Kites

Tiêu đề: [Truyện ngắn | K] Tôi, bạn và anh chàng nón bảo hiểm | kyoluvjj | nhân vật hư cấu | Completed [In trang]

Tác giả: kyoluvjj    Thời gian: 11-8-2015 11:04 PM
Tiêu đề: [Truyện ngắn | K] Tôi, bạn và anh chàng nón bảo hiểm | kyoluvjj | nhân vật hư cấu | Completed
author:kyoluvjj

Rating: K

Pairing: Nhân vật hư cấu

Category: hiện đại, oe

Status: complete

Disclaimer:  Cơn mưa vốn dĩ rất lạnh.Nhưng cơn mưa năm ấy chẳng hề lạnh một chút nào


Các tác phẩm khác


Tác giả: kyoluvjj    Thời gian: 11-8-2015 11:12 PM
  Tôi vốn dĩ là một người không thích mưa, tôi chỉ thích trời nắng.So với ẩm ướt và lạnh lẽo tôi thà chọn khô ráo và cái nắng gắt của mùa hè .Nhưng là cơn mưa năm ấy làm thay đổi tôi, tôi lần đầu tiên biết được thì ra mưa cũng có lúc làm con người ta ấm áp như vậy .

……………………

Một ngày mưa gió lạnh của tháng tám, tôi rủ con bạn thân đi uống cà phê, mà nếu nói chính xác thì là nó trốn việc giữ trẻ,gọi điện thoại rủ rê tôi đi cà phê thì đúng hơn

“ alô”

“đang ở nhà hay đi học thế ?”


Ờ tôi đang học đại hoc tại chức, nên dù  đã hai mươi lăm nhưng tôi vẫn đang là sinh viên,và hôm nay là chủ nhật,tôi chẳng phải đi hoc, thế mà con bạn nó lại ngốc hay giả điên hỏi đang ở nhà hay đi hoc,thật khổ với nó

“ở nhà, chủ nhật đi học với ai hả ?”-tôi gằn giọng để nhắc nhở cô bạn mình là hôm nay chủ nhật đó nha chị

Đầu dây bên kia tôi nghe tiếng cười rất to. Nói thật chứ nó là con gái con lứa,cười “ ha ha ha “ thật là chả ra cái nết thùy mị gì, hèn chi đã hai mươi lăm mà nó vẫn ế hoàn ế

“cười gớm quá Vân, giờ có thể nói gọi có gì không?”

“đi cà phê hôn, Vân qua “

“ủa ủa ? không giữ cháu hả ?”

“à ……………ba má nó ẳm nó đi chơi rồi “


Tôi nghe thấy giọng lắp bắp,đoán rằng bạn tôi,bạn ấy là  đang nói dối trắng trợn:” nói thật đi “

“hê hê, thật không qua nổi mắt quỳnh mà, là Vân mệt quá, giữ hoài nên muốn trốn,đi không Vân qua, không Vân tự trốn “

“ờ qua đi, Quỳnh chờ “

“haaa,phải vậy chứ “


Tôi hét lên trước khi cúp máy :”làm ơn dẹp ngay cái giọng cười gớm giếc ấy cho Quỳnh,con gái con lứa “


…………..

Rõ ràng hẹn bảy giờ nhưng đến bảy giờ bốn mươi lăm nó mới vác xác đến, tôi nhìn nó cười khổ,ngước lên trời xanh,à không trời tối của tối vàâm u ,lý do chính là trời mới mưa xong, tôi hỏi ông trời, tại sao tôi lại chơi với con bạn chuyên buôn dây thun như thế chứ .

Trời rõ lạnh,cả hai đứa điên bọn tôi mặc cái áo thun mỏng ,rồi ngồi than cú đế,đến được nơi mừng hết lớn,mọi hôm thì bọn tôi đã vào phòng máy lạnh,chẳng bao giờ bọn tôi ngồi bên ngoài. Lý do ư?đơn giản vì con bạn khó chiều của tôi bảo bên ngoài nóng lắm.

Nhìn nó tôi nghĩ nó máu nóng, nó hay cáu giận, hay than nóng ,nhưng hôm nay nó than lạnh,lại thêm đi vào phòng máy lạnh lại tắt máy lạnh, mà họ bật quạt,khác thì ngồi chật kín,còn thêm bọn nhóc con nhỏ  đang phì phèo khói thuốc .

Tôi là tôi chưa kịp phản ứng,chính nó quẹo ra , nó nhìn tôi nói :

“mình ngồi ở ngoài cho mát hén, ở trong nóng và hôi lắm “

“ok “

Chúng tôi,cả hai bắt đầu gọi nước, nó hí hứng móc điện thoại ra khoe khoang với tôi rằng câu chuyện hôm bữa tôi được nó kể,giờ đây nó đã viết thành một mẩu chuyện ngắn và post lên.

Nó đưa tôi đoc, thú thật nó là dân viết fic, còn tôi là dân lười đoc truyện chữ ,ấy nhưng đã có lòng mời,tôi nào dám từ chối.Nhưng quả thật đoạn đầu nó  viết tôi không hiểu lắm, tôi hỏi nó xen vào làm gì có liên quan gì khúc dưới .

Nó cười khà khà, ngước nhìn đầy vẻ kiêu ngạo  mà nói :” cứ đoc hết đi rồi mới hiểu “

“ ờ “


Truyện của nó,khúc đầu tôi không hiểu thật nhưng mà hình như có cảm giác ngược, mà nghe nó thổ lộ tâm tình mỗi lần đi hú hí :” Vân chỉ thích viết ngược thôi “

Ai dè đoc đến phần quá khứ mười bốn năm trước của nó, tôi bật cười,cái sự  ngu ngơ của tâm hồn tuổi mới lớn,tôi cười vì sự dũng cảm của nó trước con trai, quả chưa bao giờ thấy nó chửi ai,hay bắt chuyện với ai .

Tôi cười sự dễ thương đáng yêu của hai đứa trẻ ngày đó,ờ “đầu trâu và đầu quỷ ?!!!!”………nhưng đoc đến cuối cùng tôi lại hụt hẫng vì sự nhút nhát của con bạn mình.

Thở dài cảm than,chỉ có thể nói được rằng: “có duyên không phận “

“sai, là có duyên nhưng thiếu một nét trong chữ duyên, nên nó không thể hoàn thành”

“ờ thưa chị “
-tôi đáp

Tôi nhìn ra đường,trời dường như lại bắt đầu mưa, cơn mưa  tới đúng lúc này,cùng câu chuyện của con bạn mới vừa cho đoc, tôi lại nhớ đến một thứ, một thứ làm tôi từ ghét cơn mưa trở nên yêu quý cơn mưa :” nón bảo hiểm “

Tôi cười  ,nếu câu chuyện con bạn mang hơi hướng của sự vui vẻ xen lẫn sự dằn vặt day dứt vì nhút nhát của tuổi trẻ, thì tôi chính là thú vị,ấm áp của tình người .Tôi hỏi nó ,con bạn thân của tôi

“Vân có thấy cơn mưa nó có gì khác biệt không ?”

“điên à, mưa nào mà chẳng giống nhau,khác chỗ nào “-bạn tôi phủ

Tôi lại cười nhìn nó : “nhưng cơn mưa năm đó trở đi đã khác nhau rất nhiều so với những cơn mưa lúc trước “

“ không hiểu “
-nó lắc đầu đến thương

“Vân có nhớ vào một ngày khoảng tầm tháng này, mưa rất to,Quỳnh nhờ Vân chở về nhà, đợi ở cửa hàng tiện lợi không?”

*****


Tôi và bạn mình bắt đầu ngồi nhớ lại,tôi không rõ nó có nhớ không,nhưng tôi lại nhớ,vì ngày hôm ấy trời mưa to, lúc đó tôi không có xe,nên gọi điện thoại nhờ con bạn điên này trở về

Hôm ấy là tầm trong tháng tám năm 2011 ,tôi đang còn ở nhà dì, vì chưa biết cách gì để  về nhà, tại giờ đã  quá giờ xe buýt chạy

“a lô “

“Vân rảnh không,trở Quỳnh  về nhà giúp được không ?”

“huuu lười lắm “

“ năn nỉ mà, người ta lỡ về trễ nên có đón được xe buýtđâu “


“chầu cà phê ?”

