?
Hơi thất vọpng trước thái độ của Leila, nhưng cũng đã quen với việc bị đối xử như vậy, Sam vẫn vui vẻ.
_ Hôm nay là cuối tháng, anh Tường đang ở trong phòng họp để kết toán sổ sách.
Ko đợi sam dứt lời, Leila bỏ mặc anh đi thẳng vào trong. Cô tiến đến căn phòng có cánh cửa gỗ màu nâu, mở cửa xông vào.
_ Surprise! Em đã về rồi đây.
_ Leila, sao con lại ở đây?
Leila hết hồn khi nhận ra trong phòng ko chỉ có mình Wall, mà còn có cả ba cô ở đó, ông đang hết sức ngạc nhiên trước sự xuất hiện của con gái, Wall vẫn giữ nét mặt lạnh nhạt. Sam cũng vừa chạy ù tới.
_ Tôi còn chưa nói là Đường gia cũng đang ở đây.
_ Sao anh ko để sáng mai rồi nói luôn. Đúng là vô dụng mà.
Biết mình đã làm mất lòng Leila, Sam cụp mắt xuống trước cái nhìn giận dữ của cô.
_ Sam, ra ngoài đóng cửa lại đi, đừng để ai quấy rầy cuộc họp gia đình đột xuất này.
Sam vâng lời Đường gia, lập tức đóng cửa lại và đứng canh gác phía ngoài. Leila liền nhe răng cười cầu hoà.
_ Thưa ba, con mới về.
_ Hay lắm, ba đang định bay sang New York tìm con tính sổ thì con lại mò về rất đúng lúc. Hôm qua, ba mới nhận được điện báo từ trường, nói là con đã bị đuổi học rồi. Mọi chuyện là sao hả?
_ Đâu phải con muốn, tại tên giáo sư đáng ghét đó làm mất mặt con trước cả lớp, con chỉ mới đánh hắn có vài cái thôi mà đã la ầm lên. May cho ổng, đó là New York chứ ở Hong Kong thì ổng ko bị nhẹ vậy đâu.
_ Cái gì? Ba cho con qua bển là để học, con ko những ko học mà còn đánh cả giáo sư nữa à.
_ Ngay từ đầu là con đã nói con ko thích đi du học rồi, tại ba một hai cứ ép con đi thôi.
_ Đại tiểu thư của ba ơi, con ko học thì còn biết làm gì nữa chứ?
_ Con ko thích học, lần này về Hong Kong rồi, ba đừng hòng bắt con đi nữa. Anh Wall giúp em với.
Wall nãy giờ vẫn im lặng, để mặc cho hai cha con tranh cãi, nhưng giờ đây Leila đã kéo anh vào cuộc. Đôi mắt long lanh nài nỉ ấy, Wall chưa bao giờ bỏ mặc được.
_ Phải đó, ba nuôi. Leila ko thích đi du học thì đừng có ép. Ở Hong Kong cũng có nhiều trường tốt mà.
_ Dạ phải, chỉ cần ko bắt con đi du học, ba muốn con học trường nào cũng được. Anh Wall ha?
_ Đứa con này của ta chỉ nghe lời mình con thôi. Ta cũng hết cách với nó rồi, đành phải vậy thôi.
_ Hoan hô ba. Ba vạn tuế.
Leila mừng rỡ ôm lấy Đường gia, đeo lên cổ ông như khi còn nhỏ. Đường gia quên cả giận, ông âu yếm xoa đầu con gái.
_ Con mới xuống máy bay, chắc đã mệt. Về nhà ba kêu người làm nấu vài món ngon cho con tẩm bổ.
_ Con chưa muốn về, con ở lại đây chơi thêm một lát đã. Lâu rồi, người ta hưa gặp anh Wall mà.
_ Thôi được, vậy ba về trước kêu họ chuẩn bị. Tối nay, hai đứa nhớ về nhà ăn nha.
Wall đích thân tiễn Đường gia ra tới xe, Leila cứ níu lấy tay áo anh, ko rời nữa bước. Xe lăn bánh vừa khuất ở góc đường, Leila liền nhảy lên, ôm chầm lấy Wall.
_ Em nhớ anh nhiều lắm. Còn anh, có nhớ em ko?
Wall dửng dưng gỡ tay Leila ra.
_ Ở Black Box ko có gì cho em chơi đâu. Để anh bảo Sam đưa em đi chơi.
_ Ko chịu, em chỉ thích đi chơi với anh thôi.
_ Ngoan đi, anh mệt lắm, chỉ muốn ngủ thôi.
_ Lâu lắm mới gặp lại mà anh bỏ đi ngủ là sao. Em nhất quyết ko chịu.
_ Leila, em mà còn như vậy, anh ko thương nữa đâu.
Mặc kệ Leila tiếp tục giãy nãy, Wall bỏ lên lầu. Tức mìn, Leila toan chạy theo nhưng Sam đã kịp kéo cô lại.
_ Buông ra, anh làm gì vậy? Ai cho anh đụng đến người tôi.
_ Anh Tường thật sự mệt lắm rồi, cô để ảnh nghĩ ngơi đi.
_ Anh thì biết gì chứ, đừng có xen vào chuyện của tôi.
_ Bệnh suyễn của anh Tường lại tái phát đó.
_ Sao hả? Ko phải đã chữa dứt rồi sao, lâu rồi nó đâu có tái phát.
_ Bệnh xuyễn thì làm sao mà chữa dứt được. Lần trước, đánh nhau với bọn Đầu Trọc, nó lại trở cơn suýt làm anh Tường mất mạng.
_ Sao anh ko chịu nói sớm. Hèn gì anh wall lại mệt mỏi như thế, đi chơi với tôi cũng ko muốn. Tôi có cách rồi.
_ ???

~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~


Wall tháo lớp băng quanh bụng, vết cắt sâu vẫn còn đỏ hỏn nhưng đã ko rỉ máu nữa. Wall cẩn trọng tự mình đắp một ít thuốc lên, rồi thay dãi băng khác cho vết thương. Hơi đau nhưng Wall chỉ khẽ nhíu mày, anh đã quen với những lần tự trị thương cho mình rồi. Đem hết rác vất vào thùng, chai thuốc xịt cũng vô tình rơi vào đấy, Wall vội nhặt nó lên. Wall luôn để nó trong túi áo của mình, dù là bất kỳ lúc nào, vi mỗi khi trở cơn, anh đều rất khổ sở. Lâu rồi, anh chỉ còn mang theo nó như 1 thói quen, vì đã hơn 8 năm qua, bệnh ko hề tái phát cho đến lần trước. Căn bệnh suyễn của Wall là bẩm sinh, Wall đoán thế, vì khi anh còn là 1 đứa trẻ sơ sinh và được Đường gia nhặt về nuôi thì nó đã có sẵn rồi. Lúc nhỏ sức khoẻ của Wall rất yếu, chỉ cần đi vài bước al2 thở ko ra hơi. Nhưng cuộc sống lang bạt chốn giang hồ cùng với người cha nuôi đã khiến anh quyết tâm trở nên mạnh mẽ. Vì hoành cảnh sống và cũng vì căn bệnh trong người, từ nhỏ Wall đã ko có bạn bè. Wall luôn cô độc và bất cần với mọi thứ, anh ko cần bạn bè, vì ngay cả những người thân nhất cũng có thể nhẫn tâm bỏ rơi anh thì bạn bè có là thứ gì chứ. Có lẽ tình bạn duy nhất của anh chỉ có mình Sam mà thôi, Sam cũng giống nhưa anh, đều là người đã bị xã hội này vứt qua bên lề của nó.
~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~


Leila tiện tay bỏ hết những thứ mà cô đi ngang qua vào trong xe đẩy, Sam phải len lén để lại những thứ ko cần thiết lên kệ mà ko để leila phát hiện.
_ Tối nay, tôi sẽ nấu 1 bữa thật ngon để tẩm bổ lại cho anh Wall mới được.
_ Ý đó quả tậht rất hay. Nhưng cô muốn nấu món gì mà sao thứ nào cũng mua hết vậy?
_ Tôi vẫn chưa nghĩ ra nên cứ mua về hết rồi hẳn tính.
Leila càng đi càng nhanh, làm Sam phải vừa trả lại đồ vừa đẩy xe để theo kịp cô thật vất vả.
_ Anh thấy thịt bò thế nào?
_ Tốt đó.
_ Còn thịt heo?
_ Cũng tốt.
_ Thịt gà thì sao?
_ Tốt.
_ Nè sao tôi nói thứ àno anh cũng bảo tốt hết thế? Ko có chủ kiến.
_ Thì thì thứ nào cũng ngon, cũng bổ cả. Và còn do đích thân cô xuống bếp, anh Tường sẽ thích lắm cho coi.
_ Vậy cũng phải. Mà sao lúc nào anh cũng cười được vậy? Bực mình mà thấy anh thì chỉ càng bực thêm.
_ Xin lỗi, tôi cũng ko muốn thế, nhưng gương mặt tôi nó thế. Biết sao được.
_ mặc kệ anh, miễn là lúc tôi chửi anh thì đừng có cười là được rồi.
Leila lại tiếp tục bỏ đồ vào xe mà ko hề để ý, từ nãy giờ chiếc xe vẫn chưa đầy hơn chút nào. Sam vẫn tươi cười đẩy xe phía sau cô. Anh đã quá quen với việc bị Leila đem ra trút giận mỗi khi ko vui. Những lúc như thế, Sam ko những ko buồn mà còn cảm thấy hạnh phúc, vì ít ra Leila còn để ý đến sự tồn tại của anh. Một người thích chửi, còn một người lại thích nghe chửi, thế gian luôn tồn tại những nghịch lý đáng yêu như vậy đó.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

26#
 Tác giả| Đăng lúc 24-9-2011 22:23:26 | Chỉ xem của tác giả
Chapter 7.


Máu, có rất nhiều máu, khắp nơi đều là máu. Chiếc xe gây tai nạn lập tức bỏ chạy khỏi hiện trường, để mặc Ruby nằm bất động trên vũng máu. Will chạy đến bên Ruby, nâng đầu cô lên bằng đôi bàn tay run rẩy. Mặt Ruby trắng bệch, chiếc đầm trắng trên người đã chuyển sang màu đỏ thẩm.
_ Ruby, ko sao đâu. Đã có anh ở đây rồi, em đừng sợ.
_ Em ko sợ… có anh bên cạnh… em chưa bao giờ sợ cả.
Ruby thều thào một cách yếu ớt, cô đưa bàn tay lạnh ngắt của mình áp vào má Will, cố lau đi những giọt nước mắt đang tuôn trào của anh. Willl như kẻ mất trí, gào thét với những người đứng xung quanh.
_ Mau gọi xe cấp cứu đi. Đừng đứng đó nhìn nữa. Tôi xin các người đó.
_ Em ko đau, chỉ thấy hơi mệt, muốn ngủ một lát thôi.
_ Đừng… anh xin em đừng nhắm mắt lại… đừng bỏ anh đi mà…
_ Khờ quá, em sẽ ko bao giờ rời xa anh đâu, mãi mãi cũng ko. Will, hứa với em anh nhất định phải sống thật tốt.
_ Anh hứa, chỉ cần em ko rời xa anh, việc gì anh cũng hứa với em hết.
_ Vậy thì em yên tâm rồi. Cám ơn anh, Will.
Cánh tay Ruby từ từ rơi xuống đất, miệng cô nở một nụ cười sau cùng với Will, Will ôm lấy Ruby thật chặt, hét lên trong cơn đau đớn tột cùng. Chỉ mới 1 giây trước đó thôi, anh là ngừơi ạhnh phúc nhất thế gian, nhưng 1 giây sau, anh đã mất Ruby mãi mãi.
Bật dậy khỏi giường, toàn thân Will ướt đẫm mồ hôi, trái tim anh như vừa có ai bóp láy thật chặt, ko sao đập nổi. Giấc mơ thật đáng sợ, nhưng điều đáng sợ hơn nữa là những gì xảy ra trong giấc mơ đều là sự thật.

~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~


_ Hôm nay, anh ấy có vẻ làm sao ấy?
Mich dừng bài tập đá cao của mình để quay sang nhìn Ceci, cô lấy làm ngạc nhiên về câu hỏi vừa rồi mà Ceci buột miệng.
_ Ai bị làm sao chứ?
_ Thì huấn luyện viên Hoắc đó. Cả buổi tập, anh ấy đều ko tập trung cứ thẩn thờ sao ấy.
_ Còn tưởng là ai, anh ta có bị sao thì việc gì đến cậu chứ, chỉ giòi lo chuyện bao đồng.
_ Dù sao anh cũng từng giúp mình, quan tâm 1 chút thôi, có sao đâu.
_ Mình nói trước cho cậu biết, nếư cậu để ý đến Will thì hãy chuẩn bị trước tinh thần để vượt qua đám nữ sinh cả trường đi.
_ Làm gì có chuyện đó chứ, mình ko để ý đến Will đâu.
_ Vậy thì thôi, lo tập đi.
Mich quay lại với bài tập, nhưng Ceci vẫn ko dứt mắt khỏi Will. Will đang đứng tựa lưng vào tường ở cuối phòng tập, mắt đang nhìn về 1 điểm vô định nào đó. Đôi mắt ấy sâu thăm thẳm, mơ màng cộng với hàng mi dài như vẽ, trông thật buồn. Ceci cảm nhận được ẩn sâu trong đôi mắt đó là cả 1 câu chuyện dài, cô bỗng thấy lòng mình xao xuyến, bâng khuâng.

