|
Đoạn kết
Sáu tháng sau,
Danielle đứng bên cửa sổ phòng ngủ của nàng, nhìn xuống khu vườn bên dưới. Đó là một ngày tháng Tám ấm áp, mặt trời chỉ mới bắt đầu đi xuống đường chân trời. Những đứa trẻ đang ở trong vườn. Dani mỉm cười khi nàng nhìn Maida Ann và Terry bé nhỏ đang chơi trốn tìm dọc theo con đường trải sỏi, cười rạng rỡ khi chúng thoắt ẩn thoắt hiện quanh những bụi hoa nở và những cây xanh trong khu vườn. Bảo mẫu của chúng, Mrs. Higgins, đang trông chừng chúng từ vị trí của bà trên một băng ghế gần đài phun nước. Maida ôm chặt một trong số những con ngựa khắc bằng gỗ của Robert vào khuôn ngực bé nhỏ của bé, một món quà mà cô nhỏ rất thích trong số những món quà mà cô nhận được khi trở thành con gái nuôi của Công tước. Trái tim của Dani thắt lại khi nàng nhìn chúng, những đứa trẻ đang khiến cho ngôi nhà của nàng trở thành một ngôi nhà đúng nghĩa. Rafe đã mang cô bé, cậu bé đến giường bệnh của nàng trong những ngày nàng phục hồi sau khi bị bắn, nói với nàng rằng chàng nhớ nàng đã từng nói về chúng và rằng Caro cho là nàng mong muốn vô cùng được nuôi dưỡng chúng.
“Maida và Terry sẽ là những đứa trẻ đầu tiên của chúng ta, nhưng không phải là những đứa cuối cùng. Chúng ta sẽ có nhiều con như nàng muốn, tình yêu của ta, một ngôi nhà đầy ắp con trẻ, nếu đó là điều mà nàng mong muốn.”
Nàng đã khóc khi chàng nói với nàng như thế, và thầm hứa rằng sẽ cố gắng khỏe lại thật nhanh. Và nàng đã rất ổn lúc này, đứng lên với vết thương nhỏ trên cơ thể nàng để nhắc nhở nàng rằng những ngày đen tối đó đã qua. Sau tất cả những chuyện đã xảy ra, nàng hiếm khi nghĩ về quãng thời gian đau khổ trước cái đêm ở Green Park, quãng thời gian mà nàng đã tin rằng chồng nàng sẽ hạnh phúc hơn nếu không có nàng. Mặc dù Dani không thực sự nhớ những lời mà mẹ Rafe đã nói khi nàng hôn mê, nhưng bằng cách nào đó chúng đã thẩm thấu vào trong nàng, kêu gọi nàng quay trở lại thế giới mà nàng đã muốn từ bỏ. Nàng được cần đến, Bà quả phụ đã nói thế, một cách rất chắc chắn.
Và nàng được yêu.
Sáu tháng vừa qua, nàng đã rất hạnh phúc, cực kỳ, cực kỳ hạnh phúc, và đắm say trong tình yêu với chồng nàng, người mà dường như cũng dành cho nàng một tình yêu như thế. Họ tản bộ cùng nhau, lên kế hoạch đi dã ngoại vào mỗi chủ nhật tại nông thôn, dẫn những đứa trẻ đến Wycombe Park để thăm dì Flora trong hàng tuần liền. Họ thường dành thời gian để gặp gỡ Caro và Robert, anh đã hoàn trả khoản nợ theo khế ước làm thuê với Edmund Steigler và trả lại số tiền mà Rafe đã chi ra để mua chiếc vòng. Hiện tại, Bá tước và Nữ Bá tước đang ở nhà của Robert, dinh thự Leight, tận hưởng khoảng thời gian yêu thích của họ ở nông thôn, nhưng họ sẽ sớm quay về thành phố thôi. Cuộc sống của Dani được lấp đầy với những niềm vui vô bờ bến, và trong lúc nàng gọi cô hầu gái của nàng, một cô gái trẻ nhút nhát có tên là Mary Summers người đã ở bên cạnh nàng kể từ đám cưới của Caro, Dani có thể cảm nhận niềm vui sướng trào dâng. Điều đó đã xảy ra, một điều thật tuyệt vời mà nàng đã khám phá ra trong ngày hôm nay, một phép lạ thật khó để tin được… và từ tận sâu thẳm bên trong nàng, sâu thẳm trong cơ thể nữ tính của nàng, nàng biết rằng điều kỳ diệu này là có thật. Nàng nghe thấy tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, và cánh cửa nhanh chóng được mở ra, dù vậy, đó không phải là tiếng gõ cửa rụt rè của Mary Summers. Thay vào đó, Rafe bước vào căn phòng sang trọng mới được trang trí lại của nữ công tước, tiếp giáp với phòng của Công tước, nơi mà nàng đã ngủ ở đó mỗi đêm với Công tước của nàng.
“Ta đi ngang qua Mary. Cô ấy nói cô ấy đang tới để giúp nàng mặc váy, nhưng ta nghĩ là ta sẽ làm giúp cho cô ấy.”
Nàng đỏ ửng mặt vì sức nóng trong đôi mắt màu xanh của chàng khi chàng nhìn lướt qua cơ thể nàng, nàng đã mặc một chiếc váy lụa màu xanh lục bảo, chiếc váy dành cho buổi tối để đi đến một nhà hát mà họ hẹn gặp với những người bạn thân thiết nhất của họ, Ethan và Grace, Cord và Victoria.
“Ta thấy là nàng gần như gần xong rồi, thật khiến ta thất vọng. Ta đã nghĩ rằng sẽ tìm thấy nàng khỏa thân, nhưng để sau chúng ta sẽ quan tâm đến chuyện đó. Còn lúc này, ta có thể giúp gì cho nàng đây?”
Nàng mỉm cười khi quay lại nhìn chàng, nghĩ rằng dự định của chàng chính xác là điều nàng muốn. “Em chỉ cần chàng cài hộ em cúc áo và đeo giúp em chiếc vòng.”
Nàng đợi chàng gài những hạt nút sau áo nàng, sau đó đặt chuỗi ngọc trai vào trong lòng bàn tay chàng. Rafe choàng chuỗi ngọc thanh nhã ấy qua cổ nàng, và móc khóa lại. Trong gương, những viên kim cương lấp lánh xen lẫn giữa những viên ngọc đẹp hoàn hảo trong ánh đèn. Rafe cuối xuống và hôn lên phần cổ gợi cảm của nàng, sau đó xoay nàng lại đối diện với chàng. Nàng đang cười thật rạng rỡ khiến chàng nhướng mày. “Nàng trông vô cùng hạnh phúc. Có chuyện gì thế?” |
|