“ok “

“ờ mà đợi  mười phút nhá, đang lỡ tay một chút “

“Quỳnh ra chỗ cửa hàng tiện lợi trước hẻm nhà  dì Quỳnh đợi Vân nhá “

“ok”


……………………..

Vâng là một phút trôi qua từ lúc tôi bước chân vào quán, rồi năm phút trôi qua, rồi mười phút trôi qua ……………..trời a con ban tôi nó lại buôn dây thun nữa ………

Tôi mua một bình sữa nhỏ đứng trước cửa hàng,vừa nhìn mưa,vừa đón nó ,vô tình tôi gặp anh,chàng trai nón bảo hiểm,anh lướt nhẹ qua tôi,anh nhìn tôi với đôi mắt thật lạ .Mua hàng xong anh vẫn chưa đi, mà đứng núp mưa ngay kế bên tôi

Tôi và anh là hai kẻ xa lạ,chúng ta chẳng hề quen biết đối phương,nhưng là giữa cơn mưa răm này, cả hai chúng ta vô tình gặp nhau tại nơi này.Cùng nhau trú mưa, ngắm nhìn đường xá và đợi ai đó cũng là một thú vui .

Tôi lẫn anh cùng đúng lúc có người đến đón,anh chạy ra bạn mình,tôi chạy ra bạn tôi.Con bạn trời đánh của tôi nó thản nhiên nói :

“quên đem nón bảo hiểm rồi “


“trời ạ !!!,không có nón, cô đưa tôi về bằng cách nào ?”-tôi quát  vào mặt nó

Chỉ bình tĩnh khi mà phát hiện  anh đang đi đến bên tôi, nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên, rõ ràng ban anh đến rồi, nhưng anh vẫn không đi,còn  tới bắt chuyện với tôi :

“em không có nón hả? hay lấy của anh “


Tôi khua tay từ chối


“ấy không được, em lấy rồi anh đội cái gì,cám ơn anh “

“không sao, nhà anh ở gần đây lắm, tụi anh là con trai nữa nên không cần lo “


Nhìn anh thật lòng như thế,tôi cảm thấy ấm áp vô cùng, cơn mưa hôm nay với tôi cũng không tệ,định đưa tay đón nhận thì con bạn nó nắm áo tôi,tôi nhìn nó, phát hiện ánh mắt nó đáng sợ vô cùng

Nó rất hiền, bình thường cũng  là một dang trầm tính không thích tranh đua hay gây sự,chỉ là khi nó nhìn gì đó,ai đó với khuôn mặt vô hồn, nó trong đáng sợ vô cùng

“dạ thôi,anh cứ đội đi a, em cám ơn anh nhiều,chúng em ở gần đây,có thể chạy về lấy cũng được “


Tôi từ chối theo phản xạ khi nhìn thấy ánh mắt của con bạn, nó thấy tôi từ chối xong thì cơ mặt và ánh mắt dịu đi mấy phần .Lại nói anh, đã bị từ chối như thế cũng không ép tôi nữa,anh cười vui vẻ đưa tay chào tạm biệt với tôi rồi nhảy lên xe bạn mình và biến mất

Tôi cũng nhanh ngồi lên xe ,tôi hỏi nó :”  sao không lấy “

“có quen biết gì nhau không mà lấy, mắc công gặp rắc rối,biết chưa ?,giờ về nhà Vân lấy nón hả?”


Nó cười thản nhiên đáp :” không,cứ thế đi luôn,đôi mũ áo choàng lên đi cưng “

Rất nhanh chúng tôi cũng rời khỏi cửa hàng tiện lợi này.Như thế đó,cơn mưa năm đó tôi không thấy lanh nữa mà thấy mát mẻ và ấm áp,cơn mưa năm ấy ở cửa hàng tiện lợi tôi gặp anh,chàng trai nón bảo hiểm,cùng tôi trú mưa ,còn chủ động đưa tôi nón.Cơn mưa năm ấy chúng ta cũng không có cơ hội nào nữa để gặp lại .

……………

Thực tại khi quay về, tôi và nó ờ một cái như kết thúc hồi ức cơn mưa với cái nón bảo hiểm năm ấy.Tôi thấy nó ò giống như tôi,quay sang hỏi nó :

“nhớ rồi phải không ?”

Nó đưa lý nước húp sột soạt một hơi rồi phán :”  không nhớ, nãy giờ là Vân bận nghĩ mai làm cách nào để trốn khỏi việc giữ cháu “

Tôi thật muốn đè nó ra đánh cho mấy phát cái vẻ mặt vô tâm vô tình ngơ ngơ của nó,sao mà nó luôn luôn quên những chuyện nó không muốn nhớ vậy nè .

“ Nếu  tu một ngàn kiếp mới đổi được một kiếp phu thê, năm trăm lần lướt ngang nhau  mới đổi được một lần tương phùng  gặp nhau.Thì hai ta ,những kẻ xa lạ  giờ phút ở cửa hàng tiện lợi ấy, có lẽ tôi lẫn anh ở nhiều kiếp trước chỉ mới có bốn trăm chín mươi chín lần lướt ngang qua nhau,nên chữ duyên chưa đủ chính quả để gặt hái “

*****


Tác giả: panda_xinh    Thời gian: 12-8-2015 12:12 AM
“ Nếu  tu một ngàn kiếp mới đổi được một kiếp phu thê, năm trăm lần lướt ngang nhau  mới đổi được một lần tương phùng  gặp nhau.Thì hai ta ,những kẻ xa lạ  giờ phút ở cửa hàng tiện lợi ấy, có lẽ tôi lẫn anh ở nhiều kiếp trước chỉ mới có bốn trăm chín mươi chín lần lướt ngang qua nhau,nên chữ duyên chưa đủ chính quả để gặt hái“
cái này giống như có duyên không nợ, kiếp trước mà iu mến nhau thui thì kiếp này chỉ là bạn bè thui
phải mắc nợ VD chém giết ăn quịt ko trả tiền ... kiếp này mới phải làm phu thê để trả nợ
cùng một câu chuyện nhưng mà nhà văn sẽ có cách cảm nhận khác, lãng mạn hơn và tinh tế hơn vì vậy họ mới viết truyện được...
ủng hộ chế nhiệt tình fighting



Tác giả: yuu_bitten    Thời gian: 12-8-2015 10:18 AM
“ Nếu  tu một ngàn kiếp mới đổi được một kiếp phu thê, năm trăm lần lướt ngang nhau  mới đổi được một lần tương phùng  gặp nhau.Thì hai ta ,những kẻ xa lạ  giờ phút ở cửa hàng tiện lợi ấy, có lẽ tôi lẫn anh ở nhiều kiếp trước chỉ mới có bốn trăm chín mươi chín lần lướt ngang qua nhau,nên chữ duyên chưa đủ chính quả để gặt hái “


Trời, vầy là kiếp sau được 1 lần tương phùng rồi nè. Lần gặp ở cửa hàng chắc lần thứ 500 á

Công nhận là au viết hiện đại dễ hiểu hơn thể loại huyền bí/cổ trang/phép thuật. Truyện hay :3

Nói chung là góp ý xíu: Au nên chú ý chính tả trong lúc viết hơn nha "không qua được mắt" chứ không phải "mắc Quỳnh" ở mấy đoạn đầu đâu chắc lỗi typo.


Tác giả: 1791999    Thời gian: 12-8-2015 10:37 AM
haizz anh chàng nón bảo hiểm chỉ xuất hiện với hai ba dòng thoại đã được đưa vào cast chính
trong khi ss nói từ đầu tới cuối cũng chỉ là diễn viên phụ thôi
cái bên này thì ko có thê lương cho lắm
chỉ là vô tình và hơi vô lí
gặp có mấy phút mà tâm tư xao xuyến là sao?
tự dưng làm em nhớ hồi nhỏ nhìn người ta đi mẫu giáo về cứ thắc mắc là sao các bạn được đi học mà con phải ở nhà?!

Tác giả: hiquang71    Thời gian: 12-8-2015 10:38 AM
Là một truyện để nhớ lại.

Đôi khi quá khứ là một giấc mộng đẹp, nhưng mà nó không thể nuôi mình vào hiện tại và tương lại.

Nhắm mắt lại, mở mắt ra, nhìn thấy nhau và đi ngang qua nhau.

Chuyện của ss khác, chuyện của bạn ss khác.

Mỗi người một quá khứ, một kỉ niệm.

"Cơn mưa vốn dĩ rất lạnh, nhưng cơn mưa năm ấy lại chẳng hề lạnh một chút nào."

Cám ơn ss :3

Lại nhắc tới mưa rồi, hầy, em đọc nó trong một đêm mưa, và sáng nay nắng lên em mới cmt.

Yêu ss vì đã viết nó.

Cám ơn ss.
Tác giả: Bacham72    Thời gian: 12-8-2015 09:59 PM
ss là ss thấy nàng Kyo đúng thật là nhát trai nhé

chuyện của người ta thì viết đâu xuôi đuôi lọt

chuyện của mình thì cứ ỡm ờ chẳng đầu chẳng đít

nhưng mà công nhận mấy nàng mơ mộng kinh

thế làm ss bắt chước

chừng nào mưa ra ngoài trời nhìn sấm sét

tia sáng xẹt qua, lóe ra ông Jae, haha

giờ vào ý chính nhé

"Có một chút nào đó thoáng qua như hương

vấn vương để lại chỉ vì không cam chịu"

cảm ơn Kyo ^^

Tác giả: herbst_aki    Thời gian: 18-8-2015 10:42 PM
Trời ưiiii... đọc đến khúc cuối tiếc quá

Tưởng Au với anh "mũ bảo hiểm" thành đôi luôn chứ???

Nhưng mà hi vọng có duyên ắt sẽ gặp lại. Người ta bảo mấy trăm năm nữa tương phùng là có thiệt đó Au ơi <3
Tác giả: thanhanyb    Thời gian: 28-8-2015 07:21 AM
Đọc tới cuối mà sao trong lòng buồn buồn là sao
Không cám ơn bạn viết đầu và hiện tại
MÌNH ĐANG BUỒN BUỒN
Tác giả: miu0699    Thời gian: 31-8-2015 02:38 PM
Chào chế :3 Lâu rồi mới gặp hehe

Ban đầu là vì one-shot và có thưởng nên em mò vào, nhưng sau khi đọc xong thì khá động lòng với câu chuyện

Một câu chuyện rất đơn thuần, không kịch tính và cũng không lãng mạn như phim nhưng lại khiến người đọc phải suy nghĩ về nó

Chữ duyên và chữ nợ thường đi cùng nhau, rất nhiều người có duyên để gặp nhau nhưng không có nợ để giữ nhau lại, theo em là vậy

Bạn của chế chắc mắc nợ anh chàng nón bảo hiểm nên chỉ vừa gặp lần đầu mà đã cảm ngta rồi kkk

Cơ mà nếu như chế không ngăn cản chị ấy nhận nón bh thì câu chuyện sẽ thế nào?! Chắc chắn sẽ khác...
Tác giả: HằngSoo    Thời gian: 31-8-2015 08:45 PM
có phải là quán cà phê ở truyện kia!~
đọc 2 chuyện đều thật đến nỗi e ko biết c là Vân hay Quỳnh nữa!~
Quỳnh ra chỗ cửa hàng tiện lợi trước hẻm nhà Quỳnh đợi Vân nhá

ko phải soi đâu nhưng mà nó cứ đập vào mắt em ý, có phải là trước hẻm nhà Vân ko? tại nếu trc hẻm nhà quỳnh thì quỳnh mua ô về luôn ^^
Lúc mới đọc tr này cứ nghĩ tình cờ gặp lại, lại cũng nhận ra mà hóa ra lại ko, chỉ là hồi ức và tình cờ nhớ lại!~
Nhưng mà có vẻ sau này có gặp lại hay thậm chí là yêu anh mũ bảo hiểm thì cũng ko biết là anh ấy đâu nhỉ?
Tác giả: galacticos30612    Thời gian: 1-9-2015 09:36 PM
Đọc đến cuối thiệt là có chút tiếc nuối
Câu chuyện ngắn nhưng khá được, có nhiều điều đáng suy ngẫm và có nhiều câu văn rất hay
Nếu mà bạn chịu khó chăm chút trong việc trình bày như dấu câu, cách chỗ và viết hoa hơn nữa thì sẽ càng tuyệt vời hơn. Mong lần sau sẽ là một fic thật sự hoàn thiện về cả nội dung lẫn cách trình bày
Cảm ơn bạn nhiều lắm




Chào mừng ghé thăm Kites (https://forum.kites.vn/) Powered by Discuz! X3