Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 136711|Trả lời: 1014
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Male] Nakajima Yuto (中島裕翔) - Hey!Say!JUMP - Happy 19th birthday!!!!

  [Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
#
NAKAJIMA YUTO
中島裕翔




PROFILE

    * Tên tiếng Nhật: 中島裕翔
    * Tên phiên âm: Nakajima Yuto
    * Nghề nghiệp: diễn viên, ca sĩ (trực thuộc Johnny's Jimusho)
    * Ngày sinh: 10/08/1993
    * Chòm sao: Sư tử
    * Nơi sinh: Tokyo, Japan
    * Nhóm máu: A
    * Chiều cao: 178cm
    * Cân nặng: 60kg
    * Gia đình: Bố mẹ và một em trai, Raiya (nhỏ hơn Yuto 7 tuổi)

    * Ngày gia nhập JE: 28/03/2004
    * Đàn anh ngưỡng mộ: Takizawa Hideaki, Nagase Tomoya
    * Nhóm nhạc (theo thứ tự thời gian): J.J.Express, Tap Kids,  Hey! Say! 7,  Hey! Say! JUMP
    * Sở trường: drums, guitar, tap dance


SỰ NGHIỆP DIỄN XUẤT

Năm 2005 - 2006

Yuto debut với tự cách là diễn viên và đã xuất hiện trong một số bộ phim truyền hình, trong đó có special drama cho 24 Hours Television và bộ drama đình đám Nobuta wo Produce, diễn cùng với 2 senpai trong công ty là Kamenashi KazuyaYamashita Tomohisa, cùng nữ diễn viên nổi tiếng Horikita Maki. Trong phim, cậu đóng vai Koji Kiritani, em trai của Kame. Mặc dù xuất hiện không nhiều nhưng vai diễn đã đánh dấu mốc quan trọng trong sự nghiệp diễn xuất của Yuto, đồng thời tạo ra mối quan hệ thân thiết với các đàn anh cùng công ty.
Sau đó, cậu tiếp tục xuất hiện trong "Engine" cùng "ông hoàng phim truyền hình" Kimura Takuya, nữ diễn viên Erika Toda và 1 thành viên khác trong Hey! Say! JUMP - Daiki Arioka.
Năm 2006, Yuto xuất hiện trong drama "Primadam" với vai diễn viên múa ba lê.

Năm 2008
12/04/2008, Yuto nhận vai chính đầu tiên trong drama Sensei wa Erai cùng với 3 thành viên khác của Hey! Say! JUMP: Yamada Ryosuke, Chinen Yuuri và Daiki Arioka.
11/10/2008, Yuto đóng vai chính khác trong drama Scrap Teacher cũng cùng với 3 thành viên trên. Bộ phim sử dụng single thứ 4 của HSJ "Mayonaka no Shadow boy" làm nhạc phim chính.


SỰ NGHIỆP ÂM NHẠC

Năm 2004
Yuto gia nhập Johnny's Jr ngày 28/3/2004 khi đang học lớp 5. Sau khi gia nhập vào đội ngũ Johnny's Jr, cậu bắt đầu biểu diễn cùng với J.J.Express với tư cách là 1 trong 4 thành viên ban đầu, (gồm có Kouhei Matsumoto, Takumi Yamashita và Inoo Kei - thành viên hiện thời của Hey! Say! JUMP).

Năm 2006
Yuto tách khỏi J.J.Express, và trở thành thành viên nhóm Jr "Tap Kids" cùng với Ryutaro Morimoto và Kanda Noriyuki.

Năm 2007
Tháng 4/2007, Yuto được chọn làm thành viên của Hey! Say! 7 cùng 4 Jr khác gồm Yamada Ryosuke, Chinen Yuuri, và 2 thành viên cũ của J.J.Express Daiki Arioka và Takaki Yuya. CD debut "Hey!Say!" phát hành ngày 1/8/2008 đã xếp hạng nhất trong bảng xếp hạng Oricon.
Ngày 24/9, trong một sự kiện truyền hình trực tiếp từ Johnny's Jr concert tại sân vận động Yokohama, nhóm được tuyên bố chính thức debut với tên gọi mới Hey! Say! JUMP cùng 5 thành viên mới: Yabu Kota và Hikaru Yaotome (Ya ya yah), Inoo Kei (J.J.Express), Ryutaro Morimoto và Okamoto Keito. Single đầu tiên phát hành ngày 14/11 với tên gọi "Ultra Music Power" cũng đứng nhất trong bảng xếp hạng Oricon.
Năm 2010, bài hát do Yuto sáng tác "Dash" xuất hiện trong album đầu tay của nhóm "JUMP No.1"

Bài hát solo
  • D.N.A
  • Uruwashi no Bad Girl

PV tham gia diễn xuất
  • Jibun no tame ni  (Tokio)
  • Seishun Amigo  (Shuji to Akira) (xem PV Vietsub by Kites tại đây)

------ * * * ------

credit: wiki
edit: Maniac@Kites


Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
minh-minh + 5 h mới biết có cái thớt này trên .

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1014#
Đăng lúc 8-6-2015 20:45:17 | Chỉ xem của tác giả
vanmoemoe gửi lúc 20-5-2015 12:46 PM
Bạn Tồ của chúng ta nay đã trưởng thành rất nhiều rồi
Nguồn: F ...

FB, Tw hoặc weibo thẳng tiến bạn nhé ~~
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1013#
Đăng lúc 20-5-2015 12:46:53 | Chỉ xem của tác giả



Bạn Tồ của chúng ta nay đã trưởng thành rất nhiều rồi
Nguồn: Fan page Hey!Say!Jump {Yuto Nakajima}

Bình luận

Ai giúp mình đăng ảnh với :(((  Đăng lúc 20-5-2015 12:47 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1012#
Đăng lúc 16-5-2015 16:22:34 | Chỉ xem của tác giả
Hình như là lâu rồi chủ thớt không update thông tin thêm
Nhất là phần sự nghiệp âm nhạc và diễn xuất của Tồ

Bình luận

Fan Tồ đây :'(. Từ lâu lắm rồi nhưng bỏ bẵng 1 thời gian giờ mới quay lại, bạn có biết theo dõi thông tin của trẻ tồ Yu ở đâu cho mình biết với ạ :((  Đăng lúc 20-5-2015 11:31 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1011#
Đăng lúc 26-2-2015 21:43:22 | Chỉ xem của tác giả
Yuto của lòng tôi, không ngờ cùng cung với mình
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1010#
Đăng lúc 7-5-2014 19:59:58 | Chỉ xem của tác giả
ubauma1208 gửi lúc 2-5-2014 10:29 PM
thực sự rất thích bài này, mình thích Yamada và cả Yuto nữa, và dĩ nhiên thích Yama ...

Nếu ubauma1208 đang nói đến bài trans của Mei aka hahaho7@lj thì mình biết bài đó á (thật ra mình là người kêu Mei full trans mà ) Mình cũng trans lại rồi mà lười edit bên này *che mặt tự hối lỗi*
Anw, cảm ơn bạn nhiều nha. Nếu có thời gian, chăm ghé cái nhà mốc meo này, có tin tức gì thì share cùng mọi người nhé, k về Yuto thì YutoYama cũng được
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1009#
Đăng lúc 2-5-2014 22:29:05 | Chỉ xem của tác giả

thực sự rất thích bài này, mình thích Yamada và cả Yuto nữa, và dĩ nhiên thích Yamajima, hân hạnh quen biết nhà. Mình cũng công nhận 10.000 letters là Bài phỏng vẫn rất hay của Jump, và đặc biệt bài PV của Yuto làm ta rất cảm động, chân thực,... càng làm ta cảm thấy bùn cho tình bạn của 2 đứa, chẳng ai có lỗi trong việc này, nhưng định mệnh đã thế... Nhưng mình tin rằng thử thách sẽ làm tình bạn vững chắc hơn...
Mình có đọc bản Engsub đầy đủ của bài PV này, và nó còn có nhìu phần câu hỏi của Phỏng vấn viên, và nhiều phần nữa,... nhưng quan trọng hơn là phần YamaJima gặp nhau và thời gian chơi thân của 2 đứa, nếu bạn ko tìm thấy thì nói mình gửi mail nha!!! Bài pv rất hay và ý nghĩa...
Chúc nhà phát đạt...
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1008#
Đăng lúc 28-2-2014 23:25:39 | Chỉ xem của tác giả
part 3


"Tôi phải lãnh đạo mọi người"
Q: Cậu hoạt động rất năng nổ ngay khi trở thành một Jr, đúng k?
- Cá nhân tôi không cảm thấy tự hào hãnh diện về điều đó chút nào. Nhưng bây giờ nghĩ lại, vì sự vô tâm của mình, có một vài thứ tôi đã đánh mất. Tôi quá thiếu trưởng thành, nên có nhiều điều khiến tôi hối hận.
Q: Hối hận?
- Đó là một năm sau khi Yamachan vào JE. Có một lần cậu ấy tâm sự với tôi : "Tớ nghĩ đến việc từ bỏ". Cậu ấy vẫn luôn nói như vậy, trong khi đợi ở trạm xe, lúc trên tàu... Mọi người vẫn nói Yamachan nhảy rất giỏi, hà cớ gì cậu ấy phải bỏ cuộc, tôi nghĩ thế đấy. Tôi là thằng đầu đất nhỉ? Trong khi mọi người phải cố gắng hết sức, làm tốt hết mức có thể chỉ mong mình có được một vị trí tốt hơn một chút thôi, nhưng không phải bao giờ họ cũng nhận được phần thưởng xứng đáng. Vì vậy, tôi chẳng hiểu được tại sao cậu ấy lại nghĩ đến chuyện rời JE, hay tại sao cậu ấy lại tin tưởng và tâm sự điều đó với tôi
Q: Tôi hiểu...
- Bây giờ nghĩ lại, tôi cảm thấy tim mình đau nhói. Tại sao khi đó tôi không lắng nghe cậu ấy nghiêm túc hơn, tại sao tôi không cổ vũ khích lệ cậu ấy như là "không sao đâu, tụi mình sẽ cố gắng cùng nhau."
Q: Có bao giờ cậu gặp khó khăn nào chưa?
- Thật lạ mà nói là chưa... Tôi được phép xuất hiện trên các show truyền hình, và khi có những concerts của Jr, Ya-ya-yah, Kis, ABC xuất hiện với tên của nhóm, chỉ có tôi, xuất hiện dưới cái tên Nakajima Yuto.
Q: Giữa lúc đó HS7 được thành lập đúng k?
- trước đó, đã có rất nhiều tin đồn kiểu như Yamachan sẽ vào JJE , Chinen sẽ chuyển đến Tokyo và cũng tham gia. Có nhiều lần chúng tôi hát cùng nhau trong Shokura, nên tôi nghĩ có thể cuối cùng chúng tôi sẽ cùng nhau.
Q: Vì vậy cậu cũng đoán trước được điều này.
- Đúng vậy, chỉ là Tôi không bao giờ nghĩ nó sẽ là một nhóm 5 người, và luôn tự hỏi: “Điều gì sẽ xảy ra với JJE ? ",
Q: Cậu nghĩ gì khi nhìn thấy những thành viên của HS7?
- Tôi cảm thấy nhẹ nhõm một chút vì Daichan cũng chung nhóm, chúng tôi luôn cùng nhau kể từ ngày đầu tôi gia nhập JE và còn đóng chung phim “Engine” với nhau nữa, tôi cũng cảm thấy áy náy vì Daichan lớn tuổi hơn, nhưng tôi là centre của nhóm, do vậy tôi đã cố gắng hết sức mình để lãnh đạo mọi người . Đó là lý do tại sao trong phần MCs, tôi luôn cố gắng để nói tốt...
Q: Rồi HSJ được hình thành?
- Tôi bị bất ngờ, kiểu như "Eh?" Nhưng cuối cùng nó cũng xảy ra, Johnny -san cho gọi chúng tôi : "Tôi có điều này muốn thông báo với các cậu, chúng ta có thể có thêm một số thành viên!" và người nói với chúng tôi tên của nhóm. So sánh về số lượng các thành viên và sự debut, tôi quan tâm nhiều hơn về " tên nhóm của chúng tôi là JUMP ? Có ý nghĩa gì sâu sắc đằng sau nó? "


"Tôi chạm tới sự giới hạn của mình vì nỗi mặc cảm vì vị trí của mình thấp đi và sự ghen tị"

Sau khi nhóm debut , tôi bắt đầu bị stress về vị trí của mình và mối quan hệ với các thành viên. Một năm sau debut, Yamachan đóng Tantei Gakuen Q và trở nên rất nổi tiếng, các bạn học chung trường thì dán ảnh cậu ấy trong sổ tay. Mẹ tôi thậm chí còn khen Yamachan rất đẹp trai , lúc đó tôi kiểu như "Là thật à? ", Phải nói rằng, thật sự rất khó để chấp nhận sự thay đổi này, nhưng tôi cũng thấy được Yamachan đã làm việc rất chăm chỉ như thế nào, vì vậy nó là một cảm giác rất phức tạp.

Vào lần quay cho PV thứ 2 của nhóm, các biên đạo đột nhiên bảo tôi đổi vị trí với Yamachan, đây là một thông báo quá bất ngờ ngay tại trường quay. Tôi cảm thấy chán nản và tức giận. Người hâm mộ tôi thậm chí cũng nhận thấy việc này. Các fan đã viết thư cho tôi nói rằng trông tôi rất khác (bị xuống tinh thần) . Khi nhìn lại những hình ảnh của mình vào thời điểm đó, đúng thật là trông tôi rất kinh khủng.
Rồi công việc của tôi ít dần, có khoảng thời gian, tôi chỉ có một bài phỏng vấn trong một tháng. Được một thời gian sau đó, khi tôi gặp lại các thành viên khác "à… vậy là mọi người đều có những việc khác để làm"... lúc này tôi cảm thấy thực sự bất an. Dù dành được phần thưởng cho sự chuyên cần vào năm lớp 10 nhưng tôi vẫn phải so sánh, dù đây là một điều tốt nhưng tôi không sao ngăn mình khỏi so sánh nó với những ngày bận rộn trong công việc. Mặc dù, tôi chưa tới mức suy nghĩ từ bỏ,  nhưng có nhiều lần tôi khóa mình trong phòng và nghĩ "tại sao mọi người cứ phải so sánh với nhau?" Tôi tự làm mình bị stress với những thứ chẳng bao giờ có lời đáp.
Tôi không nói chuyện này với gia đình hay hay các thành viên khác và vờ như mọi thứ vẫn ổn, rằng chẳng có gì làm tôi bận tâm. Có thể bởi vì tôi đã chạm tới giới hạn của sự mệt mỏi căng thẳng, tôi bắt đầu cảm thấy được giải tỏa và nghĩ rằng "Chờ đã, tôi chỉ phải làm điều gì đó khác với những người khác, có những thứ chỉ người centre có thể làm và tất nhiên sẽ có những thứ khác chỉ tôi mới có thể làm ". Dù tuyệt vọng như thế nào, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ . Tôi luôn tin vào hy vọng .

Vì vậy, tôi bắt đầu học đánh trống & nhiếp ảnh và nhận ra rằng tôi cũng có những mặt tích cực. Những lá thư của fan hâm mộ gửi đến tôi nói rằng "Bây giờ trông cậu tốt hơn rồi". Ở trường, chúng tôi phải chọn xem nên tham gia vào dàn tốp ca hay chơi nhạc cụ, do vậy tôi đã chọn chơi trống (mặc dù chơi guitar trông ngầu hơn ) . Tôi đã học chụp ảnh từ trước khi tôi vào trung học , bởi vì tôi thích chụp ảnh bằng điện thoại di động của mình, nhưng sau đó tôi dần cảm thấy không hài lòng với thành quả, vì vậy tôi đã mua máy ảnh cho riêng mình. Về chuyện cưỡi ngựa, tôi cần phải học cái gì đó làm lợi thế của riêng mình (như là một vũ khí bí mật),  nên tôi học cưỡi ngựa sau khi tôi vào trung học. Tôi nghe các staff nói rằng "Okada (Junichi) kun từng nói ( lúc này đang quay phim Edo) "Học cưỡi ngựa rất có ích", vì có vẻ như không nhiều người biết về nó, vì vậy tôi phải học bằng được (vì bản thân mình) .

Có một khoảng thời gian, tôi cảm thấy như mình bị tẩy chay, mặc dù chuyện này là do tôi mà ra, vì tôi chỉ quan tâm đến bản thân mình thôi.

Khi sự kiện bóng chuyền đang diễn ra, tôi và Yamachan đã gây sự với nhau. Các chàng trai tuổi teen thường thích chơi nhéo vú nhau, phải không? Yamachan cũng đùa như vậy và nhéo núm vú của tôi khiến tôi rất đau. Tôi đã nổi giận thực sự và không khí  bao trùm lúc đó vô cùng tồi tệ, tôi nói với cậu ấy : "Khi cậu nhéo tôi, tôi phải chịu đau, nhưng thử coi khi tôi cũng làm vậy với cậu, cậu có vui vẻ được không? " . Thật sự tôi cảm thấy có lỗi với cậu ấy. Nhưng chính lúc đó, các thành viên khác lại chỉ lo lắng cho cậu ấy và hỏi cậu " Em ổn chứ? " . Tôi đã bị sốc & nghĩ  " Chuyện gì vậy? Mình bị tẩy chay ư ? " . Tôi thực sự biết nguyên nhân tại sao tôi bị ghét, tôi coi những lời nói đùa là nghiêm túc, khi ai đó lấy tôi ra để đùa giỡn, tôi sẽ nói “Không nói vậy nữa! ". Khi đang diễn trên sân khấu hay trong lớp học, lúc mà tất cả mọi người trở nên cao hứng  và đùa giỡn xung quanh thì tôi lại cảm thấy rất khó chịu. Tôi rất tồi tệ, đúng không? (cười)

Gần đây trong một buổi phỏng vấn, một kỹ thuật ánh sáng có nói với tôi "Trong quá khứ khi ai đó nói cậu ngu ngốc thì ngay lập tức sẽ trả lời "Nói vậy chả hay ho gì cả". Tôi thuộc dạng người tuyệt nhiên không thích bị trêu chọc thậm chí nếu người đó là Johnny -san. Khi tôi còn học tiểu học , có một lần tôi chơi thả diều với em trai và vô tình đánh vào mặt tôi, khi tôi gặp Johnny-san, người hỏi tôi "YOU , Mặt cháu sao vậy? Đánh lộn à? " , Tôi trả lời " không phải đánh lộn " , rồi người hỏi lại nhiều lần nữa "Chắc chắn là do đánh lộn " , thế là tôi gắt lên :" Cháu nói rồi, không phải đánh lộn! ".  Điều này khiến người và những người xung quanh bị sốc. Kể từ đó, người không bao giờ nói chuyện với tôi về những vấn đề nghiêm túc nữa, tôi thực sự ngu ngốc mà, phải không? (cười)

Vì tính cách này nên tôi khó thân với mọi người trong nhóm. Tuy nhiên, lúc đó tôi chưa không nhận ra. Tôi chỉ tự khiến mình bị stress thêm khi nghĩ tại sao với tôi việc hòa nhập với các thành viên lại khó khăn như thế. Tôi là kiểu người hay suy nghĩ nhiều, dễ bị stress vì nhiều thứ kiểu như hay nghĩ ngợi xem chuyện này sẽ ra sao… và vì vậy nó khiến tôi bị đau dạ dày, khi còn học trung học, tôi phải đến phòng khám suốt vì chuyện này.

Q : Cậu có bao giờ khóc một mình chưa? Yuto: Chưa bao giờ , nhưng tôi  thuộc dạng sẽ khóc khi xem một bộ phim cảm động . Trong concert mùa hè năm 2009, các thành viên tổ chức sinh nhật cho tôi tại điểm diễn ở Fukuoka, tôi đã khóc bởi vì tôi quá hạnh phúc, tôi đoán việc tôi khóc lúc đó làm cho tất cả mọi người bị sốc. Tôi vẫn cảm thấy mình bị tẩy chay, dẫu vậy tôi vẫn yêu các thành viên trong nhóm, tôi luôn thực sự hạnh phúc khi có thể gặp hay nói chuyện với họ trong giờ làm việc. Nhưng sau đó tôi nhận ra, tôi nghĩ  do mọi người không hiểu tính cách của tôi và đó là lý do tại sao tôi không thể nhìn thấy xung quanh mình một cách rõ ràng.

Mãi cho đến gần đây hoặc năm thứ 4 sau khi chúng tôi debut, mối quan hệ của tôi với các thành viên mới được cải thiện và trở nên tốt hơn, tôi tự nhiên có thể chấp nhận bị trêu chọc. Vì nỗi đau bên trong tôi đã đạt đến giới hạn của nó và để giữ gìn sức khỏe của mình, tôi nhận thấy tôi không thể sống trong thế giới của riêng mình, khi các thành viên của tôi trêu chọc xung quanh với tôi, có nghĩa là mối quan hệ của chúng tôi tốt, không phải vì họ muốn làm tôi tổn thương, từ đó chúng tôi mới có thể hiểu nhau hơn và mối quan hệ mới trở nên tốt hơn. Tôi cảm thấy sự đổi thay này là tốt, tôi không chỉ biết những thứ mà các thành viên yêu thích , hình mẫu (bạn gái) lý tưởng của họ, mà chúng tôi còn có thể tăng cường sự hiểu biết lẫn nhau . Tôi đã quá nghiêm túc trong quá khứ và vô ý làm tổn thương các thành viên khác . Nếu bây giờ xuất hiện một Yuto-già-hơn , tôi muốn nói với cậu ta: "Hãy chú ý đến xung quanh cậu, và các thành viên những người tôn trọng cậu thực sự luôn bên cạnh" .

Có rất nhiều lần tôi cảm thấy thật tuyệt vời khi có những thành viên như vậy, đặc biệt khi chúng tôi đi lưu diễn. Có một lần, dùi trống của tôi bị rơi, Yamachan đã nhặt lên giùm và bí mật đưa cho tôi mà không bị khán giả phát hiện. Trong JW , Keito , Hika và tôi đã có một phần biểu diễn, dùi trống của tôi lại rơi. Hikaru-kun là người đứng bên cạnh tôi nhưng đã không nhặt giùm vì vậy tôi đã phải chơi trống chỉ với một dùi. Sau khi diễn, tôi hỏi anh ấy tại sao không nhặt giúp , Hikaru-kun trả lời nếu anh ấy làm điều vậy, sẽ trông rất khó coi (cho chúng tôi ) . Vâng, sự thật là vậy, bởi vì phần biểu diễn phải tiếp tục. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc  vì có những thành viên như vậy trong nhóm.

Tôi nghĩ thật trùng hợp khi tôi chọn chơi trống, vì trống thường được đặt ở phần sau của sân khấu, đó là nơi mà tôi có thể xem toàn cảnh các thành viên và khán giả, và điều này làm tôi cảm thấy an tâm. Đó là vị trí đặc biệt chỉ thuộc về tôi…

Vì biết chơi trống mà năm ngoái tôi có thể xuất hiện trên show Kanjani no Shiwake của K8 và thi đấu với Okura ( Tadayoshi )-kun . Tôi đã thực sự rất vui khi đạo diễn nói với tôi "Có rất nhiều người yêu cầu cậu ( Nakajima Yuto ) xuất hiện trong chương trình này" . Năm ngoái, tôi cũng tham gia đóng phim Hanzawa Naoki. Sakai ( Masato )-san đã khen ngợi cảnh tôi khóc, điều này khiến tôi thực sự hạnh phúc .

Có một lần Daichan cũng bị căng thẳng vì không có thế mạnh gì. Tôi hiểu cảm giác đấy, nhưng hiện tại anh ấy cũng đã bắt đầu tìm hiểu những điều mới để vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân. Nhìn thấy  điều này cũng thúc đẩy tôi phải làm việc chăm chỉ hơn .

Khi tôi nhìn thấy sự tiến bộ trong chơi bass của Hikaru-kun, nó khuyến khích tôi cần phải học trống chăm chỉ hơn. Tác dụng hiệp trợ lẫn nhau  thực sự rất tốt.

Việc có rất nhiều thành viên trong nhóm, tôi nghĩ rằng đó là một lợi thế. Mọi người đều có thế mạnh và nét đặc trưng riêng. Keito có thể nói tiếng Anh, Yabu -kun rất thông minh, Inoochan có kiến thức , Yamachan rất giỏi nói chuyện và diễn xuất, Takaki kun cũng thử sức mình với rất nhiều điều mới mẻ, mọi người đều có thế mạnh riêng và làm việc chăm chỉ để trưởng thành hơn, tôi cũng xem VSA mà Chinen tham gia với tư cách khách mời , cậu ấy thực sự rất giỏi thể thao.
Nếu biết kết hợp tất cả các kỹ năng của mình lại với nhau, chúng tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Có lần tôi cảm thấy việc mình học nhiếp ảnh là một điều rất tốt. Trong tour diễn của mình , tôi đã chụp rất nhiều hình của các thành viên, thậm chí anh quay phim cũng khen ngợi, anh ấy nói "những bức ảnh nên được sử dụng", tôi nghĩ anh ta không nói về kỹ năng chụp ảnh của tôi mà là biểu cảm của các thành viên chỉ tôi mới có thể chụp được. Khi chúng tôi ở cùng nhau, các thành viên luôn luôn thể hiện mình một cách tự nhiên, và tôi thậm chí còn biết được đâu là biểu cảm của họ đẹp nhất. Khi tôi xem previews trong máy ảnh của mình, tôi nghĩ  "Từ bây giờ, tôi muốn tiếp tục  cùng với các thành viên này, cùng nhìn về phía trước"

Xin lỗi vì đoạn sau mình k edit, vì mình biết chắc, thế nào mình cũng lại khóc tu tu khi đọc tới đoạn thằng bé kể về thời nó bị stress do hoán đổi vị trí centre với cảm giác lạc lõng trong nhóm. Anw, may mắn thay nó đã tự mình vượt qua tất cả những điều đó, lại còn tự mình tìm ra hướng đi mới, khác biệt làm lợi thế cho riêng mình. Như Alex nói "mạnh mẽ và giỏi giang hơn bao giờ hết". Có nhiều điều về nó mà sau bài pv này, mình thêm ngưỡng mộ và yêu quý bội phần. Thanks u em, Yuto-kun

cre: Rough trans từ d0ki@tw, full trans từ hahaho7@LJ
Hình ảnh từ takakiharu@wb

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1007#
Đăng lúc 28-2-2014 23:22:33 | Chỉ xem của tác giả
part 2

"Lần chụp hình nào, tôi cũng tự mình đứng ở vị trí centre"
Q: Cậu có nhớ gì về việc tự dưng mình được đứng trước trong ảnh bìa lần đầu tiên chụp cho Myojo không?
- Nó giống như là ayyyyy. Nhưng lúc đó tôi chẳng biết rằng đây là chuyện hiếm/không thể tin được. Tính tôi không sợ bất cứ thứ gì cả, tôi cũng chẳng sợ người lớn luôn. Tôi hoàn toàn vô tư thoải mái khi ngồi lên đùi các chị staff. Bây giờ nghĩ lại, đúng thật lúc đó chẳng biết suy nghĩ gì cả. LOL
Q: Ngay sau khi thành Jr, cậu vào JJE và làm centre luôn đúng k?
- Nó thực sự quá nhanh, đó là lý do tại sao tôi cảm thấy bối rối. Thật bất ngờ, tôi được cho phép đứng ở vị trí tốt quá nhiều lần. Khi chúng tôi chụp ảnh và được yêu cầu xếp hàng , tôi liền chạy vào đứng ở giữa. Bây giờ nghĩ lại, tôi cũng cảm thấy khó chịu với tôi nữa là (cười)
Q: Cậu chỉ đứng chỗ đó và không nghĩ ngợi gì, và cho rằng đó là chuyện bình thường à?
- Sau lúc đó tôi mới nhận ra là nó chẳng bình thường.
Q: Có phải cậu luôn được các sempai nuông chiều k?
- Đúng vậy. Ngay sau khi thành Jr, Tôi đã có liền cơ hội được xuất hiện trong PV "Jibun no Tame ni " của TOKIO do Matsuoka ( Masahiro )–kun đạo diễn, khi xem thành quả của PV, chú ấy nói với tôi "Tuyệt lắm, rất cừ" , và Nagase (Tomoya)- kun cũng nói mấy điều giỡn bậy bạ với tôi. (cười)
Q: Hahaha, Kế đó trong năm 2005, cậu lại được xuất hiện trong phim Engine và Nobuta wo Produce
- Mặc dầu lúc đó tôi vẫn còn là một học sinh tiểu học , nhưng lịch trình của tôi kín mít , tôi đã phải chạy đến các chỗ quay phim ngay sau giờ học
Q: Cậu có ấn tượng gì khi đóng Engine không?
- Lần đầu tiên quay phim ( Engine), khi nhìn thấy Kimura (Takuya ) kun tôi kiểu như " woahhh đây thực sự là Kimura kun? " XD Có rất nhiều thứ tôi không hiểu (vì là diễn viên mới toanh) , vì vậy tôi cũng bắt chước các diễn viên khác kiểm tra màn hình sau khi hoàn thành một cảnh quay. Sau đó Kimura-kun nói với tôi "Không sao đâu , người lớn sẽ kiểm tra nó giúp em " (cười)
Q: Okay, vậy còn Nobuta?
- Dường như tôi có được vai diễn trong Nobuta wo Produce vì Kamenashi ( Kazuya ) kun nói: "Tôi muốn Nakajima Yuto đóng vai em trai tôi” . Từ khi tôi vào JE , anh ấy ( Kame ) thực sự luôn quan tâm chăm sóc cho tôi .
Q: Có lý do gì cho chuyện này không?
- Từ lần đầu tiên tôi gặp và chào hỏi anh ấy, anh ấy đã nói rằng : dù tôi còn nhỏ nhưng tôi đã rất khác biệt (với những người khác). Rồi từ đó, bất cứ khi nào quay Shokura xong , anh ấy cũng sẽ cùng với tôi chờ cho đến khi ba mẹ đến đón. Sự có mặt của anh ấy giống như người anh thật sự của tôi vậy. Và tôi cảm thấy mối quan hệ anh em trong Nobuta thực sự như mối quan hệ ngoài đời của chúng tôi vậy.
Q: Cậu nhảy cặp cùng Yamada cho ca khúc chủ đề "Seishun Amigo" của Nobuta đúng k?
- Đúng vậy.
Q: Hồi đó quan hệ của cậu với yamada như thế nào?
- Yamachan đậu buổi thử giọng. Dù chỉ vào trước cậu ấy sáu tháng, nhưng lúc đó tôi nghĩ : "Ah, mình có một kouhai" và chạy đến nói chuyện với cậu ấy vào hôm thử giọng.
Q: Tại sao cậu lại bắt chuyện với Yamada?
- Lại câu hỏi này nữa Tôi nghĩ có thể là do chúng tôi cùng đường về nhà. Uhm, yeah, tôi có cảm giác Yamachan rất khác biệt so với những người khác. Chúng tôi nhanh chóng trở thành bạn tốt, và thường đi xem phim cùng nhau. Vì cùng tuyến tàu, nên chúng tôi luôn về nhà cùng nhau. Chúng tôi sẽ ngồi cạnh nhau, người này sẽ tựa đầu lên vai người kia và ngủ gục trên đường về.
Q: Có bao giờ cậu ngủ quên và bị đi quá tuyến k?
- Chưa bao giờ. Yamachan rất đáng tin tưởng và luôn đánh thức tôi đúng lúc. Cậu ấy sẽ kêu : Yuto kun, cậu tới trạm rồi.

Cho người già có đôi lời cảm xúc ở đây, yamayuto thời này bao đáng yêu! Cứ tưởng tượng ra cảnh 2 thằng nhóc xinh xẻo như thiên thần ngồi dựa vào vai nhau ngủ gục trên đường về cũng đủ thấy xao xuyến lòng rồi ;___; Hỏi sao fan chẳng thích cp này
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1006#
Đăng lúc 28-2-2014 23:20:58 | Chỉ xem của tác giả
  Rồi, đây là quà tặng mừng #1008 của nhà Tồ, thật ra chắc nhiều người đã đọc bài trans này rồi, nhưng sky vẫn muốn up đây... Vì với sky đây là bài phỏng vấn đáng đọc nhất của nó từ trước đến nay.
Mình đã thực sự rơi nước mắt khi đọc bài trans này.

Yuto đã kể rất chân thật về những gì em trải qua, rồi cuối cùng tìm ra được hướng  đi và hành động thực sự để em vượt qua bế tắc...

[trans] Bài phỏng vấn 10000 từ của Yuto trích từ Myojo 04.2014



Part 1


" Mọi người thường nói : tôi khó nuôi hơn em tôi nhiều"
Q: Hồi bé cậu như thế nào?
- Từ  khi còn bé tôi đã là một đứa trẻ rất  nhạy cảm, dường như tôi hay căng thẳng bất thường, đại loại tôi có thể khóc chỉ vì đói bụng thôi. Mẹ bảo : con khó nuôi hơn em con nhiều.
Q: Cậu hơn em cậu mấy tuổi?
- Em trai thua tôi 6 tuổi. Và ba mẹ thường quay lại các video gia đình, chúng tôi thậm chí có cả video lúc em chào đời. Em dễ chăm lắm, còn tôi cũng rất cố gắng để dạy em tập đứng. Có thể tôi là một đứa quá lăng xăng. Khi em tô màu, tôi sẽ nói “em không được dùng màu này, dùng màu này đi” rồi thay bút cho em.
Q: Ừa, cậu đúng thật lăng xăng, nhưng mà vẫn là người anh trai tốt đó chứ.
- Vì ba mẹ tôi dành mọi sự quan tâm cho em, nên tôi cũng cảm thấy ghen tị một chút. Dù tôi luôn cố gắng thể hiện rằng tôi không sao nhưng tôi vẫn hi vọng ba mẹ sẽ lưu tâm đến tôi hơn. Tôi cũng cần được quan tâm mà.
Q: Trong các video nhà cậu, có cái nào để lại ấn tượng sâu sắc với cậu k?
- Chúng tôi có buổi diễn nhạc mừng noel ở nhà trẻ, bên cạnh tôi có những cái chũm chọe (một loại nhạc cụ nổi tiếng http://vi.wikipedia.org/wiki/Ch% ... ash_Zildjian_14.jpg). Nhạc cụ này thường phát ra những âm thanh giống như “claaaash" rất lớn đúng không. Dù tôi biết chắc là nó sẽ phát ra tiếng, nhưng mà tôi vẫn cứ biểu hiện kiểu làm quá lên khi chũm chọe phát ra tiếng. Mọi người cười ầm khi thấy tôi như vậy, từ đó trở đi tôi cảm thấy thích thú khi làm mọi người cười. (Ôi cái định mệnh ai đồ rự mua vui từ này mà ra sao)
Q: Hồi bé cậu muốn sau này mình làm gì?
- Tôi ngưỡng mộ các quân nhân, nhưng cuối cùng lại nghĩ kiểu như ở ngoài đời những người họ luôn có tiếng đạn rít sau lưng . Giấc mơ hồi tôi học tiểu học là mình sẽ trở thành anh lính cứu hỏa hoặc sẽ gia nhập đội cứu hộ. Tôi muốn làm việc gì đó để cứu người. Trong các bài báo cáo nói về tôi, tôi luôn được phê là người có ý thức về lẽ phải rất cao. (Mong thấy nó đóng mấy vai này quá, cho nó một lần được thực hiện ước mơ thời bé ;_

"Ở buổi thử giọng, tôi đã hát Sekai ni Hitotsu dake no Hana"
Q: Cậu thử giọng vào JE trong tình huống như thế nào?
- Mẹ tôi thích Takizawa ( Hideaki )-kun, nên bảo tôi: "Chúng ta thử tham gia (vào JE) nha", lúc đó tôi đang học kỳ 2 năm lớp 4. Mẹ bí mật gửi sơ yếu lý lịch của tôi đến JE và không lâu sau đó mẹ nói với tôi " Mẹ con mình đi Shibuya đi" và cứ thế kéo tôi đến đó.
Q: Vậy cậu tới điểm hẹn mà chẳng biết gì về sắp phải thử giọng hả???
- Đúng vậy. Nhưng khi tôi tới nơi, cũng có nhiều cậu bé ở đó, và tôi nghĩ rằng đây chắc là buổi thử giọng .
Q: Cậu mong mình đậu chứ?
- Thật ra so với việc hy vọng sẽ vượt qua buổi thử giọng đó, việc thay đồ trước mặt những bạn khác khiến tôi thấy không thoải mái hơn.
Q: Hahahaa
- Sau đó, chúng tôi được bảo tập hợp lại, rồi một người đàn ông giới thiệu: "Tôi là Johnny-san ", đến tận bây giờ tôi vẫn còn thắc mắc tại sao người sử dụng từ -san.
Q: Cậu chỉ chú ý điều đó thôi hả???
- Đại loại vậy. Nhìn chung thì điều đó đem đến những cảm nhận khác nhau cho tôi về những người tôi vừa gặp.
Q: Vậy buổi thử giọng như thế nào?
- Vì ở trường, tôi có học một chút nên tôi có thể nhảy sơ sơ, lúc đó giọng tôi khàn khàn và rất dễ nhận thấy. Họ bảo tôi hát một bài, vì vậy tôi đã hát “Sekai ni Hitotsu dake no Hana của SMAP (vì chúng tôi thường hát bài đó ở trường ) và thế là tôi được khen. Sau đó, tôi được hỏi "Cậu có thể trượt patin (loại bánh xe nằm giữa giày) không? ", Tôi trả lời "Không ạ, nhưng cháu có thể trượt patin 4 bánh ", rồi Johnny-san nói: " YOU, đến đây ". Thế là họ dẫn tôi đến chỗ mà ở đó lần đầu tiên tôi được gặp Masuda ( Takahisa ) kun , Kitayama ( Hiromitsu ) kun và Fujigaya ( Taisuke ) kun .
Q: Vậy là cậu biết trượt patin 4 bánh?
- Tôi chẳng biết tẹo nào cả vì vậy tôi viện lý do là "cháu mệt ", "cháu muốn về nhà " và cư xử như đứa trẻ hay làm nũng (láo từ bé lol) Ngược lại, Johny-san rất tốt, người đáp "thôi, cháu có thể về". Kể từ ngày đó, tôi bắt đầu được gọi tham gia các buổi học và các buổi phỏng vấn (như là một Jr).
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

1005#
Đăng lúc 28-2-2014 23:10:53 | Chỉ xem của tác giả
Hình ảnh này của bài phỏng vấn bên dưới nha (vì quá lười để edit thêm ;()

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách