|
DANH SÁCH HÌNH ẢNH VÀ BÀI VIẾT
1. ngancashey
Bộ phim: Scholar Who Walks The Night - Thư sinh bóng đêm
Khoảnh khắc: Sung Yeol hút máu Myung Hee
Cảnh này có thể đối với Sung Yeol là những ký ức đau đớn nhất vì phải lấy đi sinh mạng của người mình yêu nhưng với Myung Hee lại vô cùng ngọt ngào. Cô không tiếc hy sinh bản thân mình vì sự tồn tại của Sung Yeol, ra đi trong vòng tay người mình yêu thương. Tuy 2 người không thể ở bên nhau nữa nhưng đó là khoảnh khắc dòng máu của Myung Hee hòa quyện vào cơ thể Sung Yeol khiến anh không thể quên cô dù 120 năm có trôi qua.
2. nhibui
Bộ phim: Scholar Who Walks The Night - Thư sinh bóng đêm
Khoảnh khắc: Sung yeol và Yang Seon bên nhau tập 10
Rất ngọt ngào_Cảm giác không có không gian nào có thể chứa đựng đủ cho sự tràn ngập của tình yêu 2 nhân vật chính lúc này. Đây là lần đầu tiên Sung Yeol thật sự đối diện với cảm giác lòng mình,tuy anh không nói ra bằng lời,nhưng nụ hôn đặt lên môi Yang Sun nói hộ thay điều đó.cũng là lần đầu tiên Yang Sun biết rằng mình không chỉ đơn phương dù rằng cô không tận tay nghe được suy nghĩ của anh...Nhưng có lẽ,đó là lúc họ hiểu được trái tim nhau,rằng giờ đây nó có chung nhịp đập.
3. [PN]
Bộ phim: Scholar Who Walks The Night - Thư sinh bóng đêm
Khoảnh khắc: Sung Yeol ôm Yang Seon khóc trong ngục
Biết Yang Seon không có tội tình gì vẫn phải chịu đau đớn trong ngục, nhưng Sung Yeol vì Bị Vọng Lục mà không thể cứu ra, chỉ có thế ôm Yang Seon vào lòng rồi khóc và nói Yang Seon hãy "kiên trì thêm chút nữa". Không hiểu sao, một cảnh đau lòng nhưng mình lại thấy rất ngọt ngào, đặc biệt từ tư thế ôm của Sung Yeol.
4. yukito
Bộ phim: Scholar Who Walks The Night - Thư sinh bóng đêm
Khoảnh khắc: Cảnh Sung Yeol dùng máu chữa thương cho Yang Seon
Sung Yeol có tình cảm với Yang Seon nhưng lại luôn giữ tình cảm đó trong lòng, mỗi lần có chuyện với Yang Seon Sung Yeol luôn âm thầm quan tâm, lo lắng cho Sung Yeol. Yang Seon bị thương khá nặng nên Sung Yeol đã dùng máu hòa vào nước rồi tắm cho Yang Seon để chữa lành các vết thương. Ánh mắt Sung Yeol nhìn Yang Seon vừa dịu dàng vừa lo lắng thật sự rất ngọt ngào nhưng cũng rất bi thương.
5. thanhtuyen912vt
Bộ phim: Oh My Ghost - Con mả con ma
Khoảnh khắc: chia tay của Bếp trưởng và Bong Sun khi Bong Sun quyết định du học để trải nghiệm về nấu ăn, Bếp trưởng chia tay Bong Sun trong tiếc nuối
Khoảnh khắc đó làm mình rất vui, phải bật cười vì thấy Bếp trưởng thật là trẻ con, Bong Sun phải dỗ dành. Ôi! Cặp đôi đáng yêu này!
Bộ phim: Scholar Who Walks The Night - Thư sinh bóng đêm
Khoảnh khắc: Sung Yeol cứu Yang Seon từ cõi chết trở về. Hai người ngâm mình trong bồn tắm đầy máu
Khoảnh khắc ấy cứ lưu mãi trong tâm trí mình, nó đầy sự ngọt ngào nhưng cũng ẩn chứa nỗi đau của Sung Yeol khi chứng kiến người con gái mình yêu thương chịu bao khổ sở.
6. thanhthuyhp
Bộ phim: The Time We Were Not In Love - Ngày đó ta yêu nhau
Khoảnh khắc: Won che mưa cho Hana
Dù nắng hay mưa, dù buồn hay vui thì anh vẫn luôn chạy tới về phía em, bảo vệ và che chở cho em. Khoảnh khắc đơn giản nhưng chứa đựng tình cảm sâu sắc của Won dành cho Hana. Vì đó là Hana nên Won mới có những hành động ngọt nào như vậy. Ai nói bạn thân là không thể yêu nhau nhỉ? ^^
7. myreah
Bộ phim: Scholar Who Walks The Night - Thư sinh bóng đêm
Khoảnh khắc: Sung Yeol và Yang Seon vừa tản bộ trong rừng vừa nói chuyện trong tập 3
Đây là lúc Sung Yeol đã bắt đầu quan tâm về Yang Seon, chàng mở lời hỏi nàng về cuộc sống giả trai ra sao? công việc bán sách có vất vả nhiều không? Khi nhìn Yang Seon vô tư trả lời rằng đối với nàng việc giả trai có vất vả nhưng nàng thích, vì nàng yêu công việc của nàng, khi nhìn mọi người đọc sách nàng tìm cho nàng cảm thấy nàng đã làm được một việc tốt và ý nghĩa cho đời... Sung Yeol đứng đấy lắng nghe, nhìn nàng không chớp mắt để rồi cuối cùng buông một câu kết luận rất Sung Yeol:
-"Cô đẹp lắm...ý ta là tấm lòng cô đẹp"
nói xong rồi cười nhếch mép, vênh mặt bỏ đi. Thiệt tình Sung Yeol ơi là Sung Yeol, nhìn muốn thủng mặt con gái nhà người ta làm người ta bối rối, xong buông một câu làm người ta bàng hoàng, xong buông tiếp một câu nữa làm người ta rung rinh rồi chắp tay sau mông bỏ đi trước với bộ mặt “nhưng làm sao mà đẹp bằng anh” quá đáng, thật là quá đáng mà.
Nghiêm túc mà nói mình thích cảnh này vì qua đây chứng tỏ ngoài chuyện bí kíp, sự thù hằn, nỗi day dứt thì trong lòng Sung Yeol đã nhen nhóm lên những mối quan tâm khác rất đời thường và bình dị. Cuối cùng trái tim con người của chàng đã bắt đầu đập lại sau 120 năm ngủ yên. Và người đánh thức trái tim ấy không ai khác chính là Yang Seon, cô gái đang đứng trước mặt chàng lúc này đây..
Một nguyên nhân khác thích cảnh này vì Yang Seon. Thực sự đến cả mình còn phải rung động khi nhìn gương mặt rạng rỡ của Yang Seon khi nàng nói về công việc bán sách của nàng như thế nào và thể hiện sự yêu thích nó ra sao. Ngỡ rằng Yang Seon chỉ biết sống đúng với trách nhiệm một người con cả gánh vác gia đình, tất bật mưu sinh để kiếm tiền mua thuốc cho bố và chữa chạy cho em gái bị tật. Nhưng không, nàng cũng biết sống cho bản thân, nàng cũng có đam mê, cũng có lý tưởng cao đẹp của riêng nàng. Mình vô cùng thích hình tượng một Yang Seon như thế, Yang Seon hồn nhiên tươi sáng, mê sách, yêu việc và luôn sống là chính mình...
Khung cảnh cánh rừng với màu xanh tươi mát của lá cây, màu vàng của tia nắng lấp lánh qua kẽ lá, trên con đường mòn rậm bóng mát, hai con người với hai trái tim đang rung lên rất khẽ chuyện trò về cuộc sống.. Rất bình dị thôi nhưng mang đến một cảm giác yên bình đến kì lạ... khó tả vô cùng...
8. summer_rose7394
Bộ phim: Yong Pal - Thiên tài lang băm
Khoảnh khắc: Kim Tae Hyun bất chấp sự ngăn cản của Cynthia để cấp cứu cho bệnh nhân đang nguy kịch
Với tôi, khoảnh khắc ngọt ngào nhất không phải là các chi tiết tình yêu đôi lứa trong các bộ phim, mà là khi diễn xuất của diễn viên khiến tôi cảm phục thực sự.
Có một câu thoại trong bộ phim "Doctor Stranger" luôn khiến tôi phải nhớ mãi. Đó là những lời trăn trối cuối cùng của người cha đang hấp hối với Park Hoon: "Đừng bao giờ quên đi sự thực rằng, con là một bác sĩ".
Yongpal mang đến bức tranh chân thực về khoảng tối trong xã hội Hàn Quốc. Một bác sĩ thiên tài như Kim Tae Hyun cũng phải mang trên mình gánh nặng gia đình. Khoảnh khắc anh phải quỳ xuống trước viện trưởng Lee, rồi được chuyển lên tầng 12 "không phải cầm dao mổ nữa" khiến tôi luôn cảm thấy hoang mang với cái cách anh phải phục tùng theo sự chỉ đạo của những kẻ nắm quyền trong xã hội. Nhưng đến cảnh này thì tôi đã có thể yên tâm trở lại, vì ít ra trong con người ấy vẫn luôn tồn tại cái gọi là y đức và bản lĩnh của một bác sĩ giỏi.
Gửi Kim Tae Hyun, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, anh cũng không được phép quên sự thật rằng bản thân mình là một người bác sĩ.
9. baekhyuns
Bộ phim: Oh My Ghost - Con mả con ma
Khoảnh khắc: Chef và Bongsun gặp lại sau 2 năm xa cách
- "Em sợ mình sẽ muốn quay về... Vì em muốn gặp anh quá, vì em nhớ anh quá nhiều. Nếu em nghe thấy giọng anh, em sợ mình sẽ muốn chạy ngay về bên anh."
Hai năm trước, cô bé hạt dẻ nhỏ của anh ngồi trong lòng anh, đôi chân đung đưa trong không khí nói với anh rằng muốn đi du học nước ngoài. Anh thương anh yêu chiều em ấy nên đã để em ấy đi. Suốt 2 năm anh dằn vặt trong nỗi nhớ người con gái của anh. Em ấy không liên lạc, không gọi điên, không gì cả. Làm anh, một Bếp trưởng tự tin đầy mình, lòng tự tôn cao ngút trời phải lo lắng liệu em ấy có bỏ mình thật rồi không. Và rồi vào một ngày nắng nhạt, em ấy quay trở về. Đứng trước mặt anh là một cô gái tóc dài hơn trước, nữ tính trưởng thành hơn trước... nếu có gì đó không đổi chính là nụ cười tựa ánh dương của cô bé. Và nụ cười ấy chỉ rạng rỡ nhất khi hướng về anh. Ngày hôm đó đáng lẽ sẽ tiếp tục là một ngày u ám trong chuỗi ngày ủ dột vì nhung nhớ của anh, nhưng xem kìa... nụ cười của cô bé hạt dẻ anh thương nhớ bấy lâu nay đã quay về, bầu trời trong anh như có nắng chiếu rọi ấm áp vô cùng. Em ấy không phải vì quên anh, mà vì nhớ anh rất rất nhiều nên mới cố gắng nhịn, chôn vùi nỗi nhớ xuống tận cùng. Em ấy không như anh, em ấy là con gái và có sự yếu đuối của con gái trong tình yêu nên em ấy không còn cách nào khác mới phải cắt đứt liên lạc với anh. Anh nghe giải thích mà trút được mối tâm sự như tơ vò, nhẹ lòng biết bao. Anh ôm chầm lấy cô bé và nói rằng em có biết em nhớ anh nhiều đến thế nào không? Hạt dẻ bé nhỏ của anh biết, anh biết... cả hai đều biết chứ. Nỗi nhớ khi rời xa người mình yêu thương có sức sát thương và gặm nhấm tâm hồn ra sao, anh và em đều biết.
Nhưng giờ, chẳng phải chúng ta đã về bên nhau rồi sao?
- "Làm tốt lắm. Làm tốt lắm. Đến đây nào!
- Em làm tốt sao?
- Đương nhiên rồi. Đến đây nào!
- Anh không mệt chứ?
- Không mệt chút nào.
- Vậy cứ thế này nhé?
- Đương nhiên.
- Thật sao?
- Ừ!
- Em có thể hôn anh thêm một lần nữa không?
- Đương nhiên, đương nhiên rồi!
- Em nhớ anh."
Khoảnh khắc những người yêu nhau gặp lại thật sự rất đẹp, và thậm chí còn đẹp hơn nữa khi họ trao nhau nụ hôn. Nụ hôn của Chef và Bongsun là nụ hôn thương nhớ bao ngày, nụ hôn của sự trở về. Là thứ thuộc về cảm giác dịu dàng, thân thuộc mà chỉ người này mới có thể trao cho người kia, là người khác tuyệt đối không thể có dịu dàng và thân thuộc như thế. Cái đẹp đến tỏa sáng là khi hôn nhau, họ cười. Cười vì hạnh phúc, cười vì từ giờ bên nhau không chia cách, cười vì biết rằng người kia an toàn và tìm thấy bình yên trong vòng tay mình. Vì sao? Vì cả hai cùng cười mà. Yêu cái tiếng cười giòn tan đáng yêu của em ấy tan ra trong miệng Chef. Xa cách như thế là đủ rồi, cùng bên nhau đi hết tháng ngày dài thôi. Bongsun, nếu là em ấy của trước kia sẽ chẳng dám mạnh dạn tự tin như vậy, sẽ chỉ gọi "Bếp trưởng..." rồi hụt hơi không nói tiếp nữa. Yêu xa khiến em ấy thay đổi, em ấy trưởng thành trong suy nghĩ, lời nói và cả hành động. Cứ nhìn cách em ấy vui sướng hạnh phúc ôm chầm lấy Chef, ôm mặt Chef và hôn anh ấy mà xem. Đấy mới là Bongsun mạnh mẽ, Bongsun mà chỉ cần một lần nhìn thấy sự mạnh mẽ của em ấy thôi, xác định sau này cả đời không thể rời mắt, không thể không quan tâm. Em ấy mạnh mẽ hơn rất nhiều, từ một cô gái luôn u buồn trầm uất, vì người mình yêu và cũng vì muốn bản thân tận hưởng cuộc sống này đúng nghĩa, đã trở thành một cô gái tràn ngập ánh sáng, và em ấy mang ánh sáng của em ấy phủ lên những người xung quanh. Khoảnh khắc Bongsun nói, "Em nhớ anh" đã nói lên tất cả tâm tư tình cảm của cô bé hạt dẻ luôn chỉ nghĩ đến Bếp trưởng, trái tim lẫn tấm lòng đều hướng về anh ấy chỉ một, duy nhất một mình anh ấy mà thôi.
10. phonglinh145
Bộ phim: Oh My Ghost - Con mả con ma
Khoảnh khắc: cô Chef bé nhỏ được chàng Chef "tràn đầy sinh khí" vỗ về khi không may bị chàng cảnh sát có "tâm hồn quỷ nhập vào" bắt cóc
Xuyên suốt 14 tập phim, Bong luôn được Chef bảo vệ, che chở dù đó là hành động âm thầm hay là được Chef thể hiện giữa đám đông nhưng phải đến tập 15 mình mới cảm nhận thấy được: Na Bong Sun, thực sự cô đã rất may mắn. |
Rate
-
Xem tất cả
|