Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 2238|Trả lời: 6
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Oneshot] [Oneshot | K] Marriage | Bacham72 | KrisTao | Completed

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả








Author: Bacham72

Rating: K

Pairing: KrisTao

Category: Romance

Status: Completed

Disclaimer: Ngoài kia, họ là chính họ. Nơi đây, họ là của nhau…

Summary:
Kết hôn luôn được coi là tinh hoa của tình yêu đôi lứa, là điều được mong chờ nhất của những người đã yêu. Là nốt đôi cho bản nhạc ngọt ngào lãng mạn. Là hạnh phúc khi được cùng nhau chia sẻ … nhận lấy và cho đi… Nhưng giữ thì lại bằng con tim chân thật… Thuyền tình trôi lênh đênh giữa sóng lớn, vững tay chèo vượt qua biển đời… Vòng tròn định ước cùng lời thề bất diệt… mãi mãi bên nhau trọn đời, không thể cách xa…


Note: Dành tặng cho cái con người mà tôi yêu hơn trong tất cả bọn đàn ông…
Từ từ… nghiền ngẫm… cho thời gian trôi qua, nhóc nhé! ^^
Nhóc không xem được poster là lỗi của nhóc, hí hí

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
 Tác giả| Đăng lúc 11-5-2015 03:50:08 | Chỉ xem của tác giả







Có người từng nói: “ Hôn nhân là sự kết hợp mật thiết của một tình yêu!” Cũng có người thường nói rằng: “ Đó là nấc thang ngắn nhất để đi từ Thiên đường đến Địa ngục!”

Zitao được sinh ra trong một gia đình làm nghề chài lưới, là con một bởi thế rất được cha mẹ yêu thương. Bản thân ZiTao là người rất sợ cô đơn, với trái tim mềm yếu để tự mình biết phải bảo vệ mình, cùng những người mà mình yêu mến. Gia đình là điều quan trọng thứ nhất mà Zitao không muốn rời bỏ. Nơi chốn mình sinh ra và lớn lên là điều thứ hai. Đôi lúc, đó cũng là một sự lười biếng không biết cầu tiến, nhưng Zitao lại khẳng định trong cái đầu kiên định của mình rằng đó là tính cách hình thành con người anh. Bởi ta sinh ra không thể quên cội nguồn.

Rồi thời gian trôi qua để con người ta trưởng thành, như mọi người Zitao cũng phải trải qua thăng trầm của cuộc sống. Bước vào đời bằng bước chân vững chắc, nhưng lại thiếu đi chút tự tin bởi lo nghĩ quá nhiều. Sợ rằng mình không thể thích nghi với cuộc đời… Bởi biển đời bao giờ cũng đầy sóng gió hơn là biển nhà xanh xanh…

--

Chọn nơi phương trời xa xăm để lập nghiệp, có lẽ chẳng ai biết Zitao không muốn nhờ vào gia cảnh nhà mình, con người ta chỉ muốn khẳng định… Mình cũng có thể làm được mọi thứ, đem theo cùng là sự kiên trì để vượt qua mọi gian nan.

Zitao một mình ra biển trên con thuyền nhỏ, với đôi tay của chính mình, anh cố chèo chống trong những đêm tối trời không trăng. Chỉ có gió quanh quẩn làm bạn, và có cả tiếng sóng rì rào nhưng chẳng thể ru anh vào giấc ngủ êm đềm. Đây đâu phải đại lộ để có hướng đi nhất định, biển bao la trước mắt, Zitao không thể thấy đâu là bến bờ.

La bàn định hướng lại làm bằng con tim chân thành, Zitao cứ ngỡ chỉ cần cố gắng, ta sẽ vượt qua. Trong lần đánh bắt đầu, Zitao tung cao tay quăng lưới định mệnh, ngồi chờ dưới nắng nóng một kết quả như ước mơ. Anh không rời mắt cúi đầu… nhìn cái màu xanh thẳm thẳm đấy, đại dương là một hố sâu đầy những bất ngờ…

Lưới rung mạnh chỉ khiến Zitao chực ngã, nhận lấy cảm giác chênh vênh  Zitao cố gượng lại để giữ lấy kết quả của chính mình… Để anh chỉ biết bật cười ngạo nghễ… giữa biển rộng trời cao, vậy mà sao khóe mắt mình lại rưng rưng khi không được như ý. Zitao nghĩ… Thu hoạch lần đầu không tốt, lần thứ hai sẽ không có nghĩa là tệ hơn… Anh tự an ủi mình, vì quanh mình chẳng có ai bầu bạn.

