Tác giả: 1791999 Thời gian: 31-7-2015 07:03 AM
vâng, quý cô đã biết mời tui
và tui vô đáp lễ
ko biết nhẹ nhàng, trong sáng của chế là như thế nào
hé hé cho nên chờ chap 1 của đằng ấyTác giả: GEG Thời gian: 31-7-2015 09:08 AM
E đã trở lại.
Ss là ss k có gì để nói
Cơ mà ss thích cái poster của e
Chờ nhé !!Tác giả: kyoluvjj Thời gian: 31-7-2015 10:55 AM
ồ ta cũng từng ghét
chỉ là ta ghét lun đại hàn dân quốc
vì năm đó dám thắng đội bóng italia
trời bảo ghét của nào trời cho của đó
và ta đã rơi vào lưới tình với kim jae joong
ờ thì chế thấy 1 sự liên quan nhe giữa chế và fic này nhá
đợi fic Tác giả: miu0699 Thời gian: 31-7-2015 01:11 PM
1.
Tôi là Kim Hye Ri. Một bạn nữ 17 tuổi, tôi sinh ra và lớn lên ở Hàn Quốc, nhưng một nửa dòng máu của tôi là người Việt Nam! Như bao cô gái, tôi yêu cái đẹp và thích mơ mộng. Tính cách nóng nãy có phần… khó ở. Phong cách ăn mặc lai tạp vừa nữ tính lại vừa cá tính. Một cô gái hoàn toàn khó chiều! Và đương nhiên, tôi vẫn chưa tìm được một bạn nam cho riêng mình!
À và có 1 điều là… Tôi ghét Kpop!
Nhưng người ta nói… Ghét của nào thì trời trao của nấy! Đúng thật…
Tôi thề trên danh dự của một đứa con gái 17 tuổi đang “ế” rằng: nếu tôi để yên cho con nhỏ này tùy tiện “vác” tôi đi đâu đó một lần nữa thì tôi sẽ “ế” suốt đời!!
- Yah~ Đừng giận mà…
- Cậu còn dám nói chuyện với tớ sao?
Tôi lườm. Lập tức, con nhỏ ốm ốm tóc ngắn đứng bên cạnh tôi im bặt không nhúc nhích. Còn tôi, sự bực tức trong lòng càng dâng cao khi nó thật-sự-im-lặng. Ừ, vâng! Tôi kì lạ như vậy đấy…
- Yah! Giải thích đi…
- …
Tôi huých vào người nó, nhưng đáp lại tôi vẫn chỉ là sự im lặng của nó với cái ánh nhìn sợ sệt dành cho tôi!
- Sao lại mệt khi anh ấy đang ngay trước mắt mình cơ chứ?! Cậu nhìn đi, một con người đẹp trai, sáng lạng, tài năng đang ở đó. Còn cả vầng sáng xung quanh anh ấy nữa…
Tôi chớp mắt liên tục, nhìn đứa kế bên mình. N-nó đang nói về cái tên ngồi trên kia, v-với đôi mắt lấp lánh… bàn tay chập lại, mơ mộng về một điều gì đấy…
Đúng lúc, chúng tôi là lượt tiếp theo. Tôi và nhỏ bạn bước đến xếp hàng, tôi chỉ lẳng lặng đi theo sự hướng dẫn của người dẫn chương trình. Còn bạn tôi, nó dường như muốn hét lên vậy. Nó nắm chặt tay tôi, tôi thậm chí có thể cảm nhận sự hồi hộp của nó qua cách nó run khi nắm tay tôi.
Sau mười phút chờ đợi, thêm một người nữa sẽ đến lượt bạn tôi còn tôi thì đứng ngay sau nó. Nhưng bất ngờ, nó đẩy tôi lên trước, còn nó ra phía sau tôi. Tay của nhỏ cứ vịnh lấy vai tôi và vẫn còn run, tôi khẽ thờ dài rồi đưa tay lên vỗ vỗ vào tay nhỏ…
Tên ấy kí tên và vừa đọc vừa ghi tên tôi kèm theo lời khen. Tôi biết. Tên tôi đẹp, ai cũng nói vậy! Hắn chỉ là một trong số những người đó…
Người đỡ tôi… chính là anh ta!! G-Dragon của BigBang!! Tác giả: 1791999 Thời gian: 31-7-2015 09:46 PM
tớ thấy cậu viết rất là ổn
và cậu biết đấy thường thì những người như thế ý là chúng ta thường ko may mắn được idol để ý
kekeke có một vài lỗi chính tả
chẳng hạn như từ "cúi" cậu viết thành "cuối"
à mà chắc cũng ko sao đâu
dù sao tớ vẫn thích theo cách riêng của tớTác giả: GEG Thời gian: 1-8-2015 08:22 AM
E xây dựng tâm lý thật đúng
GD cả đời làm idol luôn có hàng ngàn cô gái mến mộ chờ ngày được ôm miễn phí rồi sung sướng la hét... bla... blahhh...
Cơ mà lần này lại bị từ chối chỉ biết ngẩn người ra mà nhìn. Ss đã liên tưởng đến một khunf cảnh m.n ồ lên nhìn Hye Ri từ chối GD. Thì lại lầm, m.n ồ lên vì cái chùm đèn đó. Giờ cô ấy ôm GD như vậy, chắc fan chỉ biết la ó mà phát ghen thôi. (Ss cũng là một trong số đó ^^)
Ss thôi thì chờ tiếp chap chơ biết làm gì giờ. Hóng nha e !!Tác giả: miu0699 Thời gian: 28-9-2015 10:35 PM
2.1
Tôi đang ngồi ở một chiếc xe bán đồ ăn bên lề cùng nhỏ bạn. Nhưng hồn vía tôi thì lại lạc ở một nơi khác…
Sau sự việc ở buổi ký tên, tâm trạng tôi luôn bồn chồn lo lắng mọi lúc. Vì sao ư?! Vì tôi đã-nổi-tiếng trong đám fan hâm mộ của anh ta, mà cũng nhờ chính cái hành động ngớ ngẩn của tôi hôm đó. Lạy chúa! Nếu có một điều ước tôi sẽ ước có thể quay ngược thời gian!
- Yah yah! Cậu nhìn kìa, có phải đó là “cô gái kẹp cổ” không?
Tiếng thì thầm của hai cô bé bên cạnh chúng tôi vang lên, ngay lập tức tôi cùng nhỏ bạn nhanh chóng thu dọn đồ đạc và tính tiền để chuẩn bị chuồn khỏi đây! Vâng, cái người mà họ gọi là “cô gái kẹp cổ” chính là tôi đấy!
Tôi vô tình choàng tay qua cổ thôi mà họ lại bảo rằng tôi kẹp cổ anh ta!!
À thì, cũng không hẳn là “vô tình”
- Hajzz! Kim Hye Ri, cậu thật may mắn!
- Muoes?!
- Thì cậu được G-Dra…
- Thôi khỏi nói. Tớ không muốn nghe thấy cái tên ấy!
Cuộc sống tôi đảo lộn kể từ ngày hôm ấy! Tin tức được đưa lên từ báo chí tới truyền hình nhanh đến chóng mặt. Đa số nội dung là phê phán người chủ tòa nhà cho thuê hội trường đã bất cẩn trong việc kiểm tra các đồ vật nên mới gây ra sự việc như vậy. Mặc khác, hắn ta lại được tôn thờ như một vị “thánh” vì hành động quá sức anh hùng là cứu-một-fan-hâm-mộ-thoát-khỏi-nguy-hiểm!
Còn tôi, nạn nhân của vụ việc lại trở thành tội đồ trong mắt fan của hắn! Tôi đã phúc-đức-ngàn-đời theo lời họ nói nên mới được ngã vào vòng tay của con người “vĩ đại” ấy. Chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến họ ghen tỵ phát điên lên được, vậy mà tôi lại còn “lố lăng” choàng tay qua cổ anh ta!!
Dù sao thì, trong khoảng thời gian này tôi cần phải cẩn thận hơn. Fan của hắn có thể nhào vào và giật tóc tôi bất cứ khi nào họ nhận ra tôi. Aigoo, chỉ nghĩ tới thôi đã thấy khiếp…
Nhưng ngay sau đó, tôi lại có cảm giác mình trở thành một con ngốc trước mặt anh ta vậy. Nhìn đi, tôi đang đứng trước mặt G-Dragon của BigBang với bộ dạng ngáy ngủ, đôi dép lê tồi tàn chỉ đang chờ được vứt đi đã bị anh ta nhìn thấy. Tệ hơn, tôi-đang-không-mặc-áo-lót!
Tôi đứng dậy sau khi ăn xong, bỏ mặc nhỏ bạn ngồi đó tôi lượn qua các dãy hàng tìm ít đồ ăn vặt…
Thật ra tôi biết tên cả năm người trong BigBang, ngoài GD thì tôi từng-tiếp-xúc với Seungri khi anh ấy cứu tôi lần trước. Trừ tên tuổi ra thì tôi được biết thêm một vài thông tin nhưng không nhiều. Tôi nhớ được mặt họ thì cũng là hay lắm rồi, tôi chỉ nghe nhạc của họ chứ không quan tâm đến những vấn đề khác, vậy đấy!
Bước đến quầy tính tiền trong lúc nhỏ bạn vẫn còn thẫn thờ ngồi ở kia ăn mì, gương mặt nó bất chợt đơ ra không lí do. Ly mì để nửa tiếng vẫn còn nóng sao?!
Con nhỏ bạn từ lúc nào đã đứng sau lưng tôi. Tôi vừa tính tiền xong và quay ra phía cửa trong lúc ngẫm nghĩ lảm nhảm về câu hỏi của con bạn thì nó lại hét vào tai tôi, khiến tôi cũng liệu mà nói theo. Tôi nhìn con bạn, mồm nó như có thể ngoác xuống cả đất, sau đó tôi lại quay nhìn về hướng khiến nó hoảng hốt…
Lạy chúa! Tay chân tôi bủn rủn ngay lập tức, GD đang đứng trước mặt tôi!!! Tác giả: GEG Thời gian: 29-9-2015 12:49 AM
Em đã trở lại (again !!)
Và tung chưởng quá nhanh.
Ss không có gì để phán xét ngoài sự may mắn. Hay nên gọi đó là trò đùa số phận khi mà mọi sự nguy hiểm của Hye Ri đều gán mác GD bảo vệ
Bòng đèn chắc không phải trùng hợp
Nhưng em, em phải dò lại vài chỗ, đại từ xưng hô ấy, phải dò lại, ss khuyên thế !
Nói chung trung thu xong mà có chap đọc là hanhphuc rồi
Cảm ơn em !! Tác giả: miu0699 Thời gian: 24-10-2015 01:39 AM
- Con nghe hết rồi sao?
- Sao mẹ không nói cho con biết? Mẹ chuẩn bị sẵn hết rồi phải không? Mẹ định bao giờ thì mới cho con biết? Hay là cứ định đến ngày là lôi đầu con đi thôi?
Tôi bực tức nói với mẹ. Tôi giận bà, tại sao bà không cho tôi biết sớm hơn? Tại sao phải giấu tôi, nên nói để tôi có thể chuẩn bị tinh thần chứ?! Tôi không muốn rời khỏi đây! Không muốn chút nào!!
- Đúng, mẹ dự tính trước rồi. Nhưng không phải bây giờ mà là đợi con tốt nghiệp đã. Nhưng bây giờ thì bác con báo rằng bà con đang rất yếu, nên bảo chúng ta phải về! Xin lỗi, con gái. Nhưng không cần gấp, chúng ta có thể ở đây cho đến gần đầu năm học..
Mẹ tôi từ tốn nói rồi đứng lên ôm tôi vào lòng. Tôi bực tức, nhưng là bực tức với chính bản thân mình. Tại sao tôi lại nổi giận với mẹ chứ? Vì việc học tập dang dở của tôi mà bà đã không thể về nước gặp người thân thường xuyên. Quan trọng hơn, bà tôi đang yếu dần. Dù cho từ lúc sinh ra đến giờ tôi chỉ gặp bà đúng 4 lần nhưng bà vẫn là bà tôi, mẹ và tôi cần phải về để gặp bà. Và có lẽ, chúng tôi sẽ không quay lại đây nữa!
Nhưng sự tiếc nuối và hụt hẫng trong lòng, tôi vẫn không thể chối cãi chúng được. Tôi không muốn rời khỏi nơi này chút nào! Nơi mà có sự tồn tại của một người đặc biệt…
~o~o~o~o~
Lần cuối tôi gặp anh là khoảng hai tháng trước, khi tôi vừa kết thúc kì thi cuối kì. Trong cửa hàng tiện lợi, anh thấy tôi và cười tươi rồi lướt đi qua tôi. Điều này có vẻ sến, nhưng đó là nụ cười đẹp và khiến tôi cảm thấy ấm áp nhất từ trước đến giờ. Tim tôi đến giờ vẫn đập liên hồi khi nhớ lại khoảnh khắc ấy.
Từ hôm đó, tôi lại biến trở thành một con fangirl - điều mà trước đây tôi rất ghét ở nhỏ bạn. Tôi lại tìm hiểu sâu hơn về con người anh, GD!
Càng biết nhiều tôi lại càng thấy thích thú về con người anh. Anh là một chàng trai cool ngầu và cực kì oách trên sân khấu, nhưng ngoài đời anh lại là người hay ngượng. Theo đó, tôi cũng biết được tính cách của những người còn lại trong nhóm, họ hài hước và đáng yêu. Nhìn cả năm dù là trên sân khấu hay ngoài đời, tôi đều cảm thấy họ thực sự thân thiết và luôn bên cạnh nhau.
Rồi tôi tìm đến những scandal, những khó khăn mà họ đã trải qua. Từ các scandal lớn như hút cần sa, lộ ảnh nóng và gây tai nạn, tôi thấy buồn. Nhưng hơn hết, tôi lại thấy yêu quý và nể phục họ hơn. Sau bao nhiêu tất cả, họ vẫn đứng dậy và bên cạnh nhau...
Tôi đã hiểu vì sao VIPs luôn bên cạnh họ cho dù xảy ra chuyện gì. Vì bằng một cách nào đó, họ luôn giữ lời hứa với các fan của mình…
Tôi há hốc mồm như thể nhìn thấy một loạt sinh vật lạ từ ngoài hành tinh.
- Cẩn thận ruồi bay vào. Đây là khung cảnh bình thường ở một buổi diễn thôi cô gái ạ!
Nhỏ bạn tôi bình thản nói, rồi mau chóng nó kéo tôi đến khu vực xếp hàng. Một cách sành sỏi, nhỏ lấy trong balo một chiếc thảm đủ cho hai chúng tôi ngồi, rồi lại lôi từ trong chiếc balo ấy đủ thứ bánh kẹo ăn vặt và nước uống. Tôi giương mắt nhìn một cách ngạc nhiên, chiếc balo của nó như túi thần kì của Doraemon vậy!
Cũng như bao nhiêu nhóm người khác, chúng tôi ngồi đó và nói chuyện cho qua thời gian. Nó chỉ tôi đủ thứ điều hay ho khi đến xem một buổi diễn. Rồi bỗng nó chuyển chủ đề.
- Tớ vẫn chưa biết cậu bias ai trong nhóm cả. Tớ bias TOP, vì vậy nếu cậu cũng thế thì lát nữa chúng ta có thể cùng sang khu vực của TOP.
- N-nếu không phải thì sao?
- Thì chúng ta tách nhau ra.
Nó nhún vai trả lời đơn giản. Tôi không hề nghĩ đến vấn đề về việc các fan chia nhau ra làm nhiều khu vực. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, trong một sân vận động lớn như vậy, thì cả 5 người họ chắc cũng phải chia nhau ra đi xung quanh...
Cứ như thế thời gian trôi qua, thoắt cái đã xế chiều. Chân tôi bắt đầu ê ẩm vì ngồi quá nhiều nên tôi quyết định đi đâu đó xung quanh trong lúc nhỏ bạn bận rộn nói chuyện với những người quen của nó.
Sau khi đi vệ sinh, tôi bắt đầu đi xung quanh sân vận động. Tôi nhìn các nhóm bạn đang tranh thủ chụp ảnh trước giờ diễn, ai nấy đều háo hức. Nhìn xung quanh một lúc, tôi cũng lấy điện thoại ra và chụp một bức ảnh cho bản thân, đây sẽ là kỉ niệm cuối cùng của tôi tại đất nước này!
Tôi dường như quên đi nhỏ bạn của mình cho tới khi nó tự tìm ra tôi và réo gọi tôi. Hiện tại đang là thời gian nghỉ để họ chuẩn bị cho bài hát kế tiếp.
Nhạc dạo vang lên và tôi chợt phát hiện đây chính là bài hát tôi thích nhất của họ. Họ bắt đầu hát và tách nhau ra các khu vực khác nhau, từ đây những fan bên dưới bắt đầu chia ra toán loạn các khu.
Việc này đã xảy ra vào lúc nãy rồi, khi mà tôi còn ngơ ngác chưa biết gì thì họ đã đẩy tôi suýt ngã nhào vì chẳng biết chuyện gì xảy ra. Đến khi tôi định hình được và chạy sang khu vực GD đang ngồi thì anh ấy lại đứng dậy đi về sân khấu chính. Tôi thật sự muốn cào rách mặt anh ấy…
Vì vậy, lần này tôi cũng nhanh chóng chạy bén đi theo từng bước của GD, tôi mặc xác luôn nhỏ bạn đang gọi í ới phía sau. Đến được chỗ mà GD đang đứng, tôi bỗng chốc tự nể phục bản thân mình vì vượt qua được hàng tá những người khác và chễm chệ ở hàng thứ 2. Và may mắn hơn là phía trước tôi là một cô bé khá nhỏ người hơn tôi đang đứng, vì vậy tôi có đủ tầm nhìn quan sát GD thật gần! Mặc dù tôi đã nhìn anh ấy cận mặt từ lần anh ấy đỡ tôi ngã… Uiss, tôi lại thấy ngượng về cái lần đó nữa rồi!
Quay trở lại vấn đề, tôi giương mắt nhìn theo những cử chỉ và hành động của GD. Anh đang xoay lưng về phía tôi, tôi bỗng tự hỏi nếu anh quay sang bên này thì liệu, anh có nhận ra tôi?!
Cảm giác thật lạ, tôi từng xem anh là điều xui xẻo của mình. Vậy, bây giờ thì tôi lại sợ anh không nhớ đến mình. Từ lúc nào đó, anh lại vô tình trở nên đặc biệt đối với tôi mất rồi!?
Tôi thoáng nghĩ thầm và tự cười với bản thân. Khi tôi vừa quay lên thì là lúc GD đang xoay người về phía tôi đứng, chỗ anh đứng vừa khớp đối diện với tầm nhìn của tôi. Anh lướt mắt qua tôi rồi thôi, không nhìn lại. Khoảnh khắc ấy tim tôi như đứng lại, nhưng lại hụt hẫng khi GD dường như không nhận ra tôi…
Tôi nhìn GD hồi lâu rồi bỗng phát hiện, anh ấy đang nhìn về phía vô định. Anh ấy không nhìn trực diện vào bất cứ ai hết. Trái tim tôi như được an ủi vậy. Giờ thì tôi hiểu cái eye-contact nó quý giá như thế nào, thần thánh như thế nào rồi! Lâu nay nghe danh, giờ tôi đã hiểu được cảm giác. Thậm trí GD đã lướt qua tôi và tôi chắc mẩm rằng anh ấy biết sự hiện diện của tôi, dù sao tôi cũng chình ình ngay trước mặt “thằng chả” đây này!
Biết sự hiện diện của tôi nhưng vẫn xem như vô hình thì còn đáng ghét hơn nữa!!
Tôi thề là sẽ khiến anh ấy nhìn tôi!
Máy bay cất cánh...
Tôi không biết mình có thể gặp lại anh hay không, nhưng tôi chắc chắn rằng tôi đã có mục tiêu để quay lại nơi này! Tác giả: 1791999 Thời gian: 24-10-2015 11:50 AM
thực ra tớ ko nghĩ kết thúc lại như thế
tức là ở khía cạnh nào đó
tớ vẫn hy vọng GD ghi nhớ một chút về cô bé này
nhưng mà ko được
idol mà
nhiều fan yêu họ như vậy, nếu bắt họ cũng phải yêu lại từng người với một tình yêu cuồng nhiệt như thế thì họ sẽ chết mất
fan mà
chúng ta nhận được nhiều nhặn lắm là những mảnh tình cảm ko trọn vẹn và mơ hồ
nhưng có còn hơn ko
mãi ko tiếc nuối