Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: E-Zone
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[1983] The Thorn Birds - Tiếng chim hót trong bụi mận gai (Vietsub Completed)

  [Lấy địa chỉ]
221#
Đăng lúc 22-4-2014 19:17:44 | Chỉ xem của tác giả
một tác fẩm nổi tiếng đc nghe nhắc tới từ trg học cho đến trog nhà nhưg chưa bao giờ tìm đọc mặc dù lần nào đi nhà sách cũg đứg trc quyển này suy nghĩ có nên mua hay ko h xem fim này chắc cái độ lười đọc sách lại tăg lên rồi thườg thì truyện và fim nó sẽ có vài điểm khác biệt, hy vọg fim này thì ko >.<
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

222#
Đăng lúc 24-4-2014 23:36:24 | Chỉ xem của tác giả
Mình từng bỏ 2 ngày liên tục không ngủ để xem cho hết bộ phim này. Đây là một bộ phim rất đáng xem, mặc dù đã lâu rồi nhưng với mình chẳng thua kém gì với những bộ phim bây giờ. Xem phim mình rất thích hình ảnh Meggie bước xuống cầu thang trong chiếc váy màu tàn hoa hồng làm cho cha Ralph ngẩn ngơ...
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

223#
Đăng lúc 27-4-2014 17:46:47 | Chỉ xem của tác giả
Hồi xưa đọc truyện này vừa thích lại vừa ghét nhân vật Ralph, kiểu quá yêu chúa và quá lý trí với tình yêu của Meggie, cuối cùng thành ra cái kết buồn đọc xong truyện buồn mất mấy hôm, giờ nhìn thấy phim lại xông vào down mà không hiểu có dám xem đoạn kết không nữa huhuuu
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

224#
Đăng lúc 20-5-2014 14:26:48 | Chỉ xem của tác giả
Mình nghe nói phim này có rất nhiều bản, ko biết bản nào mới là bản hay nhất, nghe đồn phim hay đã lâu, nay mới down về xem đc, cảm ơn mọi người rất nhiều
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

225#
Đăng lúc 22-5-2014 00:20:04 | Chỉ xem của tác giả
Mình thấy SCTV có giới thiệu phim nhưng không tranh thủ xem được may mà có SUBTEAM . Phim hay với ý nghĩa nhưng buồn cho SE.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

226#
Đăng lúc 22-5-2014 20:53:51 | Chỉ xem của tác giả
Đây là tác phẩm kinh điển đầu tiên mình bị *đầu độc* từ hồi lớp 10. Và mình đã mất đúng 1 ngày để cày nó. Trước giờ mình là người rất sùng những Happy Ending. Vậy nên khi đọc truyện, mặc dù rất hay và lôi cuốn, mình thực sự cảm thấy buồn và ko hề mong muốn 1 cái kết cục như trong truyện chút nào. Mình có cảm giác nếu truyện như vậy, thì liệu còn người phụ nữ nào dám sống với đúng những khát khao, những tình cảm chân thật của chính họ nữa ??? Những gì họ nhận được sẽ chỉ là 1 con số không tròn trình cho những nỗ lực, cố gắng của họ khi đấu tranh với định kiến xã hội. Mình thực sự đã từng rất phẫn uất cho tác phẩm này.
Cho đến khi mình xem bản Movie lần đầu tiên trên truyền hình, ko nhớ là năm nào nữa, cũng lâu lâu rồi. Mình đã từng hi vọng, 1 hi vọng vô cùng nhỏ nhoi là trong film sẽ kết thúc khác trong truyện, mặc dù thừa hiểu là film sẽ trung thành tuyệt đối với nguyên tác. Haiza, thất vọng phát thứ 2 !!!
Giờ đây, khi suy nghĩ đã trưởng thành hơn 1 chút, già dặn hơn 1 chút, mình đã nhận ra rằng , đâu phải Maggie ko nhận được điều gì tốt đẹp. Mặc dù cô đã chịu đau đớn khi đứa con duy nhất của cô và Ralph đã mất khi còn quá trẻ, nhưng cô đã dũng cảm đối mặt với tình cảm của chính mình, và có được tình yêu của Ralph. Còn gì hạnh phúc hơn khi nhận ra người mình yêu ngần ấy năm cũng đã rất yêu mình . Có lẽ sống trong tình yêu của người đàn ông ấy đã là quá hạnh phúc với một người phụ nữ rồi !!!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

227#
Đăng lúc 30-5-2014 12:09:54 | Chỉ xem của tác giả
phim chắc hay lắm đây,
mình nhớ đã đọc truyện này cách đây gần cả chục năm rồi. Cảm ơn kite nhiều lắm.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

228#
Đăng lúc 7-6-2014 15:45:41 | Chỉ xem của tác giả
Mình rất thích truyện, một cuốn tiểu thuyết kinh điển, có sức sống bền vững dài lâu. Vì truyện rất dài nên không biết liệu phim có thể khai thác hết được không, nhưng tâm điểm là câu chuyện tình yêu lãng mạn đầy đam mê của Meggie và cha xứ Ralph thì mong là vẫn trọn vẹn và đầy đủ
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

229#
Đăng lúc 20-6-2014 18:01:57 | Chỉ xem của tác giả
phim này cứ nghe khen hay suốt mà chưa biết thế nào. bây giờ đọc lời giới thiệu thôi cũng có cảm giác là hay rồi
cảm ơn subteam rất nhiều!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

230#
Đăng lúc 12-7-2015 09:28:08 | Chỉ xem của tác giả
Nếu anh là cha Ralph
Em sẽ là Meggie bé bỏng
Bằng con tim với niềm ước vọng
Giành lại anh từ tay đức chúa trời
Có một loài chim như thế anh ơi!
Không chịu sống một cuộc đời tẻ nhạt
Mà phải sống với niềm khao khát
Dù phải lao mình vào bụi mận gai…


Có một truyền thuyết về con chim chỉ hót một lần trong đời, nhưng hót hay nhất thế gian. Có lần nó rời tổ bay đi tìm bụi mận gai và tìm cho bằng được mới thôi. Giữa đám cành gai góc, nó cất tiếng hát bài ca của mình và lao ngực vào chiếc gai dài nhất, nhọn nhất. Vượt lên trên nỗi đau khổ khôn tả, nó vừa hót vừa lịm dần đi, và tiếng ca hân hoan ấy đáng cho cả sơn ca và họa mi phải ghen tị. Bài ca duy nhất có một không hai, bài ca phải đổi bằng tính mạng mới có được. Nhưng cả thế gian lặng đi lắng nghe, và Chúa trên cao cũng phải mỉm cười. Bởi vì tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại…



Tuy không biết và cũng chưa từng nhìn thấy cây mận gai bao giờ nên lúc đọc tên tiểu thuyết thấy rất khó hiểu. Nhưng sau khi đọc truyện hai lần và hai lần xem phim (lần đầu xem Engsub và mới đây đã xem trọn bộ bằng Vietsub) đã hiểu được phần nào cái hồn của truyện. Tuy không theo đạo Thiên Chúa nhưng sau khi xem phim, một bộ phim có thể nói tình yêu dành cho Chúa được thể hiện rõ nét hơn bao giờ hết thì cái nhìn về đạo giáo này bỗng khác hẳn. Nhưng vẫn không hiểu được Chúa vĩ đại đến mức nào mà người ta (cha Ralph và Dane) có thể từ bỏ tình yêu để đến với Người…

Đọc truyện rồi xem phim đều ấn tượng với cha Ralph hơn. Có lẽ là cảm tình giới chăng? Cha trong truyện được miêu tả là một người hoàn hảo, hoàn hảo bởi cả ngoại hình và tâm hồn, mang trong mình một tình yêu bất tử đối với Chúa nhưng sau lần đầu tiên gặp Meggie, một cô bé 10 tuổi với mái tóc vàng óng một màu tóc ít cô gái nào có được, Cha đã phát hiện được thứ tình cảm đặc biệt mà Chúa chưa từng mang lại cho mình. Meggie có thể lấp đầy khoảng trống tận sâu thẳm trái tim Cha. Có lẽ kể từ giây phút đó cuộc đời Cha đã định sẽ gắn liền thật chặt chẽ với cô bé này. Khoảng cách tuổi tác khác biệt 18 tuổi không là gì đối với tình yêu đích thực. Hai con người một già một trẻ, hai số phận một vị linh mục và một cô bé hồn nhiên vô tư đến mức ngây thơ không biết gì chỉ biết có Cha. Bản thân tôi thích tình yêu đó, rất nhiều. Cha Ralph là hiện thân của Chúa cứu vớt cuộc đời Meggie khi mà cô bé không nhận được tình yêu đáng có từ người mẹ Fiona. Ngay cả kỳ kinh nguyệt đầu tiên cũng khiến Meggie bàng hoàng lo sợ nghĩ rằng mình sắp chết, giống như Hal đứa em trai vừa mới qua đời. Cũng là Ralph, Cha đã thay mẹ Fiona giải thích hiện tượng sinh lý này cho em hiểu, rằng mình đang trưởng thành. Ôi, có mấy ai được như Cha! Cá nhân mình thích giai đoạn Meggie từ 15 tuổi trở về trước hơn. Cũng giống như Ralph, Meggie luôn là cô gái bé nhỏ thân yêu mà Cha luôn bên cạnh chở che. Sau khi Meggie trưởng thành, từ một thiếu nữ rồi đến một người phụ nữ đầy đặn rồi làm mẹ dường như có cái gì đó khiến tôi không thích tính cách của nàng lắm.

Đối với phim, một lần nữa nhân vật Ralph De Bricassart lại chiếm được tình cảm của tôi hơn. Đó là bởi ánh mắt của ông, ánh mắt lúc nào cũng đượm buồn đến nỗi người khác nhìn vào đó như đắm chìm với nỗi buồn này. Xuyên suốt chiều dài bộ phim ông chỉ mặc có vài bộ đồ: đồ đen khi còn là một vị linh mục, áo sơ mi trắng cùng đôi ủng cưỡi ngựa, và bộ áo dòng màu đỏ sau khi được phong Hồng Y. Tất cả những tâm tư tình cảm của ông đều thể hiện qua ánh mắt. Ông không đẹp đến hoàn hảo như trong truyện miêu tả, có lẽ tại tôi không mấy thích vẻ đẹp người phương Tây, nhưng càng nhìn càng thấy ông mang một nét đẹp mà chỉ Ralph mới có. Trong phim, tôi ấn tượng với cô bé đóng Meggie lúc nhỏ nhất. Và cũng thích cách Ralph chăm sóc quan tâm Meggie lúc nhỏ nhất. Mỗi khi nhìn Meggie bé bỏng ánh mắt ông chứa chan tình cảm nồng nàn mà không thể thấy được khi ông nhìn người khác. Ánh mắt ông luôn dõi theo Meggie. Dường như có thể thấy mỗi lần nhắc đến Meggie là cả con người Ralph như đắm chìm cả vào những gì thuộc về Meggie, từ cái tên cho đến cuộc đời nàng. Một thứ tình cảm vượt trên cả tình yêu, rất mãnh liệt, rất mạnh mẽ khiến người ta cảm thấy trên đời này không có bất cứ tình cảm nào có thể vượt qua được. Rất rất thích thứ tình cảm như vậy!

Cha Ralph, hiện thân của đức Chúa trời luôn che chở bao bọc cho những con chiên của mình, nhưng lại đối xử đặc biệt với Meggie, một cô con gái của một gia đình bình thường đông con trai. Số phận của những người phụ nữ trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng này đều có gì đó rất giống nhau. Đó là số phận của ba người phụ nữ đại diện cho ba thế hệ trong gia đình Cleary: bà Fiona, Meggie và Justine. Cả ba đều sống trong thời mà người phụ nữ không hề được coi trọng, đặc biệt là những người phụ nữ sống trong gia đình thuộc tầng lớp thấp nhất. Và chính bản thân họ cũng không hề coi trọng con gái mình. Bà Fiona không quan tâm Meggie như sự quan tâm của bà đối với những cậu con trai, Meggie lại không quan tâm lo lắng cho Justine bằng Dane. Mặc dù trong thâm tâm họ rất thương yêu mỗi đứa con của mình nhưng vì thời đại vì hoàn cảnh không cho phép họ thể hiện tình yêu đó một cách công bằng.

Mỗi một nhân vật đều có tính cách riêng của mình. Đầu tiên là Paddy. Ông là một người đàn ông hết mực thương vợ yêu con. Duy chỉ có Frank là ông không thể đối xử công bằng bởi vì ông nghĩ Frank là người đã chiếm hết tất cả tình yêu của vợ mình Fiona. Còn lại, những gì ta thấy được qua cách đối xử với những đứa con ruột của ông đó là một người cha vô cùng tốt. Ngược lại với vợ mình, ông thương Meggie nhất. Meggie, đứa con gái duy nhất mà ông luôn che chở, bảo bọc, cưng chiều. Fiona, một người phụ nữ với tính cách mạnh mẽ đến mức dường như khi nhìn vào bà ta có cảm giác ác cảm. Bởi bà không bao giờ thể hiện tình cảm thật ra bên ngoài. Không cười, không khóc, không vui hay buồn, mặt lúc nào cũng một biểu cảm. Dường như chỉ một lần bà khóc đó là lúc Paddy và Stuart mất, khi bà nhận ra thì ra bà luôn rất yêu chồng mình nhưng đã quá muộn. Cuộc đời bà trải qua rất nhiều mất mát, đau đớn tưởng chừng như có thể chết đi nhưng cuối cùng không có bất cứ điều gì khiến cho người phụ nữ đanh thép này gục ngã. Frank, chàng trai có số phận nghiệt ngã nhất khi mà lẽ ra không nên xuất hiện trên cõi đời này. Anh là kết tinh của Fiona và người bố không hề xuất hiện trong cuộc đời anh cũng như trong truyện, để rồi phải gánh chịu số phận bị Paddy hắt hủi phải nhẫn nhục chịu đựng làm những việc mình không hề thích. Nếu không có mẹ và Meggie có lẽ Frank đã bỏ nhà đi sớm hơn cái tuổi chưa đầy 30. Cùng số phận với Frank, Dane con trai của Ralph và Meggie sau này cũng phải bỏ mạng vì hành vi bị cho là đắc tội với Chúa. Cả hai đều ra đời với suy nghĩ ích kỷ của hai bà mẹ, và đều phải chịu số phận giống nhau. Stuart luôn trầm mặc, dường như anh chỉ sống trong thế giới của chính mình, nghĩ về những điều mà người khác không ai có thể hiểu để rồi cũng ra đi, về với thế giới của riêng anh. Trong số những phụ nữ trong truyện có lẽ Justine là cô gái có cá tính nhất. Rất mạnh mẽ, kiên quyết, thậm chí là bất cần nhưng ẩn sâu là một trái tim yêu thương lớn lao, đặc biệt đối với Dane, cậu em trai khác bố nhỏ hơn một tuổi.

Quay trở lại với hai nhân vật chính làm nên câu chuyện tình yêu xuyên suốt truyện và cũng là xuyên suốt cuộc đời họ, Ralph và Meggie. Như ngay từ đầu tôi đã nói rằng thích Cha Ralph nhất cả trong truyện cũng như phim. Tình cảm mà Ralph dành cho Meggie là một thứ tình cảm thiêng liêng nhưng khác với tình yêu ông dành cho Chúa. Ralph yêu Meggie từ khi nàng mới chỉ là một cô bé 10 tuổi. Ralph yêu Meggie ngay từ lần đầu tiên gặp nàng. Ngay cả chính ông cũng không thể lý giải được thứ tình cảm kỳ lạ đó. Nhưng chính tham vọng và thiên hướng đối với Chúa đã khiến ông không thể cho đi cũng như đón nhận tình cảm đó. Ông luôn nói rằng ông yêu Chúa hơn Meggie nhưng với tôi, đó chỉ là lời biện minh cho cái hoài bão tham vọng điên cuồng kia của ông mà thôi. Vì thực ra, ông yêu Meggie hơn tất cả. Cái danh Hồng Y mà cuối cùng ông có được chính là vật cản trở tình yêu của hai người. Meggie bé bỏng, Meggie ngây thơ, Meggie hồn nhiên luôn cho rằng với tình yêu của mình Ralph sẽ từ bỏ Chúa và ở bên nàng với tư cách một người chồng và người cha của những đứa con trong tương lai của họ. Meggie tin tưởng tuyệt đối vào tình cảm của Ralph. Tuổi thơ Meggie nếu không có Ralph có lẽ cô sẽ không thể vượt qua hoàn cảnh để trở thành một Meggie trưởng thành yêu kiều, xinh đẹp, lộng lẫy. Meggie đơn thuần dù là lúc bé hay khi đã trở thành thiếu nữ đều một lòng hướng tình cảm của mình về phía Ralph. Nàng yêu Ralph, một tình yêu hồn nhiên nhưng rất mãnh liệt, một tình yêu dường như chỉ có ngày càng lớn lên chứ không hề suy giảm, kể cả khi Ralph vì tham vọng mà rời xa cô, Meggie cũng không hề để ý đến. Với nàng, đối với Ralph chỉ có tình yêu và chỉ tình yêu mà thôi. Ralph rời xa nàng, không những nàng không quên đi Ralph mà ngược lại tình yêu trong nàng vẫn luôn hừng hực cháy. Vì nàng tin rằng Ralph sẽ quay về và cưới nàng, bởi nàng yêu Ralph nhiều đến thế cơ mà! Xuyên suốt câu chuyện tình yêu đầy trắc trở của hai nhân vật, số lần họ gặp nhau từ sau khi Meggie 17 tuổi là rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng chính vì thế mà mỗi lần gặp lại của họ đều khiến ta cảm nhận thật sâu sắc tình yêu hai người dành cho nhau. Dường như sau mỗi lần gặp tình yêu dành cho đối phương lại nhiều thêm một bậc, nhiều đến mức không gì có thể đo đếm được dù đó là Chúa trời đi chăng nữa. Có lẽ vì vậy mà Chúa ghen ghét nên càng giày vò họ hơn tại thời điểm hai người phải chia tay nhau.

Thời gian trong truyện trải dài, rất dài, khoảng thời gian gần 50 năm để chứng kiến những đổi thay những thăng trầm của gia đình Cleary cùng vị linh mục Ralph De Bricassart. Về không gian thì chủ yếu là nơi quê hương gia đình Cleary – Drogheda và cảnh trong Giáo hội. Hai không gian tương phản đại diện cho hai mặt cuộc sống: nhà thờ trang hoàng lộng lẫy, nguy nga tráng lệ của Ralph và Drogheda bao la rộng lớn, bát ngát hoang dã của Meggie. Tuy không gian khác xa nhau nhưng hai người lại cùng chung tâm trạng. Dù là ở rất cách xa nhau nhưng trái tim ánh mắt họ đều hướng về nhau. Thương Meggie mỗi lần tựa cửa trông ngóng bóng hình Cha Ralph, thương ánh mắt Ralph đượm buồn luôn hướng về quê hương người yêu dấu. Hỡi Chúa, người là gì mà lại chia cắt hai thân xác không thể đến với nhau, người có quyền năng gì mà lại không cho hai con người nếu người còn lại không còn thì họ không thể sống nổi được ở bên nhau? Ắt hẳn những ai theo đạo Thiên Chúa sẽ cảm nhận được sức mạnh vĩ đại đó của Chúa, sức mạnh mà không gì Chúa không thể làm được. Nhưng với tôi, một đứa không theo bất cứ đạo giáo nào thì không hiểu được. Giống như Meggie, tuy cha nàng theo đạo Chúa nhưng nàng không hề bị trói buộc bởi những ý nghĩ Chúa vạn năng, Chúa vĩ đại của những con chiên ngoan đạo, ngược lại nàng sẵn sàng chống lại Chúa, quyết giành lấy đứa con của Chúa, quyết giành lấy thứ mà Chúa không thể có được từ De Bricassart bởi vì Người luôn cấm cản chuyện này. Riêng về điểm này, tôi thấy Meggie thật mạnh mẽ, rất quyết liệt, điều nên có trong tình yêu. Yêu cuồng nhiệt nhưng không ủy mị mà quyết giành lấy tình yêu cho bằng được dù người ngăn cản có là đức Chúa trời. Và, có lẽ cuối cùng nàng đã thành công. Đó là đã có được Ralph, tuy không phải với tư cách là bà De Bricassart. Nhưng chỉ bấy nhiêu đó thôi đã khiến nàng cảm thấy đủ, đủ để lấp đầy khoảng trống nàng luôn dành ra để chờ đón Ralph – đó là Dane, giọt máu kết tinh của tình yêu giữa hai người. Nhưng đáng buồn thay, Ralph không hề biết Dane là con trai ông tuy ông đối với cậu còn hơn là một người cha. Theo tôi, sự ra đi của Dane là kết cục cho sự tham vọng muốn kết hôn với Chúa của Ralph chứ không phải vì Meggie đã chống lại Chúa đoạt lấy phần đàn ông của Ralph. Meggie không có tội khi tạo ra Dane, nếu có thì đó chắc chắn là do Ralph, do ông đã không sống thật với tình cảm của chính mình. Đó là sự trừng phạt dành cho Ralph!

Mặc dù không hiểu biết về đạo Thiên Chúa nhưng chi tiết linh mục mà lại có con có lẽ đã gây xôn xao cho những con chiên ngoan đạo lúc bấy giờ. Không một người theo đạo nào lại có thể chấp nhận chuyện này. Trong khi xuyên suốt cốt truyện đều ca ngợi Chúa, tin tưởng tuyệt đối vào Chúa quyền năng nhưng một đấng Hồng Y lại có quan hệ xác thịt với phụ nữ rồi sau đó vẫn quay lại làm công việc ban phát phước lành cho những con chiên. Thật khó có thể chấp nhận được điều này! Tất nhiên, vì là tiểu thuyết nên chuyện gì cũng có thể xảy ra! Nhưng hơn hết đó là truyện đã rất thành công khi gột tả được tình yêu mãnh liệt, day dứt, giằng xé giữa Ralp và Meggie. Một thứ tình yêu không gì có thể sánh bằng. Thứ tình yêu có thể ám ảnh độc giả cũng như những khán giả xem phim. Và tôi cũng không ngoại lệ. Một kiểu ám ảnh rất lớn, khó có thể phai mờ được. Ám ảnh bởi bông hồng tro với sức sống dẻo dai, ám ảnh bởi đôi mắt kiên định của Meggie, ám ảnh bởi thần sắc bức người của Cha Ralph, ám ảnh bởi cuộc đời đầy thăng trầm sóng gió của gia đình nhà Cleary,… Để rồi phải thốt lên một câu “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở…”
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách