|
Chương 13: ©2025 Kites.vn | ) Q* I- G4 E: K( Q" N1 z M$ ]All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved3 q0 i# M2 Z# w7 F: L
Tối hôm ấy phải đến gần nửa đêm Hoắc Thời Anh mới tạm biệt Hàn Đường ở quán trà, hẹn nhau hôm sau gặp mặt, rồi ai về nhà nấy đánh một giấc. 8 \+ @( q3 e1 R( H3 u, g" j9 d©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved& T1 [3 b I! `9 a
Sáng sớm ngày hôm sau, gian phòng ở phía đông tây nơi hai người Hoắc Thời Anh và Hoắc Chân ở dường như đồng thời cùng phát ra một loạt những tiếng động, cả hai đều tham gia quân ngũ, nên vấn đề ngủ nghỉ làm việc cũng khá giống nhau, Hoắc Thời Anh rửa mặt xong liền đi thỉnh an Hoắc Chân, lúc cả hai đang cùng nhau ăn sáng thì quả nhiên thiếp mời của Bùi Thái thú đưa tới, Hoắc Chân nhận tấm thiếp dát vàng lấp lánh từ tay thị vệ rồi mở ra liếc mắt xem thử sau đó quăng sang một bên, lỗ mũi cũng theo đó mà “hừ” một tiếng, cực kỳ khinh thường. Lúc đó Hoắc Thời Anh đang ngồi phía dưới Hoắc Chân, đưa mắt nhìn cha mình một cái, không nói gì mà cũng chẳng hỏi gì. ©2025 Kites.vn | All rights reserved* M5 ^% o* w" ^+ W , u( h0 r: k4 o" g" l; a©2025 Kites.vn | All rights reserved
Ăn xong bữa sáng, hai cha con ai cũng đều có việc cần làm, Hoắc Thời Anh phải dẫn Hàn Đường đi tuần doanh, bất kể có nói gì đi chăng nữa thì chàng ta cũng là Tuần sát sứ Lương Châu, tình hình hiện giờ trong quân doanh Lương Châu như thế nào chàng ta cũng cần phải nắm được, tối hôm qua Hoắc Thời Anh đã hứa với chàng ta rồi. Còn về phần Hoắc Chân, công việc của ông còn nhiều hơn, hai cha con người trước người sau rời khỏi nhà. ©2025 Kites.vn | All rights reserved( [3 z i. G- e9 {) x4 ~6 E# z. Y ©2025 Kites.vn | ! o8 ]( l8 w# W5 Q/ O& [& tAll rights reserved
Hoắc Thời Anh đến được chỗ dịch trạm nơi Hàn Đường nghỉ lại thì sắc trời mới sáng rõ, thời tiết ở Giang Hoài ẩm ướt, những ngày đầu đông sáng sớm thường hay có sương mù, không khí tựa hồ như giơ đại tay ra nắm cũng có thể vợt được một vốc nước. * r" G* F t8 I& X' _©2025 Kites.vn | All rights reserved Z2 J2 w- r G2 _+ D©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hoắc Thời Anh đứng ở trước cửa dịch trạm, từ đằng xa đã nhìn thấy Hàn Đường đang đi xuyên qua đình viện sải bước về phía mình, Hàn Đường vẫn mặc chiếc trường bào màu xanh nhạt, bên ngoài khoác thêm một cái áo choàng cùng màu, viền cổ của chiếc áo choàng khảm một lớp lông thỏ trắng muốt như tuyết, trên búi tóc cài một cây trâm gỗ, cả người toát lên vẻ giản dị mà thanh cao. & G* z5 Z* k, R, ]5 U& J+ e©2025 Kites.vn | All rights reserved ' J. W1 ~- H2 d* |2 q& _' c©2025 Kites.vn | All rights reserved
Thật ra Hoắc Thời Anh không quá thích xã giao với những người như Hàn Đường lắm, những người như thế tâm cơ phức tạp, lại cực kỳ thông minh, cực kỳ nhạy cảm với đạo lý đối nhân xử thế ở đời, rất giỏi trong việc chỉ liếc mắt nhìn qua là thấu hiểu tận cùng, chỉ cần hơi đi sai một bước thôi là có thể bị thăm dò triệt để, nhưng may mà nhân phẩm của người này có vẻ khá tốt, nàng không ghét chàng ta, nên việc xã giao cũng không thấy quá mệt. ! M. ^! y2 v: ?9 N/ g' {6 i©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | 8 e, T% g- ?! j- LAll rights reserved
Hàn Đường đi tới cung tay nói trước: “Làm phiền Hoắc Đô úy phải chờ lâu rồi.” ©2025 Kites.vn | ' m8 h% W+ C' R+ L* j zAll rights reserved + A; N3 J; b8 B©2025 Kites.vn | All rights reserved
“Hàn đại nhân khách khí rồi, tại hạ cũng vừa mới tới thôi.” Hoắc Thời Anh đứng nguyên chỗ cũ chắp tay trả lễ. ©2025 Kites.vn | : J0 K' j. s# O1 n- C8 [; YAll rights reserved ©2025 Kites.vn | 5 O) q3 i$ M) oAll rights reserved
Hàn Đường thấy Hoắc Thời Anh mặc quân phục, thắt lưng còn giắt theo trường đao, trên tóc và lông mày vương những hạt sương nhỏ li ti, phía sau lưng còn có một con ngựa đang bước đi thong thả, liền biết từ sáng sớm nàng đã cưỡi ngựa chạy tới đây, trong lòng chắc chắn thêm vài phần về tinh thần giữ chữ tín, và nghiêm túc trong công việc của nàng. ©2025 Kites.vn | All rights reserved# E- o& i+ ^" O ©2025 Kites.vn | , W/ G# H; o, o7 w# g: I9 s0 _; E" TAll rights reserved
Cả hai người đều không thuộc kiểu dài dòng, sau khi nói đôi câu hàn huyên liền xuất phát, Hoắc Thời Anh cưỡi ngựa đến, nhưng Hàn Đường lại chỉ có một cỗ xe ngựa có mái che, nên hai người một trên lưng ngựa một ngồi trong xe. Hàn Đường ngồi trong trong xe rồi mới ngẫm ra hình như có điều gì đó không đúng lắm, kiểu như trong những gia đình bình thường khi nữ quyến ra ngoài, thì đều có nam giới trong nhà cưỡi ngựa, bảo vệ cho phái nữ ngồi trong xe, hai người bọn họ vừa hay lại ngược lại, thật ra Hàn Đường cũng không nghĩ lan man gì nhiều, chỉ là nghĩ sau này Hoắc Thời Anh nhất định sẽ hồi kinh, tương lại sợ rằng nàng sẽ còn gặp không ít những tình huống kiểu này, nghĩ tới đây không khỏi bật cười khẽ. 2 c6 f" N/ S* b" b6 ], m©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved3 }# g9 h2 e9 \
Ngoài thành Dương Châu lều trại quân doanh kéo dài đến hai mươi dặm, quân đội của các địa phương khác tới đều tự lập thành một cụm, giờ vừa mới hết huấn luyện, nên dọc đường đi là một tràng những âm thanh ồn ào hỗn loạn. ; e! v- E( D' ? X( T& @* w©2025 Kites.vn | All rights reserved 6 d% I& M- J, K% I! |5 X©2025 Kites.vn | All rights reserved
Trên con đường đất vừa được đắp xuyên qua toàn bộ phần đất quân đội hạ trại, có vài nhóm bộ binh ở bên ngoài huấn luyện quay về đi sượt qua đám người Hoắc Thời Anh, quan tướng đi đầu vì bình thường kẻ trời nam người đất bắc nên tất cả đều không quen nhau, gặp mặt cứ dựa theo quân phục mà chào hỏi rồi đi tiếp, mọi người đều yên bình hòa thuận. 2 l& T& F9 k% m0 j4 Y& H©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | * ^/ _1 \4 x' c) _All rights reserved
Đi được nửa đường, Hoắc Thời Anh đột nhiên ghìm cương ngựa, nhấc tay ra hiệu cho xe ngựa đi bên cạnh dừng lại, cau mày nhìn về phía cuối con đường đất, trên mặt đất loáng thoáng truyền đến rung chấn, Hàn Đường vén rèm xe ngựa lên nhìn ra ngoài, Hoắc Thời Anh đang dẫn xe ngựa dạt sát vào bên đường, còn mình thì thúc ngựa đứng bảo vệ bên cạnh, nàng quay đầu lại nhìn Hàn Đường đang ngồi trong xe muốn nói gì đó rồi lại thôi, Hàn Đường nhìn thấy một đội ngựa từ phía trước mặt đang phi rầm rập từ cuối đường về phía bên này. ©2025 Kites.vn | ) C! ^; I# K5 l: p( l7 h% X0 G" fAll rights reserved ©2025 Kites.vn | 2 v4 m- I G+ N" ~/ Y+ v" LAll rights reserved
Hàn Đường thấy khuôn mặt Hoắc Thời Anh lộ ra vẻ khó xử, nên không hỏi gì cả mà thả rèm xe xuống. ©2025 Kites.vn | 2 o& g- T" F. R9 ~2 g" jAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved O$ c# g- O1 J; R2 L( D/ J
Đội ngựa phi như điên tới đều là ngựa của Tây Vực, những con ngựa cao lớn, cơ bắp rắn chắc lông sáng bóng mượt mà, những đường cong trên thân trông cực kỳ oai phong, người đi đầu mặc quân phục màu đỏ thắm nhìn vô cùng bắt mắt, lúc đội ngựa dần dần lại gần những người đằng sau nghe theo hiệu lệnh chầm chậm giảm tốc độ xuống, sau đó bắt đầu từ từ thu gọn lại đội hình, duy chỉ có người đầu tiên là không hề mảy may giảm tốc độ, bàn đạp dưới chân thúc vào bụng ngựa, hơn thế còn tăng tốc xông thẳng về phía Hoắc Thời Anh. ©2025 Kites.vn | All rights reserved; h Y8 S+ W) ^- { ©2025 Kites.vn | All rights reserved& ^5 @3 O) z. J5 O+ A2 n( z" L/ o
Hoắc Thời Anh ghìm cương ngựa đứng nguyên một chỗ, không lùi cũng không nhường, một cơn gió mạnh táp thẳng vào mặt, con ngựa phía đối diện xông tới trước mặt nàng đột nhiên hí lên một tràng dài, nửa người nó đứng thẳng lên, con ngựa của nàng hoảng sợ định lùi lại sau, nhưng Hoắc Thời Anh lại mạnh mẽ siết chặt dây cương trong tay, thân hình đè xuống, hai chân kẹp chặt lấy bụng ngựa, chỉ trong nháy mắt miệng con ngựa đã đầm đìa máu tươi, nó hí lên một tiếng đau đớn, sau đó vững vàng đứng yên tại chỗ, không hề có ý định bỏ chạy. ©2025 Kites.vn | All rights reserved7 H. O/ |/ s, T/ l . }' w1 ?* |# u©2025 Kites.vn | All rights reserved
Con ngựa của đối phương đứng lên, vó ngựa nện rầm rập, diễu qua diễu lại đầy nóng nảy, kỵ thủ ngồi trên kéo dây cương, đầu ngựa xoay một cú với biên độ rất rộng, xoay đến nửa thân mình, thì cuối cùng đã ổn định lại được. ©2025 Kites.vn | * P# P; J5 T# v8 P. }3 ]All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved# i( g' {0 D% n. G+ N
“Hoắc Thời Anh!” Người trên ngựa, khuôn mặt cương nghị được phủ một lớp mồ hôi, trước ngực và nách đều ướt nhẹp, hàng lông mày cau lại đầy ngạo mạn, cả người trông vô cùng anh dũng, khí thế vừa sôi nổi hoạt bát lại có phần ương ngạnh. - _/ G* J! c6 c, _7 G$ D( ^©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | " ?0 V1 h- L- E. _+ ]- jAll rights reserved
“Trần công tử.” Hoắc Thời Anh chào hỏi lại. & z8 b7 u9 T7 S: J+ c' G+ p©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved$ w+ R' n4 N6 e
Người đến nói với vẻ vô cùng chán ghét: “Sao chỗ nào cũng đều đụng phải ngươi vậy?”. , l( S) o/ V3 Z8 V- P. W) N©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | 5 y ~& g' D1 d" nAll rights reserved
Hoắc Thời Anh nhếch miệng thành một nụ cười: “Ta cũng không biết nên trả lời câu hỏi này của Trần công tử thế nào cho phải.” ©2025 Kites.vn | 7 P" u& q- ?" L9 f( K& SAll rights reserved ©2025 Kites.vn | $ p0 ~2 \/ r0 d9 X6 j. HAll rights reserved
Trần Gia Du khó chịu liếc nhìn người trước mặt, nói thật hắn rất muốn tẩn cho nàng một trận, nhưng người ta là con gái, sao hắn có thể đánh một cô gái được, thế nhưng mọi người lúc nào cũng lấy nàng ta ra so sánh với hắn, dựa vào đâu chứ? Nàng ta dựa vào cái gì chứ? Huống hồ là con gái thì so kiểu gì được? Đánh thì không thể đánh, thế thì so thế nào? Bất kể là thua hay thắng, hắn đều sẽ là kẻ bại trận. ©2025 Kites.vn | . J+ ^! U, b- w; ?All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved U3 l9 N6 Y2 ?& K9 X
Trần Gia Du nắm rồi lại thả dây cương ngựa liên tục, ánh mắt khinh thường lướt qua Hoắc Thời Anh rồi lại đảo một vòng đến chỗ xe ngựa ở ngay bên cạnh nàng, “hừ” mũi một tiếng rất nặng, sau đó vung roi thúc ngựa rời đi. ©2025 Kites.vn | ; R' Q6 T2 ?5 ]7 {All rights reserved ©2025 Kites.vn | 2 ]- p: [+ c7 @6 `6 V. ?+ J5 GAll rights reserved
Đợi đến khi toàn bộ đội ngựa đi qua rồi, Hoắc Thời Anh mới giục ngựa quay trở lại giữa đường, một ngựa một xe tiếp tục tiến về phía trước, Hàn Đường từ đầu đến cuối đều không hề lộ mặt. ©2025 Kites.vn | All rights reserved8 Q- C/ f# ?% Z. k# }: K' v 8 O. l r$ f7 A" k©2025 Kites.vn | All rights reserved
Quân doanh của đại quân triều đình, chiếm khoảng một vạn mẫu đất canh tác đã được san phẳng ở ngoài thành Dương Châu, xếp thành một thế trận đàn chim nhạn, đầu nhạn như mũi khoan chính là quân doanh của quân Lương Châu, còn chỗ vừa nãy Trần Gia Du chạm mặt bọn họ là của quân doanh Ung Châu nằm ở vị trí cuối đuôi của thế trận này. ©2025 Kites.vn | All rights reserved" T F+ b& q! L ©2025 Kites.vn | All rights reserved# m1 g3 @2 o' R }4 Z0 s
Lúc Hoắc Thời Anh dẫn Hàn Đường đi sâu vào trong quân doanh, thì bên trong quân kỳ bay phấp phới, lều trại mọc lên san sát, binh sĩ đi qua đi lại rất có trật tự, đi vào bên trong, có không ít người lên tiếng chào hỏi Hoắc Thời Anh, Hàn Đường phát hiện ra có vài vị tướng lính cấp quan rõ ràng lớn hơn Hoắc Thời Anh rất nhiều, nhưng thấy nàng từ đằng xa đã cúi người hành lễ, có vài người thậm chí còn quá tuổi trung niên, nhưng thấy nàng vẫn cung kính như thường. 4 U+ ~( {* R6 I. W7 v3 E©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | ' C" f7 H5 V; e: L0 qAll rights reserved
Quân đội là nơi có kỷ luật nghiêm minh, ở nơi này quan niệm về cấp bậc càng được phản ánh một cách chính xác và rõ nét nhất, Hàn Đường cảm thấy kinh ngạc tột độ, ánh mắt nhìn Hoắc Thời Anh đầy vẻ hiếu kỳ ngạc nhiên, người chào hỏi suốt dọc đường quá nhiều, bọn họ cứ đi rồi lại dừng, Hoắc Thời Anh không thể không dừng lại giải thích đôi điều với chàng: “Bọn họ đa phần đều là xuất thân từ doanh trại Lô Long.” 6 j& ~+ G) r' n, E, P/ D©2025 Kites.vn | All rights reserved ! K+ ], I2 y0 i& q©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hàn Đường đột nhiên hiểu ra, Hoắc Thời Anh chiến công hiển hách tuy rằng không được thăng chức, nhưng nàng canh giữ doanh trại Lô Long suốt bao nhiêu năm, nơi đây là phòng tuyến đầu tiên của biên quan, là nơi có thể lập được chiến công nhất, có lẽ tướng lĩnh dưới quyền nàng trước đây đều đã được thăng chức điều đến nơi khác, đến một mức độ nào đó mà nói đối với quân Lương Châu, Hoắc Thời Anh dựa vào phương thức riêng của mình đã có được danh tiếng và uy tín rất cao. . G5 n9 w! r4 O# | F) n& P©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved' S: a5 d4 G# h, d- a4 [
Hoắc Thời Anh dẫn Hàn Đường đi tới trước một quân trướng lớn nhất trong quân doanh, đợi vệ binh thông báo xong, mới dẫn Hàn Đường vào trong, đằng sau chiếc bàn đặt trong quân trướng là một người đàn ông trung niên, để một chòm râu kiểu của các văn sĩ, trên người mặc quan phục của võ tướng tam phẩm, tướng mạo đoan chính nghiêm túc, dáng ngồi vững vàng mang theo vài phần uy nghiêm, Hoắc Thời Anh rất kính trọng người này, vừa vào đến cửa là đã vái một vái: “Hoắc Thời Anh tham kiến Lâm đại nhân.” ©2025 Kites.vn | ( n) L5 R+ Z% r$ H% q) GAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved: U3 X; m; m% L9 P* ?( G
Ông ấy chính là Chủ bộ dưới trướng của Hoắc Chân, cai quản tất cả quân vụ, thật ra ông mới chính là linh hồn của quân Lương Châu, là người mà Hoắc lão tướng quân để lại cho Hoắc Chân. - g0 [ E) r& T©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | % T5 ~+ a. a; O; g7 V) U) \9 F" jAll rights reserved
(Chủ bộ một chức quan chịu trách nhiệm trông coi sổ sách của địa phương và chính quyền các cấp) ©2025 Kites.vn | `+ e( ? I8 l2 f% Q# gAll rights reserved % @- J$ e, b7 c* u5 v©2025 Kites.vn | All rights reserved
Lâm Thanh rất vui khi nhìn thấy Hoắc Thời Anh, ông bước ra khỏi bàn làm việc đích thân tới đỡ nàng lên: “Thời Anh tới rồi à.” 5 B4 `4 ?5 l k, h©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved$ c: Y! z, ?' e+ j3 Q) u9 ~
Hoắc Thời Anh thuận thế đứng dậy, cười hỏi: “Tới rồi ạ, ngài có bận không?”. ©2025 Kites.vn | ( |- }7 D. n- g- D/ G& p3 k8 [7 LAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved. d- S4 i# t6 {/ X; l: x8 {
Lâm Thanh cười ha ha đáp: “Ngươi tới rồi, ta còn có thể bận được sao?”. ©2025 Kites.vn | All rights reserved. M( ^( K# h6 L7 Y, O( k9 i/ O ©2025 Kites.vn | 7 S. e Z- `8 S2 lAll rights reserved
Hoắc Thời Anh quay người lại giới thiệu Hàn Đường với ông: “Vậy thì vừa hay, vị này là Tuần sát sứ Lương Châu, Hàn Đường, Hàn đại nhân.” ©2025 Kites.vn | All rights reserved. M- l( C6 _8 ?' e3 o/ w " ^2 Y3 U* O W4 h1 Y% [©2025 Kites.vn | All rights reserved
Lâm Thanh xoay người chào hỏi Hàn Đường, Lâm Thanh rất khách khí với Hàn Đường, lập tức mời chàng ta ngồi, sai vệ binh thân tín dâng trà. Cả hai đều là cư xử rất nhã nhặn, tất nhiên nói được đôi câu, Hoắc Thời Anh quan sát tình hình rồi cũng lui ra ngoài luôn. ©2025 Kites.vn | All rights reserved0 m7 }6 B' b/ Y: F2 w ©2025 Kites.vn | 0 n# S3 ]% j3 X! M& W* hAll rights reserved
Thật ra chuyện tuần doanh này, một Đô úy nhỏ nhoi như Hoắc Thời Anh làm gì có quyền lợi gì lớn, nàng chẳng qua chỉ là người giới thiệu mà thôi. ©2025 Kites.vn | * A% [5 w- Q- f/ J5 W. j& o5 R0 eAll rights reserved ( C, E: U$ m9 V# N1 S4 Y©2025 Kites.vn | All rights reserved
Sáng hôm ấy, cuối cùng Hàn Đường đã làm xong việc chính sau khi tới Dương Châu, đưa ra công hàm và chính thức được chấp nhận, Lâm Thanh làm việc cực kỳ hiệu suất sắp xếp ngay cho chàng ta một thuộc hạ thông hiểu về tình hình quân Lương Châu và toàn bộ việc bố phòng quân sự bờ bắc sông Vị, thậm chí cả lương thảo, trang bị, và các loại giấy tờ sổ sách đều đưa cả cho chàng ta kiểm tra, tất cả đều thuận lợi một cách khác thường. ©2025 Kites.vn | - A/ @ C P0 Q) t: qAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved' e" s& {) d, A, R" c
Bận rộn tới tận trưa Lâm Thanh còn định đặc biệt mở tiệc đãi chàng ta, Hàn Đường nghĩ tới việc mình tới đây cùng Hoắc Thời Anh, từ lúc sáng sớm sau khi giới thiệu chàng xong thì không thấy bóng dáng đâu nữa, nên giờ muốn cùng về với nàng, không lộ ra vẻ thất lễ chàng khéo léo từ chối Lâm Thanh, Lâm Thanh cũng không giữ lại mà còn phái người giúp chàng đi tìm Hoắc Thời Anh. ©2025 Kites.vn | ) S8 ?) K& S; A rAll rights reserved
|
Rate
-
Xem tất cả
|