~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~o~

Thằng nhóc mập ú, đứng ko cao tới quầy phục vụ, nhưgn vẫn cố nhón gót và gọi món. Khệ nệ bưng khay thức ăn to đùng về cái bàn gần nhất, đang chuẩn bị đút cái Hamberger bự tổ chảng vào họng thì bi 1 bàn tay từ phía sau nắm lấy cổ áo xốc lên.
_ Nhóc con, thì ra đang trốn ở đây, làm chị đi tìm muốn chết.
_ Chị làm gì vậy, mau thả tôi xuống.
Ceci thả thằng nhóc xuống ghế, tiện tay uống hết ly Coca trên bàn, rồi gằn mặt nhìn nó.
_ Tại sao tới giờ học, em lại ko ở nhà chờ chị đến mà chạy ra đây?
_ Mặc kệ tôi, tôi muốn đi đâu thì đi, ko mướn chị phải quản.
_ Mẹ em đã thuê chị dạy em học. Giờ này là giờ học, chị có quyền quản em. Mau theo chị về nhà.
_ Ko đi, lần trước có mẹ nên tôi mới giả bộ ngoan ngoãn. Giờ thì chị đừng hòng dạy được tôi.
_ Ranh con, chị mày nổi giận rồi đó.
_ Lêu lêu…
Nhóc Phong né được cái chụp của Ceci, dù mập nhưng lại khà nhanh nhẹn, Ceci càng ko chịu thôi, bám theo sát gót. Cả tiệm thức ăn nhanh trở nên náo loạn, nhóc Phong vừa chạy vừa tận dụng thân hình của mình luồn qua các dãy bàn và chân thực khách, gây cho Ceci ko ít khó khăn để túm được nó. Nhóc Phong thấy ko ổn liền quơ lấy những dĩa thức ăn trên bàn mà nó chạy qua, ném tới tấp về phía Ceci. Ceci tức mình thủ thế, 1 cú chụp điệu nghệ, cô túm lấy thằng nhóc và ôm chặt nó bằng hai tay.
_ Dừng ngay lại, hai người phá đã chưa?
Người phụ nữ trung niên có nét mặt nghiêm nghị, theo cách ăn mặc có thể đoán được bà ta là quản lý ở đây. Ceci và nhóc Phong há hốc mồm nhận ra đống tan hoang mà mình vừa tạo nên, thức ăn bừa bãi khắp sàn nhà, thực khách thì đã bỏ đi gần hết.
_ Hai người tính sao đây? Đền bù thiệt hại hay là báo cảnh sát?
_ Đền bù.- Cả hai cùng đồng thanh.
_ Tốt. Ước tính tất cả là khoảng 50 ngàn đô HK.
_ 50 ngàn! Sao bà ko đi ăn cướp luôn đi.- Cả hai lại tiếp tục đồng thanh.
_ Đươc thôi, vậy thì báo cảnh sát.
_ Khoan đã.
Ceci hết sức bất ngờ trước sự xuất hiện của Will trong tình cảnh này. Will nhìn Ceci gật đầu ra hiệu cho cô cứ yên tâm, giao lại cho anh xử lý mọi việc. Will theo người quản lý vào phòng sau 1 câu nói thì thầm gì đó mà Ceci ko nghe được. Lát sau, anh quay ra, tươi cười.
_ Ko có gì nữa rồi. Chúng ta có thể đi.
Biết mình vừa gây hoạ, Ceci và nhóc Phong ngoan ngoãn đi theo Will. Will dẫn hai chị em đến 1 quán ăn khác và gọi món mời họ. Bấy giờ, Ceci mới dám lên tiếng hỏi.
_ Lúc nãy, anh đã làm sao để giải quyết chuyện đó thế?
_ Ko có gì, chỉ cần đền tiền là được rồi.
_ Xin lỗi, vì đã gây rắc rối cho anh, tôi sẽ cố gắng trả lại số tiền đó cho anh.
_ Được mà, cứ từ từ đi, tôi ko gấp.
_ Phải trả chứ, anh mà nói như vậy làm chị ta tưởng bở, quỵt luôn đó.
Nhóc Phong nãy giờ hì hục ăn, ngốn đầy họng mà vẫn cố chen lời.
_ Còn dám nói, ko phải là tại em cả sao. Chị nhất định sẽ tính sổ với mẹ em sau.
_ Đừng có đổ thừa, chị ko đuổi theo tôi thì đâu có nên nỗi.
_ Đứa bé này là…?
Will buộc phải xen ngang để ngăn cản cuộc chiến đang trực chờ sẽ nổ ra tiếp. Nhóc Phong nuốt vội họng thức ăn.
_ Hà Nam Phong!
_ Còn anh là Will!
Hai người đánh tay làm quen trước sự ngỡ ngàng của Ceci.
_ Hai người vậy là làm quen đó hả?
_ Chứ sao, con trai đơn giản lắm, ko phiền phức như con gái các chị đâu.
Thấy được ko khí bàn ăn có phần hơi ngượng ngùng vì Will và Ceci vẫn cố giữ khoảng cách với nhau, nhóc Phong tinh ý liền gợi chuyện.
_ Để em đố hai người nha. Con gì có 2 đầu, 6 con mắt, và 8 cái chân?
_ Bậy bạ, làm gì có con vật nào như thế.
_ Có chứ, tại chị ngốc thôi.
_ Là con quái vật.
_ Chính xác, anh Will thông minh thật. Câu hỏi này cả con nít 3 tuổi cũng trả lời được, chỉ có Caci ngốc là ko thôi.
ceci tức tối và xấu hổ quá sức, dùng tay kẹp chặt lấy đầu nhóc Phong, làm Will bật cười thích thú.
_ Đúng rồi, phải vậy chứ, anh cười như thế này mới đẹp.
_ ??? Tôi ko hiểu cho lắm?
_ Anh vẫn hay cười nhưng sao tôi thấy nụ cười đó trống rỗng, ko giống như lúc này, anh cười thật thoải mái. Nụ cười phải xuất phát từ trái tim mới là nụ cười đẹp nhất.
Will giật mình, Ruby cũng từng nói với anh câu nói y chang như vậy. Đã hơn 3 năm qua, anh chưa hề cười thật lòng mình, có chăng cũng là để cho những người bên cạnh mình an tâm. Nhưng hôm nay anh lại vô thức cười thật tươi trước sự hồn nhiên và trong sáng của Ceci. Will bỗng thấy lòng mình ấm áp lạ thường.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

27#
Đăng lúc 24-9-2011 22:23:34 | Chỉ xem của tác giả
wallace79 gửi lúc 24-9-2011 22:17
SS cũng hem nhớ lun đó em

Chắc khoáng 50 mấy chap thâu hà^^

ố hố hố
vậy càng hay
hừm....
em đang bấn cái vụ 2 anh em song sinh đê :D
                                                                                               
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

28#
 Tác giả| Đăng lúc 24-9-2011 22:27:16 | Chỉ xem của tác giả
JunesRain gửi lúc 24-9-2011 22:23
ố hố hố
vậy càng hay
hừm....

Mới đầu ss định vít 1 nam chính là người khác

Nhưng chỉ có hứng với lão Bông nên mới mân thành twins đó^^

Cái này là ham hố 2 lão Bông mới đủ ép phê ha^^
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

29#
Đăng lúc 24-9-2011 22:28:13 | Chỉ xem của tác giả
wallace79 gửi lúc 24-9-2011 22:21
Jen khen làm Mèo ngại quá

Tại Mèo vốn thik nhất là môn văn


Oh học du lịch thì văn tốt là đúng rầu

Nghe Hân tỷ PR đây là lần thứ 3 tái bản của Mều mà vẫn ăn khách

Ngưỡng mộ rầu nhé

Công nhận đọc truyện của Mều Jen k thấy bị vấp hay lủng củng, có cảm giác như đọc truyện của nhà văn viết ấy

Há há, nhận xét thực lòng đấy nhé

Mều cứ post Jen đọc hít á.

Thiệt tình ng làm việc vs số má như Jen hâm mộ mí bạn văn chương tốt như vầy lắm

{:301:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

30#
Đăng lúc 24-9-2011 22:30:19 | Chỉ xem của tác giả
wallace79 gửi lúc 24-9-2011 22:27
Mới đầu ss định vít 1 nam chính là người khác

Nhưng chỉ có hứng với lão Bông n ...

hihihi ^^
mẹc giống nhau
ngắm đủ phê
nhưng tính cách khác nhau
em thì vẫn thik nhất Wal
ss mà vit một đàn Bông
vậy mới đã
{:303:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách