|
Chắc có mỗi mình xem film này khóc mất :{:402:} trời ơi, lấy cái bài "Heroes" của David Bowie là đã hạ gục đc mình ngay mà, lần nào nghe cũng chỉ muốn khóc {:434:} We can be heroes, just for one dayyy
Film hay, để lại ấn tượng sâu sắc, ko có nhiều đoạn cao trào như nhiều bạn mong muốn (muốn cao trào các bạn có thể nên xem mấy film hài tâm lí tình cảm mang tính giải trí thư giãn cao) ![](/static/image/smiley/yahoo/5.gif)
Còn về nội dung, mình thấy film cũng đâu đến nỗi khó hiểu vậy. Lại mô tuýp quen thuộc về những kẻ bên lè, những kẻ lập dị... quen thuộc nhưng mình chưa bao g thấy chán cả ![](/static/image/smiley/yahoo/4.gif)
Charlie có vấn đề về tâm lí, khiến cậu khó hòa nhập với cộng đồng, và nguyên nhân... tất nhiên là cậu bị lạm dụng tình dục từ bé... hơn thế nữa lại chính là từ ng dì cậu yêu quý... và ng dì yêu quý, ko đơn thuần là kẻ lạm dụng tình dục trẻ em== (khá lằng nhằng), mà "Dì ấy đã phát điên" - Charlie đã nói vậy... hình ảnh ng Dì dọn đến ở với gia đình Charlie, ngồi khóc trong đêm với cánh tay có vết hằn... cộng thêm sự hoang mang của Charlie khi thấy chị mình bị ny tát >>> có thể hiểu, ng dì của Charlie đã từng bị bạo hành bởi chồng, gây ra những vết thương tâm lí khiến bà có hành động lạm dụng Charlie...
Vào đêm Giáng sinh cũng chính là đêm sn của Charlie, bà đi lấy món quà là đĩa nhạc The Beatles cho Charlie và chết trong tại nạn xe hơi... Charlie có cảm giác tội lỗi, ảo tưởng rằng vị đi lấy quà cho mình mà Dì phải chết... nhưng đoạn cuối, lại thêm xung đột nữa đó là hay chính [i]Charlie cũng muốn Dì phải chết (bởi có lẽ hồi nhỏ, cậu đã lờ mờ hiểu đc mình bị lạm dụng bởi ng mình yêu thương, khiến cậu có cảm giác ghê tởm, ghét bỏ)>>>> điều này gây thêm cho câu nhưng mặc cảm, tội lội,ghê sợ chính mình, khiến cậu có hành động tự sát == (nói đến tự sát lại nhớ đến ng bạn cũ của Charlie - rõ lằng nhằng mà)
Còn về phần Sam{:440:} (hâm mộ Emma những thật sự mình thấy chị chưa lột tả hết đc cá tính nhân vật của mình lắm, nó vẫn lờ mờ là hình ảnh một cô bé mạnh mẽ, ngạo ngễ, bất cần ==), có một điểm tương đồng giữa Sam và Charlie là Sam cũng từng bị bạn của bố mình lạm dụng, nhưng cô ko trốn tránh, cô vượt qua, cô ko giống như Charlie, bị động và luôn nghĩ đến cs của ng khác mà quên đi phải sống cs của chính mình >>> điều này khiến Charlie ngưỡng mộ, yêu mên Sam, và lại càng ko dám thổ lộ (đôi này mà đoạn cuối ko đến vs nhau chắc uất quá mất () (chỉ có một điều mình ko hiểu, vì sao Charlie lại gửi tặng cho Sam chiếc đĩa The Beatles, món quà của ng Dì =)
Yêu lắm cái cảnh 3 ng bạn lần đầu đi chơi vs nhau, đi qua con đg hầm gắn kết họ lại vs nhau, nghe một ca khúc bất chợt là phát trên nhưng lại ko hề biết tên.. trên đg hầm, bắt đầu tình bạn đẹp đẽ >>> Rồi lại cuối phim, 3 ng bạn lại gặp lại nhau, cũng trên con đg ấy, lại nghe ca khúc ấy, nhưng h họ đã biết tên nó là HEROES, hiểu đc ý nghĩa, cũng chính như hiểu đc con ng mình, hiểu đc những ng bạn, hiểu đc con đg rộng lớn phía trước, hiểu đc thế giới rộng lớn hơn những gì họ nghĩ là một mái trg cấp 3 đầy những ám ảnh!
Những bộ phim kiểu này, thường làm cho ng ta hoạt động não hết công suất mà, nhiều tình tiết, nhiều ảnh, phân đoạn (quá nhiều ==), nhiều chiều suy nghĩ, nhiều hướng tình cảm {:398:} khó có thể ngồi mà nói hết những gì mình cảm nhận đc, bởi chính cái mình cảm nhận đc, nó cũng chỉ lờ mờ phía trước, mà ko cách nào miêu tả cụ thể, tốt nhất là cứ để nó ngấm bên trong mình, tạo nên những cảm xúc ko tên. Tóm lại, đây một bộ phim rất hay về đề tài tuổi mới lớn{:418:} {:408:} và nếu bạn chỉ thưởng thức film một cách hời hợt, hay mong đợi thái quá một cái thứ xúc tác nóng bỏng, bùng nổ, thì khó mà hiểu đc== tất nhiên, xu hướng film kiểu này thường nói về 1 bộ phận cá biệt, nhỏ, thiên về cái tôi hơn là cái ta, nên cũng khó để có thể hiểu, để đồng cảm
Chờ film đc chiếu trên TV, những film kiểu này mà ôm ngối nằm ngẫm trong bóng tối với cái TV thì cx cứ gọi là ồ ạt {:422:} |
|