Trót ra đi… tức ngày trở về phải có chút danh lợi, Zitao ngoảnh đầu nhìn lại… bờ bến nhà cũng đã mất hút trong tầm mắt anh rồi.

Giọt nước rơi từ trời trong đêm nay, Zitao thấy sao lạnh quá, anh co mình lại thì chỉ có… vòng tay mình ôm lấy mình. Để nước mắt hòa vào cơn mưa đấy, bật khóc giữa tiếng thét thinh không, mặc kệ thế nào là yếu đuối. Zitao biết ngày mai đây rồi trời lại sáng, một lần nữa anh khép lòng lại… giữ mình khỏi tổn thương…

--

Rồi giữa khoảng không chỉ có sự vô vọng, nhận thấy có một bàn tay đưa ra trước mắt mình, Zitao biết mình phải bắt lấy, con thuyền to vừa xuất hiện giữa đại dương đã chở che cho mình rồi. Nhưng nhịp sống mới chẳng còn có chút riêng tư để sống. Zitao vẫn là: “ Ta vì người, người sẽ vì ta!”

Người ta nói thuyền lớn thì gặp sóng càng lớn, quả nhiên là không sai. Zitao trên chiếc thuyền có bạn đồng hành, thì anh cũng phải chung sức mà chèo chống, bản thân là người biết nhìn những người xung quanh, để một lần nữa tự nhận lấy tổn thương có phần hơn dành cho mình.

Đời lại bảo: “ Đó là sự ngu si ngốc nghếch!”

Còn mình vẫn khăng khăng tự nhận: “ Chia sẻ với người mà tôi yêu thương đó là điều tôi mong ước lớn nhất rồi…”

Sóng sẽ qua, rồi lại có sóng… vẫn chưa thể đối diện bởi trái tim có quá nhiều cảm xúc… để mà nghĩ, mà giữ… mãi không thôi…

--

Từ bao giờ Zitao yêu Anh chẳng biết, chỉ biết khi Anh bước ra đi rời khỏi, mình mới thấy trái tim này nát tan. Trong những đêm có sóng lớn vồ vào mạn thuyền, khiến con tàu lắc lư, Zitao lại thấy đau xót… Anh giờ giữa biển khơi nào một mình ngụp lặn, cơn sóng nào sẽ cuốn lấy mất Anh. Sao người ta có thể vì mình… mà chia sẻ? Lại không thể cho mình… sẻ chia cùng. Một lần nữa để cho nước mắt rơi, để tuôn đổ những đau thương chất chứa trong lòng, để ngày mai lại tiếp nhận những cái mới… Vẫn như cái ngày nào đó… cảm giác lạc lõng giữa biển đời mênh mông, chỉ muốn dừng lại bước chân của mình…

Trôi dạt hay cặp vào bến bờ cũng được, Zitao chỉ biết nơi đây trước mắt cũng là một biển rộng… trời cao… chẳng muốn bay nữa khi mình đã biết thế nào là dừng lại đúng lúc… Không phải chẳng còn tự tin để đối diện… Chỉ qua Zitao biết chấp nhận cho hai từ “ Số mệnh” như bao người… Bình dị nếu như bạn và tôi là người bình dị, để cùng cảm nhận một nỗi đau khi phải lìa xa người mình yêu thương…

Ai cho rằng thế nào, ra sao… là bản thân của họ thể hiện. Chỉ xin được một lần nữa được hiểu… như là con người của chính mình… Với Zitao đó lại là một sự trưởng thành, mà nó được nhìn qua con mắt yếu đuối.

Trong những đêm vắng, một mình bước lang thang nơi bờ biển, Zitao vẫn nhận lấy sự cô độc trước gió lạnh… Chỉ muốn một lần nữa đưa tay mình ra, ngước mắt nhìn… Zitao chờ đợi hàng vạn tinh tú được ghép lại… thành mặt trời sáng soi cho một ngày mới bắt đầu… Lại là một lần nữa… Zitao vẫn nghĩ… Chỉ cần cố gắng, sẽ có một ngày ai đó hiểu tình ta…

Khép mắt lại, khép luôn nụ cười… Zitao nằm êm êm giữa tiếng sóng gào thét, hài lòng với những gì đã qua và chờ đợi… cho một ngày nắng lên…

--

-“ Tiểu Đào ham ngủ của tôi ơi, thức giấc nào khi trời đã trưa nắng!”

Cái giọng thanh thanh trở nên trầm trầm, nhưng lại đem cảm giác thật quen thuộc bên tai… Zitao lười biếng như con mèo trước thềm hoa nũng nịu…

-“ Mệt… đừng gọi, đừng làm phiền!”

-“ Anh đem bánh đến chúc mừng sinh nhật, giữa trời nắng tan chảy mất hết rồi!”

-“ Sinh nhật đã qua, đừng có hòng mà dụ dỗ, con người ta không phải là thứ để ức hiếp dễ dàng!”

Tiếng cười quen thuộc lại vang lên bên tai, Zitao hé mắt nhìn… chỉ để thấy người ấy… đưa bàn tay ra chỉ để bàn tay đấy nắm lấy… khi đây chẳng phải là một giấc mơ… Nhận lấy ánh mắt nhìn đầy thương nhớ, nhận lấy nụ cười vừa mở ra trên khuôn mặt sáng của ai kia…

Cùng nhận lấy… từng nét cương nghị… báo hiệu tuổi đã già… cho thời gian trôi qua… hay là vì nỗi nhớ… người chững chạc ắt hẳn ta cũng phải chững chạc, tìm kiếm vội cái gương … nhưng không có để soi mình… thôi thì đành soi trong đôi mắt đó… chỉ để thấy mình lại lệ rơi rơi… rồi nhận lấy vòng tay ôm chặt… bàn tay quen nhẹ nhàng vẫn quá đỗi ấm áp. Lại một lần nữa chạm vào con tim mình…

* Anh đã về…*

--

Scheveningen - The Hague - Netherlands.

Zitao đưa mắt nhìn quanh rồi quay nhìn Kris… ngập ngừng có chút bối rối vì xấu hổ…

-“ Sao đưa em đến đây?”

Cái con người lúc nào cũng thích khác người đấy, qua bao năm vẫn không đổi tính khí thất thường của mình, nghênh mặt lên đáp gọn:

-“ Anh thích!”

Để Zitao cũng ngước lên bắt chước trao đi thách thức, nhưng trong mắt ai kia nó lại có biểu cảm hờn dỗi mất rồi…

-“ Thế thì đừng nhìn em nữa!”

Nhận lấy đôi mắt thật sâu chỉ có thật nhiều ẩn ý, nhận lấy cái khóe môi khẽ nhích lên… Zitao muốn quay đi nhưng sao lại không thể từ chối thế này… cái con người đẹp mặt lại xấu tính…

Sao mình lại phải chìu chuộng yêu thương? Sao mình lại phải để con người ấy tự quyết…? Cuộc đời này rõ ràng là của chính mình cơ mà…

Lại hờn dỗi rồi, vì ngày xa… quá đỗi là xa quá, biết ra đi không một lời từ biệt… chỉ để lại những nỗi lo lắng khôn nguôi, Kris tự nghĩ… có lý nào đàn ông vì tương lai gia đình chịu hy sinh cũng có lỗi… Kris phóng tới cho ánh mắt lúc nào trước anh cũng long lanh ươn ướt, bờ môi mím lại cố giữ lấy những xúc cảm không đủ niềm tin để trao đi, biết rõ rằng con người ấy chẳng yếu đuối, chỉ qua là trước anh lại quá biết chìu chuộng anh rồi. Kris đã hiểu thời gian trôi đi chẳng thể làm phai nhạt, trong cái tình gì chỉ có riêng hai ta mới biết… bàn tay nào chỉ muốn lấy nắm bàn tay nào… như ngày ấy, lần đầu tiên là một lần mãi mãi…

Kris đưa tay lên, trong anh hiện tại chỉ có sự thương nhớ, anh kéo Zitao ôm chặt vào lòng… trao đi… chỉ để khẳng định…

-“ Chúng ta kết hôn!”

Và như mọi lần làm chủ tự quyết, Kris chẳng cần phải chờ đợi Yes hay No

Zitao bật lùi ra phía sau vài bước, chẳng kịp làm gì cái tên trước mặt, anh chỉ kịp nghĩ… mình giỏi kungfu hay nó giỏi kungfu, thì chỉ nghe thêm một tiếng dứt khoát…

-“ Lễ cưới xong, động phòng nào!”

Ngẩng nhìn người khác bởi quay đi không dám nhìn chính mình, Zitao mới thật sự nhận ra đây là Nude Beach mất rồi… lấp liếm hay níu kéo, Zitao chỉ biết trao đi… bối rối buông lời:

-“ Nhẫn… nhẫn… lời thề…”

Chẳng thể nói thêm một lời nào, đôi môi đấy đã được trả lời… chuẩn xác…



Đêm… hay Rạng sáng ngày 10 - 5 - 2015



Chú thích: Netherlands (Hà Lan)
-        Xứ sở của hoa Tulip, loài hoa biểu tượng cho một cuộc sống cùng tình yêu vĩnh hằng. Với hình dáng bên ngoài như chiếc chuông ngược, thân cây thẳng đứng, nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng bên trong lại mạnh mẽ, luôn tràn đầy nhựa sống.
-        Xứ sở của cối xay gió, cùng những câu chuyện thần tiên lãng mạn.
-        Là đất nước của những đôi giày gỗ.
-        Đặc biệt: Đất nước đầu tiên công nhận hôn nhân đồng tính.

Bình luận

okay sếp ^^  Đăng lúc 11-5-2015 08:10 PM
Mã ảnh giờ ko lấy của tum nữa ss nhé, ss đổi lại để hiện đc ảnh nhé  Đăng lúc 11-5-2015 05:02 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
Đăng lúc 11-5-2015 18:49:32 | Chỉ xem của tác giả
Đọc oneshot này em cực kì cảm động luôn
Chưa bao giờ em đọc một oneshot tời ba lần
Cái cách diễn đạt của ss thực sự hợp ý em lắm
ZiTao trong này rất là giống ZiTao ngoài đời
ẻm rất cô đơn nên gặp nơi nào ấm áp quá sẽ ỷ lại
tiềm ẩn nguy hiểm nhất là khi chỗ dựa của ẻm biến mất
ẻm hoang mang trong những chuyến đi xa của mình
ké đuổi, người chạy
cuối cùng dắt nhau tới Newzealand
cái kết viên mãn nhất của câu chuyện này gói gọn trong câu “Nhẫn…nhẫn…lời thề”
nếu đến một lúc nào đó
cả hai người đều mệt ko thể lái được con thuyền này nữa
thì hãy để việc đó cho tụi em
chúng em da96ỷ, một người thì ko đẩy được nhưng nhiều người thì sẽ đẩy con thuyền đi rất xa
chông gai còn ở phía trước, có niềm tin ắt vượt qua
cảm ơn ss đã chiếu cố em, yêu ss nhiều
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
 Tác giả| Đăng lúc 11-5-2015 20:09:42 | Chỉ xem của tác giả
1791999 gửi lúc 11-5-2015 06:49 PM
Đọc oneshot này em cực kì cảm động luôn
Chưa bao giờ em đọc một oneshot tời ba lần
C ...

Dĩ nhiên là phải yêu tui rùi

ko yêu là đánh đòn

bởi cái No.13 ss viết là vì tiền, còn cái này ss viết vì tình củm

ss bỏ đi nguyên tắc của mình mà lại, hì

trở vê fic nhé

Nhóc là một con người nguy hiểm *phải đề phòng*

Nhưng ss biết nhóc chỉ hiểu một ý trong câu nói cùa Zitao là:

“ Nhẫn… nhẫn… lời thề…”


nó còn có một ý nghĩa sâu sa khác nữa

nhóc cứ để dành từ từ cho thời gian mà ngẫm nghĩ nhé

Cảm ơn nhóc vì thật sự thích, bởi ss chưa hiểu nhiều về Zitao

Ps: Nhóc có đọc kỹ dòng text trên poster chưa nhỉ? hihi

Bình luận

rùi, ss đổi xong rùi đó, xem thử bằng máy coi có được ko? nếu được thì ss đổi bên fic Sin City lun ^^  Đăng lúc 11-5-2015 08:33 PM
xem dc ảnh rùi sss  Đăng lúc 11-5-2015 08:32 PM
ok em vẫn để máy  Đăng lúc 11-5-2015 08:28 PM
biết yêu ss rùi... thui vậy học bài thi đi, lát ss đổi poster thì xem cho ss vậy?  Đăng lúc 11-5-2015 08:21 PM
Rồi, ss chọn cái gì cũng có nguyên nhân hết, mai em thi hai môn mà giờ vẫn dép cho ss là biết ha  Đăng lúc 11-5-2015 08:15 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
Đăng lúc 15-5-2015 16:27:49 | Chỉ xem của tác giả
Hừm... Em không thích boylove và trong câu chuyện này cũng có nhiều ẩn ý em không hiểu...

Nhưng đọc rồi thì cũng cmt một cái cho ss

Trong fic này em đọc không hiểu cho lắm, nhưng ndung thì có thể gọi là hiểu sơ lược.

Và điều duy nhất khiến em tiếp tục đọc sau những dòng đầu là vì cách thể hiện lời văn của ss khiến em rất thích...

Từ đầu cho đến cuối, nó đều nhẹ nhàng và ấm áp. Đây cũng là lần đầu em đọc oneshot mà cảm thấy thích HE Vì trước đó đến h em thích SE hơn ^^

Cảm ơn ss nhé!

Bình luận

cảm ơn em nhé ^^. ss viết cái này để tặng nhóc ah, chứ ss còn ko xem boylove nữa kia mà, hihi  Đăng lúc 15-5-2015 08:24 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
Đăng lúc 1-6-2015 08:40:46 | Chỉ xem của tác giả
Tại sao bây giờ e mới thấy cái fic này
Hí .. e là fan ủa KrisTao lại còn thích BoyxBoy >.< Gặp fic e nhào vào luôn
E thực sự thích cái sumary của ss đọ, đặc biệt là câu này
Là hạnh phúc khi được cùng nhau chia sẻ … nhận lấy và cho đi…

Tử Thao của em cũng mỏng manh và cũng mạnh mẽ giữ tợn hà
Tính cách khá giống với con người thật của nó ^^
Cái em cảm nhận được là Tử Thao dành tình cảm rất nhiều cho người mà mình trao hết tình yêu thương
Cái kết của fic thực sự là một cái kết thõa mãn cho người đọc
"Nhẫn...nhẫn...lời thề"
Câu này e thực sự k hiểu cho lắm :O nếu được ss giải thích cho e nhé T.T
Cái làm em mê mẩn nữa đó là poster T^T Từ khi Kris đi e không nhìn bất kì một bức ảnh nào của cả hai đứa nó giờ nhìn lại mà thấy ấm lòng quá ^^
Một con thuyền Hai con người ^^ Cảm ơn ss đã mang đến một fic hay
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
 Tác giả| Đăng lúc 1-6-2015 21:02:53 | Chỉ xem của tác giả
.Mốc. gửi lúc 1-6-2015 08:40 AM
Tại sao bây giờ e mới thấy cái fic này  
Hí .. e là fan ủa KrisTao lại còn thích Boy ...

Cảm ơn Mốc đã ủng hộ cho ss ^^
Ss ko biết về ZiTao nhiều cho lắm
Nên ko biết chuyển tải làm sao cho đúng ý của nhóc (1791999)
Nhưng nhóc hài lòng là ss cảm thấy yên lòng.
Giờ có Mốc khẳng định thêm thì ss vui lắm^^
Bản thân ss không đọc boylove
Nên ss nghĩ sao cứ viết vậy thôi.
Vậy là đúng như Mốc khẳng định:

Tử Thao của em cũng mỏng manh và cũng mạnh mẽ giữ tợn hà


Câu này khẳng định tính cách của ZiTao nhé:

-“ Nhẫn… nhẫn… lời thề…”


Từ “nhẫn” thứ nhất của cậu ấy đó là:

Biểu tượng tình yêu. Vòng tròn gắn kết của hai người, khẳng định lời thề ước ràng buộc với nhau, thuộc về nhau.

Từ “nhẫn” thứ hai của cậu ấy mang âm Hán Việt, có ý nghĩa:
Tôi “nhịn” anh lần này thôi đó nhé, tôi không phải là thứ dễ để cho ai đó hiếp đáp đâu.
Hihi… ZiTao ở fic này, không phải là con người đơn giản. Cậu ấy rất sâu sắc.
Còn Kris thì ôi thôi… láu cá phải biết… hí hí…
Một lần nữa cảm ơn em ^^

Ps: Poster ss làm còn thua nhiều người lắm, hihi… À mà chừng nào ss có gì không biết về Photoshop, Mốc chỉ ss được không?

Bình luận

ai cũng phải trưởng thành mà em, cảm em trước nhé, khi nào cần gì mà ss mò trên mạng ko thấy ss sẽ hỏi ^^  Đăng lúc 2-6-2015 06:42 PM
À... cuối cùng cũng hiểu :))) giờ e lại thấy TAO điêu r đấy >.< hí hí ... còn về pts ss cứ hỏi tự nhiên ạ ^^ Biết j e sẽ trả lời đó hì  Đăng lúc 1-6-2015 10:19 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách