Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: bemeo
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Cổ Đại] Thái Tử Phi Thất Sủng | Nhược Nhi Phi Phi (Hoàn)

[Lấy địa chỉ]
21#
 Tác giả| Đăng lúc 30-11-2013 21:49:52 | Chỉ xem của tác giả
Chương 20: xung đột 1


Hoàng thượng nghĩ đến đây, trong lòng tuy rằng phẫn nộ, nhưng cũng không thể nề hà chuyện Tử Dạ, chuyện cho tới bây giờ, hắn chỉ có thể dùng được thân phận hoàng đế, làm cho Diệp Lạc ở trong điện Dạ Vân có thể tốt một chút.

Mà đối mặt với nhục nhã của Tử Dạ, Diệp Lạc lại vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, nàng thản nhiên nhìn hoàng thượng liếc mắt một cái, nhìn đến thật sâu trong mắt hoàng thượng là bất đắc dĩ, trong lòng thở dài một hơi.

Nàng biết chân tướng sự thực năm đó, nàng mặc dù là một người giang hồ, nhưng là, bởi vì mẫu thân là ám vệ của hoàng thượng, cho nên, chuyện năm đó, trước khi mẫu thân qua đời, đã từng cùng nàng nói qua, cũng dặn nàng vô luận như thế nào, nhất định phải giúp Tử Dạ đi lên ngôi vị hoàng đế.

Mà nay, lão thái tuy rằng đã chết đi, nhưng là, đương kim hoàng hậu Long Ngữ Lan cùng Thừa tướng Tư Mã văn vẫn đắc thế trong triều, hơn nữa, nhi tử Long Ngữ Lan là Tử Ảnh Vương gia cũng là một người cực kỳ thông minh, địa vị ở trong triều, cơ hồ vượt qua thái tử Tử Dạ.

Tử Ảnh không phải là cốt nhục của hoàng thượng, bí mật này, trừ bỏ hoàng thượng, Long Ngữ Lan, còn có Tư Mã văn mấy người kia ở ngoài, đương kim trên đời này, trừ bỏ Diệp Lạc, đã muốn không người biết được.

Mà Tử Dạ càng không có khả năng biết được, mẫu thân Diệp Lạc khi còn tại thế, đã từng cùng nàng nói qua, năm đó hoàng thượng là ở trong lúc vô ý biết được bí mật này, mà khi hoàng thượng tuy rằng phẫn nộ, nhưng là, không có lộ ra nửa điểm đã biết, hắn ở ngoài mặt, đối với Tử Ảnh, vẫn là yêu thương phải phép, với ánh mắt của người ở trong cuộc, nếu không phải bởi vì gia huấn của Tây Lương quốc, phải phong trưởng tử là thái tử, chỉ sợ, hoàng thượng nhất định sẽ phong Tử Ảnh là thái tử.

Hoàng thượng đem hết thảy đều che dấu rất khá, thậm chí, ngay cả lão thái thông minh tuyệt đỉnh tính cách đa nghi trước sau đều không nhận ra điều gì.

Cho nên, sau khi lão thái qua đời, Long Ngữ Lan cùng Tư Mã văn vẫn đang nghĩ hoàng thượng chẳng hay biết gì, cho nên, cũng không có vội vã động thủ, lại bởi vì, những năm gần đây, hoàng thượng đối Long Ngữ Lan cơ hồ đã là ngoan ngoãn phục tùng, mà Long Ngữ Lan cũng không muốn tốn nhiều trắc trở, còn nữa, hoàng thượng tuy rằng đã nhiều tuổi, nhưng là, những năm gần đây, ở trong triều cũng có một chút uy tín, nếu không phải là bị ép bất đắc dĩ, Long Ngữ Lan còn không bị vạch mặt.

Nàng cùng lão thái hậu lý tưởng giống nhau, nàng muốn con trai của nàng, danh chính ngôn thuận  đi lên ngôi vị hoàng đế. Mà Tử Dạ đối với nàng hiện tại mà nói, là một chút uy hiếp cũng không có, nếu nàng hiện tại ép hoàng thượng phế đi phong vị thái tử của Tử Dạ, chỉ sợ, hoàng thượng cho dù là mọi cách không muốn, cũng không thể không theo.

Diệp Lạc bởi vì biết nguyên nhân trong đó, cũng nhìn ra khó xử của hoàng thượng, trong nội tâm nàng không đành lòng làm một lão nhân như thế khó xử, liền hít thật sâu một hơi, nhìn Tử Dạ liếc mắt một cái, trong mắt bình tĩnh không gợn sóng, thản nhiên nói

“Thái tử điện hạ đã đem thiếp thân  tiến vào lãnh cung, hiện tại thiếp thân đã là mang tội, làm sao có thể dễ dàng bước vào Lưu Vân các nửa bước? Cho nên, thỉnh thái tử điện hạ không cần phải lo lắng, thiếp thân tuyệt đối sẽ không đi quấy rầy thái tử điện hạ cùng muội muội .”

Tử Dạ lạnh lùng khẽ hừ, nói: ”Như thế tốt lắm! Bản thái tử vừa vặn cũng không nguyện ý gặp lại ngươi! Hôm nay thừa dịp gặp phụ vương lúc này, sẽ đem hết thảy nói ra được thôi!”

"Cái gì?” Hoàng thượng nghe xong lời Diệp Lạc nói, đột nhiên cả kinh, sau đó bước đi đến bên cạnh Tử Dạ, vẫy tay nặng nề mà đánh Tử Dạ một cái tát! Tức giận quát: ”Ngươi! Ngươi là muốn cao hứng chọc giận trẫm sao? Ngươi thật to gan, không có thánh chỉ trẫm, cư nhiên dám một mình đem thái tử phi  tiến vào lãnh cung! Xem ra, trẫm hôm nay nếu không giáo huấn ngươi một chút, ngươi thật đúng là không biết trời cao đất rộng rồi!”

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

22#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 09:03:51 | Chỉ xem của tác giả
Chương 21: Xung đột 2


Hoàng thượng nói xong, hiển nhiên tức giận chưa tiêu, hắn quay đầu hướng ngoài điện, tức giận kêu lên: ”Người đâu! Thay trẫm đem nghiệt tử này mang xuống!”

Diệp Lạc hiển nhiên cũng không có dự đoán được, hoàng thượng nghe được nàng bị giam lãnh cung sẽ phẫn nộ như thế, thậm chí còn tự tay đánh Tử Dạ một cái cái tát, mắt thấy thị vệ đã tiến vào, mà Tử Dạ lại vẫn đang cúi người, trong nội tâm nàng mỉm cười nói nhẹ, bước nhanh đi đến trước mặt hoàng thượng chậm rãi quỳ xuống, nói: ”Phụ vương bớt giận! Việc này đều do con, là con không hiểu quy củ, va chạm  thái tử điện hạ, cho nên, thái tử điện hạ dưới sự giận dữ, mới đem con giam lãnh cung, việc này không thể trách thái tử điện hạ, nếu phụ vương muốn trách, thì trách con thôi! Con cam nguyện bị phạt!”

Từ khi Mị phi qua đời, bên người hoàng thượng, cũng chỉ còn lại có Tử Dạ thôi, bởi vì hoàng hậu Long Ngữ Lan chuyên quyền hậu cung, cho nên phi tần khác cũng không có cơ hội mang thai, mà hắn ở ngoài mặt mặc dù đối với Tử Ảnh vô cùng tốt, nhưng là, chân chính con ruột của hắn cũng chỉ có mình Tử Dạ, chả lẽ lại quyết tâm đi phạt hắn? Chính là hành động suy nghĩ của Tử Dạ, thật sự là làm hắn thất vọng, như thế nhân cách sao ổn được, tương lai làm sao có thể đủ làm vua tốt của một nước? Những năm gần đây, hắn vẫn một người đứng vững áp lực đến từ hoàng hậu cùng Tư Mã gia, hắn già đi, hắn đem tất cả hi vọng đều ký thác trên người Tử Dạ, mà Tử Dạ lại nông cạn dễ giận như thế, thật sự là không chịu hiểu đại cục, hắn thương tâm đến mức phẫn nộ, lần đầu tiên, xuống tay đánh Tử Dạ.

Mà sau khi xúc động, nhìn đến khuôn mặt sưng đỏ, Tử Dạ lại vẫn đang vẻ mặt ngoan cường, hắn chỉ cảm thấy, trong lòng như bị đao cắt, thật sự là đánh vào người con, đau ở tâm cha.

Hoàng thượng nhìn Diệp Lạc quỳ trên mặt đất, bỗng nhiên thở dài một hơi, nhẹ nhàng mà đem Diệp Lạc đỡ lên, nói: ”Thái tử phi, nghiệt tử này đối xử con thế nào, trẫm há không biết? Ngươi không cần giúp hắn đỡ lời, từ nay về sau, trẫm không thể dung túng cho hắn rồi, hôm nay, ngươi liền hồi đến Lưu Vân các đi thôi, từ nay về sau, không có ý chỉ trẫm, ai cũng không thể đem ngươi giam lãnh cung!”

Nghe xong hoàng thượng nói, Diệp Lạc hơi kinh hãi, bởi vì rời cung cũng không phải địa phương khác, mà là tẩm cung của Mị phi –mẫu phi của Tử Dạ, từ khi Mị phi tạ thế, cung vẫn không còn có người ở, mà Lưu Vân các, cũng rời cung chỉ còn lại 1 bức tường ngăn cách.

Diệp Lạc biết, hoàng thượng kêu nàng rời cung, chỉ là vì như thế nàng mới có thể bảo vệ Tử Dạ, nhưng là, nàng thật sự là không nghĩ mỗi ngày nhìn thấy Tử Dạ, ngay tại thời điểm nàng đang muốn cự tuyệt, Tử Dạ cũng đã phẫn nộ chĩa về phía nàng, đối hoàng thượng tức giận nói: ”Phụ vương! Nhi thần phản đối! Nàng căn bản là không xứng tiến tẩm cung mẫu phi !”

Hoàng thượng tức giận nói: ”Ngươi câm miệng! Thái tử phi là con dâu trẫm, cũng là con dâu Mị phi, trẫm hỏi ngươi, nàng không xứng, ai xứng? Diệp gia nhị nữ nhi sao? Trẫm hôm nay sẽ nói cho ngươi biết, mặc kệ trong lòng ngươi có nguyện ý hay không, con dâu trẫm đều là chỉ có mình Thái tử phi! Ngươi đừng nghĩ phế đi Thái Tử Phi, trừ phi trẫm đã chết, nếu không, trẫm còn ở đây một ngày, ngươi đừng mong vọng tưởng!”

Tử Dạ luôn luôn được hoàng thượng sủng ái, khi nào chịu ủy khuất như thế? Lúc này chẳng những bởi vì Diệp Lạc nên bị một cái cái tát, lại còn bị người yêu thương nhất giáo huấn, nhất thời không khỏi tức thì nóng giận công tâm, mất đi lý trí, hắn phẫn nộ  chỉ vào Diệp Lạc, tức giận đối hoàng thượng quát: ” Phụ hoàng đừng vọng tưởng xấu nữ nhân này được bản thái tử  yêu! Cho dù phụ hoàng cả đời không cho ta thú phi, ta cũng sẽ không chạm vào nàng một chút!” Nói xong, ống tay áo vung lên, nổi giận đùng đùng rời đi.

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

23#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 09:11:49 | Chỉ xem của tác giả
Chương 22: Lại mặt 1


Nhìn thân ảnh Tử Dạ biến mất trong điện, hoàng thượng dáng người lảo đảo hạ xuống, cả giận nói: ”Nghiệt tử này! Thật sự là tức chết trẫm rồi!”

Diệp Lạc gặp hoàng thượng bộ pháp không xong, liền nhẹ nhàng đỡ lấy hắn, khuyên nhủ: ”Phụ vương xin bớt giận, thái tử điện hạ chỉ là trẻ người non dạ mà thôi, qua ít ngày, trong lòng hắn suy nghĩ cẩn thận rồi, sẽ tốt!”

Hoàng thượng nhìn Diệp Lạc dung nhan lạnh nhạt, thở dài một hơi, nói: “Thái tử phi, làm khó ngươi! Dạ nhi làm sao lại hồ đồ như vậy? Có như ngươi vậy chính phi tốt không cần, cố tình đi thích nhị nữ nhi Diệp gia, Diệp Linh kia, có điểm nào hơn ngươi?”

Diệp Lạc mỉm cười, cúi đầu, Diệp Linh tuy rằng đầy bụng tâm kế, nhưng cũng là muội muội cùng cha khác mẹ của nàng , đối với Diệp Linh, nàng mặc dù không thích, nhưng là, cũng không muốn bình luận muội muội nhà mình, chính là, Diệp Linh có hay không coi nàng là tỷ tỷ, cái này không được biết rồi, bất quá, đối với biểu hiện Diệp Linh  mà nói, chỉ sợ, trước mắt hận nhất, phải là nàng – tỷ tỷ cùng cha khác mẹ này.

Hoàng thượng thấy Diệp Lạc không trả lời, khẽ cau mày, sau đó chậm rãi nói: ”Thái tử phi, trẫm biết Diệp Linh là muội muội của ngươi, bất quá, trẫm nhìn vô số người, muội muội kia của ngươi tuy rằng bên ngoài vẻ nhu nhược, nhưng là, bên trong lại không phải người lương thiện, ngươi cẩn thận đề phòng một chút.”

Hoàng thượng có thể đi lên ngôi vị hoàng đế, mặc dù nói, là công lao của Hoàng thái hậu, nhưng là, người quả thật cũng là một người thông minh tuyệt đỉnh, từ nhỏ ở trong hoàng cung lớn lên, nếu năng lực nhìn người cũng không có, vậy năm đó người sớm đã chết tại âm mưu tranh đoạt vương vị.

Mà Diệp Lạc tuy rằng thông minh, nhưng là, dù sao còn trẻ, suy cho cùng, Diệp Lạc tuy rằng võ công cao cường, cũng là một người dễ dàng bị thân tình trói buộc, cũng quá mức mềm lòng, này đó, đối với một người ám vệ hoàng cung mà nói, cũng không đủ tư cách .

Mà bây giờ Diệp Linh đã được Tử Dạ đưa đến Dạ Vân điện, đối với quan hệ Diệp Lạc cùng Tử Dạ  lại là một đả kích, chiến tranh tỷ muội, đã muốn mở màn, mặc kệ Diệp Lạc không tình nguyện cỡ nào, vì nhiệm vụ, đúng là vẫn còn phải đối mặt, cho nên hoàng thượng không thể không nói nhắc nhở nàng.

Diệp Lạc thông minh, nàng sao lại không hiểu rõ ý hoàng thượng? Nàng cũng biết, nàng cùng Diệp Linh trong lúc đó, sẽ có một hồi chiến tranh cốt nhục tương tàn, nàng thân là thủ vệ hoàng cung, đây là sứ mạng của nàng, nàng không có lựa chọn.

Trận chiến tranh này, sẽ là của nàng thủ vệ chiến, nàng cũng không thương Tử Dạ, hắn nạp phi hay không, nàng cũng không để ý tới, nhưng là, nàng hiện tại biết mộng làm Thái tử phi của Diệp Linh, lấy nhân cách Diệp Linh, chắc là không biết cam tâm thua nàng, mà nàng, vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ phía trước, nhưng cũng không thể rời đi, cho nên, trận này chiến tranh, là thế nào cũng tránh không khỏi .

Diệp Lạc trong lòng bất đắc dĩ  thở dài một hơi, ngữ khí kiên định đối hoàng thượng nói: ”Phụ vương yên tâm, Thái tử phi nhất định không phụ kì vọng của phụ vương.”

Hoàng thượng lẳng lặng nhìn Diệp Lạc nửa ngày, bỗng nhiên thở dài một hơi, buông Diệp Lạc ra, đi đến bên ghế gỗ tử đàn ngồi xuống, chậm rãi nói: ”Nay, khoảng cách ngày đại hôn ngươi, đã qua rất nhiều ngày rồi, ngày mai, ngươi nên lại mặt cuộc sống thôi? Trẫm hạ chỉ, làm cho Dạ nhi ngày mai cùng ngươi gặp mặt thôi!”

Diệp Lạc nghe xong hoàng thượng nói, trên mặt hiện lên một tia ngượng nghịu, không nói đến Tử Dạ cực kỳ chán ghét nàng, có thể hay không cùng nàng gặp mặt, liền chính nàng mà nói, nàng từ nhỏ đi theo mẫu thân ở Thủy Vân cung lớn lên, cùng người của Diệp gia thật sự là không có cảm tình gì, suy cho cùng, hiện tại mẫu thân đã qua đời, nàng quay về Diệp gia cũng không có ý nghĩa gì, huống hồ, người Diệp gia đối với nàng, bởi vì nguyên nhân Diệp Linh, mặc dù ở mặt ngoài cũng không nói cái gì, nhưng là, cũng không cần thiết đối với nàng có cái gì thân tình.

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

24#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 09:44:49 | Chỉ xem của tác giả
Chương 23: Lại mặt 2


Biểu tình trên mặt Diệp Lạc, toàn bộ lọt vào trong mắt hoàng thượng, hắn cũng không biết suy nghĩ trong lòng Diệp Lạc, nghĩ đến Diệp Lạc, nguyên nhân là vì Tử Dạ nhân tiện nói:

”Diệp nhi, trẫm biết, ngươi là lo lắng Dạ nhi không cam lòng cùng ngươi lại mặt, chuyện đó, ngươi không cần phải lo lắng, trẫm đều có biện pháp.”

Diệp Lạc do dự một chút, sau đó nói:

”Phụ vương, Diệp nhi không phải là lo lắng thái tử điện hạ không cùng Diệp nhi lại mặt, chính là, mẫu thân đã qua đời, quay về Diệp gia, đối Diệp nhi mà nói, đã không có ý nghĩa gì.”

Hoàng thượng nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói:

”Trẫm biết, bản thân ngươi đi theo mẫu thân ngươi, cùng Diệp gia cũng không có gì cảm tình, nhưng là, thân phận của ngươi bây giờ đã là Thái Tử Phi, lúc này mọi việc không được qua loa, như ngươi không trở về nhà, lần này không phải là bị người trong thiên hạ nhạo báng sao?”

Diệp Lạc cũng biết, đến chánh phi trong hậu cung, sau đại hôn, đều có một lần cơ hội về nhà mẹ đẻ, thì phải là lại mặt, mà chính là hình thức, cũng là phi tần bình thường khác không có.

Phải biết rằng, hoàng cung cũng không phải địa phương khác, một cái nữ tử, vào trong cung, chẳng khác nào là đồng lứa bị trói buộc trong cung rồi, trừ phi là có tình huống gì đặc biệt, nếu không, sẽ không cho phép rời đi cung nửa bước , cho nên, lúc này đây lại mặt, chẳng khác nào là cơ hội cuối cùng cùng người nhà cáo biệt, thật là trân quý.

Diệp Lạc biết tâm ý hoàng thượng, lập tức cũng không cự tuyệt, nàng cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói: ”Diệp nhi nghe theo ý chỉ phụ vương.”

Hoàng thượng thấy Diệp Lạc đồng ý, biểu tình cũng chậm, nói:

” Lát nữa trẫm hội ban thưởng ngươi chút đồ vật lại mặt, cho người đưa đến Dạ Vân điện, sáng mai, ngươi liền cùng Dạ nhi cùng nhau quay về Diệp gia thôi! Tốt lắm, trẫm cũng mệt mỏi rồi, trước hết hồi cung đi.”

” Diệp nhi cung tiễn phụ vương hồi cung.” Diệp Lạc cúi người hành lễ, sau đó cùng hoàng thượng, đi ra ngoài Dạ Vân điện.

Hoàng thượng ngồi trên nhuyễn kiệu sớm chuẩn bị tốt, sau đó xoay tay lại hướng Diệp Lạc quơ quơ, bảo Diệp Lạc trở về, sau đó liền phóng hạ màn kiệu, đoàn người dần dần đi xa.

Diệp Lạc nhìn đội ngũ hoàng thượng biến mất ở phía xa thành cung, trầm ngâm đứng thẳng trong chốc lát, rồi mới xoay người quay trở về. Trở lại trước Dạ Vân điện cửa điện, chỉ thấy Thanh nhi vẫn đang chờ ở nơi đó.

Thanh nhi thấy Diệp Lạc trở về, liền bước nhanh tới, nói: ” Tiểu thư, đã đến bữa trưa, chúng ta trở về đi?”

Diệp Lạc nhẹ nhàng mà ừ một tiếng, lặng yên hướng lãnh cung đi đến, một đường không nói chuyện, ngay tại thời điểm đến lãnh cung, Diệp Lạc bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía xa xa, thản nhiên hỏi:

”Thanh nhi, có phải hay không nữ nhân từng thành thân, đều phải lại mặt?”

Thanh nhi hơi sửng sờ, có điểm kỳ quái nói:

”Tiểu thư, từ xưa đến nay, không phải đều là như vậy sao? Sau khi thành thân tự nhiên là phải về nhà, tiểu thư như thế nào hỏi như vậy?”

Diệp Lạc trầm mặc một hồi, lại nói:

”Vì sao nhất định phải lại mặt? Nếu nhà mẹ đẻ không có thân nhân, vậy làm sao bây giờ? Cũng trở về sao?”

Thanh nhi cúi đầu xuống trầm tư một chút, sau đó gãi gãi đầu, nói:

” Tiểu thư, người hỏi là vấn đề gì, ai ở nhà mẹ đẻ lại không có thân nhân? Cho dù đã không có cha mẹ, cũng sẽ có thân nhân khác nha!”

Diệp Lạc nghe xong lời mà Thanh nhi nói, không có hỏi lại, mà là lẳng lặng yên nhìn cảnh sắc phía xa không biết đang suy tư những thứ gì, biểu tình thản nhiên, trong suốt trong đôi mắt to, ẩn ẩn có một tia đau đớn.

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

25#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 09:58:17 | Chỉ xem của tác giả
Chương 24: Ban thưởng


Sáng sớm, trong không khí còn mơ hồ có chút sương đọng, lá cây còn ngẫu nhiên đọng lại chút giọt sương, ở lãnh cung hẻo lánh tan hoang, cũng đã một mảnh náo nhiệt.

Diệp Lạc mới vừa vặn rửa mặt chải đầu xong, trong lãnh cung đã tới không ít người, nhiều cung nhân toàn bộ là phụng chỉ tiến đến đem đồ vật Diệp Lạc thu dọn xong, sau đó mang đến cung rời đi.

Ở tiền sảnh, đã tới không ít cung nữ thái giám, bọn họ đang bề bộn thu thập đồ đạc, nhìn đến Diệp Lạc cùng Thanh nhi đồng hành  phòng ngủ đi ra, đều buông việc trong tay ra, cung kính quỳ xuống hướng Diệp Lạc hành lễ.

Diệp Lạc trên mặt, vẫn là một mảnh bình tĩnh, không bình thường như phi tần rời khỏi mà mừng rỡ như điên, ánh mắt của nàng vẫn là một mảnh lạnh nhạt làm người ta nhìn không thấu.

Diệp Lạc thản nhiên  nhìn lướt qua nhóm cung nhân quỳ trên mặt đất, ngữ khí lãnh đạm nói”Tất cả đứng lên !”

Có lẽ là bởi vì hoàng thượng tự mình hạ chỉ cho Diệp Lạc rời khỏi lãnh cung, cung nhân nhìn Diệp Lạc trong ánh mắt đã không còn  khinh miệt, mà đổi lại là sợ hãi cùng cung kính.

Đúng lúc này, bên ngoài vội vàng đi vào một vị cung nữ, nhìn đến Diệp Lạc đứng ở đại sảnh, hành lễ, nói: ”Nô tỳ bái kiến Thái Tử Phi!”

Diệp Lạc nhìn nàng một cái, sau đó trầm giọng hỏi: ”Chuyện gì?”

Vị cung nữ kia cúi đầu xuống, rõ ràng nói:

”Hoàng thượng phái người đưa tới thánh chỉ, thỉnh Thái Tử Phi đi trước tiền điện tiếp chỉ!”

Diệp Lạc thản nhiên nói ”Bổn cung đã biết, ngươi lui ra trước đi!”

Vị cung nữ kia  lại hành lễ, nhẹ giọng đáp ”Dạ!” Sau đó xoay người lui ra ngoài.

Diệp Lạc nhìn Thanh nhi liếc mắt một cái, nói: ”Thanh nhi, ngươi không cần theo giúp ta đến tiếp chỉ rồi, lưu lại cùng bọn họ đem đồ đạc dọn dẹp một chút!” Nói xong, Diệp Lạc không đợi Thanh nhi nói chuyện, liền đi nhanh mà thẳng bước đi ra ngoài.

Đến tiền điện, chỉ thấy Tử Dạ cùng Diệp Linh đã ở đó, Tử Dạ cầm trong tay một phần thánh chỉ, vẻ mặt không cam lòng cùng phẫn nộ, mà Diệp Linh khóe mắt lại mang theo nước mắt lóe ra, khéo léo cái mũi hơi có chút đỏ lên, giống như vừa mới khóc rống.

Mà hai người ở phía trước, một đoàn cung nhân đứng, cầm đầu một vị đại thái giám trong tay còn lấy này một phần thánh chỉ, mà khi hắn đứng phía sau cung nữ thái giám trên tay đều phụng hoặc mang một ít xấp vải đỏ.

Vị đại thái giám kia đã đến gặp Diệp Lạc, liền giơ cao giọng, âm thanh kêu lên: ”Thái Tử Phi tiếp chỉ!”

Diệp Lạc cũng không để ý Tử Dạ cùng Diệp Linh hai người, bước nhanh đi lên trước, cung kính rõ ràng nói: ”Con dâu Diệp Lạc khấu kiến phụ vương, phụ vương vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Vị  đại thái giám kia chờ Diệp Lạc thi lễ, liền tuyên đọc  lên thánh chỉ “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiêu viết: Thái Tử Phi ngày hôm đó lại mặt, đặc biệt ban thưởng tơ lụa tốt nhất trăm thất, lăng La Thập cái hòm, hoàng kim vạn lượng! Khâm thử!”

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

26#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 10:25:18 | Chỉ xem của tác giả
Chương 25: Điều kiện


Diệp Lạc dập đầu tiếp nhận thánh chỉ trong tay thái giám, sau đó thong dong đứng lên.

Vị thái giám kia phân phó cung nhân đem ban cho vật phẩm đưa vào lý điện, thản nhiên liếc mắt Diệp Lạc một cái, sau đó đối Tử Dạ nói

”Thái tử điện hạ, nô tài trước hết đi trở về phục chỉ!”

Tử Dạ sắc mặt âm trầm khẽ gật đầu, được Tử Dạ cho phép, vị thái giám kia liền dẫn cung nhân nối đuôi nhau rời đi.

Chờ cung nhân vừa đi, toàn bộ Tiền viện cũng chỉ còn lại có Diệp Lạc cùng Tử Dạ, Diệp Linh ba người, không khí lập tức lạnh lùng rất nhiều.

Sáng sớm hơi gió lạnh thổi qua, phát ra thanh âm xào xạc của tán lá, trong lúc nhất thời, vạn vật đều yên lặng, ba người tương đối không nói gì.

Diệp Lạc nhìn thoáng qua vẻ mặt phẫn nộ Tử Dạ cùng hai mắt che kín hận ý của Diệp Linh nhìn nàng, nàng thật sự là không nghĩ sẽ cùng Tử Dạ xung đột, trong lòng hơi hơi thở dài một hơi, sau đó yên lặng xoay người rời đi.

Lại không nghĩ, Diệp Lạc vừa mới xoay người, phía sau liền truyền đến một tiếng gầm lên của Tử Dạ “Đứng lại!”

Diệp Lạc thân thể cứng đờ, đúng là vẫn còn dừng bước, hôm nay, là ngày nàng quay về Diệp gia, nàng cũng không muốn cùng Tử Dạ cãi nhau, nàng thật sâu hít một hơi, bình tĩnh một chút tâm tình, sau đó chậm rãi xoay người, bình tĩnh nhìn Tử Dạ.

Thái độ Diệp Lạc bình tĩnh như thế, ngược lại làm Tử Dạ hơi sửng sờ, trong lúc nhất thời, hắn ngược lại quên mất chính mình nên nói cái gì.

Mà nhìn thấy Tử Dạ kinh ngạc  nhìn Diệp Lạc, Diệp Linh trong mắt hiện lên một tia hận ý, nàng bỗng nhiên thân thể mềm nhũn, tựa vào người Tử Dạ, khóc ồ lên.

Nghe được Diệp Linh khóc, Tử Dạ một phục hồi tinh thần lại chút, hắn ôn nhu vì Diệp Linh lau đi lệ trên mặt nàng, đau lòng hỏi: ”Linh Nhi, ngươi làm sao?”

Diệp Linh dúi đầu vào trong lòng Tử Dạ, nức nở nói: ”Tử Dạ, hôm nay là chàng cùng tỷ tỷ lại mặt, vốn Linh Nhi nên vì tỷ tỷ cao hứng, nhưng là, Linh Nhi thật sự là nhịn không được, Linh Nhi tiến vào cung cũng có chút cuộc sống, Linh Nhi thật là tưởng niệm cha mẹ” Nói tới đây, Diệp Linh hít mũi một cái, lai tiếp tục nói: ”Linh Nhi biết, ấn trong cung quy củ, người giống Linh Nhi như vậy không danh không phận, là không có tư cách lại mặt, Linh Nhi thật sự thật hâm mộ tỷ tỷ”

Nhìn đến Diệp Linh như thế thương tâm khóc, lòng Tử Dạ cực kỳ không thoải mái, hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua mặt không chút thay đổi của Diệp Lạc, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ phẫn nộ, trong lòng vừa động, liền đối với Diệp Linh nói: ”Linh Nhi đừng thương tâm, hôm nay bản thái tử theo nàng lại mặt!”

Diệp Linh nghe xong lời Tử Dạ nói, ngẩng đầu lên, giống như vô ý nhìn lẳng lặng đứng ở một bên Diệp Lạc liếc mắt một cái, sau đó nước mắt mơ hồ nhìn Tử Dạ, có điểm lo lắng nói:

”Nhưng là, hôm nay là chàng cùng ngày tỷ tỷ lại mặt, hơn nữa, hoàng thượng hạ thánh chỉ, muốn chàng tự mình cùng tỷ tỷ lại mặt, Linh Nhi làm sao có thể làm rối loạn quy cũ?”

Tử Dạ nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Diệp Linh, sau đó ngẩng đầu, trầm mặt, đối Diệp Lạc lạnh giọng uy hiếp nói: ”Phụ vương hạ chỉ, muốn bản thái tử hôm nay cùng ngươi lại mặt, bất quá, bản thái tử có một điều kiện, chính là, hôm nay phải mang theo Linh Nhi cùng đi, nếu không, ngươi cũng đừng có trở về !”

Diệp Lạc bình tĩnh nhìn hai người cùng một chỗ ôm nhau, khóe miệng gợi lên một chút trào phúng cười lạnh, mặt không thay đổi nói ”Thái tử điện hạ chính mình quyết định cũng được, không cần hỏi ý kiến thiếp thân.”

Tử Dạ lãnh ngạo cười, nói: ”Một khi đã như vậy, vậy ngươi cũng nên chuẩn bị thôi, đừng làm cho bản thái tử đợi lâu!” Nói xong, cũng không thèm nhìn tới Diệp Lạc liếc mắt một cái, liền cùng Diệp Linh ôm nhau mà đi.

Diệp Lạc nhìn hai người đi xa, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ nồng đậm chua sót: tân hôn tân nương tử cũng sẽ có một ngày lại mặt đi thăm thân nhân của mình, nhưng là, nàng đi lại mặt, lại là vì thăm người nào?

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

27#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 10:30:30 | Chỉ xem của tác giả
Chương 26: Áo choàng chồn bạc


Đường đường là thái tử một nước, đưa Thái Tử Phi lại mặt, trong cung xem như đại sự, ngay cả hoàng thượng cũng mới đưa ban thưởng tới, trong cung các nhóm phi tần đều đưa tới hậu lễ, ngay cả hoàng hậu, cũng đưa tới nhất kiện cực kỳ trân quý áo choàng chồn bạc cho Diệp Lạc.

Cái này áo choàng đưa đến cung ở thời điểm Diệp Lạc đang được Thanh nhi hầu hạ thay quần áo, nghe nói là hoàng hậu đưa quần áo tới, Thanh nhi sau khi tiễn cung nữ khi rời đi, liền tùy tay mở ra hòm chứa quần áo, đã lấy áo choàng mang ra, trong tay nhẹ như không có gì, cả kiện trắng noãn như tuyết, mặt trên một chiếc lông tạp cũng không có, hơn nữa cầm trong tay cảm giác, lại trơn nhuyễn thoải mái, Thanh nhi sửng sốt trong chốc lát, sau mới cảm thán nói: ”Áo choàng thật khá, tiểu thư, Hoàng hậu nương nương thật là hào phóng!”

Diệp Lạc mỉm cười, nói: ” Ngươi cũng đừng sửng sốt, Hoàng hậu nương nương thân phận tôn quý như nào? Xuất ra món quà này, tự nhiên không thể kém.”

Thanh nhi cười hì hì đem nguyên lai chuẩn bị giúp Diệp Lạc phủ thêm áo choàng cũ cất xong, nói: ”Tiểu thư, áo choàng xinh đẹp như vậy, hôm nay ngươi vừa vặn có thể dùng được, này Hoàng hậu nương nương nhưng thật ra thực khéo hiểu lòng người!”

Diệp Lạc mỉm cười nói: ”Hôm nay tiểu thư nhà ngươi không nhất định là chủ giác, cho dù là mặc vào xiêm y xinh đẹp, cũng không có người thích!”

Thanh nhi cầm trong tay món áo choàng chồn bạc đó, có điểm nhụt chí nói: “Tiểu thư! Ngươi có thể đừng để người khác làm giảm uy phong của mình? Bất kể như thế nào, hôm nay là ngày tiểu thư lại mặt mà!"

Diệp Lạc cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía trong gương đồng xem ra bình thường không có gì lạ mặt, khóe miệng gợi lên một chút trào phúng, hôm nay là ngày nàng lại mặt, nhưng là, cũng là ngày Diệp Linh lại mặt, Tử Dạ ở ngoài mặt là đưa nàng lại mặt, nhưng là, thực chất cũng là đưa Diệp Linh lại mặt, kết quả như vậy, nàng đã sớm dự đoán được, lấy tính tình Diệp Linh, chả lẽ sẽ để yên Tử Dạ cùng nàng lại mặt?

Nếu nàng không đoán sai, đây chẳng qua là Diệp Linh hướng nàng thị uy bước đầu tiên, nàng là người ngoài mặt đường đường Thái Tử Phi, nhưng là, ở Dạ Vân điện cùng người Diệp gia hiểu rõ rằng, có lẽ Diệp Linh mới là chân chính Thái Tử Phi, lúc này đây lại mặt, chẳng qua là một truyện cười thôi, cho dù ăn mặc chỉnh chu, thì như thế nào?

Mà Thanh nhi trong lòng cũng nghĩ như vậy, ở trong lòng của nàng, nàng cảm thấy Diệp Lạc không nên mọi chuyện đều bị Diệp Linh ức hiếp, nàng từ nhỏ cùng Diệp Lạc cùng nhau lớn lên, trong lòng biết, tính tình Diệp Lạc trong trẻo nhưng lạnh lùng, lấy việc cũng không thích tranh tiên, nhưng là, nàng thật sự là thấy không vừa mắt Diệp Linh kia biểu hiện kiêu ngạo, cho dù hiện tại Diệp Lạc không thể lấy hình dáng thật sự, cũng không thể để Diệp Linh kia chiếm tiện nghi! Bởi vì tiểu thư nhà nàng mới là chân chính Thái Tử Phi!

Nghĩ đến đây, Thanh nhi chẳng nghĩ nhiều nữa, đem áo choàng chồn bạc kia khoác lên cho Diệp Lạc, buộc lại dây lưng, sau đó lui về phía sau từng bước, nhìn Diệp Lạc, vẻ mặt sắc mặt vui mừng nói: ”Tiểu thư, cái này áo choàng thật sự thực thích hợp ngươi, ngươi xem một chút, thật xinh đẹp!” Diệp Lạc bất đắc dĩ cười, quay đầu nhìn về phía gương đồng, không thể không nói, Thanh nhi nói rất đúng, nàng phủ thêm áo choàng chồn bạc trân quý này, giống như thay đổi một người bình thường, kia ngũ quan bình thường, mặc dù nói không thể biến đổi hoàn toàn, nhưng quý khí nàng tăng thêm không ít, khiến thoạt nhìn nàng, không hề bình thường như vậy. Thật sự là nhân dựa vào ăn mặc, Phật dựa vào kim trang.

Chủ tớ hai người chuẩn bị xong, sau đó cùng đi ra khỏi rời cung, rời cung trước cửa đã muốn ngừng đỉnh đầu kiệu hoa, chờ ở bên ngoài cung nhân gặp Diệp Lạc đi ra, liền nhấc lên màn kiệu, đối Diệp Lạc nói: ”Thái Tử Phi, mời lên kiệu!”

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

28#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 10:35:53 | Chỉ xem của tác giả
Chương 27: Yêu cầu của Diệp Linh


Đến Dạ Vân điện, hoàng cung hướng phía sau, cho nên cách cửa cung còn 1 đoạn, Diệp Lạc đầu tiên là ngồi ở trong nhuyễn kiệu, đến cửa cung, sau đó mới thay ngựa xe.

Cỗ kiệu đến Dạ Vân điện, cũng không có thấy cỗ kiệu Tử Dạ cùng Diệp Linh, có lẽ hai người đã đi trước đến cửa cung.

Thanh nhi đi theo cỗ kiệu, không có nhìn thấy Tử Dạ, trên mặt hiện lên một tia bất mãn, nàng nhìn Diệp Lạc, muốn nói gì, nhưng khi nhìn đến bộ dáng Diệp Lạc dường như không có việc gì, liền nhịn xuống. Chính là trong lòng cực kỳ bất mãn, hung tợn đá kiệu, tức giận nhướng mày nhìn kiệu phu quát: ”Còn thất thần làm chi? Còn không nhanh đưa cỗ kiệu nâng nhanh chút? Không thấy được thái tử gia đã muốn đi trước sao? Lề mà lề mề, có phải hay không ngày hôm nay chưa ăn cơm?”

Kiệu phu bị Thanh nhi quát, hoảng sợ, chạy bước nhanh hơn, Diệp Lạc cố nén trong lòng ý cười, nhìn Thanh nhi liếc mắt một cái.

Thanh nhi thấy Diệp Lạc nhìn nàng, mặt đỏ lên, cúi đầu chạy nhanh, không nói một tiếng chạy đến kiệu từ phía trước đi.

Rất nhanh, đoàn người Diệp Lạc liền đến cửa cung, Tử Dạ cùng Diệp Linh đã đến, đang ôm nhau cùng một chỗ, thấp giọng nói cái gì đó, lúc này nhìn đến Diệp Lạc đã đến, Tử Dạ sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng hừ nói: ”Thái Tử Phi thật cao giá!”

Diệp Lạc mỉm cười, cũng không để ý tới Tử Dạ, mà là nhìn về phía hai chiếc xe ngựa đứng ở cửa cung.

Tử Dạ thấy Diệp Lạc cũng không để ý tới hắn, trong lòng giận giữ, hắn nặng nề mà hừ một tiếng, sau đó đối Diệp Linh nói: ” Linh Nhi, chúng ta đi!”

Diệp Linh nhìn trên người Diệp Lạc món đồ áo choàng chồn bạc trân quý, trong mắt hiện lên một tia ghen tị, bỗng nhiên ghé sát Tử Dạ, thấp giọng nói: ”Dạ ca, ngươi vẫn là cùng tỷ tỷ tọa một chiếc xe ngựa đi, hôm nay là ngươi bồi tỷ tỷ ngày lại mặt, ngươi hẳn là bồi tỷ tỷ , Linh Nhi một người an vị là tốt rồi.”

Tử Dạ nhìn Diệp Lạc liếc mắt một cái, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, hắn nhíu nhíu mày, đối Diệp Linh nói: ”Linh Nhi, ngươi để ý nàng làm chi? Hôm nay nếu không phải bởi vì nàng, bản thái tử mới không cùng nàng ta xuất cung, hơn nữa, nàng thân mình không tốt, bản thái tử  ở bên cạnh nàng mới yên tâm!”

Một tia đắc ý cười theo trong mắt Diệp Linh chợt lóe lên, nàng ngẩng đầu, nhìn Diệp Lạc, đột nhiên hỏi" ”Tỷ tỷ, ngươi sẽ không trách Linh Nhi đi?”

Diệp Lạc mặt không thay đổi nhìn Diệp Linh liếc mắt một cái, thản nhiên nói: ”Muội muội thân mình không tốt, thái tử điện hạ chiếu cố muội muội, cũng là việc phải làm, Bổn cung làm tỷ tỷ, như thế nào lại trách ngươi?”

Diệp Linh cười ngọt ngào, nói khẽ với Tử Dạ nói: ”Dạ ca đi trước đợi lát nữa được chứ? Linh Nhi có chuyện cùng tỷ tỷ nói.”

Tử Dạ nhíu nhíu mày, chán ghét liếc mắt nhìn Diệp Lạc một cái, miễn cưỡng gật gật đầu với Diệp Linh, xem như đồng ý đề nghị của nàng.

Diệp Linh sau khi được Tử Dạ đồng ý, bỗng nhiên nhìn Thanh nhi liếc mắt một cái, nũng nịu đối Diệp Lạc nói: ”Tỷ tỷ, Dạ ca quý vì thái tử, thân phận tôn quý vô cùng, có hắn làm bạn Linh Nhi, Linh Nhi đã muốn đủ hài lòng, lại kia dám làm càng? Tỷ tỷ, muội muội còn có một sự muốn nhờ, mong rằng tỷ tỷ đáp ứng.”

Diệp Lạc trong lòng dâng lên  một cỗ cảm giác bất an, nàng lạnh lùng nhìn Diệp Linh liếc mắt một cái, nói: ”Muội muội cứ nói!”

Diệp Linh nụ cười ngọt trên mặt, nhìn Diệp Lạc, ngữ khí tràn ngập áy náy nói: ”Tỷ tỷ, thật sự là ngượng ngùng, muội muội lần này xuất môn, quên mang người nha hoàn bên rồi, nhưng là muội muội này thân mình lại quả thật bất tranh khí, này trong cung đến trong phủ, còn có một đoạn không ngắn đường, trên đường không có người chuẩn bị, muội muội chỉ sợ nhịn không quá đi, cho nên muội muội cả gan, hướng tỷ tỷ mượn nha hoàn, đãi trở lại trong phủ, trả lại tỷ tỷ như thế nào?”

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

29#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 10:47:51 | Chỉ xem của tác giả
Chương 28: Sóng ngầm


Diệp Lạc giống như sớm biết Diệp Linh sẽ nói ra điều này, liền mỉm cười, thản nhiên với Diệp Linh nói:

” Muội muội thân mình nếu không khoẻ, nên ở lại trong cung tĩnh dưỡng, việc gì phải hao tâm tốn sức, hay là kêu phu xe hồi phủ đi? Nếu muội muội có cái gì sơ xuất, không chỉ thái tử điện hạ luyến tiếc, cho dù là trở lại trong phủ, phụ thân cùng đại nương cũng sẽ quở trách ta đây thân làm tỷ tỷ không có chiếu cố tốt muội muội. Muội muội đây không phải để cho ta làm tỷ tỷ khó xử sao?”

Diệp Linh không ngờ rằng Diệp Lạc sẽ trả lời như thế, chẳng những không đáp ứng chuyện nàng mượn người, ngược lại quay ra quở trách nàng. Nàng ta nháy mắt hiện lên một tia tức giận, qua một hồi lâu, mới miễn cưỡng tươi cười giả dối một chút, nói:

” Tỷ tỷ dạy rất đúng, chính là Linh Nhi quá mức tưởng niệm cha mẹ, sốt ruột hồi phủ, làm phiền hà tỷ tỷ, thật sự là thực xin lỗi!”

Tử Dạ đứng ở một bên, sớm không kiên nhẫn, hắn lạnh lùng nhìn Diệp Lạc liếc mắt một cái, đối Diệp Linh lớn tiếng nói:

“Linh Nhi, không phải là tìm hạ nhân hầu hạ sao? Cùng nàng ta dài dòng nhiều như vậy làm chi? Bản thái tử cho nàng chọn vài người hầu lanh lợi là được rồi!” Nói xong, Tử Dạ quay đầu đối một bên đứng cung nhân quát: ”Mấy người các ngươi, đi theo bản thái tử xuất cung! Trên đường phải hầu hạ, biết chưa?”

Kia vài hạ nhân cùng kêu lên trả lời, cũng thông minh đi đến phía sau Diệp Linh.

Diệp Linh không cam lòng liếc mắt nhìn chủ tớ Diệp Lạc một cái, hiện tại Tử Dạ đã hạ quyết định, tuy rằng trong lòng nàng bất mãn, nhưng cũng không thể lên tiếng, thân mình liền nhu nhược như không xương cốt, dính sát vào trên người Tử Dạ, không tiếng động hướng phía Diệp Lạc hiển uy.

Diệp Lạc khóe miệng hơi hơi nhếch lên một chút trào phúng, bỗng nhiên quay đầu đối Tử Dạ thản nhiên hỏi:

“Thái tử điện hạ, hiện tại có thể lên đường chưa?”

Tử Dạ hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới Diệp Lạc, ôm Diệp Linh xoay người đi đến hướng một chiếc xe ngựa xa hoa.

Diệp Lạc cũng không nghĩ tính toán, mỉm cười, cùng Thanh nhi lên một cỗ xe khác tương đối nhỏ một chút.

Chờ mọi người lên hết, xe ngựa liền chậm rãi rời đi hoàng cung, đoàn người hướng Diệp phủ mà đi.

Thanh nhi nhẹ nhàng tựa đầu vào nệm êm trong xe ngựa, nghiêng đầu nhìn Diệp Lạc đang trầm tư, bỗng nhiên vỗ vỗ ngực, lòng còn sợ hãi nói:

“Tiểu thư, người vừa mới làm nô tỳ sợ hãi! Nô tỳ cũng thật sợ tiểu thư đem nô tỳ cấp cho nhị tiểu thư.”

Diệp Lạc mỉm cười

” Nàng chính là mượn người, đến phủ vẫn là đem ngươi trả trở về, ngươi sợ cái gì?”

Thanh nhi nhẹ nhàng mà hừ một tiếng

” Nô tỳ tay chân vụng về, lại không thông minh, nào hầu hạ được thiên kim đại tiểu thư rất tốt như người vậy? Chỉ sợ, đến lúc đó đắc tội nàng, nô tỳ đã có thể bị tội!”

Diệp Lạc quay đầu nhìn về ngoài của sổ xe nhìn lại, thản nhiên nói:

“Chịu tội cũng không phải vấn đề, mục đích nàng làm như vậy, bất quá là nghĩ tại phụ thân cùng đại ca trước mặt nhục nhã ta thôi! Còn không đến mức làm khó dễ ngươi.”

Thanh nhi có chút bất mãn nhìn Diệp Lạc nói:

”Tiểu thư, ngươi biết rõ nhị tiểu thư không có hảo ý, làm sao vẫn để ý nàng? Hại nô tỳ vừa vặn một chút lo lắng!”

Diệp Lạc thản nhiên cười cười, không trả lời Thanh nhi…, mà là lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ kia không ngừng hiện lên cảnh sắc.

Thanh nhi thấy Diệp Lạc không để ý tới nàng, cũng hiểu được không nên tiếp tục, liền đem đầu gối ở gối mềm lên, nhắm hai mắt lại.

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

30#
 Tác giả| Đăng lúc 1-12-2013 10:58:44 | Chỉ xem của tác giả
Chương 29: Thế thái mỏng lạnh


Diệp phủ, nằm ở góc tây bắc kinh thành, chiếm diện tích ước chừng hơn mười mẫu, trong phủ đình viện lầu các, kiệu nhỏ nước chảy, đầy đủ mọi thứ, là một trong số ít những gia viên giàu có trong kinh thành, cũng là 1 trong số những thương nhân có tiếng của Tây Lương quốc.

Bởi vì sớm nhận được tin tức trong cung truyền đến, cho nên, thời điểm đoàn người Tử Dạ tới Diệp phủ, Diệp lão gia đã mang theo Diệp phu nhân cùng hạ nhân chờ ở trước phủ. Thấy Tử Dạ xuống xe ngựa, liền dẫn theo mọi người hướng hắn hành lễ.

Bởi vì hôm nay trên danh nghĩa là bồi Diệp Lạc lại mặt, cho nên Tử Dạ tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng cũng không thể không cố nén chán ghét trong lòng, buông Diệp Linh, cùng Diệp Lạc sóng vai đối mặt người nhà Diệp gia hành lễ.

Sau nghi lễ chào hỏi, Diệp lão gia dẫn theo mọi người đi tới phòng khách ngồi xuống, kêu hạ nhân đưa lên trà bánh, Diệp Lạc mới từ chỗ ngồi chậm rãi đứng lên, ngồi đối diện bên Diệp lão gia cùng Diệp phu nhân nói: ”Nữ nhi bái kiến phụ thân, đại nương!”

Diệp lão gia vẫn không nói gì, Diệp phu nhân khoa trương cười một chút, nàng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Diệp Lạc nói ”Ôi, không dám nhận, ngươi bây giờ đã không phải là nha đầu con thiếp thân rồi, bây giờ đã là đường đường Thái Tử Phi, thiếp thân kia dám chịu của ngươi lễ nha!"

Diệp lão gia nhìn Diệp phu nhân liếc mắt một cái, lại nhìn một chút theo gian phòng khách sau, vẫn thấy Tử Dạ với Diệp Linh cùng một chỗ, liền nhíu nhíu mày, đối Diệp phu nhân quát: ”Đủ rồi! Bà không thể nói ít đi một câu sao?”

Bị Diệp lão gia quát một tiếng, Diệp phu nhân bĩu môi, cũng không nói nữa, chính là ánh mắt không có hảo ý trên người Diệp Lạc đổi tới đổi lui, rồi nhìn đến áo choàng chồn bạc trên người Diệp Lạc thì trong mắt hiện lên một tia tham lam cùng ghen tị.

Trong phòng khách chợt yên tĩnh, trong không khí, ẩn ẩn mang theo một tia áp lực.

Tử Dạ bỗng nhiên giữ chặt tay Diệp Linh đứng lên, đối Diệp lão gia hỏi: “Diệp Hạo có ở trong phủ không?”

Diệp lão gia vội nói: ” Bẩm thái tử điện hạ, Hạo nhi đang ở trong phủ, nếu thái tử điện muốn gặp hắn, lão phu cho người gọi Hạo nhi ra”

Tử Dạ lại nói: ”Không cần! Bản thái tử tự mình đi tìm hắn!” Nói xong, lại cúi đầu đối Diệp Linh nói: ” Đi thôi Linh Nhi, chúng ta đi tìm đại ca nàng đi.”

Diệp Linh vẻ mặt mỉm cười hạnh phúc, gật gật đầu, sau đó ôn nhu đối Diệp lão gia cùng Diệp phu nhân nói: ”Cha, nương, nữ nhi cáo lui trước.” Nói xong, cũng không để ý tới Diệp Lạc, cùng Tử Dạ nhất tề sóng vai rời đi.

Diệp phu nhân thấy nữ nhi mình cùng Tử Dạ âu yếm nhau rời đi, trong lòng cực kỳ đắc ý, nàng đối Diệp Lạc trào phúng cười, giống như tự nhủ nói: ” Ai nha, đều nói quạ đen bay lên đầu cành biến Phượng Hoàng, ta như thế nào cảm thấy, quạ đen vẫn là quạ đen, Phượng Hoàng vẫn là Phượng Hoàng đây? Có phải hay không ta nghe lầm rồi?” Nói xong, Diệp phu nhân giả vờ ngáp, miễn cưỡng đứng lên, đối Diệp lão gia nói: ”Lão gia, thiếp đêm qua cùng tứ nương các nàng đánh một đêm bài, hiện còn mệt nhọc, thiếp xin lui trước!” Nói xong, cũng không đợi Diệp lão gia trả lời, châm chọc cười, lắc mông đi ra ngoài.

Đợi Diệp phu nhân sau khi rời đi, Diệp lão gia thở dài một hơi, đối Diệp Lạc nói: ”Con gái, ngồi đi! Đại nương ngươi tính tình luôn như thế, ngươi không nên trách nàng.”

Diệp Lạc cô độc đứng ở trong phòng khách, nhìn biểu tình bình tĩnh của Diệp lão gia, một cỗ lãnh ý chậm rãi dâng lên, đem nhiệt tình nàng toàn bộ đông lại, nháy mắt cả người giống như băng trong động.

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách