Kites

Tiêu đề: [KSH Drama][MBC 2012] The Moon that Embraces the Sun [Bản dịch tóm tắt tiểu thuy [In trang]

Tác giả: gemangel    Thời gian: 9-12-2011 07:03 PM
Tiêu đề: [KSH Drama][MBC 2012] The Moon that Embraces the Sun [Bản dịch tóm tắt tiểu thuy
The Moon that Embraces the Sun




Yeon Woo được hứa hôn cho thái tử Lee Hwon, cô bị hãm hại và được cho là đã bị những người ganh ghét lẫn sợ hãi vẻ đẹp và trí thông minh của cô giết chết từ khi còn nhỏ. Được một nữ pháp sư cứu sống, cô lớn lên như một pháp sư giống mẹ nuôi của mình với cái tên Myung Wol. Cô tình cờ gặp Lee Hwon trưởng thành, một con người đã trở nên tàn nhẫn, lạnh lùng và vô tâm sau khi trải qua nỗi đau đánh mất Yeon Woo yêu dấu. Khi Lee Hwon bắt đầu quay lại bản tính tốt lành của mình nhờ tình yêu với Myung Wol, người con gái thu hút anh với những nét tương tự như Yeon Woo, sự thật đằng sau âm mưu dẫn đến cái chết của Yeon Woo được phơi bày ra ánh sáng và Lee Hwon một lần nữa đứng trước tình cảnh trái ngang khi anh phát hiện mẹ và em gái mình có liên quan đến vụ việc.

===================

Diễn viên:




Cô được một nữ pháp sư cứu sống lúc còn nhỏ sau khi bị những kẻ ghen tị với sắc đẹp và trí thông minh của cô hãm hại giết chết. Lớn lên như một pháp sư với cái tên Myung Wol, cô gặp lại Lee Hwon, người được hứa hôn với cô từ nhỏ. Vì nhận ra nhiều nét tương đồng giữa Myung Wol và Yeon Woo, Lee Hwon bắt đầu phải lòng cô. Người anh cùng cha khác mẹ của Lee Hwon là Yang Myung Gun cũng bị thu hút bởi tính tốt của Myung Wol và đem lòng yêu cô. Liệu cô có thể sống sót khi những nghi ngờ rằng Yeon Woo tưởng như đã chết lại đang còn sống bắt đầu dấy lên?





Lee Hwon trở thành một người hoàn toàn khác sau cái chết của vị hôn thê Yeon Woo. Không lâu sau sự việc đó, cậu bé hiền lành mà mọi người trong cung đều yêu mến đã trở thành một người lạnh lùng vô tâm không yêu hoặc đón nhận tình yêu bất kể Bo Gyung, cô gái được chọn thay thế Yeon Woo làm vợ anh, có cố gắng đến mấy để giành lấy trái tim anh. Nhưng trái tim anh lại đập mạnh một lần nữa sau khi gặp Myung Wol, một người con gái có nhiều nét tương đồng với Yeon Woo đã chết.





Tên anh là Lee Byun Jun và tước hiệu là Hoàng tử Yang Myung. Anh và Lee Hwon là anh em cùng cha khác mẹ. Vì mẹ của Lee Hwon trở thành hoàng hậu nên vị trí thái tử thuộc về Lee Hwon dù Yang Myung lớn tuổi hơn, tài năng và tốt tính hơn. Vì là anh lớn nên Yang Myung luôn cố nhường nhịn và không tranh giành bất cứ thứ gì với em mình. Nhưng khi Myung Wol xuất hiện, anh lại muốn đấu tranh và lần đầu tiên chống lại mẹ mình.





Vì tính trẻ con ganh ghét với Yeon Woo khi còn nhỏ, Min Hwa vô tình dính líu vào âm mưu giết Yeon Woo. Cô bắt đầu hối hận từ khi biết Yeon Woo bị giết vì hành động trẻ con của mình và hy vọng được bù đắp cho gia đình Yeon Woo đặc biệt từ sau khi kết hôn với Yeom, anh trai của Yeon Woo và là người cô yêu bằng cả tấm lòng.




Cô trở thành người vợ chính thức đầu tiên của Lee Hwon sau cái chết của Yeon Woo nhưng lại không nhận được chút tình yêu nào từ anh. Dù bề ngoài  có vẻ là một người hiền lành và ấm áp, nhưng cô lại che giấu bộ mặt thật của mình sau chiếc mặt nạ dối trá và giả vờ tử tế.





Là anh trai của Yeon Woo và luôn hết mực yêu thương em gái mình, nhưng vì lòng nhân hậu và tốt bụng của mình, anh đã tha thứ cho công chúa Min Hwa dù biết rằng cô có liên quan đến âm mưu lấy mạng em gái anh trong quá khứ và trao cho cô tình yêu vô điều kiện.





Cô là nữ tì hầu hạ Yeon Woo trước khi chết và cùng lớn lên với Yeom và Yeon Woo từ khi còn nhỏ. Seol đi theo hầu cận Wol khi bị mất trí nhớ, bảo vệ cô bằng võ nghệ học được từ những kẻ thù muốn làm hại cô.





Anh là thị vệ trung thành của Lee Hwon, một người bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại rất ấm áp. Dù có dung mạo điển trai, thông minh và võ nghệ cao cường, khuyết điểm duy nhất của Woon là anh là con của tì thiếp, khiến địa vị của anh trở nên thấp kém dù cũng là con của quý tộc.





















Nguồn: Soompi
Dịch: [email protected]
Tác giả: gemangel    Thời gian: 9-12-2011 07:35 PM
Chào cả nhà Kim Soo Hyun FC và những bạn sẽ trở thành bệnh nhân phát cuồng của "Hội chứng Kim Soo Hyun" {:438:}

Như mọi người đã biết, "The Moon that Embraces the Sun" là bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết của nhà văn Jung Eun Gwol. Hiện tại, mình đã tìm được nguồn tiếng Anh của bộ tiểu thuyết này. Có khả năng nguồn này sẽ không dịch toàn bộ tiểu thuyết mà chỉ tóm tắt từng chương, nhưng để giúp mọi người có cái nhìn thoáng qua về nhân vật mà Kim Soo Hyun của chúng ta sắp hóa thân, đồng thời tạo tiền đề để chúng ta bình luận, phân tích, mổ xẻ... diễn xuất của Hyun trong phim này, mình sẽ dịch lại những chương tiểu thuyết có bản tiếng Anh ^^. Vì khả năng có hạn và cũng là lần đầu tiên, nên mình không mấy tự tin vào khả năng chuyển ngữ tiểu thuyết, có gì sai sót mong được mọi người bỏ qua và chỉ bảo thêm

Nếu mọi người không muốn đọc trước nội dung vì sợ ảnh hưởng đến khẩu vị khi xem phim, xin cứ bỏ qua các bài dịch ^^
-----------------------------------------------------------

Sau đây là phần giới thiệu nhân vật trong tiểu thuyết:


Nguồn: Book Club @ Electric Ground
Dịch: [email protected]

--------------------------------------------------------


Tổng hợp link



Tác giả: gemangel    Thời gian: 10-12-2011 01:55 PM
Chương 1


Một tối mùa thu, Lee Hwon và thị vệ của anh, Woon, tìm chỗ trú mưa dưới một gốc cây cao. Hwon mặc trang phục cải trang thành một quý tộc. Woon trông không thể phủ nhận là một chiến binh, mái tóc dài của anh được tết lại thành bím và hai thanh gươm lớn được buộc chặt sau lưng và bên hông anh.

Hai người đang ở cách ngôi làng gần nhất khá xa, và trời không có vẻ gì là sẽ ngừng mưa. Đột nhiên, Hwon trông thấy một ngôi nhà tranh nhỏ dưới chân núi và bảo rằng họ nên đến đó trú cho đến khi mưa tạnh. Không chờ Woon trả lời, Hwon nhanh chóng bước theo hướng đến ngôi nhà như bị mê hoặc, và Woon không còn cách nào khác là phải đi theo. Khi họ đến cổng, Woon khựng lại khi thấy biểu tượng âm dương được treo phía trên cổng và anh khuyên Hwon đừng nên vào trong, đây là nhà của một phù thủy.

Bỗng nhiên, một cô gái (sau đó được biết tên là Seoul) mở cửa.

“Hãy khai báo danh tính!”

“Thật không biết phải nói gì. Làm thế nào mà khách đến nhà lại yêu cầu chủ nhà khai báo danh tính chứ? Chẳng phải tôi mới là người nên hỏi câu đó sao?”

“Lý do gì mà một cô gái lại có gươm trong người?”

“Hay thật đấy. Sao huynh biết là tôi có gươm? Hệt như dự tính… A! Ý tôi không phải vậy. E hèm! Tiểu thư bảo tôi mời hai vị vào nhà.”

“Ta hỏi tại sao cô lại có gươm trong người!” Woon kiên trì lặp lại.

“Ở cái nơi hoang sơ hẻo lánh này, chỉ có hai người con gái sống với nhau. Vậy chẳng lẽ chúng tôi không thể có ít nhất một thanh gươm à? Hỏi gì mà ngốc thế. Dù sao thì, hai vị có định vào trong không?”

Dù Hwon muốn vào trong nhưng anh không thể vì Woon cản lại. Nhưng như thể Seol đã biết trước là hai vị khách sẽ do dự, cô nói tiếp: “Tiểu thư nói các vị khách sẽ không bước vào nơi thấp kém thế này, và hỏi các vị muốn đứng dưới hiên nhà của một kẻ thấp hèn hay là vào bên trong căn phòng ấm áp của cô ấy?”

Câu hỏi này đã cho Hwon một lý do hoàn hảo để thuyết phục chính mình và anh nhanh chóng bước vào trong. Seol đưa khách đến một căn phòng trống. Căn phòng tràn ngập mùi hương hoa lan, và trên sàn có một chiếc bàn nhỏ với một ít rượu và thức ăn. Bên cạnh chiếc bàn, một lò than ấm áp đón chào các vị khách, như thể đã biết sớm từ trước. Tuy nhiên, căn phòng trông không khác gì bất cứ căn phòng bình thường nào, và không có đặc điểm nào cho thấy nó thuộc về một phù thủy. Thật ra, nơi này trông như là phòng của một nam nhân, một nho sinh, vì trên kệ sách chất đầy những tác phẩm kinh điển như Ngũ Kinh thiển kiến lụcĐại học nghi vấn.

Khi nghe cô gái tên Seol gọi vị “tiểu thư” bước vào căn phòng bên cạnh, Hwon quay về chỗ ngồi của mình trên sàn. Căn phòng bên cạnh được ngăn cách bằng một tấm vách ngăn, và Hwon chỉ có thể nhận diện dung mạo của người con gái xinh đẹp này từ phía bên kia tấm vách. Tóc cô được tết thành bím và buộc bằng một dải lụa, nghĩa là cô ta vẫn chưa kết hôn.

Từ căn phòng bên cạnh, người con gái cúi lạy hành lễ với Hwon, và rồi tiếp tục cúi lạy một lần nữa. Vì thông thường hai lạy là dành cho người chết, Hwon và Woon trở nên khó chịu vì hành vi khiếm nhã của cô gái này. Nhưng cô ta lại cúi lạy lần nữa, khiến cả hai đều bối rối (ba lạy là dành cho Phật). Và rồi, để Hwon và Woon ngạc nhiên tột độ, cô gái cúi lạy lần thứ tư, cái lạy dành cho một vị vua. Sau khi lạy đủ bốn lần, cô gái ép chặt trán xuống sàn và cúi mình thấp hết mức có thể.

“Hãy ngẩng mặt lên.”

Người con gái chậm rãi nâng mình lên và nhẹ nhàng đặt hai tay lên gối trái. Hwon vẫn không thể nhìn rõ mặt cô gái. Anh hỏi tại sao cô ấy lại cúi lạy mình bốn lần. “Cô không biết đếm à?”

“Tôi chỉ thể hiện lòng tôn kính đối với mặt trời.”

Khi nghe giọng nói ngọt ngào của cô gái, Hwon không nói nên lời.

“Cô nói mặt trời là có ý gì? Với một người phụ nữ, mặt trời chính là chồng của cô ta.”

“Một người phụ nữ thì cũng là thần dân của Joseon.”

Hwon không thể nói thêm được gì. Cô gái này chắc chắn biết anh là quốc vương. Lần này đến lượt cô ấy đề nghị Hwon ít nhất hãy nhấp thử một ít rượu mà cô đã chuẩn bị cho anh.

Hwon trở nên tò mò về dung mạo của người con gái, và yêu cầu cô ta lộ diện. Nhưng vì cô gái chỉ đơn thuần đáp lại bằng cách mời anh uống rượu, Hwon ra lệnh cho Woon dẹp bay bức vách ngăn. Chỉ bằng một nhát gươm của Woon, tấm vách ngăn giữa hai căn phòng rơi thẳng xuống sàn. Và như thể đường kiếm của Woon cũng cắt xuyên cả mây mưa trên bầu trời, ánh trăng tràn vào và lấp đầy căn phòng.

Hwon một lần nữa kinh ngạc vì vẻ đẹp khôn tả của cô gái, nhưng anh che giấu sự ngạc nhiên bằng một cơn giận.

“Dù khách đến nhà có thấp hèn đến cỡ nào thì chủ nhà cũng phải có nghĩa vụ ra mặt chào khách chứ. Sao cô lại phớt lờ yêu cầu của ta?”

“Vì địa vị của tôi còn thấp hơn cả những kẻ thấp hèn nhất, hơn nữa tôi còn là một người phụ nữ bị số mệnh khống chế. Do đó, tôi không dám xem mình là chủ nhà mà chỉ nghĩ đến bổn phận của mình là một người phụ nữ (phải giữ khoảng cách với nam giới).”

“Cô tuân thủ những quy tắc này dù cô không phải là quý tộc sao?”

“Nhưng tôi cũng chưa từng nghe nói có luật cấm người thấp hèn làm theo những quy tắc của một tiểu thư.”

Hwon cười khi cầm bình rượu. Anh chưa từng gặp một cô gái nào như cô ta, một người không ngại bộc lộ suy nghĩ của mình một cách kính cẩn và cũng thật tự tin trước một vị vua. Hwon rót rượu cho Woon, nhưng Woon không nhìn vào ly rượu và chỉ nhìn xuống sàn, ngụ ý rằng anh không được uống rượu khi đang bảo vệ nhà vua. Nhìn thấy điều này, cô gái nói:

“Thật không biết phép tắc. Huynh không biết tôi là ai và trong bình này có gì, vậy mà huynh lại từ chối uống nó? Huynh bảo vệ bệ hạ chỉ bằng một thanh gươm vậy thôi sao?”

Nghe cô gái nói vậy, Woon không còn cách nào khác là phải uống chung rượu. Anh quay người khỏi Hwon khi uống (vì đây là phong tục của Hàn Quốc), và khi ấy, mắt Woon bắt gặp ánh mắt người con gái.

Hwon hỏi cô gái tại sao lại biết anh là quốc vương.

“Mạn phép hỏi bệ hạ, nếu mặt trời tỏa sáng trong bầu trời đêm, thì đó là mặt trời hay mặt trăng?”

Hwon không trả lời, và cô gái nói tiếp.

“Vì mặt trời vẫn là mặt trời dù có ở đâu đi nữa, bệ hạ cũng vậy thôi.”

“Nhưng không một ai trong làng nhận ra ta. Vậy làm sao cô lại biết?”

Vì cô gái không trả lời, Hwon tự lẩm nhẩm với chính mình, “Bàn rượu và lò than đã được chuẩn bị từ trước… Ta bị hồn ma lôi cuốn tới đây sao?”

Sau khi suy nghĩ thận trọng, cô gái trả lời rằng cô nhận ra Hwon từ thanh gươm mà Woon đeo, vì Seol khá am tường về các lọai kiếm.

“Cô ta quả là có đôi mắt rất tinh tường. Từ khoảng cách xa, trong đêm tối, cô ấy lại có thể quan sát được đó là vỏ bao kiếm của thị vệ nhà vua. Không, cô ta còn biết trước khi nhìn thấy nữa kìa. Ta thật sự bị hồn ma quyến rũ đến đây sao?” Hwon tiếp tục nhìn người con gái và nói, “Đến gần đây. Cô ngồi ở phòng bên cạnh làm ta không thể biết được liệu cô có đang giấu chín đuôi hồ ly dưới lớp áo kia hay không.”

Sau một lúc ngập ngừng, cô gái bước vào căn phòng Hwon đang ngồi và cũng ngồi xuống.

“Cô là ma… hay là người…?”

“Nhiều người nói tôi không phải là người.”

“Vậy cô thật sự là ma à?”

“Có lẽ là vậy. Tôi là một linh hồn mang nỗi đau sâu sắc.”

“Cô đang bỡn cợt ta đấy à? Ở đâu ra một hồn ma mà lại có bóng chứ?”

“Tôi không nói dối. Chẳng phải phù thủy được xem là còn thấp kém hơn cả nô lệ sao? Và do vậy, tôi không dám trả lời rằng mình là một con người.”

“Một phù thủy… Cô là một phù thủy. Vậy nên cô mới biết là ta đến.”

“Không phải đâu, thưa bệ hạ. Dù là một phù thủy nhưng tôi không có khả năng đoán trước tương lai hay nhìn thấu tâm can người khác. Tôi là một phù thủy không có những năng lực như thế.”

“Có loại phù thủy như vậy sao?”

“Đáng tiếc phải thừa nhận là có. Sống như thế này ở nơi đây đã là hết mức năng lực của tôi rồi.”

“Cô nói mà ta không hiểu gì cả. Woon, ngươi có bao giờ nghe thấy những chuyện như thế chưa?”

Woon nhìn người con gái và cúi thấp đầu ngụ ý trả lời rằng anh cũng chưa từng nghe nói đến chuyện như vậy. Thắc mắc, Hwon hỏi lại lần nữa, “Cô có thật sự là một phù thủy không?”

“Vì không thể kết thúc cuộc đời mình nên tôi sống như một phù thủy. Vì tôi không được sống, nhưng là một phù thủy thì tôi có thể sống.”

Nhìn người con gái trả lời một cách điềm tĩnh, Hwon cảm nhận được nỗi đau lớn. Anh lại hỏi, “Tên cô là gì?”

“Tôi tự gọi mình là bất cứ ai.”

“Ta hỏi cô tên gì.”

“Có một luật lệ rất nghiêm, rằng trước mặt nhà vua, mọi người đều chỉ là những kẻ tầm thường. Xin hãy cho phép tôi được gọi mình là bất cứ ai.”

Tức giận, Hwon cao giọng, “Thật vô lễ! Sao cô dám để ta phải lặp lại. Ta hỏi lần nữa, tên cô là gì? Nếu là người thì cô ắt phải có họ có tên. Nếu thật sự cô không phải hồn ma thì hãy cho ta biết tên.”

“Người có cha thì mới có họ, và có mẹ thì mới có tên. Nhưng tôi không có cả cha lẫn mẹ nên cũng không có họ lẫn tên.”

“Ý cô là cô không có tên à?”

“Tôi... đã sống mà không có tên gọi.”

“Bực quá đi mất. Cô lại đang đùa với ta đấy à?”

“Tôi đã nói với bệ hạ là tôi không nói dối.”

“Ta nghe nói mọi phù thủy đều có mẹ đỡ đầu. Vậy mẹ đỡ đầu của cô gọi cô là gì?”

“Mẹ đỡ đầu của tôi chưa từng gọi tôi bằng tên.”

“Sao có thể chứ?”

“Vì sợ số mệnh sẽ trói buộc chúng ta bằng những thứ như tên gọi, nên người không đặt tên cho tôi.”

“Cô bao nhiêu tuổi?”

“Vì không đếm những năm trôi qua, tôi cũng không biết mình mấy tuổi.”

“Cô sống ở đây lâu chưa?”

“Từ lâu rồi, tôi sống náu mình ở đây. Từ rất lâu rồi…”

“Nhưng giọng nói của cô không giống như người ở vùng này. Giọng cô giống như người ở Hanyang (thủ phủ của Joseon, là Seoul ngày nay), chắc chắn cô không phải người vùng này. Trước khi đến đây, cô là ai?”

Ánh mắt cô gái hằn lên một nỗi buồn sâu sắc. Nhưng giọng cô vẫn điềm tĩnh.

“Đây là một câu chuyện từ cách đây rất lâu, và tôi đã không còn nhớ nữa.”

Tức giận, Hwon quẳng ly rượu lên bàn.

“Ta hỏi cô rất nhiều câu, và cô chưa trả lời câu nào cả!”

“Tôi đã trả lời rất nhiều câu hỏi, nhưng bệ hạ lại không công nhận gì cả.”

“Chính xác là cô đã trả lời những gì?! Tên cô, tuổi của cô? Thậm chí cô còn không nói được cô là loại phù thủy như thế nào! Cô có thật là phù thủy không đấy?”

“Nếu bệ hạ cứ khăng khăng câu trả lời của tôi là không thỏa đáng, vậy tôi có nên nói dối người không? Nếu tôi nói dối, người sẽ cho rằng câu trả lời đó thỏa mãn chứ?”

Hwon tiếp tục uống và không nói lời nào, sự im lặng bao trùm căn phòng. Anh lại mở miệng ra nói một lần nữa.

“Chỗ cô ngồi vẫn còn xa quá. Hãy đến gần đây.”

Cô gái bước hai bước lại gần chỗ Hwon, và lại ngồi xuống.

“Vẫn còn xa. Đến gần hơn nữa.”

Cuối cùng người con gái đến cách Hwon chỉ còn một dang tay và lại ngồi xuống. Dù như thế đối với Hwon là vẫn còn xa, nhưng vì không còn chỗ nào để đến gần hơn nữa, cuối cùng anh cũng nguôi bớt. Trước mặt Hwon là gương mặt người con gái, một khuôn mặt trắng hơn cả ngọc thạch. Cô có hàng mi dài, và bên dưới là đôi mắt đen lay láy. Còn trước mặt Woon là nét mặt nhìn nghiêng của cô gái. Dù gương mặt của một người không thể nói dối thì với cô gái này, dù nhìn nghiêng cũng không thể che giấu nỗi buồn hiển nhiên. Để không phải nhìn cô gái, Woon cúi đầu và nhắm mắt lại. Với một cái thở dài, Hwon nói:

“Cô có thấy tim ta đang dao động trước cô không?”

“Dưới những luồng sáng gợn nhẹ của ánh trăng, tôi không thể thấy.”

“Cô không thấy hay là sẽ không thấy?... Ta không thể ôm cô được sao?” (Chú thích của người dịch: từ “ôm” ở đây mang hàm ý quan hệ xác thịt)

“Vì lo sợ trái tim của bệ hạ sẽ trở nên nặng nề khi người rời khỏi, tôi sẽ giữ  chặt dây buộc y phục của mình.”

“Ta sẽ không để cô lại, vì ta sẽ đưa cô về với ta. Vậy cô có để cho ta ôm cô không?” (Ôi ta chịu hết nỗi rồi, cái đồ 35 trắng trợn này =)))

“Tôi không thể rời khỏi đây. Tôi bị trói buộc với nơi này.”

“Ta, quốc vương của cô, bảo rằng ta sẽ đưa cô đi theo ta. Cho dù cô không thể rời khỏi đây thì cũng phải theo ta.”

“Dưới bầu trời này, có những thứ có thể bên nhau và những thứ mãi mãi không thể bên nhau. Quân vương và phù thủy ở cách nhau quá xa và không bao giờ có thể ở bên nhau.”

Vì bị từ chối, Hwon lại cao giọng:

“Hãy cho ta biết lý do chúng ta không thể ở bên nhau!”

Cô gái trích lại một đoạn trong sách Chu Dịch về việc trời và đất phải cách xa nhau để duy trì trật tự.

“Ta cũng đã đọc qua Chu Dịch nhưng đó không phải là cách ta hiểu.” Hwon giải thích rằng đất không thấp hèn chỉ vì đất ở gần chúng ta, mà đất phải được trân trọng vì sự gần gũi của nó.

Lại trích một đoạn trong sách của Trang Tử, cô gái giải thích, “Trời ở trên cao và đất ở dưới thấp chính là quy luật của tự nhiên. Cũng giống như thu qua đông lại đến và tiếp đó là xuân và hạ, đó chính là quy luật của bốn mùa. Trời và đất còn có cấp bậc của mình, nói chi đến con người.”

“Đây không phải những điều ta được học về Trang Tử. Dù quốc chủ đứng đầu và thần dân theo sau, nhưng bậc quân chủ cũng phải làm gương để bách tín noi theo. Nếu ta làm đúng thì dân của ta cũng sẽ đúng. Nếu ta cao quý, dân của ta cũng trở nên cao quý. Đó chính là cấp bậc của tự nhiên mà ta được dạy. Ta sẽ không trở nên thấp kém nếu ta ôm cô, nhưng thay vì thế cô sẽ trở nên cao quý.”

“Nói về bổn phận mà không có trật tự thì cũng không phải là bổn phận. Không ôm lấy tôi sẽ chứng tỏ phẩm bậc của bệ hạ và làm gương cho bách tín. Tôi chỉ là một kẻ hèn mọn ngay cả tên cũng không có.”

“Ta cũng không có tên. Từ khi chào đời ta đã được chỉ định là ứng viên cho ngôi Thái tử và không được đặt tên. Và khi trở thành Thái tử, ta được đặt cho cái tên Hwon nhưng đồng thời cũng không ai có thể gọi ta bằng tên đó. Không ai gọi ta là Hwon hay Hoàng tử Ilsung, mà chỉ gọi là Thái tử. Và giờ đây khi đã là vua, cái tên Hwon của ta thậm chí còn không được phép viết ra giấy. Do đó, chẳng phải cả hai chúng ta đều không có tên như nhau sao?”

“Việc này không giống nhau. Trời và đất khác biệt với nhau.”

Cô gái vẫn đứng trơ như đá. Hwon im lặng một lúc và chìm trong suy nghĩ. Sau đó, như thể bất chợt nhận ra, anh tuyên bố:

“Đúng rồi! Mẹ đỡ đầu của cô không đặt tên cho cô vì sợ cô bị vận mệnh trói buộc, vậy ta sẽ đặt cho cô một cái tên, như vậy cô và ta sẽ thoát khỏi số mệnh. Ta sẽ cho cô một cái tên.”

Lần này, đến lượt cô gái phản ứng một cách bất ngờ.

“Trên đời này không chỉ có lương duyên. Bệ hạ không nên đặt tên cho một mối duyên nhất thời không đáng kể như tôi. Xin người hãy suy xét lại.”

Hwon phớt lờ sự phản đối của cô gái và nhìn ra mặt trăng bên ngoài cửa sổ.

“Là cô trông giống mặt trăng, hay mặt trăng trông giống cô? Ta sẽ gọi cô là Wol (nghĩa là Nguyệt – mặt trăng).

Và từ thời khắc đó, người con gái trở thành Wol. Hwon cảm thấy yên tâm như thể đặt tên cho cô gái thì duyên phận của họ sẽ được tiếp tục. Hwon ước gì có thể vươn tay ra và chạm vào mặt Wol, nhưng anh không làm vậy, vì sợ rằng ngay khi anh chạm vào, cô sẽ tan biến thành tro bụi. Và thế là, anh lại tiếp tục uống.

“Hôm nay không phải là lần duy nhất. Ta đã biết tên cô, và cũng biết cô không thể rời khỏi nơi này. Nhất định sẽ có lần sau.”

Hwon rót rượu cho Wol và ngâm một đoạn thơ. Dù đoạn thơ có vẻ như là để hỏi Wol từ đâu đến, nhưng câu hỏi này không phải chỉ dành cho mình Wol. Đây cũng là câu Hwon tự hỏi bản thân mình, vì cảm xúc không thể phủ nhận đang lớn dần lên trong anh lúc này đây. Wol nhắm mắt, không nhìn đến ly rượu Hwon rót cho mình và cũng ngâm một đoạn thơ.

Hwon không hiểu. Dù anh hiểu ý nghĩa của bài thơ, nhưng lại không hiểu tại sao Wol lại đọc lại đoạn thơ đó.

“Cô muốn nói gì với ta?”

“Tôi chỉ muốn hoàn thành khổ thứ hai của bài thơ. Và đêm này sẽ là kết thúc cho duyên phận của chúng ta, đây chính là thỉnh cầu của tôi, rằng bệ hạ sẽ hứa không quay trở lại đây.”

“Cứ nghĩ đến chuyện một phù thủy mà lại biết thơ của Hwadam…”

“Và cũng có một vị vua biết thơ của Hwadam đấy thôi.” (Chú thích: Vì tác phẩm của Hwadam không phải là chính thống nên không phải là thứ mà một vị vua có thể học.)

Và Wol tiếp tục, nói rằng Hwon nên quay về vì mưa đã tạnh và rượu cũng đã cạn. Nhưng Hwon thấy đau lòng khi Wol cứ như cố đẩy anh đi – không phải đau vì Wol mà vì ý nghĩ đây là một cuộc chia ly không tránh khỏi.

“Hãy đi với ta. Khi bình minh ló dạng, hãy đi với ta.”

“Nếu bây giờ bệ hạ không về thì thị vệ của người sẽ phải gánh chịu hậu quả thế nào đây?”

Wol nói đúng. Vì Hwon bí mật rời khỏi biệt viện của hoàng tộc để đến ngôi làng này, nếu có chuyện gì xảy ra thì không phải Hwon mà chính thị vệ của anh là Woon sẽ phải gánh trách nhiệm. Và như mọi lần, thân phận con trai của tì thiếp của Woon sẽ bị lôi ra công kích.

“Wol! Ta sẽ trở lại tìm cô. Hãy chờ ta.”

“Tôi đã nói đêm nay là kết thúc cho duyên phận của chúng ta.”

“Và ta đã nói đêm nay là khởi đầu duyên phận của chúng ta. Vì thế ta sẽ không đi đơn giản như vậy được. Ta sẽ mang theo một tín vật của cô.”

Khi Hwon nói đến tín vật, Wol mở mắt ra và nở nụ cười buồn. Vì là lần đầu tiên Wol cười với Hwon, anh thích thú và tiến lại gần cô. Nhưng vẫn giữ giọng điềm tĩnh, Wol trả lời, “Tôi không có gì cả. Mặt trăng trên trời kia, cái tên mà bệ hạ đặt cho tôi chính là tất cả những gì tôi có.”

Hwon quay ra nhìn mặt trăng và cười. “Vậy ta sẽ lấy mặt trăng, chính là tất cả của cô.”

“Người không nên làm vậy, thưa bệ hạ. Tôi van người hãy suy xét lại.”

“Không có gì là ta không làm được! Ta sẽ cột những cảm xúc dành cho cô vào mặt trăng mà cô trao cho ta.”

“Vậy tôi có thể xin bệ hạ để lại một tín vật cho tôi không?”

Mặt Hwon sáng bừng lên và anh nhanh chóng đáp lại, “Cứ nói bất cứ điều gì cô muốn. Ta sẽ cho cô mọi thứ của ta.”

“Tôi xin người hãy xóa sạch những ký ức về tối nay.”

“Nếu ta xóa sạch, ý cô là cô cũng sẽ chôn vùi những ký ức về ta sao?”

“Cô quả là một người con gái tàn nhẫn! Một cô gái vô tâm! Cô mời ta vào nhà, và ta đã vào. Và giờ ta nói ta sẽ không đi, cô lại đẩy ta đi. Dù tối nay ta có rời khỏi thì đây cũng không phải là kết thúc cho duyên phận của chúng ta.”

“Đó là một duyên phận vô nghĩa.”

“Không chỉ có thể xác gặp nhau mới là duyên phận. Tâm hồn gặp nhau cũng là duyên phận. Chính miệng cô nói rằng cô không nói dối. Vậy cô sẽ không thể nói rằng tối nay tâm hồn chúng ta chưa từng gặp gỡ nhau. Lý do đêm nay ta không có được cô là vì ta trân trọng cô, nên cô không được phép nói mình là người thấp hèn nữa. Dù địa vị của một người am hiểu thi ca có thấp đi nữa thì tích cách của người ấy cũng không thấp kém. Và vì thế đêm nay ta sẽ mang theo mặt trăng của cô.”

Và như thế, Hwon rời khỏi cùng với Woon, để lại Wol vẫn ngồi ở đó. Sau khi đi một quãng, Hwon bảo Woon, “Tim ta đang đập rất nhanh nên không thể quay nhìn lại. Ngươi hãy nhìn giúp ta, xem Wol có đang dõi theo chúng ta không?”

Woon quay lại, dù bản thân anh cũng không biết đó là do mệnh lệnh của Hwon hay vì chính ý muốn của anh. Nhưng sau lưng họ, chỉ có Seol đang nhìn theo.

“Cô ấy không dõi theo.”

“Được lắm. Và điều đó khiến tim ta đập chậm lại. Woon, cho đến nay ta chưa từng nhận ra ánh trăng lại có thể chói lòa đến như vậy.”

Trong căn phòng, Wol vẫn ngồi bất động khi hỏi Seol.

“Seol, ngươi thấy người ấy đã đi chưa?”

Seol trả lời trong nước mắt, “Vâng, người ấy đi rồi. Người thật sự đã đi rồi!”

“Người có quay lại lần nào không?”

“Không! Người đi mà không quay lại dù chỉ một lần!”

Wol nói thầm, “Được rồi. Như vậy khiến ta bớt buồn hơn. Seol, cho đến nay ta chưa từng nhận ra, ánh trăng lại có thể chói lòa đến như vậy.”

“Sao tiểu thư không ra tiễn người?! Sao tiểu thư cứ ngồi ở đó?!”

Nhẹ mỉm cười, Wol đáp, “Vì cơn mưa đưa người ấy đến đây sẽ đọng lại trên cỏ, trên đất và trong cơn gió, và mỗi khi những giọt mưa rơi trên áo choàng của người, chúng sẽ thấm qua áo, qua giày và mũ người, mang theo trái tim ta, và dõi theo người trong suốt chặng đường người quay về biệt viện hoàng gia.”

Nguồn: Blue@Electric Ground
Dịch: [email protected]

Tác giả: JustWendy    Thời gian: 10-12-2011 03:35 PM
Ta đã cố không nghĩ đến chị Han, nhưng nhân vật nữ tuyệt như thế này cơ mờ.

Chán không chịu được.


Tác giả: gemangel    Thời gian: 10-12-2011 06:46 PM
JustWendy gửi lúc 10-12-2011 15:35
Ta đã cố không nghĩ đến chị Han, nhưng nhân vật nữ tuyệt như thế này cơ mờ. {:513: ...


Ta cũng thế {:432:} Càng đọc càng thấy nhân vật nữ quá tuyệt vời Một cô gái thanh khiết, thông minh và sắc sảo, Wol đâu phải loại nhân vật "bình hoa di động" đâu {:437:} Đây mới đúng là nhân vật chính nhất của "Mặt trăng mặt trời" đây này, thế mà...

Ôi ta tiếc bé Moon T_T

Ta cũng ko muốn nghĩ đến làm gì, nhưng mà... các nhân vật hay đến thế... tại sao? {:439:} Cơ mà cái phim này cũng hay nhỉ cho đến nay chỉ có mỗi chàng Ngố nam chính là confirm dứt khoát và có vẻ là đang tập trung chuẩn bị cho vai diễn, còn đâu phù thủy, hoàng tử đều đang đóng phim khác và dàn cast chính vẫn chưa định hình hoàn toàn, mà chỉ còn hơn 2 tuần nữa là chiếu phim rồi, poster, teaser, đọc kịch bản gì cũng chưa thấy
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 11-12-2011 12:40 PM
gemangel gửi lúc 10-12-2011 18:46
Ta cũng thế  Càng đọc càng thấy nhân vật nữ quá tuyệt vời  Một cô gá ...


Ta đang tưởng tượng một giọng nói ngọt ngào đọc những câu thoại ngọt ngào và thông minh kiểu “Vì cơn mưa đưa người ấy đến đây sẽ đọng lại trên cỏ, trên đất và trong cơn gió, và mỗi khi những giọt mưa rơi trên áo choàng của người, chúng sẽ thấm qua áo, qua giày và mũ người, mang theo trái tim ta, và dõi theo người trong suốt chặng đường người quay về biệt viện hoàng gia” là ta càng thấy hận quyết định chọn chị Han . Giọng chị Han cũng đâu có được vẻ đẹp của giọng nói được miêu tả trong tiểu thuyết đâu .

Nản toàn tập!
Tác giả: gemangel    Thời gian: 15-12-2011 01:06 PM
Chương 2


Một vài điểm mới:

-        Dù mọi người đều phải đội mũ khi vào hoàng cung, chỉ có Woon là được ngoại lệ.
-        Biệt danh của Woon là Bingwoon, nghĩa là “mây lạnh”.
-        Mỗi đêm Hwon ngủ ở một nơi khác nhau, vì mục đích an toàn và vì lý do phong thủy. Người duy nhất biết đêm nào bệ hạ ngủ ở đâu là ba vị thần quan, một số thái giám và cung nữ, và Woon.

---o0o---


Woon đến địa điểm ghi trong mật thư chỉ chỗ Hwon ở vào đêm đó. Nhưng Woon lại tìm thấy Hwon ở một nơi khác.

“Bệ hạ, sao người lại ở đây?”

“Ta đang ngồi ngắm trăng. Nhưng dẫu cho ta có khăng khăng mặt trăng là của ta, thì ông trời cũng khẳng định là của ông ấy, vậy làm sao mà ta thắng được ông trời. Ông trời chắc hẳn là không muốn chia sẻ mặt trăng với ta, nên đã giấu trăng đi như thế. Ta đã tin là ngươi có thể mang mặt trăng của ta về cho ta, nhưng…”

Sau cái đêm định mệnh đó, Hwon đã cử Woon đến tìm Wol nhưng cô ấy lại mất tích không thể tìm thấy. Nhà Wol hoàn toàn trống rỗng và không ai trong làng từng nghe nói tới một người như Wol. Thực tế, không có người nào giống Wol trong danh sách các phù thủy.

Woon đã chờ nhiều ngày liền ở nhà Wol, nhưng cô không xuất hiện. Tuy nhiên, Woon không nói với Hwon về việc mùi hương hoa lan vẫn còn trong căn phòng. Hay đó chính là vì khi chờ đợi, anh đã ước ao cô sẽ xuất hiện, dù chỉ là hồn ma cũng được. Woon không biết niềm khao khát này là vì Hwon hay vì chính bản thân anh nữa. Anh không nói với Hwon về chuyện mùi hương hoa lan và cả chuyện ánh trăng khiến tim anh đập mạnh, nhưng thật lạ lùng, cũng làm anh có cảm giác yên tâm.

Trong khi đó, ở một ngôi nhà tranh nhỏ, một người phụ nữ được biết đến với cái tên Jang phu nhân đang có tâm trạng khó chịu bất thường khi yêu cầu tì nữ của bà là Janshil chuẩn bị tiếp khách. Janshil than phiền, tự hỏi khách nào mà lại đến nơi này. Nhưng bất ngờ thay, thật sự có hai vị khách tìm đến căn nhà nhỏ của họ. Một người là Hyegak Dosa, một ông lão chống gậy, râu tóc bạc trắng. Người trẻ hơn là Cheomjeong (quan tứ phẩm), người trông coi thần điện.

Hyegak Dosa bắt đầu với việc mời Jang phu nhân trở về hoàng cung làm đại pháp sư, nhưng Cheomjeong lại thiếu kiên nhẫn thúc bách đi vào lý do thật sự khiến hai người họ tìm tới đây. Cheomjeong muốn mượn cô con gái phù thủy của Jang phu nhân trong một tháng vì lý do sức khỏe của bệ hạ đang kém đi một cách nhanh chóng và các ngự y không thể tìm ra nguyên nhân.

Jang phu nhân tức giận, lo lắng rằng gửi con gái vào cung tại thời điểm xấu khi sao Thiên lang bị bóng tối bao phủ thế này là dấu hiệu cho thấy vận khí của đất nước sẽ chuyển biến xấu. Nhưng bà cũng biết là bà không có lựa chọn nào khác.
Sau khi hai vị khách rời khỏi, Jang phu nhân bắt đầu uống rượu, bảo rằng bà sẽ uống cho đến chết. Sau đó bà nhìn vào một căn phòng tối và nói:

“Tiểu thư. Con đã nghe rồi chứ? Có lẽ con sẽ phải vào cung.”

Và từ trong căn phòng tối, Wol cam đoan với Jang phu nhân, “Con sẽ chỉ ở gần bệ hạ trong một tháng.”

“Chính xác không phải là ở gần bệ hạ, mà là ở bên cạnh người khi người ngủ. Trong một tháng đó, bệ hạ không biết là có con đến. Không, bệ hạ không được biết.”

Nguồn: Blue@Electric Gound
Dịch: [email protected]
Tác giả: gemangel    Thời gian: 15-12-2011 01:13 PM
Bình lựng: {:438:}

Bệ hạ của ta lại ốm yếu thế kia à {:402:} Mà Wol vào cung, còn ở cạnh bệ hạ khi người ngủ á? (ôi thánh thần thiên địa ơi! >"<. Thì ra vì bệ hạ ốm nên có vợ mà chưa động phòng ^^ Giờ nàng phù thủy đêm nào cũng ở cạnh, lỡ 2 đứa mà abc xyz gì thì chắc ta ôm hựn ngàn thu với chị Han quá!!! >"< Ôi bệnh hoạn cái kiểu gì mà phải mời "nữ phù thủy trẻ đẹp" về ở gần để mà trừ tà thế hả Ngố kia?!!!

Ôi Hyun bé bi xinh xắn của ta T_T cái bus kiss với bé Zy nói thẳng là chưa đủ làm ta thỏa mãn nhá, giờ bé mà bị chị Han xơ múi gì thì ta làm sao kiềm chế cơn hựn đây?!!!

PS: Chương 3 coming soon {:438:}
Tác giả: gemangel    Thời gian: 15-12-2011 03:07 PM
Chương 3


Thật ra, nhiệm vụ của Wol ở hoàng cung là để hấp thụ những tà khí gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của Hwon. Và khi sức khỏe hồi phục, Hwon sẽ hoàn thành hôn lễ với hoàng hậu của anh và sinh ra người thừa kế ngai vàng vào ngày lành do thần điện quyết định.

Trong khi đó, sức khỏe của Hwon không có dấu hiệu gì là sẽ hồi phục và anh thậm chí còn không thể ngồi dậy quá lâu để điều hành chính sự. Mỗi ngày Hwon chỉ coi qua vỏn vẹn một hai tấu chương, và anh rất lo âu khi biết nhạc phụ của anh, Papyeong đại nhân, và phe cánh của ông ta trông coi hàng trăm tấu sớ còn lại. Điều này cho thấy về cơ bản đại nhân Papyeong mới là người cai trị đất nước.

Mục đích Hwon đến biệt viện hoàng gia vốn là hy vọng rằng sức khỏe của anh có thể cải thiện, nhưng ngược lại, sức khỏe anh còn trở xấu hơn. Và ngay cả ngự y cũng không thể tìm ra nguyên nhân bệnh tình của Hwon, một số người nghi ngờ bệ hạ bị tà ám. Thật sự rất khó xem Hwon là người bình thường khi nhìn cách anh ngắm trăng và thở dài mỗi đêm.

Một tháng đã trôi qua từ cái đêm định mệnh mà anh gặp được Wol, và Hwon vui mừng khi nhìn thấy trăng lại tròn một lần nữa. Nói lớn để Woon đang đứng ngoài cửa sổ có thể nghe được, Hwon thở dài, “trăng khuyết, trăng lặn, rồi lại quay lại với ta, nhưng mặt trăng lẽ ra phải trở về với ta lại không có vẻ gì là sẽ quay lại.”

Thấy Woon vẫn đứng im lặng bên ngoài mà không trả lời, Hwon với tay ra cửa sổ và kéo áo choàng của Woon.

“Nhìn ta đây này. Đừng đứng đó mà quay lưng lại với ta. Ngươi cũng cùng ngắm trăng với ta đi. Ngươi có thấy mặt trăng không?”

Woon quay lại và trả lời ngắn gọn. “Vâng, thần có thấy, thưa bệ hạ.”

“Thế nào? Đối với ngươi mặt trăng trông thế nào? Có phải chỉ là một ảo ảnh không?”

Nhưng Woon không trả lời.

“Đúng là một tên thuộc hạ hỗn xược! Ngươi không biết là trong thời Sejong đại đế trị vì, Cheomjeong Choi Hwon đã bị tống tù vì không chịu nói chuyện trước mặt nhà vua à? Ngươi phải biết ơn vì ta là một vị vua nhân từ. Nếu là ông vua khác, ngươi đã bị bỏ tù cả đời rồi!” Nhưng bất chấp bị Hwon “đe dọa”, Woon vẫn tiếp tục đứng im không nói gì.

Lúc đó, một thái giám bước vào phòng mang theo trà do ngự y và thần điện chuẩn bị cho bệ hạ. Căn phòng bỗng ngập tràn mùi hương hoa cúc.

Hwon, một ông vua chán thuốc, lại bắt đầu càm ràm. “Chẳng phải thần điện cũng đang chuẩn bị bùa hộ mệnh đó sao? Ta đã uống quá nhiều thuốc rồi. Giờ ta còn phải uống thứ trà này nữa à?”

“Người phải uống, thưa bệ hạ, để bùa hộ mệnh có tác dụng. Trà này không đắng như các loại thuốc khác, mà lại khá thơm nữa.”

Vì nghe nói trà có mùi thơm, Hwon lấy chung trà và uống.

“Woon, mặt trăng quả là bận rộn đúng không? Thậm chí còn không chịu xuất hiện trong giấc mơ của ta dù chỉ một lần… Ta cũng là một kẻ lạ lùng, sao lại bị mê hoặc bởi một người chỉ thoáng gặp trong bóng tối… Chắc chắn ta không bình thường rồi. Cứ nghĩ mà xem, ta có thể hiểu cô ấy. Sao cô ấy có thể nhớ một lữ khách chỉ đến nhà cô ấy trú mưa trong thoáng chốc được? Cô ấy không thể đuổi ta đi chỉ vì ta là quốc vương. Chắc chắn cô ấy đã có người yêu rồi. Và chắc cô ấy phải khó xử lắm khi một vị vua yêu cầu cô ấy đi cùng ông ta? Thế nên chắc chắn qua hôm sau là cô ấy bỏ trốn cùng với người yêu rồi. Woon, ngươi nghĩ ta nói có đúng không?”

“Thần không biết, thưa bệ hạ.”

Hwon bắt đầu tự thuyết phục chính mình. “Ta nên bỏ cuộc. Woon, trước khi ta bỏ cuộc, ngươi hãy đến đó thêm một lần nữa.”

“Vâng, thưa bệ hạ.”

“Mà không. Quên đi. Ta không nên làm vậy, cứ liên tục cử ngươi đi xa sẽ làm người khác nghi ngờ.”

“Vâng, thưa bệ hạ.”

“Woon, đừng lo lắng. Bắt đầu từ hôm nay, sẽ không còn câu chuyện về mặt trăng nào nữa… Trăng hôm nay thật lớn hơn bình thường.”

Sau khi uống hết chung trà, Hwon trở nên buồn ngủ. Không biết đó là do tác dụng của trà, Hwon đè lên chăn và nhanh chóng ngủ thiếp đi mà không làm theo thói quen thường ngày là nằm ngửa và trở mình trên giường.

Vì nghi ngờ có chuyện không ổn, Woon ngửi tách trà và hỏi viên thái giám tại sao bệ hạ lại phải ngủ. Viên thái giám giải thích là ông ta được thần điện yêu cầu làm vậy, để bùa hộ mệnh phát huy tác dụng.

Chuông gác rung lên và Woon để ý thấy thần quan và một người phụ nữ trùm khăn trắng đang đến.

Tay Woon sờ vào gươm. Nhưng khi người phụ nữ đến gần, Woon cảm thấy một cảm giác lạ lùng xâm chiếm. Và rồi vị thống lĩnh thị vệ chặn hai người họ lại.

“Kẻ nào dám choàng khăn trắng trong hoàng cung!”

Viên thần quan khẽ trả lời, “Không có lựa chọn nào khác, đây là trường hợp đặc biệt. Đây không phải là một con người mà chỉ là một tấm bùa hộ mệnh.”

“Bùa hộ mệnh? Trong mắt ta thì đây hoàn toàn là một con người.”

“Không phải mọi lá bùa đều là một mảnh giấy có chữ trên đó… Trong trường hợp chúng ta không biết nguyên nhân đích thực thế này, tấm bùa tốt nhất chính là một con người.”

“Và thật ngẫu nhiên khi cô ta là nữ phù thủy…”

Woon tiếp cận hai người và dùng kiếm hất khăn trùm khỏi mặt người phụ nữ. Và toàn thân anh như hóa đá khi nhận ra gương mặt Wol đang nhìn anh.”

Lấy lại tấm khăn trùm vẫn đang treo trên gươm của Woon, Wol nói khi ngước mắt nhìn mặt trăng, “Cảnh mây che phủ mặt trăng thật sự rất đẹp.”

Cũng như lần trước, giọng nói của cô làm tim Woon rung động và tay anh giữ chặt thanh kiếm. Woon hiểu rằng những lời này là nhắm vào anh, cô ấy yêu cầu anh giữ bí mật với bệ hạ. Khi Wol đi qua, anh nghe được mùi hương hoa lan tỏa ra từ người cô.

Wol được hai cung nữ dẫn đường và kiểm tra để chắc chắn cô không mang theo vật gì có thể gây hại cho nhà vua. Và sau đó viên thái giám dẫn cô vào phòng ngủ của Hwon. Khi vào phòng, cô cúi đầu để không nhìn thẳng vào bệ hạ (nếu nhìn mặt vua mà không được vua cho phép là phạm tội) và bước đến chỗ Hwon đang ngủ. Và rồi cô ngồi cách anh một khoảng ngắn.

Khi Wol đã ngồi vào chỗ, viên thái giám và các cung nữ sang căn phòng bên cạnh, để mở cánh cửa nối liền hai phòng. Và rồi Woon bước vào phòng ngủ của nhà vua và ngồi cách Hwon và Wol một khoảng.

Khi ánh mắt mọi người không còn nhìn Wol, cô bắt đầu bí mật nhìn Hwon. Cô nhìn đôi bàn tay anh, tấm chăn nhấp nhô theo từng nhịp thở của anh, nhìn chiếc áo ngủ trắng và nét mặt của anh khi ngủ.

Còn với Woon đang ngồi cách đó, anh nhìn Wol. Anh nhìn chiếc áo trắng của cô, đôi tay mềm mại nhẹ nhàng đặt trên đỉnh đầu gối khi cô ngồi, chiếc cổ trắng gầy của cô, và khi nhìn lướt qua mắt và mũi cô, anh nhận thấy ánh mắt cô chỉ nhìn một mình bệ hạ.

Nguồn: Blue@Electrict Ground
Dịch: [email protected]

Tác giả: JustWendy    Thời gian: 15-12-2011 03:59 PM
gemangel gửi lúc 15-12-2011 15:07
Chương 3

Thật ra, nhiệm vụ của Wol ở hoàng cung là để hấp thụ những tà khí gây ản ...

Ta có mấy nhận xét sau:

1. Đọc chương 3 ta cực kỳ mong ngóng diễn xuất của Hyun cho vai diễn này: Có cảm giác đức vua của Hyun là một Kim Jo Won thời Cho Sun =))). Tất nhiên, ta mong chờ nhiều vào diễn xuất biến nhân vật trở nên rất đáng yêu của Hyun.

2. Nhân vật Woon rất hay và có nhiều nội tâm phức tạp. Ta mới đọc đến đây mà đã cảm thấy thương cảm cho anh ta rồi. Thực sự, nếu Hyun không nhận vai bệ hạ thì ta nghĩ Hyun cũng sẽ rất hợp với vai này. Một diễn viên giỏi mới thể hiện được những cảm xúc rất tinh tế của Woon. Chưa thấy có ai ứng cử cho vai này nhỉ. Hi vọng nhà đài chọn đúng mặt để gửi vàng. Nếu không phải là diễn viên tốt, ta thực sự thấy rất đáng tiếc cho nhân vật này (và sẽ làm giảm cái hay của Drama này đi).

3. Đọc đến chương 3 này thì ta hiểu vì sao chuyện có cái tên như thế. Và nếu dịch tựa ra tiếng Việt thì có thể dịch là: "Mặt trăng bảo vệ mặt trời" ^^.

Chờ các chương tiếp theo của nàng.
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 15-12-2011 04:14 PM
gemangel gửi lúc 15-12-2011 15:07
Chương 3

Thật ra, nhiệm vụ của Wol ở hoàng cung là để hấp thụ những tà khí gây ản ...

Đúng là một cặp nam-nam đáng trông đợi. MBC đừng có gửi thêm trứng vào tay ác .

Cứ hình dùng cái cảnh một mình Woon để ý thấy ánh mắt Wol chỉ hướng đến một mình Hwon; rồi khi Woon phát hiện ra ngôi nhà Wol bỏ lại vẫn còn có mùi hương của Wol. Chàng ta ở lại và cảm thấy cảm xúc của mình trở nên khác lạ... Những cảnh như thế cần có một diễn viên thật giỏi. ^^
Tác giả: gemangel    Thời gian: 22-12-2011 10:15 AM
JustWendy gửi lúc 15-12-2011 16:14
Đúng là một cặp nam-nam đáng trông đợi. MBC đừng có gửi thêm trứng vào tay ác {: ...


Lễ cầu may của "The Sun and the Moon"


Đạo diễn Kim Do Hoon


Nam chính Kim Soo Hyun (anti cái tóc - đả đảo! đả đảo! )


(Ba "mỹ nhân" Kim Min Seo (đang quỳ), Yoon Seung Ah và Nam Bora)


Yoon Hee Suk và Jeon Geun Pyo (chỉ đoán được đến thế )




Cậu Ngố coi vậy chứ cũng cao dữ Ta có cảm giác cậu ta đang cố tự dìm hàng để làm cho mình trông già đi

S: imbc.com

PS: Ko thấy nữ chính há há há {:422:} Dù nàng Wendy đã bảo rằng đó là "định mệnh", cơ mà ta vẫn cứ nhen nhúm hy vọng vì những chuyện rất nhỏ thế này )))))
Tác giả: gemangel    Thời gian: 28-12-2011 10:27 PM
JustWendy gửi lúc 15-12-2011 16:14
Đúng là một cặp nam-nam đáng trông đợi. MBC đừng có gửi thêm trứng vào tay ác {: ...

Nàng ơi!!!

Bệ hạ giá lâm!!!

Trời ơi... tim ta... trụy tim mất










yukarisKSH
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 28-12-2011 11:25 PM
Đêm khuya mà nàng tung hàng hot thế. *Fangirlling*

Thành thật mà nói, chị Han không đến nỗi. Hi vọng không phải là shop quá tay. Nhìn mà mừng muốn khóc.

Đức vua của chúng ta anh tuấn quá. Đúng là nắng ấm mà ^^.
Tác giả: gemangel    Thời gian: 29-12-2011 10:23 PM
JustWendy gửi lúc 28-12-2011 23:25
Đêm khuya mà nàng tung hàng hot thế. *Fangirlling*

Thành thật mà nói, chị Han không đ ...

Poster cỡ lớn {:438:}




yukarisKSH

Nàng zoom cái pic số 2 ra, nhìn rõ nét mặt Nắng Mưa, đầy triển vọng he he he ^o^
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 29-12-2011 10:36 PM
gemangel gửi lúc 29-12-2011 22:23
Poster cỡ lớn


Nàng, ta phải nói với nàng điều này: Nàng đáng yêu lắm đấy... Hôm nay ta ngoác miệng từ chiều đến giờ. Được tập thể dục cơ miệng thường xuyên thế này, vì nàng, vì Ngố, vì Nắng mà chắc mấy tháng tới ta sẽ trẻ ra nhiều =)))))))))).

Má ơi, càng nhìn càng không dám tin đây là sự thật =)). Hi vọng sẽ được thấy sự đột phá diễn xuất của chị Han nữa. (*Ta có tham quá không*)

ta load hết hình về rồi.

Từ từ rồi ta sẽ có quà cho nàng *___*
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 30-12-2011 09:20 AM
"The Moon Embracing The Sun" Laptop Desktop Poster for everyone ^^:



Description: Hai cái người này cứ đứng mãi trên màn hình latop của tui. Không đếm xỉa gì tới tui, họ nhìn nhau không biết chán... =))

Cr: YukarisKSH
Cắt gọt: Wendy
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 30-12-2011 01:31 PM
Bảng giới thiệu nhân vật mới update lại của nàng rất chi là đầy đủ và chi tiết ^^.

Mèng, chàng Mây kia có ánh mắt thật khiến người ta dễ sợ. Tò mò khi chàng ấy đóng cảnh thương nhớ nàng Mưa Bụi.
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 31-12-2011 03:42 PM
Nắng sẽ là Kim Jo Won thời Cho Seon.

Còn Sáng, nghe miêu tả thì có vẻ sẽ giống Nữ Lâm của SKKS.

Chưa có phim ta cứ tự do tưởng tượng ^^. Ực!
Tác giả: gemangel    Thời gian: 31-12-2011 05:34 PM
JustWendy gửi lúc 31-12-2011 15:42
Nắng sẽ là Kim Jo Won thời Cho Seon.

Còn Sáng, nghe miêu tả thì có vẻ sẽ giống Nữ Lâ ...


Khi nhập vai Nắng thì mặt hằm hằm, còn khi trở về làm Kim Soo Hyun thì mặt ngố đáng iu thế này:


Cap by Gió Gem =))

Ta vừa hóng được, câu miêu tả 4 nhân vật chính là thế này:

Nắng: Mặt trời nhớ mặt trăng
Mưa: Mặt trăng ôm mặt trời
Sáng: Ánh sáng buồn bị mặt trời làm lu mờ
Gương: Gương muốn trở thành mặt trăng

Theo đó, ta lại cảm thấy Nắng mới là nhân vật trung tâm, thay vì nàng Trăng, vì mọi câu nhận định đều quy về Nắng, chỉ mỗi bản thân Nắng là nhớ Trăng ^^

Nhân vật Sáng, về tính cách và biểu hiện, có vẻ sẽ giống Nữ Lâm thật ^^ Có vẻ theo miêu tả thì Sáng vì ko muốn tranh với em mình nên làm ra vẻ ăn chơi dễ dãi dù bản thân Sáng rất giỏi, rất "sáng". Nhưng ta nghĩ, dù Sáng có "sáng" đến mấy đi nữa nhưng do mặt trời quá rực rỡ, ánh sáng của Sáng bị lu mờ, và dần sinh ra góc tối trong lòng cậu ấy. Có thể, tích tụ lâu dài cho đế khi nàng Trăng xuất hiện và cũng chỉ nhìn thấy mỗi mình Nắng thì cậu ấy sẽ bùng nổ, trở thành phản diện, đứng ra đối đầu với Nắng để giành nàng Trăng. Ta rất mong được xem cuộc đọ sức của hai anh em này, vì dù lời tả có bảo Sáng cố tình nhường Nắng, nhưng ta cho rằng Nắng cũng có hào quang của riêng mình (nên mới làm Sáng bị lu mờ ^^) chứ chả cần Sáng phải nhường đâu, cứ bước ra mà đấu, ta cổ vũ *fangirling* =))

Còn 1 người nữa là nàng Gương. Dù theo miêu tả, nàng ấy giống kiểu "khẩu phật tâm xà", giả đò tốt bụng, nhưng ta vẫn nhớ phần giới thiệu cũng nói rằng, nàng này một lòng yêu Nắng. Gương muốn trở thành mặt trăng, vì trong lòng Nắng chỉ nhớ mỗi Trăng. Số phận của nàng ấy cũng thật đáng buồn, có được danh phận là vợ Nắng nhưng mãi mãi không có được trái tim chàng. Thế nên, ta mong nàng Gương lên phim sẽ làm sao để chúng ta tuy ghét nhưng vẫn cảm thông cho sự đáng ghét của nàng ^^ Kim Min Seo cũng là người nhà KE cùng với Hyun, mà nghệ sĩ KE ta thấy đa số diễn ổn ^^, hy vọng ^^

Còn Nắng, anh ta sẽ phải tổng hòa giữa 1 ông vua trẻ ôm khát vọng cải cách đất nước, 1 ông vua không có nụ cười từ sau khi đánh mất mối tình đầu, 1 ông vua lạnh lùng, tàn nhẫn (với nàng Gương? khi không đáp lại 1 chút nào tình iu của nàng ấy?) và sau đó sẽ là 1 Nắng ấm trở về sau khi gặp và yêu Trăng? ^^ Đây chỉ là những gì chúng ta biết và đoán dựa trên những thông tin góp nhặt, nhưng có thể thấy Hyun chọn vai diễn quá là đỉnh, thằng bé sẽ tha hồ trổ tài, ta cực kỳ hóng ^o^ Mèn, ko hiểu khi hắn xuất hiện thì phận fangirl ta sẽ ra sao? =)))))))

Còn nàng Mưa thì... ta sẽ thử đặt hy vọng vào chị Han, mong chị ấy lại cho chúng ta 1 bất ngờ nữa sau cú bất ngờ về tạo hình vừa qua =))

Nói chung, chỉ nhìn qua mô tả thì các nhân vật của phim này đều rất tuyệt. Vấn đề còn lại là các diễn viên có lột tả được hết cái tuyệt của họ hay không. Tuy ta chỉ biết và tin tưởng mỗi Ngố, nhưng Il Woo và Kim Min Seo có vẻ cũng là những dv giỏi ^^ Ôi... càng nói ta càng hóng cái phim này... phim cổ trang đầu tiên mà ta quan tâm trên mức bình thường như rứa... tất cả chỉ vì tên Ngố đó! =)))))

Chúc nàng năm mới nhiều niềm vui :x ta bắt đầu đi hóng KDA đây =))
Tác giả: camngoc    Thời gian: 1-1-2012 03:55 PM
gemangel gửi lúc 31-12-2011 17:34
Khi nhập vai Nắng thì mặt hằm hằm, còn khi trở về làm Kim Soo Hyun thì mặt ngố đáng ...

Truyện này nàng tự dịch sang
Một mình nàng hả
Nhưng đừng bỏ giữa chừng nha nàng
Ta vẫn đang đọc đấy
Nắng: Mặt trời nhớ mặt trăng
Mưa: Mặt trăng ôm mặt trời
Sáng: Ánh sáng buồn bị mặt trời làm lu mờ
Gương: Gương muốn trở thành mặt trăng

Ta thích ^-^
Tác giả: camngoc    Thời gian: 2-1-2012 01:21 AM
gemangel gửi lúc 10-12-2011 13:55
Chương 1

Một tối mùa thu, Lee Hwon và thị vệ của anh, Woon, tìm chỗ trú mưa dưới mộ ...

Nàng ơi cho ta hỏi
Bộ truyện này tiếng việt nàng là người đầu tiên dịch hả
Thấy ngoài nhà lớn có người hỏi link đọc truyện đấy
Tác giả: gemangel    Thời gian: 7-1-2012 10:05 AM
"THE MOON EMBRACING THE SUN"



Mô tả nhân vật trên trang chủ


*Về phần Hwon, ta biết sub team dịch là Mặt Trời vẽ nên Mặt Trăng, nhưng cái bản tiếng Anh này thì "The Sun that Misses The Moon" nên ta phải trung thành với bản gốc ^^ Hơn nữa, ta thấy "nhớ" hợp lý hơn là "vẽ" ^^

Mặt Trời nhớ Mặt Trăng – Lee Hwon

Ta là Thái tử của đất nước này.

Quyến rũ, thông minh và dễ gần gũi, một vị Thái tử vẫn chưa biết được sự điềm tĩnh và khắc nghiệt cần phải có để điều hành một đất nước. Anh luôn cười trước “mối nguy hiểm tiềm tàng” là Hoàng tử Yang Myung. Anh học được từ Woon thú vui học hỏi và trách nhiệm của một vị quân chủ. Qua Yeon Woo, anh hiểu được thế giới rộng lớn mà một ngày nào đó anh sẽ cai trị, và trải nghiệm cảm giác tim đập mạnh khi đứng trước mối tình đầu. Khi Yeon Woo được chọn làm Thái tử phi, cứ ngỡ tình yêu của anh và cô sẽ đơm hoa kết trái, thì cô lại đột ngột qua đời. Từ đó, cô gái họ hàng xa Bo Kyung trở thành Thái tử phi của anh. Giờ đây, anh không còn là vị Thái tử trẻ hồn nhiên của ngày nào nữa.

Giờ đây ta là quốc vương của đất nước này.

Xa cách và kiêu ngạo, anh rất hiếm khi cười. Không một ai trong các phi tử được anh sủng ái. Trong thời gian anh bị bệnh, do sự thúc bách của các ngự y, anh phải đi gặp một phù thủy sống trong rừng. Và ở nơi đó anh gặp Wol…


Mặt Trăng ôm Mặt Trời – Yeon Woo

Yeon Woo, cái tên do cha cô đặt cho, có nghĩa là cơn mưa nhỏ rơi trong sương mù. Nhưng tính cách của cô gái này lại giống như một cơn mưa lớn rơi thật mạnh mẽ trong ánh mặt trời rực rỡ, tạo cảm giác trong trẻo và tươi mới. Có trí thông minh và cá tính vô tư của con gái một học giả trong học viện hoàng gia. Tình cờ một ngày cô vào hoàng cung và gặp Hwon. Cô không thể kìm nén niềm phấn khích trong tim, cảm giác của mối tình đầu. Cứ nghĩ rằng mình sẽ được hạnh phúc mãi về sau khi trở thành Thái tử phi của Hwon, nhưng sau đó Yeon Woo lại mắc phải một căn bệnh nan y không rõ nguyên do. Dù ngày cưới đã gần kề, cô vẫn bị trả về nhà. Trong vòng tay của cha mình, Yeon Woo lặng lẽ nhắm mắt…

Giờ đây…

Tên cô là Wol, một phù thủy sẽ nhận lấy mọi loại bệnh tật. Cô gái này không còn nhớ được những chuyện xảy ra với mình tám năm trước…


Ánh Sáng buồn bị Mặt Trời làm lu mờ -  Hoàng tử Yang Myung

Anh là con trai của Park Hoàng phi (Hwon là con của Hoàng hậu Han) và là ứng viên thừa kế ngai vàng. Vô tư và vui vẻ, bề ngoài anh luôn cười, nhưng trong thâm tâm luôn ao ước được tự do. Để được tự do, anh phải có dũng khí lớn. Anh là ứng viên thừa kế ngai vàng, và bởi vì anh rất hòa đồng nên trong họ tộc luôn có những người ủng hộ anh. Trong khoảng thời gian còn nhỏ, anh bị tách khỏi Hwon và được nuôi dưỡng riêng. Cha anh đối xử lạnh lùng với anh, nên anh dành thời gian đến học viện hoàng gia học hỏi và tìm được niềm an ủi ở đây. Đó cũng là nơi anh gặp Yeon Woo, và từ đó bắt đầu nỗi khao khát có được cô. Khi cô gái đó được chọn làm Thái tử phi và sau đó đột ngột qua đời, anh rơi vào nỗi tuyệt vọng.

Cho đến nay đã nhiều năm trôi qua…

Khi số mệnh để anh và Hwon gặp lại nhau…


Gương ước ao trở thành Mặt Trăng – Bo Kyung

Hoàng hậu của Hwon, con gái của Sử phán Yoon Dae Hyung.

Tốt bụng, dịu dàng, cư xử tốt với mọi người. Rất được các quan viên kính trọng. Cô không tỏ ra khó chịu khi Hwon từ chối cử hành tân hôn với cô để sinh người kế vị, mà chỉ mỉm cười cho qua. Nhưng đó chỉ là bề ngoài của cô gái này: để giành được tình yêu của trưởng bối, để được mọi người kính trọng, được hoàng tộc cảm thông, để có một vai trò trong triều chính, tất cả là những thứ mà cô cố hết sức để đạt được. Người đã biến một đứa trẻ bình thường như Bo Kyung trở thành một người phụ nữ khao khát quyền lực như hiện nay chính là cha cô, Yoon Dae Hyung. Cô muốn trở thành Thái tử phi và ở bên cạnh Hwon. Sau cái chết của Yeon Woo, mong ước trở thành hiện thực. Có vẻ như nữ thần may mắn đã ở bên cô, cho đến khi Mặt Trăng xuất hiện...


Ngọn lửa bị kìm nén – Huh Yeom

Em rể của quốc vương, là thầy, là bạn của Hwon và là phu quân của em gái Hwon.

Sở hữu vẻ đẹp ưu tú, anh là thần tượng của tất cả nho sinh khi còn ở Sungkyunkwan. Anh đỗ đầu kỳ thi khoa cử, là thiên tài trăm năm có một. Tất nhiên Yeom cũng có khuyết điểm. Anh cứng đầu và không biết khi nào cần nhượng bộ. Anh cũng không biết gì về quan hệ nam nữ, và người phải chịu khổ nhiều nhất vì chuyện này là Công chúa Min Hwa. Yeom đỗ trạng nguyên vào năm 17 tuổi, sau đó trở thành thầy của Thái tử nhỏ hơn mình 2 tuổi. Từ đó trở đi, anh trải nghiệm tình thầy trò, nghĩa quân thần và tình bạn đồng trang lứa với Hwon. Nhưng... với cái chết của Yeon Woo... chuyện này lại trở thành bi kịch. Cho đến nay anh vẫn tự trách và hối hận vì mình chính là trung gian đưa Hwon và Yeon Woo đến với nhau.


Mây ôm lấy Mưa– Woon

Tên đầy đủ là Kim Je Woon, một chiến binh 23 tuổi, kiếm sĩ số một của Joseon, ở bên cạnh bảo vệ Hwon. Bất cứ chuyện gì anh làm đều đẹp như tranh vẽ. Đôi mắt sắc bén, sống mũi cao, chiều cao vượt trội, sải tay dài, anh luôn lặng lẽ ở bên cạnh Hwon. Mỗi lời nói của anh đều có ảnh hưởng. Tinh thông bát ban võ nghệ Joseon, anh là một chiến binh hoàn hảo. Khi còn nhỏ, Woon bị chính mẹ ruột của mình ngược đãi, và phụ thân thì chế giễu anh là kẻ thấp hèn. Chưa hết, anh còn "bị" chính thê của cha mình đem lòng yêu mến. Có tình bạn sâu sắc với Yeom và Yang Myung. Nhưng rồi... có một người con gái khiến Woon trở thành một người đàn ông, Yeon Woo... không, là nữ phù thủy Wol... Anh bắt đầu dao động giữa lòng trung thành đối với quân chủ và tình yêu dành cho một người con gái.


Công chúa Min Hwa

Em gái của Hwon và Yang Myung. Vô tư và thân thiện, cô được tất cả mọi người xung quanh yêu mến. Khi còn nhỏ, cô yêu Yeom từ cái nhìn đầu tiên. Sau khi Yeon Woo qua đời, cô kết hôn với Yeom. Nhưng cô luôn cảm thấy như mình là gánh nặng của Yeom và thấy rất có lỗi. Nhưng dù vậy, cô cũng không hối hận.


Seol

Cô từng là nữ tì của nhà họ Huh, nhưng hiện giờ cô là nữ kiếm sĩ bảo vệ phù thủy Wol. Do tình cờ gặp pháp sư Jang Nok Young, cô khám phá ra bí mật xung quanh cái chết của Yeon Woo. Seol phải lòng vị thiếu gia đã đặt cho cô cái tên Seol, Yeom, và sau đó có tình cảm với Woon khi họ ở trong cung.


Đại đề học Huh

Cha của Yeom và Yeon Woo.

Là một người liêm chính, am tường học vấn, được người người kính trọng. Ông có được lòng tin của quốc vương Sung Jo, thế nên cũng trở thành đối thủ của Yoon Dae Hyung. Ông chính là người giúp Yeom gặp được Yang Myung và Woon, giúp các chàng trai có được tình bạn lâu bền. Sau cái chết của Yeon Woo, ông cũng lâm bệnh nặng mà qua đời.


Shin phu nhân

Mẹ của Yeom và Yeon Woo.

Bà được xem như một nữ "Nhất Chi Mai", với một tấm lòng bao dung. Bà là mẹ của Yeom và Yeon Woo, đồng thời là mẹ chồng của Công chúa Min Hwa. Nhưng khi cô con gái duy nhất và tướng công lần lượt qua đời, bà trở nên như một bông hoa héo úa. Người duy nhất mang nụ cười về lại cho bà là Công chúa Min Hwa.


Yoon Thái phi

Mẹ của vua Sung Jo, bà của Hwon.

Bà buông rèm nhiếp chính trong ba năm, cho đến khi Hwon sẵn sàng thân chính. Bà luôn muốn củng cố quyền lực cho thân họ của mình. Là người liên quan trực tiếp đến cái chết của Thái tử phi Yeon Woo.


Quốc vương Sung Jo

Là một vị vua anh minh và là cha của Hwon và Yang Myung. Vì nếm trải nỗi đau bị hoàng huynh kính yêu của mình là Hoàng tử Uisung phản bội, ông không dám thể hiện tình yêu dành cho con trai Yang Myung dù rất yêu thương cậu. Ông chính là người biến Hwon thành một quân vương mạnh mẽ vững chắc trên ngai vàng.


Hoàng hậu Han

Vợ của vua Sung Jo, mẹ của Hwon.

Mẹ của Hwon, là một người dịu dàng và nhân hậu, người phụ nữ lý tưởng của Joseon. Vì không xuất thân từ gia tộc quyền thế và không tham lam danh vọng, Yoon Dae Hyung không lưu tâm đến bà. Thái tử phi lý tưởng bà lựa chọn cho Hwon là Yeon Woo, nhưng lại không sinh hoa kết quả. Nhiều năm sau, khi Hwon lâm bệnh, bà tin rằng đó là do linh hồn của Yeon Woo vẫn còn vương vấn, và ra lệnh cho Tinh túc sảnh cử hành lễ cầu siêu cho Yeon Woo.


Yoon Dae Hyung

Cha vợ của Hwon, Xuất thân từ nhà quyền quý, con gái là Hoàng hậu và có Thái hoàng thái phi Yoon hậu thuẫn, cuối cùng ông cũng leo lên đỉnh cao của quyền lực. Nhưng dù như vậy ông vẫn không thỏa mãn, là một người không bao giờ ngưng khao khát quyền lực. Luôn bất hòa với Hwon, và sau cùng cũng để lộ bản chất...


Đại pháp sư Jang Nok Young

Phụ trách Tinh túc sảnh và là pháp sư quyền lực nhất Joseon. Bà nắm rõ mọi điều liên quan đến cái chết của Thái tử phi Yeon Woo. Bà có năng lực vô song là có thể nguyền rủa bất cứ ai, nên không ai dám chống đối bà. Thỏa hiệp với Yoon Thái phi để giữ cho Tinh túc sảnh không bị dính líu vào những xung đột chính trị.


Park Hoàng phi

Mẹ của Yang Myung.

Mẹ của Hoàng tử Yang Myung, cũng giống như Hoàng hậu Han, không tham lam quyền lực. Bà dịu dàng và trầm lắng, luôn lo lắng vì Yang Myung đang đứng bên bờ nổi loạn. Bà đau lòng khi thấy con trai mình phải giả vờ ngốc nghếch để không khiến người khác chú ý.


Nội quan Hyung Sun

Theo hầu Hwon từ khi cậu trở thành Thái tử, và chứng kiến Hwon trải qua mối tình đầu. Hiện giờ ông chỉ có thể thở dài khi thấy Hwon trở thành một người lạnh lùng sau cái chết của Yeon Woo.

Nguồn: Koalasplayground
Dịch: [email protected]

Tác giả: gemangel    Thời gian: 7-1-2012 02:38 PM
Cập nhật cho mọi người, ai còn quan tâm đến cái thread tiểu thuyết này =))

Bên nguồn tiếng Anh bảo cuối tuần này sẽ có các chương tiếp theo. Chắc tối nay hoặc mai ^^ Mọi người cùng chờ nào, có tiếng Anh là ta dịch tất ^^.

Ngoài ra, theo như bạn ấy nói, kịch bản phim đã thay đổi nhiều so với tiểu thuyết gốc, nên nếu có những điểm mâu thuẫn giữa các bản tóm tắt, mô tả nhân vật thì cũng là vì lý do đó ^^ Theo ta biết, chuyện tình của Hwon và Yeon Woo trong truyện là kiểu "yêu từ xa" =)) Tức là, hai bạn trẻ chỉ yêu nhau qua thư từ là chính, nhưng tình yêu đó rất đẹp, rất trong sáng... khiến người đọc chỉ muốn đôi trẻ được gặp nhau nhiều hơn ^^

Còn trong phim, như chúng ta thấy, từ tập 3 Yeon Woo nhập cung làm thư đồng cho công chúa, vậy sẽ có nhiều cơ hội gặp Hwon hơn, và hai bé sẽ ko yêu từ xa mà là "face to face" =))

Seol và Woon cũng vậy. Có vẻ, theo trong truyện thì Seol thích Yeom và Yeom tuy cưới Min Hwa nhưng lại yêu Seol. Còn bản mô tả của MBC trên này *ta dịch lại từ 1 nguồn trung gian tiếng Anh nữa nên cũng ko đảm bảo* thì có vẻ Seol đơn phương thích Yeom khi còn nhỏ và Yeom là 1 anh chàng "không biết yêu". ^^

Về chuyện Seol thích Woon, ta nghĩ khả năng này cao. Dịch chương 1 tiểu thuyết khiến ta cảm giác thế, và vô phim thì cũng hy vọng cặp này có khả năng phát triển. Vì thú thật, chuyện ba người Hwon-Wol-Yang Myung đã mệt lắm rồi, thêm chàng Woon này vào nữa nó như đống lùng bùng, nhức óc lắm. Ta trông chờ cái nghĩa quân thần và tình bằng hữu giữa Hwon và Woon cơ. Nhưng 2 tập đầu thì Woon vẫn chưa gặp Hwon, và "chemistry" lại thuộc về bác thái giám =)) Thấy Woon-Yeom-Yang Myung tạo thành bộ ba, ta thật sự không thích lắm, cảm giác như Hwon bị ra rìa, vì là quân vương nên cô độc >"< Nếu Yang Myung có nỗi đau phải ẩn mình, có tài nhưng không được thể hiện, và bị cha mình ghẻ lạnh, thì cậu lại có tình huynh đệ với Woon-Yeom. Còn Hwon, tưởng như có tất cả nhưng cậu ấy lại 1 mình cô độc trong cung, đối mặt với những âm mưu đấu đá, tranh giành... *đến mức phải trèo tường ra ngoài tìm anh trai, và chỉ có Yeon Woo hiểu điều đó :x* Nói chung mỗi người mỗi cảnh thôi, và cá nhân ta ko vẫn ko ấn tượng với Yang Myung ^^

Hình như, trong tiểu thuyết thì Yang Myung là 1 nhân vật ko hay, ko nặng ký, nam 2 thật sự phải là Woon cơ ^^ Nhưng có vẻ vô phim thì nhân vật này được lăng xê lên để cân bằng với Soo Hyun *Vua với hoàng tử đấu nhau dĩ nhiên sẽ cân đối và khó đoán hơn vua và thị vệ, và thử hỏi bất cứ dv trẻ đang nổi nào cỡ Il Woo thì có chịu làm thị vệ cho 1 người trẻ và nổi ngang cơ mình ko? Nếu có chịu thì fans họ cũng gào ^^* Xét theo tình hình phim thế này, thì sau khi Yeon Woo chết Hwon đã cô đơn lại càng thêm cô độc. Cậu ấy vốn đã ko có bạn cùng lứa mà chơi, sau này Yeon Woo chết, dễ cậu ấy sẽ tự trách là do mình, thấy có lỗi với Yeom và mất lòng tin vào tất cả, nên khép kín trái tim. Ta có thể hình dung Hwon lúc lớn sẽ là 1 nhân vật đau khổ u uất biết bao, và ta đang rất trông chờ Hyun,thằng bé đã nắm rõ mình cần phải làm gì rồi, ta tin thế ^^

*Đi dịch phim trả nợ đây ^^ Để tối nay hay sáng mai còn mần cái tiểu thuyết khi bên nguồn tung hàng ^^ (Thật ra ta đang nhận dịch 2 tập phim "Tứ thần ký" cho nhà Bae mà ngâm gần nửa tháng nay chưa xong vì tội hóng Hyun Ngố ^^)*
Tác giả: gemangel    Thời gian: 8-1-2012 10:16 PM
Chương 4


Nghe âm thanh của trống báo bình minh, Wol lặng lẽ rời khỏi. Và không lâu sau đó, Hwon cũng tỉnh giấc. Sau khi uống ít nước, Hwon lập tức hỏi cung nữ, “Đêm qua có ai đến phải không?”

Mọi người đều phản ứng rất ngạc nhiên, nhưng nội quan bình tĩnh trả lời rằng tối qua một pháp sư của Tinh túc sảnh đã mang bùa hộ mạng đến.

Hwon cử động cơ thể và tự hỏi, “Ông ta đã dùng loại bùa nào thế? Ta thấy khỏe hơn nhiều rồi.”

Ngự y được gọi đến và gương mặt ông ta sáng lên sau khi bắt mạch cho quốc vương. Ai nấy đều vui mừng khi sức khỏe của Hwon đang nhanh chóng hồi phục, nhưng các pháp sư lại lo sợ khi nhận ra  tình trạng sức khỏe của Hwon thật sự không phải do bất cứ căn bệnh nào gây ra và họ vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.

Và còn bất ngờ hơn nữa khi Wol cũng hoàn toàn khỏe mạnh. Đáng lẽ ra sức khỏe của nữ phù thủy hấp thu tà khí trong cung của bệ hạ phải giảm sút ở một mức độ nào đó, nhưng trường hợp của Wol lại không như vậy.

Khi sức khỏe đã khá lên nhiều, Hwon nhất quyết quay về với công việc điều hành chính sự mà anh bỏ bê do bệnh tình. Thông qua viên nội quan, anh gửi lời thỉnh an đến Thái hoàng thái phi (bà của anh) và Thái hậu (mẹ anh). Và đối với nàng Hoàng hậu mà Hwon không hề có chút tình cảm nào và thường xuyên quên mất sự tồn tại của cô, anh chỉ đơn thuần gửi lời nhắn là cô không cần đến vấn an anh. *Mèn ơi cái đồ vua máu lạnh =)) Đọc đến đây ta thấy thương em Gương quá =))*

Những lần duy nhất Hwon nhớ ra mình đã có Hoàng hậu chính là lúc anh gặp người nhạc phụ khao khát quyền lực, Sử tào phán thư Yoon Dae Hyung. Cho đến giờ, Hwon vẫn mong tống cổ được Yoon Dae Hyung và đày ông ta đi biệt xứ, nhưng anh không thể vì làm vậy nghĩa là toàn lực gây chiến với bà của anh, người che chở cho ông ta.

Trong khi đó, Woon cảm thấy mâu thuẫn khi theo Hwon đi đây đó. Anh không thể nói với Hwon về Wol. Nhưng một lần nữa, anh cũng không thể che giấu khi biết rằng Hwon đang khao khát tìm cô ấy biết bao.

Mặc dù Woon vẫn luôn im lặng, nhưng Hwon cảm thấy sự im lặng lần này có gì đó bất thường. Anh bảo Woon đi ra ngoài để nghỉ ngơi chốc lát, và Woon lặng lẽ rời đi. Khi các thị vệ bên ngoài thấy Woon đi, họ trở nên căng thẳng. Woon không ở bên cạnh Hwon nghĩa là các thị vệ phải cảnh giác cao độ để bảo vệ bệ hạ. Nhưng khi Woon đi ngang qua các thị vệ với ánh mắt sắc lẻm và sống mũi cao, ngay cả các nam thị vệ cũng cảm thấy tim họ đập mạnh trước vẻ đẹp của Woon. *Ta hựn anh chàng đóng vai Woon T_T*

Woon tìm đến Tinh túc sảnh. Sau một lúc ngập ngừng, anh hỏi, “Cô ấy đâu rồi?”

Các pháp sư ở Tinh túc sảnh thấy bối rối trước câu hỏi được đưa ra bởi một người luôn luôn ít nói như Woon, nhưng họ nhanh chóng hiểu ra anh đang hỏi về chỗ ở của nữ phù thủy hôm trước. Ông ta nói Woon đừng lo lắng, vì nữ phù thủy đó sẽ sống ở một biệt khu gần Tinh túc sảnh trong một tháng.

“Từ khi nào cô ta lại trở thành một phù thủy của Tinh túc sảnh vậy?”

“Cô ấy đã được ghi tên vào danh sách phù thủy từ lâu rồi.”

Và sau đó, viên pháp sư vội vã ra ngoài để đến gặp Hwon, để Woon ở lại với nhiều nghi vấn chưa sáng tỏ. Một phù thủy của Tinh túc sảnh thì có việc gì ờ một vùng quê ngoài hoàng cung? Hiện giờ sức khỏe của cô ấy thế nào rồi? Cô ấy có bị ảnh hưởng gì không? Cô ấy sẽ đi đâu sau khi thời gian một tháng kết thúc?

Từ lâu, mặt trời đã mọc lên từ phương đông và chiếu sáng toàn thế giới. Woon nhìn ánh sáng chói lòa của mặt trời.

“Khoảng cách này trong cung dường như còn xa hơn đoạn đường 2000 dặm ta đã đi để tìm nàng. Có thể hiện giờ nàng cũng đang nhìn mặt trời chói lòa kia? Nếu quả vậy, xin nàng đừng làm thế. Tốt hơn là hãy nhắm mắt lại thay vì nhìn mặt trời. Chắc nàng không biết lòng ta nặng nề thế nào khi ta không thể làm đám mây bao phủ ánh sáng của nàng. Nàng có cho rằng, mặt trời không được gặp mặt trăng còn hạnh phúc hơn một đám mây phải nhìn thấy cả mặt trăng và mặt trời?” *Mèn ơi, càng đọc càng thấy hựn ông anh đóng vai Mây >”<*

Trong khi đó, viên pháp sư trình lên bệ hạ một văn kiện bọc trong vải đỏ, liệt kê những ngày lành tháng tốt để Hwon và Hoàng hậu động phòng hoa chúc. Nhưng Hwon chẳng buồn để mắt đến bản văn thư.

“Bệ hạ…”

“Ta vẫn thấy chưa khỏe lắm!”

“Không phải ngay bây giờ, thưa bệ hạ. Xin người hãy chuẫn bị sẵn sàng để sinh ra người kế thừa ngai vàng và đem lại sự bền vững cho đất nước.”

Quốc vương và Hoàng hậu không được ngủ chung với nhau như ý muốn. Để tránh sinh ra bạo chúa, ngày lành để động phòng phải do Tinh túc sảnh dự báo trước. Và trong những ngày đó phải trừ ra ngày trăng tròn, ngày cuối tháng, ngày đầu tháng, ngày gió mạnh, ngày mưa lớn, ngày bão, hoặc ngày mà sức khỏe của nhà vua hoặc hoàng hậu không ở tình trạng tốt nhất, “ngày tốt” thật sự có lẽ chỉ có một lần mỗi tháng. Và vì thế vào ngày này, quốc vương phải “nỗ lực” dù có muốn hay không. *Tội nghiệp Ngố ta, “nỗ lực” cơ đấy =))*

Nhưng Hwon vẫn chưa động phòng hoa chúc với hoàng hậu của anh. Không có lý do cụ thể, chỉ là anh ghét hoàng hậu ngay từ đầu. Và bất cứ khi nào ngày tốt được chọn thì luôn có chuyện gì đó xảy ra cản trở “cơ hội” của họ. Vì thế, trong các buổi thiết triều luôn diễn ra tranh cãi giữa những người khăng khăng bảo bệ hạ nên lập thêm phi tử và người thuộc phe hoàng hậu phản đối chuyện này.

Với vẻ mặt khó chịu, Hwon hời hợt mở tấm vải đỏ bọc văn kiện. Ngày tốt được chọn là một ngày trước khi trăng tròn vào tháng tới, ngày cuối cùng Wol ở trong hoàng cung. Nhưng tất nhiên, Hwon không hề hay biết.

“Nhìn xem, Wol. Ta cũng có phải con người đâu. Ta có khác gì lợn bò chờ ngày lấy giống chứ? Lẽ ra ngày đó dù nàng có không muốn thì ta cũng phải ôm lấy nàng. Ta thực sự mong muốn như thế. Không phải thể xác ta mong muốn, mà là tâm hồn ta.”

Đêm đó khi trở về phòng, Hwon không còn nhắc về Wol. Thật ra, anh đã không còn ngắm trăng nữa. Thay vì vậy, anh vui vẻ uống tách trà hoa cúc và chìm vào giấc ngủ sâu… không biết rằng Wol mà anh ngày đêm mong nhớ đang ở ngay bên cạnh anh.

**********

Minhwa thở dài khi đang thêu một chú chim công. Ban đầu vốn định đây phải là chim công, nhưng những gì cô thấy hiện giờ là một con gà béo. Cô không thể dùng cái này làm dây đai cho tướng công yêu quý của mình là Yeom. Cô ôm lấy y phục của Yeom.

“Tướng công, thiếp nhớ chàng. Đã lâu… À, chỉ mới một tháng trôi qua từ khi chàng lên đường đi công cán, nhưng với thiếp như thể đã một năm. Thiếp muốn cho chàng thấy tác phẩm thêu của mình khi chàng trở về, nhưng thiếp làm hỏng mất rồi. Dù giờ đây thiếp không có quà gì tặng chàng, thì xin chàng cũng nhanh quay về nhé.”

Mùi hương của Yeom đã không còn đọng lại trên y phục, và chỉ còn hương thơm của Minhwa. Cả một tháng trời, cô cứ ôm chặt lấy bộ y phục. Vì bỗng dưng trào lên nỗi nhớ phu quân, nước mắt bắt đầu rơi trên gương mặt Minhwa.

“Nước mắt, ngừng rơi nào. Ngừng lại nào. Khi người vợ khóc thì điềm xấu sẽ xảy đến cho tướng công.”

Khi Minhwa cố nuốt nước mắt vào trong, cô nghe tiếng tì nữ reo lên từ bên ngoài.

“Công chúa! Công chúa! Phò mã về rồi. Phò mã đã trở về rồi!”

Nghe những lời này, nhũ mẫu Min mở cửa ra với vẻ ngạc nhiên.

“Có thật không? Phò mã đã về rồi sao? Hay ý ngươi là sắp về?”

“Phò mã vừa đi vào cổng chính rồi.”

Vui mừng, Minhwa nhảy cẫng lên và do bất cẩn, suýt nữa là vấp phải váy áo. Cô chỉnh trang lại y phục và sẵn sàng ra đón Yeom, nhưng cô dừng lại thoa thêm ít phấn. Và rồi cô quay lại hỏi Min phu nhân trông mình thế nào. Hài lòng khi nghe phu nhân nói cô trông rất xinh, Minhwa kéo áo và bắt đầu chạy ra ngoài.

Giật mình, nhũ mẫu Min chạy theo cô. “Công chúa! Coi chừng phẩm cách của người, công chúa…!”

Nhưng Minhwa không nghe thấy bất cứ điều gì và chạy ra ngoài khi chân chỉ mang mỗi vớ. Sau lưng cô là nhũ mẫu Min đang nhắc cô coi chừng phẩm cách, và các tì nữ chạy theo mang giày cho cô.

Ngay khi thấy Yeom được các người hầu chào đón, công chúa Minhwa dừng bước và quay người xấu hổ. Những mong Yeom sẽ đến bên cô sau khi chào hỏi người hầu, Minhwa chỉ đứng đó và liên tục giật giật dây áo. Cô cảm thấy tim mình như muốn vỡ tung vì chờ đợi. Và giờ cô đã cảm giác Yeom đang ở ngay phía sau mình. Nhưng thay vì nói chuyện với cô, Yeom lại hướng đến phòng của mẫu thân. Dù buồn nhưng Minhwa vẫn tự trấn an và nhắc nhớ bản thân rằng chàng chỉ đang làm tròn bổn phận của một người con có hiếu. Minhwa đợi ở bên ngoài phòng mẹ chồng, kiềm chế bản thân không chạy vào trong.

Yeom cúi lạy mẹ mình, Shin phu nhân, và rồi ngồi quỳ trước mặt bà.

"Chắc lòng con đã thanh thản nhiều sau chuyến đi?"

"Vâng."

Yeom khẽ cười. Shin phu nhân thở dài khi nói, "Người trong cung đã đến đây vài lần trong thời gian con vắng nhà. Người trong hoàng tộc và phò mã lẽ ra không được rời khỏi Hanyang (thủ phủ Joseon, Seoul ngày nay)..."

"Con được cho phép mà."

"Nhưng mẹ không thể đối mặt với công chúa. Con có biết công chúa chờ đợi con tha thiết thế nào không? Con có chào công chúa trước khi đến gặp mẹ không?"

"Thưa không, mẹ là người đầu tiên, thưa mẫu thân."

"Con không nên như vậy. Nhanh ra ngoài an ủi công chúa đi. Con bé chắc là đang nôn nóng đợi con bên ngoài."

"Con sẽ đến gặp công chúa sau khi tắm. Xin mẹ đừng lo."

Thấy Yeom đi ra, Minhwa lại quay mặt đi và lại bắt đầu bứt rứt với y phục của mình. Nhưng một lần nữa, Yeom đi qua cô để vào phòng riêng của anh. Minhwa do dự đi theo, nhưng khi nhìn anh đóng cửa lại, nước mắt cô bắt đầu rơi. Vì các người hầu đang ở gần đó, Minhwa nhanh chóng gạt đi nước mắt và quay về phòng. Chỉ đến khi về đến phòng mình, cô mới để cho những giọt nước mắt vừa che giấu được tiếp tục rơi. Sau khi khóc thật lâu, Minhwa lại thấy nhớ Yeom. Với gương mặt đẫm nước mắt, cô bảo tì nữ bên ngoài đi xem Yeom đang làm gì.

Cô nữ tì nhanh chóng quay về và nói thầm, "Phò mã vừa đi tắm."

Thấy Minhwa chuẩn bị đứng dậy, nhũ mẫu Min nhanh chóng nắm lấy tay cô.

"Công chúa, người đi đâu thế? Lẽ nào người định...? Không được, người đừng làm thế! Tôi biết công chúa đang định làm gì. Phò mã là một người trọng phẩm giá. Người tuyệt đối không được làm vậy. Phẩm hạnh của người..."

"Ta sẽ cư xử phẩm hạnh trước người khác, nhưng trước mặt tướng công ta thì vô dụng. Ta cảm thấy mình sẽ chết mất nếu bây giờ không được gặp chàng. Nhũ mẫu đừng theo ta!"

Minhwa chạy đến phòng tắm, và khi không ai để ý, cô lặng lẽ lẻn vào bên trong. Dù là phu thê đã thành thân cũng không được phép nhìn nhau tắm. Và ngay cả khi tắm một mình thì cũng phải mặc đầy đủ áo tắm. Yeom là một người nho nhã luôn tuân thủ nguyên tắc. Thế nên ngay cả lúc này, anh vẫn ngồi trong chậu tắm với đầy đủ áo tắm.

Có vẻ Yeom vừa gội đầu xong, mái tóc dài của anh xõa xuống cổ và chìm trong nước. Và dù anh đã mặc áo tắm thì chiếc áo cũng đã hoàn toàn thấm nước và gần như có thể nhìn thấu qua, thấy cả da thịt anh. Hình ảnh nước nhỏ giọt xuống mũi và miệng anh trông thật đẹp đối với Minhwa. Đôi chân mày đen thẫm, hàng mi dài và đôi mắt đen của anh có vẻ đang chìm trong suy nghĩ, không nhận ra Minhwa đã vào trong. Bị phu quân mình mê hoặc, cả Minhwa cũng như đang lạc vào thế giới riêng.

Cuối cùng, Yeom cũng cảm nhận được sự có mặt của một người khác trong phòng tắm và nhìn ra với vẻ bất ngờ. Anh còn choáng váng hơn khi nhận ra đó chính là nương tử của mình, Minhwa. Nhưng cơn choáng váng chuyển thành lúng túng khi anh thấy Minhwa vẫn còn đứng đó. Yeom nói khẽ với cô để người bên ngoài không nghe được.

"Ta bị giật mình. Công chúa, sao nàng lại ở đây?"

"Thiếp... thiếp chỉ muốn đến chào tướng công..."

"Vậy thì để một lúc nữa."

"Không. Hiện giờ... thiếp rất nhớ chàng và không thể chờ lâu hơn nữa. Ngay cả khi đang nhìn chàng thế này thì thiếp vẫn nhớ chàng."

Minhwa vỡ òa trong nước mắt. Yeom không biết phải chào vợ mình thế nào trong tình trạng y phục như thế này. Sau khi băn khoăn một lúc, cuối cùng anh cũng vươn tay chạm vào cô. Nước mắt vẫn còn ướt đẫm trên mặt, Minhwa bước về phía Yeom và đặt tay lên mặt anh. Bàn tay ấm áp của Yeom giữ chặt tay Minhwa.

"Có phải ta làm nàng buồn lòng không?"

Minhwa không trả lời. Yeom nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên mặt cô.

"Ta đang định đến chào nàng sau khi tắm."

"Nhưng... Chàng lẽ ra nên nhìn thiếp dù chỉ một lần. Như vậy đã là quá đủ đối với thiếp."

"Lúc đó có người hầu xung quanh. Và còn... công chúa, dù có gấp thế nào thì nàng cũng nên đi giày vào chứ."

Minhwa ngạc nhiên nhìn Yeom và thấy anh đang mỉm cười ấm áp với cô. Việc anh biết vừa nãy cô không mang giày nghĩa là anh có nhìn cô nhưng cô không biết, và chỉ vậy thôi, Minhwa cũng cảm thấy hạnh phúc. Nhưng niềm hạnh phúc đó cũng chỉ trong thoáng chốc và Minhwa bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn khi cô nhìn vào đôi môi của Yeom. Biểu hiện của Yeom có vẻ như anh muốn cô nhanh chóng rời khỏi vì họ đã chào nhau rồi, nhưng Minhwa lại đỏ mặt vì mắt cô chỉ nhìn mỗi môi Yeom.

Yeom không hiểu Minhwa muốn gì và Minhwa biết anh sẽ không bao giờ đoán ra. Việc cô đến đây đã nằm ngoài tầm hiểu biết của Yeom rồi. Minhwa biết cô nên ra khỏi phòng tắm, nhưng mắt cô lại không thể rời những giọt nước rơi trên môi anh. Và cuối cùng cô cũng buột miệng. "Thiếp muốn một nụ hôn!"

Lần này, Yeom trông còn hoảng hốt hơn. Minhwa cúi đầu xuống. Nhưng kể cả khi cô nhắm mắt chờ đợi thì Yeom vẫn ko có hành động gì. Thay vào đó, cô nghe giọng anh.

"E hèm! Chắc công chúa đã trù tính sẵn nhiều cách làm ta sợ."

"Thiếp... thiếp không phải muốn một nụ hôn sâu... nhẹ nhàng thôi cũng được..."

Đột nhiên Minhwa bắt đầu lo Yeom sẽ nghĩ cô là người phụ nữ tùy tiện, và bắt đầu lúng túng.

"Ta đang không mặc y phục tề chỉnh và ở trong nước thế này, hơn nữa mặt trời vẫn còn sáng. Giờ không phải lúc."

Minhwa không thể ngẩn đầu lên. Bối rối, cô thấy nước mắt lại chực trào ra, nhưng như vậy sẽ khiến Yeom thấy khó xử hơn, cô cố kìm nước mắt. Nhưng ngay khi đó, cô cảm thấy môi Yeom đang đặt trên trán mình.

Như vậy là quá đủ với Minhwa. Thỏa mãn, cô ngẩng đầu lên và mở mắt, để thấy môi Yeom đang đặt trên môi cô. Khi môi họ tách nhau ra, Minhwa mỉm cười và vòng tay mình quanh cổ Yeom.

"Công chúa, y phục của nàng sẽ ướt mất. Ta phải tắm xong đã."

Nhưng Minhwa không chịu đi. Mùi hương trên y phục Yeom mà cô ôm suốt một tháng qua không thể so sánh được với mùi hương trên cơ thể chàng lúc này đây.

Cách đó, một bóng người cô độc buồn bã nhìn về cửa buồng tắm. Đó là Seol, trong trang phục nam nhi. Khi nghe có tiếng người hầu đến, cô nhanh chóng nhảy qua bờ tường. Nhưng khi đã ở bên ngoài, cô vẫn không thể bước đi và cứ mãi quay lại nhìn phủ nhà của Yeom. Chỉ khi cảm giác được có người đang đi về phía mình, cô mới cúi thấp đầu và vội vã rời đi. Người đó chính là Woon, được quốc vương phái đi chuyển lời khi nghe tin Yeom trở về.

Khi Woon và Seol đi lướt qua nhau, cả hai đều khựng lại. Seol nhìn thấy thanh kiếm của thị vệ nhà vua. Và Woon tự hỏi tại sao một người con gái lại ăn mặc như nam nhi. Hơn nữa, thanh kiếm giấu sau lưng cô ta khi lướt qua cũng thu hút sự chú ý của Woon. Chuyện nữ nhi đeo kiếm không phải chuyện bình thường. Và vì thế anh lập tức nhận ra cô gái đó chính là nữ tì của Wol.

Woon nhìn về phủ của Yeom. Anh chắc chắc Seol vừa mới nhìn về nơi đó. Nhưng khi anh quay lại, Seol đã biến mất không dấu vết.

Nguồn: Blue @ Electric Ground
Dịch: [email protected]
Tác giả: sunflower2583    Thời gian: 9-1-2012 11:14 AM
2! mn t là mem mới bị cuồng cả Nắng nhỏ và Trời lớn.Nguyên nhân sâu xa lúc đầu chọn phim là vì có bạn Huyn mà mik đã chót đem lòng thương nhớ sau khi xem Dream High^^ Ôi khổ cái thân tôi,xem xong ep2 bị cuồng quá mik ngày nào lên mạng cũng tìm về phim T.T trong khi đó đang trong giai đoạn thi cuối kì r(đang trong thời kì sv sướng mà khổ quá trời)
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 9-1-2012 05:53 PM
gemangel gửi lúc 8-1-2012 22:16
Chương 4

Nghe âm thanh của trống báo bình minh, Wol lặng lẽ rời khỏi. Và không lâu sa ...


Nàng, ta là ta rất tò mò chuyện Seol. Cô bé này là tỳ nữ của Yeon Woo lúc nhỏ và sau này lớn lên lại trở thành tỳ nữ của Wol. Trong khi gia đình và hầu như tất cả mọi người đều tin rằng Yeon Woo đã chết thì cô ấy vẫn ở bên Yeon Woo. Chuyện gì đã xảy ra? Theo như tình tiết trong chương 4 của nàng thì có vẻ như cô ấy không mất trí nhớ. Vậy là ngoài pháp sư đã cứu Yeon Woo, thì Seol là người thứ hai biết rõ câu chuyện của Yeon Woo và Wol. Ta cũng đoán cô ấy là đầu mối dẫn Mây đến câu chuyện thật sự về cái chết của Yeon Woo. Và Mây sẽ là người đầu tiên phát hiện ra điều đó. Và lúc này, câu chuyện của Yeon Woo và Wol mới thực sự là câu chuyện về F4 này ^^.

Nghe chủ blog của Book Club này nói thì ta thực sự rất mong đợi câu chuyện trong tiểu thuyết này ^^.
Tác giả: gemangel    Thời gian: 9-1-2012 06:48 PM
JustWendy gửi lúc 9-1-2012 17:53
Nàng, ta là ta rất tò mò chuyện Seol. Cô bé này là tỳ nữ của Yeon Woo lúc nhỏ và s ...


Ta cũng rất tò mò với câu chuyện của tiểu thuyết ^^ Nàng còn nhớ chương 1, khi Hwon và Woon đi rồi, Wol bảo Seol nhìn xem Hwon có quay lại lần nào ko, và Seol vừa khóc vừa nói là ko, rồi trách Wol sao không ra tiễn người? Ta nghĩ, sau biến cố hồi nhỏ, Yeon Woo quả thật đã mất trí nhớ, nhưng đến lúc gặp Hwon ở chương 1 đó, ta cho rằng cô ấy đã nhớ lại phần nào, hoặc ít nhất là cũng được nghe kể về quá khứ của mình rồi. Việc cô ấy biết Hwon là quốc vương và tiếp đón trịnh trọng như thế, ắt phải có nguyên do. Ngay cả lúc người của Tinh túc sảnh tìm đến nhờ mẹ đỡ đầu của Wol cho cô ấy vào cung 1 tháng, thái độ của bà mẹ và Wol khiến ta nghĩ, chuyện tình cảm, mối duyên của Hwon và Yeon Woo không phải là 1 bí mật giữa mẹ con họ ^^

Có 1 điều mà đến nay ta thấy hơi khó chịu với bản phim, dù phim chưa chiếu nên cũng chưa biết có thật vậy ko, nhưng theo ta cảm nhận có thể phim sẽ bỏ qua chi tiết cái tên Wol là do Hwon đặt. Thấy phần giới thiệu nhân vật, khi gặp lại Hwon thì Yeon Woo đã tự xưng mình là 1 phù thủy tên Wol rồi >"< Còn nữa, hình như vụ "hai mặt trời, hai mặt trăng" cũng là chi tiết biên kịch thêm vào, ko có trong truyện. Ta thấy, việc gì họ phải lăng xê nhân vật Yang Myung lên đối trọng với Hwon... cứ giữ nguyên chàng Mây trong truyện có phải hay ho hơn ko >"< *Ta vẫn giữ quan điểm, công nhận khả năng diễn xuất của Lee Min Ho, nhưng ta vẫn ko ấn tượng với nhân vật Sáng ^^*
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 9-1-2012 08:17 PM
gemangel gửi lúc 9-1-2012 18:48
Ta cũng rất tò mò với câu chuyện của tiểu thuyết ^^ Nàng còn nhớ chương 1, khi Hwon ...


Tên Wol là do Hwon đặt cơ đấy *Mắt chớp chớp*???!!!

Ta có một giả thiết cho chuyện lăng xê nhân vật Yang Myung thế này. Báo trước là không có gì liên quan đến chuyện phim hay nhân vật gì hết, mà chỉ đơn thuần là lý do thương mại. Nhà sản xuất muốn đảm bảo sự thành công về mặt tài chính của phim với một câu chuyện có hai nam nhân vật chính - tương đồng với sự xuất hiện của hai diễn viên trẻ tuổi, tài năng và đang hot. Đó chính là lý do vì sao mà mang tiếng là nam 2 nhưng MBC mời toàn nam diễn viên hot (điều kiện tiên quyết) và đã đủ khả năng nhận nam chính (hoặc đã là nam chính).

Vì sao nam chính thứ 2 lại là Yang Myung mà không phải là Woon? Vẫn là giải thuyết của ta, lần này vẫn liên quan đến tính thương mại của chuyện phim. Mặc dù Woon có vẻ là một nhân vật hay, nhưng nếu so sánh tình yêu, sự dằn vặt và phức tạp tâm lý cũng như mỗi quan hệ nhân vật, thì câu chuyện tình yêu, tình thân, địa vị của Yang Myung có vẻ hấp dẫn người xem hơn. Và thế là Yang Myung được đôn lên thành nam chính thứ hai.

Giờ ta chỉ hi vọng là nhà sản xuất đừng cắt quá nhiều nội dung liên quan đến Woon. I do have a big crush on this character =)) .

*Mong chương mới*
Tác giả: gemangel    Thời gian: 9-1-2012 10:05 PM
JustWendy gửi lúc 9-1-2012 20:17
Tên Wol là do Hwon đặt cơ đấy *Mắt chớp chớp*???!!!

Ta có một giả thiết cho chuyện ...


Nàng, nàng đọc phần lý giải bài thơ trên trang chủ Trời Trăng ở Đây

Sao đọc xong ta lại thấy ác cảm với anh chàng Mây *trong phim* quá xá >"< Vai trò của anh ta rõ là quan trọng, cơ mà quan trọng kiểu là người chia tách Mặt Trăng với Mặt Trời chứ chả thấy bảo vệ cái chi sất >"< Công thêm gương mặt ko mấy là thiện cảm của anh chàng đóng vai Mây... ôi... nsx trả Mây trong truyện cho ta!

Nhưng đây chỉ là lý giải của cái trang này, theo ý kiến chủ quan của họ. Thôi cứ chờ vô phim xem sao ^^ Giờ đúng kiểu fangirl, muốn thần tượng cái gì cũng được tốt nhất, thấy ai có mùi cạnh tranh, gây hại là ta bash không thương tiếc =)) Chẹp, phải bình tĩnh lại mà hóng Ngố, kẻo hắn chưa lộ diện mà ta đã phát khùng vì cái tội hóng hới tùm lum ^o^

Cơ mà bài thơ hay ^^



冥界叩聲 日月遭遇
鏡戒滿月 雙日於天
雲斬日月 一日歸天

Minh giới khấu thanh nhật nguyệt tao ngộ
Kính giới mãn nguyệt song nhật ư thiên
Vân trảm nhật nguyệt nhất nhật quy thiên

Tác giả: lamuyen    Thời gian: 10-1-2012 11:21 AM
Bạn dịch bày này hay quá. Đọc xong có một cảm giác vừa buồn, vừa háo hức ghê.
Mong chờ các ep tiếp theo của bạn.
Ah, bạn gửi cho mình link tiếng Anh để đọc ké với, ham hố quá đi mất thôi.
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 10-1-2012 11:46 AM
gemangel gửi lúc 9-1-2012 22:05
Nàng, nàng đọc phần lý giải bài thơ trên trang chủ Trời Trăng ở Đây

Sao đọc xon ...

Nàng, ta đọc rầu.

Nếu phim lái nhân vật Mây theo cách đó thì ta thấy thực sự đáng tiếc. Ta muốn Mây trong tỉu thuyết cơ.

Ta thực sự không thích nhà đài đi theo hướng diễn giải câu chuyện tình này như nghĩa đen của các sự vật được gán cho tên của các nhân vật. Cứ để chính tính cách họ xây dựng cho các nhân vật quyết định hướng đi của câu chuyện đi.
Tác giả: gemangel    Thời gian: 10-1-2012 12:04 PM
JustWendy gửi lúc 10-1-2012 11:46
Nàng, ta đọc rầu.

Nếu phim lái nhân vật Mây theo cách đó thì ta thấy thực sự đá ...


Ta cảm thấy nhà sx quá ôm đồm. Phim này nhiều nhân vật, nhưng họ hãy tập trung mà khắc họa những nhân vật chính nhất ý (cụ thể ở đây là Nắng, Mưa và Sáng). Đằng này, ta lại có cảm giác họ quyết định nâng Sáng lên làm nhân vật nam chính thứ 2, nhưng vẫn ham hố tầm ảnh hưởng của Mây trong truyện (fan của cậu Mây trong truyện đông ko kém cạnh gì ông Trời đâu ^o^), và cái hư danh F4 Joseon... Thế là cứ dàn trải mà chưa thấy điểm nhấn. Qua 2 tập đầu, ta thấy đất diễn tương đương nhau cả, Nắng và Sáng có nhỉnh hơn tí nhưng so ra hai cậu ấy cũng đâu có nổi bật hẳn so với Mây Lửa đâu. Và thậm chí ở tập 2 còn thấy Lửa có phần nổi trội =)) Hay chỉ là cảm giác của ta thôi nhỉ? ^^

Về Mây, nếu đã quyết Sáng là nam 2, thì Mây chỉ nên làm 1 anh thị vệ đơn thuần, 1 lòng bảo vệ Nắng và có tình huynh đệ với Lửa Sáng, đừng nên dây dưa ôm đồm thêm loveline với Mưa làm gì, rồi bày đặt dằn vặt và chia tách Trời Trăng, nhảm! ^^
Tác giả: gemangel    Thời gian: 10-1-2012 05:10 PM
Chương 5


Ngay cả khi đang đọc sách, Woon cũng không thể gạt đi câu hỏi, tại sao vừa rồi Seol lại nhìn về hướng phủ nhà Yeom. Cô ấy có vẻ như vừa trở về sau một chuyến đi, và Woon nghi ngờ việc này có liên quan đến Yeom, hôm nay cũng vừa đi xa về.

Yeom đến tìm Woon, và Woon lập tức đứng dậy cúi thấp đầu chào anh. Yeom cũng trịnh trọng cúi chào. Dù Woon thuộc giai cấp thấp hơn Yeom, nhưng anh luôn đối xử tôn trọng với Woon.

“Xin lỗi đã để huynh phải đợi. Huynh ắt hẳn phải rất bận rộn.”

“Không hẳn. Ta vừa đọc sách trong khi chờ. Chuyến đi của huynh tốt đẹp cả chứ?”

“Vâng, đa tạ huynh. Chúng ta đến phòng khách nào.”

Hai người ngồi đối diện nhau và uống trà. Dù Woon nhỏ hơn Yeom một tuổi, nhưng anh lại là thầy dạy kiếm thuật của Yeom. Nhưng vì tài năng của Yeom tập trung bên học vấn nên kiếm thuật của anh có vẻ không hề tiến bộ.

“Bệ hạ muốn gặp huynh. Ta đến truyền đạt ý chỉ của người bảo huynh vào cung gặp người.”

“Ta sẽ đi. Ta rất lo lắng khi nghe tin bệ hạ bị ốm.”

Woon vẫn băn khoăn về việc nhìn thấy Seol, và cuối cùng anh cũng hỏi sau một lúc do dự.

“Chuyến này huynh đi một mình à?”

“Ta đi cùng với hai người hầu trong nhà.”

Thái độ thoải mái của Yeom cho thấy anh không nói dối. Nhưng như thể đột nhiên nhớ ra chuyện gì, Yeom hỏi Woon liệu trong cung có cử người theo dõi mình không.

“Xin lỗi? Ý huynh là sao…?”

“Trong chuyến đi, ta cảm thấy mình bị theo dõi. Nhưng vì họ không quấy rầy ta, nên ta đã nghĩ có thể trong cung có ai đó cử người kiểm tra ta trong chuyến đi.”

“Không. Chúng ta không dám theo dõi một phò mã được bệ hạ cho phép đi xa.”

“Thật vậy sao? Vậy chắc là ta đã lầm?”

Nhưng sau khi nghe câu chuyện của Yeom, Woon còn thấy khó hiểu hơn.

“Này! Vậy là phò mã đã về rồi sao?” Hoàng tử Yang Myung đột ngột xuất hiện một cách phấn khích với hai tay rộng mở và chiếc mũ đung đưa phía sau. Nhưng khi nhìn thấy Woon, anh cười thích thú.

“Ai thế này? Ngự tiền thị vệ. May mắn thật! Gặp huynh ở đây thật tốt. Ta sắp phát ốm vì nhớ hai người rồi đấy!”

Yeom và Woon đứng lên chào Yang Myung. Yeom hỏi, “Sao huynh đến đây mà không báo trước thế?”

“Vừa nghe tin em rể của ta vừa trở về Hanyang là ta lập tức chạy ngay đến đây mà không báo trước. Ta vui vì được gặp huynh đến mức không còn thời gian để ý hành động của mình nữa. Em rể, Hanyang không có huynh cũng giống như hoa lan không có hương thơm vậy.”

Yang Myung đến gần Woon, dang rộng tay để ôm anh, nhưng Woon chỉ đơn giản cúi đầu chào.

“Đúng là một tên cứng nhắc! Ta chẳng có mong muốn nào hơn là ôm huynh trong tay ấy. Nếu không phải vì huynh có gươm thì ta đã “cưỡng ôm” huynh rồi. Nhưng vì ta chỉ có một mạng sống…”

Lần này, Yang Myung lại chuẩn bị tư thế để ôm Yeom, nhưng anh dừng lại và nhìn xung quanh.

“Ta cũng muốn ôm huynh, nhưng ta sợ công chúa đang nhìn chúng ta từ đâu đó và sẽ chạy đến đây đánh ta…”

Thấy Yeom cười, Yang Myung cũng cười. Không ngồi ngay ngắn như Yeom và Woon, Yang Myung cởi mũ ra và ngồi một cách thoải mái. Như mọi lần, Yang Myung buồn bã nhìn về khu nhà phụ đàng xa.

Yeom rót cho Yang Myung một tách trà và hỏi có phải anh đến đây với áo xống như thế không.

“Không ai có thể nói ta không phải hoàng tộc chỉ vì ta đi đường mà không đội mũ. Dù có cố cách mấy thì ta cũng không gỡ bỏ được cái mác hoàng thân. Nhưng mà, sự bất tiện của ta chẳng là gì so với các huynh. Đúng là lãng phí nhân tài.”

Woon tiếp tục uống trà và sắc mặt không hề thay đổi, và Yeom chỉ cười mà không nói lời nào.

*Chú thích: phò mã không được phép tham gia vào chính sự hay theo đuổi học vấn, để tránh đe dọa đến ngai vàng của quốc vương. Và do vậy, những người cực kỳ tài năng có thể cống hiến cho đất nước thường không được chọn làm phò mã. Ngược lại, Yeom rất giỏi nhưng tài năng của anh lại bị lãng phí khi kết hôn với người trong hoàng tộc.

Woon uống hết tách trà và đứng dậy chuẩn bị đi. Yang Myung nắm tay giữ anh lại.

“Đã đi rồi sao? Khó khăn lắm chúng ta mới được tụ họp thế này.”

“Tôi đã rời khỏi vị trí quá lâu rồi.”

Yang Myung tặc lưỡi vẻ đáng thương và thả tay Woon ra. “Bệ hạ cũng giữ huynh cho riêng mình. Bệ hạ giữ huynh bên cạnh và chẳng bao giờ để huynh đi… Ta thấy nhớ những ngày chúng ta cùng luyện kiếm ở đây.”

Yeom và Yang Myung nhìn Woon đứng dậy và rời khỏi. Yang Myung nói, “Je Woon… càng ngày càng trở nên tuấn tú. Và ta tin chắc kiếm thuật của huynh ấy cũng tiến bộ lên từng ngày.”

“Học vấn của huynh ấy cũng vượt trội nữa. Ta thật hổ thẹn.”

“Đúng vậy. Quen biết huynh và Je Woon là một điều may mắn đối với ta.”

“Nhưng huynh không định kết hôn nữa à?” *Hoàng tử Yang Myung trở thành người góa vợ sau khi vợ anh qua đời cách đây hai năm.*

“Từ lúc cô ấy mất đến giờ chưa được ba năm. Theo luật là phải chờ ít nhất ba năm mới được tái hôn.”

“Người như huynh thật hiếm thấy.”

Hoàng tử Yang Myung lại buồn bã nhìn về khu nhà phụ một lần nữa và nói. “Nếu có người con gái nào xinh đẹp hơn nàng, ta sẽ kết hôn ngay lập tức. Nếu có một người con gái như nàng… Dù ta biết ngôi nhà đó trống rỗng, ta vẫn không thể rời mắt khỏi đó. Dù ta biết ta không nên nói đến chuyện này…”

“Đúng. Huynh không nên nói. Hãy nhìn chỗ khác đi.”

Yeom chỉ ngồi nhìn tách trà của mình.

“Ta xin lỗi vì đã nhắc lại chuyện này. Ta vẫn chưa uống mà dường như đã say rồi.”

Và hai người đều uống trà trong im lặng.

**************

Chi tiết mới:

Hwon lên ngôi kế vị cách đây bốn năm rưỡi, khi anh chỉ mới 19 tuổi. Theo truyền thống, nếu quốc vương chưa đủ 20 tuổi, Thái hậu hoặc Thái hoàng thái hậu sẽ buông rèm nhiếp chính cho đến khi nhà vua đủ tuổi. Thêm vào đó, tệ hơn nữa là diện mạo của Hwon trông trẻ hơn nhiều so với tuổi thật. Và vì thế, Yoon Dae Hyung (nhạc phụ của Hwon) và Thái hoàng thái hậu (bà của Hwon) khăng khăng ngồi nhiếp chính.

Hwon luôn tìm cơ hội lấy lại thực quyền của mình, và cơ hội đến trong một buổi thiết triều để quyết định tên hiệu của tiên vương. Nhóm quan viên phụ trách quên đặt danh hiệu của tiên vương trước tên của người, và Thái hoàng thái hậu cũng không để ý sơ sót đó. Hwon lập tức tấn công. "Sao các ngươi dám qua mặt Thái hoàng thái hậu! Đây là hành động không chỉ xem thường Thái hoàng thái hậu mà còn xem thường cả ta, quốc vương của đất nước này!"

Sau đó anh quay qua Tả thừa tướng, cũng là họ hàng của Thái hoàng thái hậu và là một nhân tố quan trọng trong phe cánh của họ, và hỏi, "Tả thừa tướng, quốc vương của ngươi là ai?"

Giật mình, Tả thừa tướng lắp bắp, "Tất nhiên là bệ hạ đang đứng trước mặt thần đây."

Hwon im lặng một lúc lâu, và rồi anh giận dữ thét lên, "Ai cho phép ngươi nhìn thẳng vào mặt ta?"

"Thưa...? Ý bệ hạ là sao ạ...?"

"Sao ngươi dám nhìn mặt ta khi ta chưa cho phép!" *Nếu nhìn mặt vua mà không được vua cho phép sẽ bị khép vào tội mưu phản*

Hwon lập tức tống giam Tả thừa tướng, và không lâu sau đó xử ông ta lưu đày biệt xứ. Chỉ một tháng sau khi Thái hoàng thái hậu buông rèm nhiếp chính, Hwon đã lấy lại quyền lực trong tay. Nhưng quyền lực của anh không giữ được lâu vì tình trạng sức khỏe của anh bắt đầu xấu đi không lâu sau đó. *Ta nghi Thái hậu lão bà bà chơi bùa bệ hạ >"<*


Nghe tin Yeom vào cung, Hwon rạng rỡ.

“Sao ngươi lâu vậy? Ta nhận được tin ngươi trở về Hanyang từ cách đây vài ngày rồi. Ngươi không muốn gặp ta à?”

“Không phải, thưa bệ hạ. Chỉ vì thần quá mải mê với cuốn sách vừa tìm được trong chuyến đi.”

Khi ánh mắt Yeom bắt gặp Woon đang đứng cạnh quốc vương, anh nhẹ mỉm cười với Woon. Woon khẽ cúi đầu đáp lại.

Yeom cúi lạy bốn lần với Hwon. (Bốn lạy là dành cho nhà vua.) Và đáp lại, Hwon cũng cúi đầu ba lần với Yeom.

“Dù ta là vua, nhưng ta cũng biết cách xử sự đúng lễ nghĩa với thầy của mình. Ngươi luôn là thầy của ta.”

“Đó chỉ là một nhiệm vụ ngắn hạn.”

“Dù ngắn nhưng những gì ta học được ở ngươi còn nhiều hơn ở bất cứ người thầy nào khác. Những lời nói của ngươi không chỉ ảnh hưởng lên một hai suy nghĩ hoặc ý tưởng của ta.” Cách đây nhiều năm khi Hwon còn là một chàng Thái tử rắc rối, Yeom được chỉ định làm thái phó của anh.

Yeom cười rạng rỡ. “Thần đã yên tâm khi thấy bệ hạ trông khỏe mạnh thế này.”

“Khi điều hành chính sự, người ta nghĩ đến nhiều nhất không phải là phụ hoàng, mà là ngươi. Nụ cười đó của ngươi. Và người ta sợ nhất cũng chính là ngươi.”

Yeom tiếp tục cười mà không nói lời nào.

“Sao ngươi lại không nói với ta rằng người ta nên sợ không phải ngươi mà là bách tín của ta. Ta mong được nghe giọng nói rõ ràng của ngươi. Ta vẫn không hiểu phụ hoàng. Người xem trọng hiền tài hơn bất cứ ai. Vậy mà người lại chọn ngươi làm phò mã… Nếu ngươi không trở thành phò mã, thì giờ ngươi đã là một vị quan đắc lực bên cạnh ta… khiển trách ta và cho ta sức mạnh. Hoặc nếu không thì ngươi cũng nên làm việc trong bộ văn học. Càng nghĩ ta càng thấy nghi ngờ.”

Nhưng Yeom vẫn giữ im lặng.

“Chuyến đi của ngươi tốt chứ?”

“Cảm ơn bệ hạ, thần đã có một chuyến đi rất tuyệt.”

“Là một tháng trước phải không? Ngày giỗ của Yeon Woo…”

Yeom đặt tách trà xuống bàn. Hwon buồn bã nói tiếp.

“Ta nghĩ đó là lý do ngươi muốn đi. Vì ngươi không thể quên…”

“Đó không phải là cái tên mà người nên nhớ, thưa bệ hạ. Đó không phải cái tên bệ hạ nên nhắc đến. Người không nên nhớ tên em gái thần, một người đã không còn trên cõi đời này nữa, đã được chôn sâu dưới lớp đất lạnh lẽo kia…”

Khi hớp một ngụm trà, môi Hwon khẽ rung.

“Không có gì tàn nhẫn hơn việc bảo ta quên đi cái tên ấy. Yeon Woo là người ta yêu quý. Là vị hôn thê yêu dấu độc nhất và duy nhất của ta.”

Nguồn: Blue@Electric Ground
Dịch: [email protected]

Tác giả: actermis14    Thời gian: 10-1-2012 06:55 PM
“Khoảng cách này trong cung dường như còn xa hơn đoạn đường 2000 dặm ta đã đi để tìm nàng. Có thể hiện giờ nàng cũng đang nhìn mặt trời chói lòa kia? Nếu quả vậy, xin nàng đừng làm thế. Tốt hơn là hãy nhắm mắt lại thay vì nhìn mặt trời. Chắc nàng không biết lòng ta nặng nề thế nào khi ta không thể làm đám mây bao phủ ánh sáng của nàng. Nàng có cho rằng, mặt trời không được gặp mặt trăng còn hạnh phúc hơn một đám mây phải nhìn thấy cả mặt trăng và mặt trời?”

đây là đoạn ta thix nhất trong ch4. những lời nói của Mây nghe buồn man mác. 1 con ng vì tình vì nghĩa, 1 lòng phục vụ hoàng đế của mình, che giấu tc vừa chớm nở w Mưa. đau đón biết bao.

ps: các nhà xuất bản tr k bik nghĩ gì mà cứ đua nhau mua tr TQ về rồi ào ào ra sách. trong khi văn học HQ cũng rất hay mà. điển hình là cuốn này đây. mình thật mong cuốn này dc xb wa.
Tác giả: gemangel    Thời gian: 10-1-2012 09:36 PM
@ Nàng Luna:

Thì ta đã nói, ta thuộc phe mong sad ending cơ mà *Nói ra chuyện này bên nhà lớn dám bị ném đá =))* Cái kết được nhất mà ta có thể nghĩ ra cho đến lúc này, là sau khi Bệ hạ chỉnh đốn triều cương, dẹp yên loạn thần thì... tèn ten... Tất nhiên trong công cuộc dẹp loạn phải có sự hy sinh đổ máu quên mình của ai đó,  cụ thể sẽ là Wol *còn hy sinh kiểu gì và bằng cách nào thì ta chưa nghĩ ra, nói chung càng thê thảm càng tốt =))* Sau khi Wol chết, Bệ hạ rất đau buồn nhưng gắng gượng, và thân lâm trọng bệnh. Sau khi chính sự đã yên ổn, người nhường ngôi lại cho hoàng huynh Yang Myung, rồi lặng lẽ tìm đến mộ Wol, ngồi đó, nhìn mặt trăng và mỉm cười nhắm mắt... *Mèn, thấy ta phịa kinh chưa =))* Thế là SE nhưng vẫn đẹp nhá. Ông anh Yang Myung khỏi phải buồn bã vì bị Mặt Trời che khuất nữa, tha hồ mà tỏa sáng *hố hố* Còn Trời Trăng thì mang tiếng chết chứ cũng gặp nhau dưới suối vàng, anh ko còn là Trời, em ko còn là Trăng, khỏi đứa nào cản chúng mình gặp nhau nhá *há há, ta phục ta quá =))*

Thôi ta đi dịch truyện đây, nói nhảm hoài =))
Tác giả: Luna    Thời gian: 10-1-2012 10:08 PM
gemangel gửi lúc 10-1-2012 21:36
@ Nàng Luna:

Thì ta đã nói, ta thuộc phe mong sad ending cơ mà *Nói ra chuyện này bên  ...

Chưa đọc truyện nên không biết chém thế nào về truyện *tội lỗi*

Cái kết nàng *phịa* ra khiến ra liên tưởng tới Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài =))))))) Thực ra chả có tí xơ múi gì với nhau, tại nhớ đến 2 bạn đó về sau hóa thành đôi bướm chu du khắp thế gian, ta lại nhớ tới con bướm đã dẫn Mưa nhỏ đến với Nắng nhỏ ^^

Mà Gem không hăm he được ở đâu cái kết của truyện thế nào à ^^ Biết đâu mình có thể tham khảo được vài tiết mục hay ho. Nghe bảo truyện khác phim nhiều lắm, hy vọng đừng khác nhiều đến mức đánh mất tinh thần của truyện thì không hay...

Các bác Hàn Quốc có chiêu truyền hình trực tiếp rất chi là lợi hại, đa phần các drama hay bị rơi vào cảnh mấy tập càng về cuối càng bị đuối, do thời gian viết kịch bản và quay phim quá gấp gáp. Đôi khi lại có tiết mục đạo diễn với biên kịch không hợp rơ, biên kịch viết thế này, đạo diễn đòi làm thế khác thì cũng chịu.

Sun Moon có lợi thế là tác phẩm chuyển thể, theo lý thì đã có cái nền kịch bản rất mạch lạc nhất quán, mong rằng phim sẽ không đi quá xa so với truyện, vì như thế tức là phải chuẩn bị một kịch bản khác hoàn toàn ---> lủng cà lủng củng, quay ba chớp ba nhoáng, cuối cùng phang cho cái kết chả đâu vào đâu T_T

Nói nhỏ Gem nghe, ta dính lấy cái KST này cũng từ SKKS, nhưng mà thiệt tình là phim đó mấy tập càng về sau càng khiến ta thất vọng não nề, đặc biệt là cái kết nhảm nhí chưa từng thấy >*< Đến nay tuy thỉnh thoảng vẫn mở lại coi vài tập, nhưng tập cuối thì tuyệt nhiên... never.

Nói vậy để biết không phải là nghi ngờ gì dàn diễn viên, nhưng do cái cách làm việc của nhà sản xuất + nhà đài xứ Hàn là chuyên dội nước lạnh vào những gì đang hot, nên ta có hơi lo lắng một tẹo thôi ^^

Chờ Gem dịch xong chương 6 rồi chiến một thể nhé, đây có thói quen đọc là phải đọc cho hết, bị ngắt ngang giữa chừng cảm xúc nó cụt vô cùng ^^ Cơ mà chờ đến khi hết toàn bộ thì lâu quá, đành bấm bụng làm khác vậy ^^
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 10-1-2012 10:23 PM
Luna gửi lúc 10-1-2012 22:08
Chưa đọc truyện nên không biết chém thế nào về truyện *tội lỗi*

Cái kết nàng *ph ...


*Hóng hớt nàng Luna nói chuyện với Gem này* Ta cũng chỉ đủ kiên nhẫn xem SKKS đến tập 10 ... Lý do tương tự nàng Luna ( ).

E hèm, nhưng Trời Trăng thì chắc khác. Rủi MBC dẫm chân lên "SKKS" của KBS ngày càng đuối về sau thì ta vẫn phải xem hết. Lúc đó, ta sẽ xem Ngố chứ không xem phim . *Ta là chuyên gia cày mấy phim dài tập, lê thê chỉ vì mấy cậu diễn viên iu thích*.

Về cái kết, ta mong biên kịch đầu tư để đừng SE (ta là chúa dị ứng với mấy cái drama buồn thúi ruột. Mấy cái drama ta chắc cú là hay và xem là ta sẽ ghiền, cơ mờ chỉ vì nghe nó buồn lắm mới lị SE nên ta không dám ho he đến gần); mà cũng đừng HE theo kiểu chiều lòng khán giả, hay kết cho nó có *như kiểu "The Musical" của SBS vừa rồi {:431:}*... Mèng, ta bít ta thật khó chiều, cơ mờ vì hiếm khi ta mong có nhìu cảm xúc với một phim (lại còn là phim cổ trang nhá) thế nên ta đặt nhiều kỳ vọng.

*Biên kịch cố gắng bồi bổ sức khỏe, ăn ngủ điều độ, đầu óc minh mẫn để kiếm được cái kết toại nguyện dân tình*
Tác giả: littlecat1987    Thời gian: 10-1-2012 11:06 PM
gemangel gửi lúc 10-1-2012 21:36
@ Nàng Luna:

Thì ta đã nói, ta thuộc phe mong sad ending cơ mà *Nói ra chuyện này bên  ...

SKKS à, nhờ phim đó ta mới biết đến KST đó, chậc... mà ta theo dõi phim theo dạng chờ đợi dài cổ từng tuần, từng tập ý {:289:}, ta cũng xem hết cả bộ ấy chứ mờ ta không hài lòng với kết thúc mấy, hi vọng MBC làm ăn cho đàng hoàng chút, nhân vật của Ngố ta trông đợi hết vào biên kịch với đạo diễn ấy {:310:}, còn HE hay SE ta hổng quan tâm mấy, miễn là ta thấy hợp tình hợp lý là được ùi {:263:}, không hỉu sao ta lại khoái Ngố đóng vai bệnh sắp chết ấy, giống trong 7 romances ^^.
Tác giả: latte224    Thời gian: 10-1-2012 11:38 PM
Em vào hóng hớt với ạ ^^
Cái SKKS kia em xem hết vì bt ko bao giờ xem phim bỏ dỡ giữa chừng.
Nhưng đúng là mấy tập cuối chán, em toàn bỏ qua mấy đoạn linh tinh,
chỉ tập trung vào chuyện tình yêu tình báo thôi.

Còn cái "The Musical" ss JustWendy nói cái kết đúng lãng xẹt,
cũng tại vì lúc đầu phim dự tính 20 tập hay sao ý,
nhưng vì có ít khán giả nên giảm còn 15 tập nên cái kết nó cứ cụt ngủn.

Phim này thì em thích cái ending kiểu Nắng bỏ ngai vàng đi theo Mưa về một làng quê yên bình nào đấy
xong rồi sống đến *đầu bạc răng long*. Nhưng mà ko muốn hai người này có con như trong TPM * sorry
ss Luna ^^* tại vì em thấy có con nó cứ như bị chia sẻ tình cảm ý. Ko còn thế giới chỉ có 2 người nữa. Nếu muốn có con thì cứ để hết phim rồi có, đừng có quay lên là đc. ^^

Hóng chap5 của ss Gem :D


Tác giả: Luna    Thời gian: 10-1-2012 11:39 PM
gemangel gửi lúc 10-1-2012 17:10
Chương 5

Ngay cả khi đang đọc sách, Woon cũng không thể gạt đi câu hỏi, tại sao vừa ...



“Không có gì tàn nhẫn hơn việc bảo ta quên đi cái tên ấy. Yeon Woo là người ta yêu quý. Là vị hôn thê yêu dấu độc nhất và duy nhất của ta.”


---> chưa đọc chương nào, chỉ bị câu này đập vào mắt --->

----> ôi, Bệ hạ ơi, ta muốn nghe giọng nói trầm ấm của Bệ hạ khi nói ra những lời ấy. Mà nói thiệt là ta vẫn còn đang ghen tị vì ss Han, chứ không phải một em xinh tươi nào đó (như bé Zy chẳng hạn) là đối tượng nhắc đến của câu nói đó T_T

Mong là khi lên phim em sẽ nhớ đến ss Han như là Yeon Woo tiểu thư, chứ không phải là chị Trăng (từ nay hễ mà thấy khập khiễng thì sẽ gọi là chị Trăng, thấy vừa mắt thì sẽ gọi Mưa lớn, hehe)


Tác giả: gemangel    Thời gian: 10-1-2012 11:42 PM
Luna gửi lúc 10-1-2012 22:08
Chưa đọc truyện nên không biết chém thế nào về truyện *tội lỗi*

Cái kết nàng *ph ...


@ cả nàng Wendy, nàng Cat nữa ^^:

Ta thì lại chưa xem SKKS, nên ko biết cái gì mà tám với các nàng ^^ Ta nói thật, lịch sử xem phim cổ trang của ta rất nghèo nàn, cho đến nay chưa có bộ nào ta coi hoàn chỉnh, toàn nhảy cóc thôi. Ngay cả Dae Jang Geum nức tiếng 1 thời, rồi Dong Yi, Tứ thần ký... ta cũng chỉ ngó qua loa khi TV chiếu. Mới đây, quyết tâm cao độ xem bằng hết TPM, nhưng đang cao trào quyết tâm thì được cái tin Ngố đóng cổ trang, thế là ta vẫn đang bỏ lửng, nhưng hẹn 1 ngày không xa nhất định ta sẽ down hết bộ về xem ^^

Lại nói về cái kết Trời Trăng, nàng Luna nói ta mới để ý, cái bìa truyện nó là thế này:



Nhưng đây là bìa sách tái bản, còn cái bìa gốc là nó thế này:



--> Có thể thấy sự thay đổi rõ rệt là 2 con bướm trong bìa mới =)) --> Báo hiệu cho cái kết "Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài" chăng? =))

Dù sao thì LSB-CAĐ cũng là kinh điển, tuy nó là bi kịch, nếu kết như phim này thì ta OK, vì Trời Trăng nghe đâu cũng là 1 chuyện tình cực kỳ buồn ^^

Nói về tình hình Ending của drama Hàn mà ta xem thời gian gần đây, ngoài cái kết DH khiến ta ưng nhất *tuy vẫn tiếc, nhưng chính vì tiếc nên càng nhớ lâu, và càng ưng ^^* còn đâu ta thấy toàn HE chiều lòng khán giả... Mong là Trời Trăng sẽ ko bị đi vào lối mòn đó. Ban đầu còn tin tưởng vì phim chuyển thể từ tiểu thuyết thì chắc ko đến nỗi, nhưng nếu các nàng nói SKKS, cũng chuyển thể từ tiểu thuyết, lại của cùng tác giả, mà nó lại ba chấm như thế thì... Trời Trăng biết đâu cũng dính chưởng y chang >"<

Dù sao thì ta cũng sẽ coi bằng hết Trời Trăng *và sẽ luyện đi luyện lại nữa là khác* vì Ngố! Dù kịch bản có củ chuối đi nữa, nhưng ta tin ở khả năng của Ngố, có thể biến bất cứ một nhân vật nào, dù bình thường cũng trở nên rất cuốn hút, theo một cách rất riêng. Và vì thế, các bác MBC liệu mà làm ăn cho đàng hoàng, đừng có mà dìm hàng thằng bé. Tuy là ta cuồng Ngố ta, ta sẽ cắn răng chịu đựng các bác vì Ngố, nhưng sau đấy thì bái bai MBC nhá, đừng khiến ta gia nhập anti FC "Muốn Bị Chém" =))

Cơ mờ theo câu chuyện Trời Trăng, ta cảm thấy Nắng Mưa cùng ngỏm là ổn nhất á *cũng xem như HE một nửa roài ^o^*, chứ nếu sống cả rồi Mưa lên hoàng hậu, Nắng tiếp tục làm ông vua anh minh thần võ, còn Yang Myung sau khi tranh đấu giành giật thì vui vẻ rút lui trên tinh thần thượng võ, phiêu bạt giang hồ làm 1 anh lãng tử tự do tự tại --> với ta thế là củ chuối >"< Nhớ năm xưa, cái SE của The Devil khiến ta ray rứt tiếc thương, nhưng vẫn gật gù thán phục vì nó thế là hợp lý. Ta mong Trời Trăng, làm gì làm, HE cũng được, SE cũng được, OE cũng được, nhưng cho nó hợp tình hợp lý vào, phải khiến khán giả nhớ hoài nhớ mãi ấy!

Đúng là... tất cả chỉ vì cuồng Ngố! >"<
Tác giả: littlecat1987    Thời gian: 11-1-2012 12:00 AM
gemangel gửi lúc 10-1-2012 23:42
@ cà nàng Wendy, nàng Cat nữa ^^:

Ta thì lại chưa xem SKKS, nên ko biết cái gì mà tá ...

LSB-CAĐ á, ta k muốn vừa xem phim vừa sụt sịt khóc đâu, tốn khăn giấy lắm á {:266:}, hoặc ít ra có cái kết như TPM ấy, ta không cầm lòng được khi xem những cảnh bùn mà nhạc nền càng não nề ý, cái 7 romances ta ứ hiểu gì, mà nhìn thấy hắn cộng thêm cái giọng bùn thảm, não nề của hắn ý, ta lại sụt sùi {:301:}, cổ trang thì chỉ có SKKS là ta xem trọn vẹn thui, còn hầu như chỉ xem lướt qua đoạn đầu và kết phim thui.
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 11-1-2012 12:06 AM
gemangel gửi lúc 10-1-2012 23:42
@ cà nàng Wendy, nàng Cat nữa ^^:

Ta thì lại chưa xem SKKS, nên ko biết cái gì mà tá ...

Tính đến nay, ta mới chỉ xem trọn bộ cổ trang "Iljimare"; "SKKS" là phim cổ trang thứ hai ta xem và bỏ dở giữa chừng. Lịch sử xem phim cổ trang của ta và nàng có lẽ nghèo ngang ngửa nhau. Ta còn chưa biết mặt mũi mấy phim cổ trang hoành tráng mà nàng kể tên trên kia. Ta bị dị ứng với mấy chữ lịch sử. Ta không phủ nhận có nhiều phim lịch sử hay, cơ mờ cứ nghe tới chữ lịch sử là nản =))). "Trời Trăng" là drama cổ trang thứ ba của cuộc đời xem phim Hàn của ta =)) (*không tính movie*". Và cũng giống như nàng, ta sẽ "nghiền" nó thật nát =))))))).

Thật lòng mà nói, ta không thích cái kết của LSB - CAĐ, hay kiểu Romeo-Juliet đâu. Dùng cái chết (hay sự đồng điệu tâm hồn siêu nhiên *hai con bướm, rồi hai chiếc lá*)  để biểu tượng cho một thứ tính yêu vĩnh cửu? Chết là hết rầu còn gì. Sau bao nhiêu nỗ lực, sau bao nhiêu cung bậc của tình yêu kết lại bằng cái chết sao? Ta muốn có thứ gì đó màu hồng hơn một tí và trần gian hơn một tí.
Tác giả: latte224    Thời gian: 11-1-2012 12:16 AM
Còn em thì từ bé rất thích xem mấy cái phim cổ trang Dae Jang Gum, Đông Y, SKKS, TPM xem hết cả rồi, còn cái phim gì của ss Ha JI Won với cả JGS, nói về kỹ nữ gì đấy, cũng hay lắm nhưng mà không nhớ tên. Xem mấy cái phim cổ trang thường rất nhẹ nhàng, lãng mạn, đúng gu của em ^^

Còn phim LSB-CAD em thích nhất cái đoạn cuối đấy đấy, đoạn 2 người hóa thành bướm bay lên trời, thích cái kiểu chết như thế, tình yêu còn vượt qua cả sự sống chết. Còn cái kiểu R với J thì không thích, điêu khủng khiếp. Phim TSETM này mà có cái kết như thế này cũng được. ^^
Tác giả: kihahuynh    Thời gian: 11-1-2012 12:32 AM
“Không có gì tàn nhẫn hơn việc bảo ta quên đi cái tên ấy. Yeon Woo là người ta yêu quý. Là vị hôn thê yêu dấu độc nhất và duy nhất của ta.”

--> ko còn từ gì để diễn tả!!!đổ cái rầm lun íh!

đọc hết trơn hết trọi 5 chương rồi mới cám ơn người dịch thấy tội lỗi quá!
cám ơn gió Gem (thấy mọi ng` gọi vậy) very nhiều! :)
Tác giả: gemangel    Thời gian: 12-1-2012 11:18 AM
JustWendy gửi lúc 11-1-2012 00:06
Tính đến nay, ta mới chỉ xem trọn bộ cổ trang "Iljimare"; "SKKS" là phim cổ trang thứ h ...


Ta vừa hóng được cái kết trong truyện ^^

It depends on what you call a happy ending. For the OTP, yes. Hwon finds out about the conspiracy to kill Yeonwoo, and that his own sister was involved (she did it for selfish reasons; her father refuses to let her marry Yeom (for political reasons - he wants Yeom to gain power and stand by Hwon's side and not be demoted to simply the princess's husband) and she was promised by the Queen Dowager that she would be able to marry Yeom, and she did). While Yeom forgives her - by this time, he loves her - Hwon does not. So Hwon demotes her to slave status (!) and sends her away as punishment. He later forgives her and allows her to return home to Yeom because they have a (precocious) child together.

Hwon takes Yeonwoo/Wol as his queen, and this is possible because Bokyeong commits suicide. Now, in the novel, she is not the evil witch that the drama is making her out to be. She's actually more a casualty in the war caused by her great aunt (Royal Queen Dowager by then) and her father (Lord Yun). When she discovers her father's plot to overthrow Hwon, she commits suicide to atone.

As for Seol... unfortunately (and this is the part of the novel where I cried buckets), she does not love Woon. She loves Yeom through and through. And when there is an assassination attempt on Yeom's life, she stands between him and the assassins and fights until her death. She saves his life. And before she fights, she asks Princess Minhwa (this is before Minhwa is sent off by her brother) and her lady-in-waiting to clean up her body in case she dies so that Yeom will not see her. So Yeom doesn't find out until much, much later that she died to save his life.

Nguồn: Soompi

--> Theo hướng đi của phim, thì chắc sẽ ko kết thế này ^^ *hy vọng ^^* Tuy là chưa đọc diễn tiến, nhưng ta thấy hơi ko hài lòng với cái kết này ^^! Nghe đâu, Yang Myung cũng chết ^^! Nếu vậy, couple chính được ở bên nhau, và cái giá phải trả là sự hy sinh của 1 số người...
Kết thế này đúng kiểu, 1 bầu trời ko thể có 2 mặt trời và 2 mặt trăng ^^

Có điều, nàng Luna muốn ship Nắng Gương thì ta cảm thấy sau khi đọc truyện nàng sẽ ship đôi này =))
Tác giả: Luna    Thời gian: 12-1-2012 12:19 PM
gemangel gửi lúc 12-1-2012 11:18
Ta vừa hóng được cái kết trong truyện ^^

It depends on what you call a happy ending. For ...

Ta cũng đang không hài lòng với một cái kết như thế này T_T

Con bé Gương vừa xà vừa tà vừa ác như thế thì sống nữa chỉ thêm khổ. Ta chỉ tiếc cách biên kịch xây dựng tính cách nó kỳ cục quá, phải chi để nó xuất hiện lần đầu ngay cái đoạn bé Hoa tíu tít bu lấy bé Mưa, thì rõ là tâm tính nó có vấn đề cũng không ai dám bàn cãi ---> ai mà chịu nổi cảnh mình phải chịu thua, khi cuộc chiến còn chưa diễn ra, mà thực lực 2 bên là ngang nhau >_<

Buồn cho Yang Myung, hy vọng cái kết của bạn ấy là xứng đáng, đừng lãng xẹt quá. Thực tình rất mong phim không đi theo hướng như vậy. Bất quá để bạn tự do tự tại chu du thiên hạ, coi như biến mất trên cõi đời, mắc mớ gì phải *gik người ta T_T*

Cảm thấy không được hợp lý với với tiết mục của Bệ hạ và nàng Trăng lắm >"< đây không còn nhỏ nên không còn tin vào chuyện cổ tích nữa, giờ mà có kể cho mấy đứa nhóc chắc cũng chả đứa nào tin.

Nhưng mà...

Diễn tiến đôi khi lại quan trọng hơn kết quả rất nhiều, biết trước cái kết để chuẩn bị tinh thần là một điều hay, nhưng không vì thế mà chúng ta phán xét cả câu chuyện ^^ Rút kinh nghiệm từ TPM, ta sẽ đón coi thử Bệ hạ và nàng Trăng sẽ phải trải qua những nỗi đau như thế nào, nếu hạnh phúc họ có được xứng đáng với những gì họ đã trải qua, thì ta đây hoàn toàn không có ý kiến gì hết. Nhưng nếu hạnh phúc đó đa phần là xây dựng trên sự hy sinh và nỗi đau của người khác thì... cần một khoảng thời gian để cân nhắc T_T

Hờ hờ, thực ra lúc nãy đọc xong bên soompi định chạy vào đây kêu la bày tỏ bất mãn, nhưng bình tâm lại một hơi thì mới nhận ra cái drama mà mình bias là TPM có cái kết không khác đây là mấy ^^ Nói năng bừa bãi không khéo bị thiên hạ chém lại túi bụi thì chết =)))))))))

Dù sao thì cũng vẫn hóng phim vì Hyun nhà Gem (ta nói thật là chưa ấn tượng lắm với Il Woo, mặc dù vai diễn của bạn đấy trong 49 days cũng khá hay ^^)
Tác giả: lamuyen    Thời gian: 13-1-2012 10:55 PM
Ngày nào mình cũng vào đây hóng Chap tiếp theo, gemangel ui, vẫn chưa có chap tiếp theo ah{:292:}?
Mình vào Book Club cũng ko thấy . Gem có được Blue của trang đó gửi cho bản Soft copy hem? Mình thấy nhiều mem trên đó có. Tiếng anh mình chỉ sơ sơ thôi, nếu cần giúp gì thì gửi mình, nếu được mình sẽ phụ với.
Tác giả: haditham    Thời gian: 14-1-2012 11:30 PM
bớ, cho mình hỏi, là trong truyện thì Huh Văn học có yêu công chúa ko??
mình là mình thấy ko có hứng thú gì vs việc Seol gì đó vs anh ý đâu, công chúa dễ thương hơn

hức, giá mà ngày nào cũng có phim xem, truyện đọc thì bớt phần mong ngóng nhỉ??????
Tác giả: gemangel    Thời gian: 15-1-2012 10:49 AM
haditham gửi lúc 14-1-2012 23:30
bớ, cho mình hỏi, là trong truyện thì Huh Văn học có yêu công chúa ko??
mình là mình  ...

Cho đến nay chỉ mới có chương 5 nên chưa thể khẳng định. Nhưng, theo mình góp nhặt 1 vài chỗ, thì Yeom (Huh Văn học) có yêu công chúa. Thoạt đầu khi kết hôn với công chúa, đúng là anh chỉ xem như em gái (vì còn nỗi đau mất Yeon Woo nữa). Nhưng cuối cùng khi biết công chúa vô tình liên quan đến cái chết của Yeon Woo, anh đã tha thứ cho công chúa, vì anh yêu cô. Còn về nhân vật Tuyết (Seol), theo truyện thì có vẻ cô ấy yêu Yeom đơn phương, và từ đầu tới cuối chỉ yêu 1 mình Yeom, chết vì bảo vệ Yeom nữa cơ ^^ Bạn có thể xem spoiler mình đã tô chữ vàng ở trang bên ^^
Tác giả: tumbler    Thời gian: 15-1-2012 11:51 AM
gemangel gửi lúc 15-1-2012 10:49
Cho đến nay chỉ mới có chương 5 nên chưa thể khẳng định. Nhưng, theo mình góp nhặ ...

aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
e bị điên rầu, sao lại ra vào cái chốn nài cơ chứ.
sorry ss Gem nhưng e có thể thất lễ một tí với ss iu được ko ạ.
e muốn *đạp đạp* ss một phát.Nếu so sánh với cái cảm giác e đang chờ truyện của ss thì thía còn nhẹ đới nhớ. hứ.{:437:}
Giời ơi, đã quyết tâm ko hóng truyện rầu, mà cuối cùng bản tính *lắm tài nhiều tật* vẫn ko thể sửa đổi.{:438:}
kết cục là e đã và đang ráo riết ngồi chờ chương 6 của ss nài. Mà giờ nài ss còn lang thang ở đây hẻm, ss phải đang ngồi tu luyện mà dịch truyện đi chứ, ngộ nhỡ có fan cuồng qua đây, chờ hok được, lại vác dao đi từa lưa hạt dưa thì trết mất đóa ss.{:431:}
Phải công nhận một điều là khả năng dịch truyện của ss được xếp vào hàng top list rầu đới. {:292:}(thêm mí cái dòng chữ mờ chú thích bên cạnh của ss là phê đau tim luôn)
Sau đây, e cũng mày mò nhận xét tí ạ.{:408:}
em lờ em báo trước, cái tình tiết Nắng đặt tên Trăng cho bé Mưa nhỏ mà lên phim bị cắt, là e sẵn sàng ném đá hội đồng nhà đài luôn đới.Hức.{:421:}
Đến cái loveline cho Mây cuồng Mưa, e thấy nhức đầu quá.  (đừng ném dép đợi e giải trình đã ạ)
Thứ nhất e nghĩ couple Nắng - Mưa mới đọc truyện đã mất máu, nên dù thậm chí ko có Sáng xen vào,  cũng đủ lấy đi bao trái tim loi choi của các fan rầu, huống chi lại cho Mây vào đây cho nó rối tung cành hẹ nữa. (mà cái tính e, hơi rối e còn thích tỉ mẩn ngồi gỡ, chứ mà rối tung tí mù là e vứt đó chạy luôn đới ạ).
Hơn thế nữa, sau khi đọc truyện, e nghĩ là ko còn cửa cho couple Lửa - Tuyết của e nữa đâu.
Có lẽ Lửa sau này sẽ yêu Hoa thực sự, cái chi tiết mờ Hoa phát hiện ra Lửa nhìn giầy của nàng mà nàng ko hề biết thì e đoán chắc 100% Lửa sẽ love Hoa rầu. Có chăng chỉ vì Lửa vốn là chàng trai *giỏi về mặt văn võ nhưng hơi yếu về mặt tán gái* nên mí ko thể hiện rõ ràng tình cảm của mềnh thôi.{:438:}
Thế thì cho Mây vs Tuyết đê ạ. e thích tềnh yêu của một chàng lính ngự lâm quân với một nàng nữ chiến binh cơ.{:444:} Cảm giác rất lãng tử và phong trần thế nào ế.{:286:} (khi mờ Nắng - Mưa hẹn hò, thì Mây - Lửa đi theo bảo vệ và thế là tèn tén ten...).{:265:}
Nói chung là hóng truyện thôi, chứ với cái đầu thì bé mà tim thì to như e, thì chẳng nghĩ ra được từ nào hoa mĩ cả, chỉ tưởng tưởng là nhanh thôi.{:438:}
p/s: ss Gem nhanh lên đơiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Định *giết* em hẻm. e mắc bệnh fan cuồng kiểu anti đới nhá. ss có chạy cũng hok kịp đâu.
Tác giả: actermis14    Thời gian: 15-1-2012 11:54 AM
trong truyện các tuyến nv cũng như tình huống đc miêu tả rõ ràng hơn. nếu làm thành film chắc cũng kéo dài cả trăm tập chứ k ít nên chúng ta cứ an phận với nội dung tr đã được biên kịch và dựng thành film vậy thôi chứ sao. Dù sao mối quan hệ tc của 3 nv chính vẫn được giữ nguyên, còn mấy nv khác có chút thay đổi để khiến film hấp dẫn hơn.
với tr thì Seol chết uổng phí, mà tc cũng k dc công nhận---> tức hộc máu.
Sáng mà cũng die ---> nếu die vì Mưa thì còn tạm chấp nhận chứ die k đâu là còn lâu.

ps: vẫn mún ôm trong tay 2 cuốn tr để đọc wa á á á
Tác giả: diamondqueen    Thời gian: 15-1-2012 03:24 PM
Oa oa ghiền rồi nhóe

Cơ mà sao đọc truyện này ta cứ hình dung nhân vật nhỏ đang diễn không =))))))))) chỉ duy nhất Nắng là Ngố nhà :"> còn Mây không nhớ nỗi mặt th` lớn nó ra sao bởi vậy lờn vờn Mây chỉ duy nhất 1 Mây nhỏ vs ta :">

Nhưng truyện có vẻ làm cho ta có cảm giác ấm áp gần gũi hơn film nhỉ :x Đặc biệt là Nắng và Mây ;))

Chờ truyện of bạn Gem nhé :"> tks tks tks nhìu vì đã trans truyện :"> *cuồng mất rồi*

Tác giả: NgọcHuyền    Thời gian: 15-1-2012 07:05 PM
đây là bản dịch tóm tắt tiểu thuyết sao mà đọc vẫn rất hay và ko thấy đứt đoạn nào hết
có nhiều cảnh nếu là lên phim thì sẽ có bao nàng mất máu đây
mình có nên gửi đơn cho Nhã Nam mua bản quyền truyện này về VN dịch ko nhỉ, nếu dc thì sẽ tiêu thụ dc số lg khủng khiếp đây
mà trong truyện là Wol có nhớ gì về quá khứ của mình ko vậy mn, chưa rõ lắm
p/s: cám ơn bạn/chị gem rất nhiều vì tìm dc link và dịch truyện nhe
Tác giả: short    Thời gian: 15-1-2012 07:26 PM
Ái chà,coi bộ Short coi cái tiểu thuyết này coi bộ mê hơn cái phim. Vài dòng bình lựn sau khi xem ep 4 phim và chương 5 tiểu thuyết :X Chỗ này bà con bàn luận vui quá thể.

Trước hết là vụ cái tên Wol. Thích cái tình tiết của truyện hơn, khi Hwon đặt tên cho Mưa thì vô tình hai người lại có một liên kết với nhau, tên chàng là Măt Trời đặt tên nàng là Mặt Trăng, vậy ra cái duyên thì có nhưng số mệnh lại rất trớ trêu. Cũng tạo nên cái liên kết của tựa truyện/phim.

Thứ hai là, theo như truyện,đất nước HQ lúc bấy giờ chỉ có Mặt Trăng và Mặt Trời, chàng Sáng là nhân vật phụ, nàng Gương cũng là nhân vật phụ nốt. Trong khi phim thì đẩy cho nàng Gương và chàng Sáng thành Mặt Trăng và Mặt Trời thứ hai, theo tuyến này thì đương nhiên mạch phim phải đẩy hai người này lên làm nam 2 và nữ hai. Nhưng, chàng Sáng đã định sẵn cái số mệnh của mình chàng làm sao mà qua nổi bà Thái Phi được (trừ khi liên kết), và nàng Gương có giỏi nhưng tất cả đều được cha mình dàn xếp cho. Cứ thấy nó không có hợp lý khi đẩy hai nhân vật này lên tầm quan trọng cỡ như Mưa và Nắng T_T

Thứ ba là nói chơi về cái kết của phim. Dù chưa biết kết truyện nó ra sao, nhưng thường cổ trang là những cai kết buồn vì chính trị trong cung. Dù yêu lắm nhưng có thể không đến được với nhau là bình thường, nếu vì khán giả mà đẩy một cái HE rất lãng xẹt thì tự dưng nguyên một bộ phim nó thành ra lãng xẹt. Giống như ông Vua nói với con gái: "có những thứ muốn nhưng sẽ không thể có được" vậy ra, hy vọng BK tập trung vào nội dung hơn là cái kết. Mạch phim thế nào tự dưng nó sẽ dẫn tới một cái kết hợp lý mà thôi.

Mình thích nàng Tuyết yêu chàng Woon, chàng này đừng yêu Trăng :( Một mối tình cho nàng Tuyết coi như là một phần thưởng cho cô hầu trung thành, đáng yêu. Từ hồi coi phim là thích nàng Tuyết này rồi, gương mặt thanh thiện và rất sáng. Nếu Lửa yêu Min Hwa vì tình yêu của nàng thì cũng có lý, nhưng Tuyết của tui :(((((((((((
Tác giả: short    Thời gian: 16-1-2012 01:07 PM
Hnay vừa làm vửa nảy ra ý định, viết thư yêu cầu bạn NXB Nhã Nam dịch cuốn này bán >.< muốn coi từ chữ quá bà con ơi >.<

Phim này mà hot thì thể nào truyện cũng rục rịch được dịch, như HP và Chạng Vạng.


Hy vọngggggggggggggggggggggggg >.<
Tác giả: minnie_db5sk    Thời gian: 16-1-2012 10:21 PM
phải nói một điều là ss Geum dịch tiểu thuyết quá hay, mà thấy ss bảo là dịch lần đầu phải không?
nhưng mới đọc mấy chương mà đã cảm thấy tiểu thuyết khác rất nhiều với phim
có lẽ là ta sẽ thích phim hơn vì xem phim ta cũng được bổ mắt nhiều hơn * tội lỗi, tội lỗi *
Tác giả: whitechocolate    Thời gian: 18-1-2012 01:50 PM
NgọcHuyền gửi lúc 15-1-2012 19:05
đây là bản dịch tóm tắt tiểu thuyết sao mà đọc vẫn rất hay và ko thấy đứt đoạn n ...

Hôm trước có hỏi Nhã Nam trên Face thấy rep lại bảo là nhà xuất bản chưa có kế hoạch gì cả. Đau lòng :((
Tác giả: canonphuong    Thời gian: 18-1-2012 10:47 PM
:((( đau lòng quá, không biết khi nào moon & sun mới có phiên bản tiếng Việt đây, chắc phải nhờ cả nhà Nắng Mưa vào face của Nhã Nam cho nó xôm tụ....như vậy có hy vọng hơn :D
Tác giả: canonphuong    Thời gian: 19-1-2012 03:48 PM
TRong chapter 1 ko thấy nàng Gem nói về đoạn này :

And from that moment, that woman becomes Wol. Hwon feels reassured as if by giving her a name, their fate will continue. Hwon wishes to reach out his hand and touch Wol’s face, but he does not, afraid that as soon as his hand touches her, she will turn into ashes. And so, he continues to drink.
“Today is not the only day. I know your name, and I know that you can’t leave this place. There will be a next time.”
Hwon pours a drink for Wol and recites a poem.
“All creations come and come again, but cannot come all.
I look to see if it has come all, but it comes again.
The things that come again and again come from where there is no beginning.
And so I ask thee from where do you first come?” (-Excerpt from the first verse of Hwadam Seo Kyung-deok’s “Relic”)
Although the poem seems to ask Wol where she came from, this question was not for Wol alone. It is Hwon’s question to himself at this undeniable feeling emerging from within him. Wol closes her eyes, not even giving a glance at the shotglass Hwon poured her.
“All creations return and return again, but cannot return all.
I look to see if it has returned all, but it has not.
They return and return again until the end, but there is no end to the return.
And so I ask thee to where you return?” (-Excerpt from the second verse of Hwadam Seo Kyung-deok’s “Relic”)
Hwon does not understand. Although he understands the meaning of the poem, he does not understand what Wol means by reciting him the poem.
“What did you mean to tell me?”
“I wished to finish the second part (of the poem). And as tonight will be the end of our destiny, it was a request that you make no promise of a next time.”


Cơ mà mình cũng ko hiểu được ý nghĩa sâu sắc của 2 đoạn thơ mà bệ hạ và phù thủy đối đáp, các bạn có ai hĩu nổi thì cho mình biết với nha :D xin đa tạ :)
Tác giả: NgọcHuyền    Thời gian: 20-1-2012 04:54 PM
truyện có chi tiết Hwon đặt tên cho Woo là Wol
hình như vì vậy mà có câu " Mặt trời vẽ nên mặt trăng" thì phải.
trong phim ko biết có ý nghĩa như vậy ko ta
hic, nếu mờ cầm dc quyển truyện trên tay thì có mà điên lên vì sung sướng ấy
Tác giả: Ann_Le    Thời gian: 21-1-2012 02:08 PM
minh co ban goc tieng Han cua bo truyen, ban nao co the giup minh translate ko? co thi lien lac voi minh nhe, minh se email cho
Tác giả: Akiya_uruki    Thời gian: 21-1-2012 02:14 PM
lần đầu em đọc tiểu thuyết của hàn đấy {:438:}
nói về tiểu thuyết Trung thì có khi chả bỏ sót bộ nào, nhưng Hàn thì nghèo nàn thôi rồi
vì mê Trăng-Trời nên mới mò được vào đây
thấy ss Gen trans hay quá
nhưng xem chừng kết cấu của phim và truyện khác nhau nhỉ
mong là phim sẽ k có cái kết như trong truyện

Tác giả: panda_loly    Thời gian: 21-1-2012 07:27 PM
Cảm ơn nàng Gem đã dịch .
Đọc chương 1 xong,ta mới ngã ngửa.
Ông vua Hwon của chúng ta ngang ngược hơn ta tưởng rất nhiều.{:438:}
Nói ra thì ta cũng không hay bàn luận về tính cách các nhân vật nhưng phải nói ta cực kì ấn tượng về nhân vật này của Huyn ,ta đã cố tưởng tượng khuôn mặt ngố của Huyn khi đóng cảnh này ,khi đó không biết như thế nào? Nhưng xem cảnh Huyn "lừa tềnh" nàng Gương ta đã hiểu.Cái này là bản chất rồi,mà đã là bản chất thì rất tự nhiên thể hiện cho người ta xem,chắc chắn sẽ rất gian,mà càng gian thì ta lại càng thích ..
Nàng Gem cứ dịch đi nhá,ta ủng hộ hai tay hai chân.
Thôi,chuồn lẹ {:272:}
Tác giả: NgọcHuyền    Thời gian: 22-1-2012 09:05 AM
càng gần tới t7 là càng hóng cảnh Nắng Mưa gặp nhau
nếu làm đúng như truyện thì có mà ngất trên dàn quất
rất mong chính Hwon là ng đặt tên cho Wol
còn phần sau, đoạn Wol đêm đêm tới cạnh giường bệ hạ nữa, ôi mùi mẫn quớ.
mà hình như trong truyện, chương 1 thì Wol đã nhận ra Hwon là ng xưa thì phải
Tác giả: socola_sua_92    Thời gian: 22-1-2012 11:22 AM
http://belectricground.com/2012/01/21/book-club-the-moon-that-embraces-the-sun-chapter-6/

chắc chẳng có ai lên nhà nhỉ? có chương 6 tiếng Anh rùi né {:292:}
Tác giả: kotmie    Thời gian: 22-1-2012 01:34 PM
Thực ra chap 6 cũng không có gì đâu.
Vì đó chính là cảnh mà Lửa đến dạy học cho Nắng ý.
Trong truyện khác với phim là Nắng với Mưa chưa hề gặp nhau.
Mình cứ ngồi hóng diễn biến gì ở vụ Nắng - Mưa lớn, ai ngờ ...
Lại phải đợi thêm nứa rồi T"T
Tác giả: gemangel    Thời gian: 23-1-2012 07:36 PM
Note: Dịch cái chương này, muốn khùng với mấy cái tên sách và mấy màn Hán tự >"< Ta đã cố hết sức nhưng ko dám chắc là ta hiểu đúng ^^! Cả nhà có ai tinh thông ba cái vụ này thì bảo ta, ta sửa lại sau nhé ^^

Chương 6


Khi đang uống với Yeom, Hwon hồi tưởng lại những ngày xưa ấy.

Khoảng hơn bảy năm trước, Thái tử Lee Hwon chán nản vì mỗi ngày trôi qua cứ lặp đi lặp lại như nhau và cậu tìm thú vui bằng cách bày trò chơi khăm các vị thái phó dạy học cho mình. Một ngày kia khi thái phó của Hwon chịu hết nỗi áp lực khi dạy cậu học trò bất trị này và cáo lão hồi hương, một người thầy khác do chính quốc vương lựa chọn được bổ nhiệm đến dạy Hwon.

Hwon rất háo hức muốn biết “mục tiêu” mới nhất này là ai và sai một nội quan đi tìm hiểu thân thế của người thầy mới này cho cậu. Nhưng viên nội quan lại do dự khi báo cáo với cậu.

“Sao ngươi không nói gì thế? Ngươi không tìm hiểu được là ai sẽ đến à?”

“Thưa không phải vậy, nhưng…”

“Nói mau! Hắn là ai?”

Sau một hồi ngập ngừng, viên nội quan giải thích, “Đó là một nho sinh tên Yeom, và anh ta là nho sinh đỗ đầu văn khoa kỳ này.”

Hwon thấy choáng. Chắc chắn là phải có “ô dù” khi một trạng nguyên mới thi đỗ khoa cử lại được cất nhắc lên hàng ngũ những người chịu trách nhiệm dạy dỗ Thái tử.

“Ngươi còn nghe ngóng được chuyện gì nữa không?”

“Đó là… tuổi của anh ta…”

“Tuổi á? Thế tên Heo Yeom này bao nhiêu tuổi?”

“Năm nay anh ta vừa tròn 17 tuổi.”

Hwon gào lên giận dữ, “Nếu hắn 17 tuổi, tức là chỉ hơn ta 1 tuổi thôi á!”

Hầu hết các thái phó đều khoảng 30-40 tuổi. Lòng tự trọng của Hwon bị tổn thương bởi ý nghĩ cậu sẽ “bị dạy dỗ” bởi một ông thầy chỉ hơn mình 1 tuổi. Nhưng cậu cũng thấy tò mò. Những người thi đỗ khoa cử thông thường cũng khoảng 25 tuổi, thậm chí còn có một số người hơn 40. Thi đỗ khoa cử khi chỉ mới 17 tuổi, hơn nữa lại còn là đỗ đầu, thế nghĩa là tên Heo Yeom này là thiên tài. Và vì thế Hwon rất trông chờ buổi học với Yeom, dù cậu đã quyết tâm sẽ tống cổ anh chàng này trong vòng vài ngày.

Vào buổi học đầu tiên, Hwon bắt đầu thực hiện kế hoạch, cậu không buồn rời khỏi chỗ ngồi để cúi chào Yeom hay thể hiện thái độ thích đáng dành cho một người thầy. Nhưng ngay khi Hwon nhìn thấy gương mặt Yeom đang ngồi đối diện với mình, cậu sững sốt vì vẻ đẹp của mỹ nam trước mắt. Hwon bị mê hoặc đến mức gần như quên mất kế hoạch tống cổ Yeom. Khi định thần lại, cậu tiếp tục ngồi kiểu chống đối, mũ của cậu nằm méo xệch trên đầu. *Cho đến giờ, về độ hâm của Nắng nhí tửng thì trong phim làm giống truyện =))*

Nhưng phản ứng của Yeom lại khác với những người thầy trước đây của Hwon. Dù Hwon có chờ bao lâu, Yeom cũng không thuyết giáo bảo cậu ngồi lại cho ngay ngắn hay bắt cậu tỏ thái độ tôn trọng đối với thầy. Thay vì vậy, Yeom ngồi ngay ngắn và dịu dàng mỉm cười mà không nói lời nào. Hwon bắt đầu thấy mệt vì phải ngồi không đúng tư thế, lưng và cánh tay cậu bắt đầu nhức mỏi. Nhưng Hwon rất cứng đầu, tuyệt đối không chịu động đậy. Cuối cùng 45 phút đã trôi qua và tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học đã kết thúc. Ngay khi tiếng chuông vang lên, Yeom mỉm cười và đứng lên rời khỏi, nhưng một lần nữa, anh vẫn không nói lời nào.

Hwon thấy thú vị. Tất cả những người thầy trước đây của cậu đều bồn chồn thuyết giáo rằng Thái tử phải tỏ thái độ đúng mực với thầy của mình, và thế là rơi thẳng vào bẫy của Hwon. Nhưng Yeom là người đầu tiên chỉ ngồi đó mà cười. Và anh cứ như thế vào hôm sau, hôm sau nữa.

Hwon bắt đầu thấy mệt và tò mò muốn biết giọng của Yeom thế nào. Và thế là vài ngày sau “cuộc chiến im lặng”, cuối cùng Hwon cũng cúi đầu ba lần để chào thầy và ngồi ngay ngắn trước mặt Yeom. Nhưng như thế hoàn toàn không có nghĩa là Hwon đã thật sự chấp nhận Yeom là thầy mình. Ngược lại, giờ cậu đang chuyển qua một chiến lược tấn công khác. *Ố ồ, tên Nắng nhí trong truyện cũng xì tin ớn =))*

Hwon vốn đang học sách Trung Dung với người thầy trước cho đến khi Yeom được bổ nhiệm thay thế. Và vì vậy Hwon đã chuẩn bị cái này để thách đố Yeom. Nhưng trong buổi học thật sự đầu tiên của họ, có chuyện bất ngờ xảy ra. Thay vì Trung Dung, Yeom thông báo họ sẽ học Thiên tự văn, cuốn sách vỡ lòng dùng để dạy Hán tự cho trẻ con mới bắt đầu học. Hwon chết lặng cả người. Cậu đã thuộc nằm lòng Thiên tự văn từ hồi bốn tuổi. Nhưng trước khi Hwon có thể gào lên giận dữ, Yeom đã bảo thủ thư đem cuốn sách đến cho họ.

Khi Hwon đã hết sốc, cậu quát lên, “Sao ngươi dám! Gần đây ta đang học Trung Dung Tự trị thông giám! Vậy mà ngươi dám dạy ta Thiên tự văn!”

Nhưng không giống Hwon, Yeom điềm tĩnh đáp lại, không quên kèm theo nụ cười dịu dàng, “Bẩm điện hạ, trước giờ thần chưa từng dạy ai cả, thế nên khi được bổ nhiệm làm thầy dạy cho điện hạ, thần đã từ chối. Nhưng bệ hạ đã bảo thần cứ dạy như những gì thần được dạy.”

“Nhưng như thế thì có liên quan gì đến Thiên tự văn?”

“Người ta khởi đầu việc học với Thiên tự văn. Nhưng trước khi học bất cứ chữ nào, bước đầu tiên là phải học thái độ học tập. Điện hạ đã học được thái độ này sau mấy ngày vừa qua, thế nên bước tiếp theo là học đến Thiên tự văn. Thần chỉ đang làm đúng y như những gì thần được dạy.”

Hwon rất giận, nhưng cậu không thể nghĩ ra bất cứ điều gì để trả đũa lại. Và trong lúc đó, viên thủ thư trở lại, mang quyển sách đặt lên bàn.

Yeom mở sách ra và đọc, “Thiên địa huyền hoàng.”

Nhưng Hwon ngậm chặt miệng và chỉ nhìn Yeom với ánh mắt tóe lửa.

“Thưa điện hạ, người bảo rằng người đã am tường Hán tự. Nếu vậy, “Thiên” có nghĩa là gì?”

“Là ‘Trời’!”

“Vậy Trời nghĩa là gì?”

Hwon không thể trả lời ngay. Vì Yeom hỏi bất ngờ nên Hwon khó xác định được định nghĩa Trời là gì.

“Điện hạ nói người đang học Trung Dung. Vậy trong Trung Dung, Trời được miêu tả thế nào?”

Hwo biết là cậu đã học qua, nhưng cậu vẫn không thể trả lời. Và Yeom nói trước.

“Trong sách nói rằng Trời là cội nguồn của chân lý/ánh sáng. Tức là những gì do Trời tạo ra thì được gọi là Tính (tự nhiên), và hành động thích hợp với cái tự nhiên này gọi là Đạo (nguyên tắc), và trui rèn nguyên tắc này chính là dạy học. Trong đó nói rằng khi Trung gặp Hòa, Trời và Đất ở đúng vị trí của mình và mọi vật trên trái đất theo đó sẽ được nuôi dưỡng.”

Hwon hoang mang khi nhận ra rằng cậu không chỉ chưa hoàn toàn nắm vững ký tự đầu tiên trong Thiên tự văn là Thiên, mà cậu cũng chưa lĩnh hội hoàn toàn những điều gần đây đã học trong Trung Dung nữa. Hwon cứng đầu cố tấn công lần nữa.

“Vậy ngươi nghĩ Trời và Đất là gì?”

“Câu trả lời không ở chỗ thần, mà chính điện hạ phải tìm hiểu trong khi học Thiên tự văn.”

“Vậy nghĩa là ngươi không biết giải thích à?”

Yeom mỉm cười và gật đầu. “Cả thần cũng phải tiếp tục học Thiên tự văn để có thể tìm hiểu. Theo Liệt Tử, nguồn năng lượng nhẹ nhàng và thuần khiết bay lên thành Trời, còn năng lượng nặng nề và ô uế rơi xuống thành Đất. Sinh khí hòa hợp giữa Trời và Đất chính là Nhân loại, trí óc con người là nhận được từ Trời, còn thân thể là từ Đất.”

Đây là lần đầu tiên Hwon được học về Liệt Tử. Cậu nhận thấy mình bị bài giảng của Yeom lôi cuốn.

“Là vậy sao? Vậy nên khi một người chết đi, linh hồn anh ta sẽ trở về với Trời và thân thể lại về với Đất?”

Yeom cười rạng rỡ, “Điều điện hạ vừa nói cũng có trong Liệt Tử.”

“Hmm… Ta sẽ thử tìm đọc cuốn sách đó một lần.”

Trước khi họ kịp nhận ra, 45 phút đã trôi qua, Hwon đã quên mất kế hoạch làm khó Yeom và thay vì vậy cậu lại thích thú với giờ học hàng ngày. Hầu hết những điều Yeom nói ra đều mới mẻ đối với Hwon, ngay cả những điều cậu đã biết cũng có cảm giác rất mới. Và để có thể thách thức Yeom, Hwon vẫn còn quá nhiều điều chưa biết. Với mục tiêu mới là thách thức Yeom một lần một, mỗi ngày Hwon càng học chăm chỉ hơn. Khi Hwon học Thiên tự văn với Yeom, cậu cũng học được thêm những bài học từ những cuốn sách khác. Và như thế, Hwon thích Yeom, một cảm giác mà cậu chưa từng có với bất cứ vị thầy nào trước đây.

Đối với Hwon, các giờ học với Yeom luôn có cảm giác quá ngắn ngủi, nên bất cứ khi nào Yeom đứng lên chuẩn bị đi, Hwon luôn bảo anh ở lại thêm một lúc và dùng bữa tối với cậu. Nhưng đêm nào Yeom cũng về từ sớm, Hwon thấy tổn thương và một ngày nọ cậu hỏi, “Ta muốn chơi với ngươi lâu hơn, nhưng sao lần nào ngươi cũng không ở lại với ta muộn hơn một lúc?”

Yeom giải thích đầy vẻ có lỗi, “Dù việc đó cũng là bổn phận của thần, thần vẫn còn trẻ và thần thấy khó mà ở lại trong cung quá lâu. Nhưng…”

“Nhưng sao? Vẫn còn lý do khác à?”

“Thần có một cô em gái. Là vì muội ấy…”

“Nhưng ngươi vẫn còn song thân cơ mà. Ngươi đâu cần phải chăm sóc em gái.”

“Không phải vậy, chỉ là thần muốn dành thời gian ở cùng với muội ấy.”

Hwon cau mày trước ý nghĩ Yeom muốn ở cạnh em gái. Hwon nghĩ Yeom thật lạ lùng, nhưng gương mặt Yeom sáng bừng lên khi nghĩ về cô em gái này.

“Thần thích đọc sách cùng với em gái.”

“Đọc sách cùng nhau? Em gái ngươi đọc sách? Cùng với ngươi á?”

“Vâng, thưa Điện hạ. Mặc dù là thần dạy muội ấy…”

“Nhưng không phải trước đây ngươi nói ta là người đầu tiên ngươi dạy hay sao?” *ghen hả nhóc? =))*

Yeom có vẻ bối rối và ngập ngừng giải thích, “Em gái thần thì khác. Dù thần dạy muội ấy, nhưng thần cũng học từ muội ấy nữa.”

“Em gái ngươi bao nhiêu tuổi?”

“Muội ấy nhỏ hơn thần 3 tuổi, năm nay được 14 tuổi.”

“Nghĩa là nhỏ hơn ta 2 tuổi. Chưa hết, một thiên tài như ngươi lại còn học từ cô ấy? Ý ngươi là sao?” *Là thầy của thiên tài chứ sao! Có thế cũng hỏi! =))*

“Thông thường, hay nghe nói có người học một hiểu mười. Nhưng khi thần dạy em gái thần một điều, muội ấy sẽ hỏi lại mười câu. Và để trả lời mười câu hỏi ấy, thần phải học thêm nhiều nữa. Và thần rất thích điều đó. Em gái thần là người thầy quan trọng nhất trong đời thần.”

Dù nghĩ thế nào đi nữa, Hwon cũng rất thích thú muốn tìm hiểu về cô gái vừa biết đọc sách lại ham học hỏi này.

“Ta cũng có một cô em gái. Công chúa Min Hwa… Dù ngươi chưa bao giờ gặp muội ấy, nhưng chắc cũng từng nghe nói qua.”

“A, thần đã gặp công chúa một lần. Cách đây không lâu, ngay trước mặt thần. Dù lúc đó thần không thấy mặt công chúa.”

“Thật vậy sao? Dù sao thì, Min Hwa nhỏ hơn ta 3 tuổi, nhưng muội ấy rất ngang bướng và cứ làm bất cứ việc gì muội ấy muốn. Những Hán tự muội ấy biết chỉ là câu đầu tiên trong Thiên tự văn. Sao hai cô bé 13 tuổi và 14 tuổi lại có thể khác nhau đến vậy nhỉ?”

Đột nhiên, họ nghe tiếng một cô bé đang khóc bên ngoài, và trước khi kịp nhận ra, công chúa Min Hwa đã xông thẳng vào phòng, mặc đồ cung nữ.

Hwon mắng, “Muội đang mặc cái gì đấy? Và sao muội dám vào đây?”

Mặt đầy nước mắt, Min Hwa đến gần Hwon và bắt đầu đánh cậu.

“Hoàng huynh, muội ghét huynh! Muội ghét huynh!”

“Muội bị sao thế?”

“Huynh nói xấu muội! Và trong bao nhiêu người, sao huynh có thể nói xấu muội trước mặt người này chứ? Muội ghét huynh! Muội ghét huynh! Muội ghét huynh!”

Dù Hwon la lên đầy giận dữ, Min Hwa vẫn tiếp tục đánh cậu. Thượng cung Min chậm chạp chạy theo vào phòng tìm công chúa, nhưng Min Hwa nhanh chóng chạy đến trước mặt Yeom. Và vì nguyên tắc không cho phép anh nhìn trực diện bất cứ người nào trong hoàng tộc mà không được họ cho phép, Yeom nhanh chóng cúi đầu xuống. Nhưng Min Hwa lấy hai tay giữ mặt Yeom và bắt anh nhìn mình.

“Không phải vậy. Mọi chuyện hoàng huynh nói đều không đúng. Ta không ngang ngạnh, mà ta là một công nương tao nhã. Ta sắp học thuộc hết một ngàn chữ trong Thiên tự văn rồi. Và còn…”

Trước khi nói hết lời, Min Hwa đã bị các cung nữ kéo ra.

Yeom và Hwon ngồi ngẩng cả người vì chuyện vừa mới xảy ra, và cuối cùng Hwon phá vỡ sự im lặng bằng cách hỏi viên nội quan, “Muội ấy bị gì thế? Muội ấy lấy bộ đồ cung nữ đó ở đâu? Và sao muội ấy lại vào đây? Thật trẻ con.”

Viên nội quan chỉ giữ im lặng và nhìn Yeom mà cười. Vì Min Hwa chen ngang, cuộc nói chuyện của họ về em gái Yeom đã bị gián đoạn.

Nhưng chỉ vài ngày sau, đề tài này lại được nhắc đến lần nữa. Trước mỗi giờ học, Hwon  được chuẩn bị ít đồ ăn vặt để giúp cậu giữ tập trung trong lớp. Ngày hôm đó, kẹo mạch nha nhập từ Trung Quốc là món ăn vặt của Hwon. Hwon giữ lại một ít cho Yeom, nhưng Yeom chỉ nhìn.

“Sao ngươi không ăn? Ngươi không thích à?”

“Không phải vậy… Chỉ là thần nghĩ em gái thần chắc sẽ thích…”

“A! Cô bé hỏi rất nhiều câu ấy à? Xem ra ngươi rất ngưỡng mộ em gái ngươi. Như vậy chẳng phải là hơi quá sao?”

Yeom chỉ cười. Nhìn nụ cười tuyệt đẹp của Yeom, Hwon chợt thấy tò mò về cô em gái của anh.

“Cô bé trông có giống ngươi không? Nếu thế thì hẳn là rất xinh đẹp.”

Yeom chỉ cười, nhưng từ nụ cười của Yeom, Hwon nghĩ cậu cũng có thể cảm nhận được sức hút của em gái anh. Và như thể đã tận mắt thấy cô ấy, tim Hwon bắt đầu đập mạnh.

“Tên em gái ngươi là gì?”

“Sao ạ? Thần không thể nói với người, thưa Điện hạ. Em gái thần chưa có ‘danh xưng’.”

*Theo nguyên tắc, không được gọi tên một cô gái con nhà quý tộc, dù cô ấy vẫn còn nhỏ đi nữa. Có luật quy định phải gọi con gái nhà quý tộc bằng ‘dangho’ (danh xưng?). Và hơn nữa, rất khó để gọi tên một cô gái chưa kết hôn trước mặt Thái tử.”

“Ta chỉ hỏi tên cô ấy thôi mà, có vấn đề gì sao? Vì gia đình ngươi họ Heo, thế thì họ của cô ấy cũng là Heo. Vậy tên cô ấy là…?”

Yeom ngậm chặt miệng và không nói gì. Nhưng Hwon rất muốn biết, nên cậu đe dọa Yeom.

“Hừ! Nếu ta muốn tìm hiểu tên em gái ngươi bằng những cách khác thì ta vẫn có thể làm được. Nhưng như thế chẳng phải sẽ có chuyện lớn hơn sao?”

“Yeon Woo… tên muội ấy là Yeon Woo.”

“Yeon Woo… giống như cơn mưa phùn à?”

“Vâng, thưa Điện hạ. Tên Hán tự của muội ấy là vậy.”

“Yeon Woo…”

Hwon cứ lặp đi lặp lại cái tên ấy trong đầu, và cậu nghĩ, “Đúng là một cái tên rất đẹp. Ta có thể hình dung diện mạo của cô ấy cũng rất xinh đẹp. Ước gì ta có thể gặp cô ấy một lần.”

Khi Yeom đã sẵn sàng bắt đầu bài học, Hwon thì thầm vào tai viên nội quan đứng bên cạnh. Viên nội quan rời khỏi phòng học và trở lại khi giờ học đã kết thúc với một chiếc hộp nhỏ gửi cho Yeom. Yeom nhìn chiếc hộp một cách hiếu kỳ, và Hwon giải thích, “Vì ngươi không ăn nên ta đã cho kẹo mạch nha vào trong đấy. Hãy mang về ăn cùng với em gái ngươi.”

Mãi sau đó, cả người cho kẹo là Hwon và người nhận kẹo mang về là Yeom đều không suy nghĩ nhiều về việc đó. Nhưng tối muộn ngày hôm đó, Hwon có một cảm giác lạ lùng khi nhận ra, cậu, Thái tử của Joseon, đã tặng quà cho một cô gái, và cả hai đều chưa kết hôn. Vì vô cùng tò mò muốn biết phản ứng của Yeon Woo trước món quà của cậu, đêm đó Hwon không tài nào chợp mắt. Hwon dành cả đêm suy nghĩ về cô gái mà cậu chưa từng gặp mặt.

Nguồn: Blue@Electric Ground
Dịch: [email protected]
Tác giả: gemangel    Thời gian: 24-1-2012 07:45 PM
Xì poi mấy chương sau {:438:} Có vẻ là xì poi đến hết truyện luôn {:433:} Dù ta vẫn ko ưa Happy Ending, nhưng cứ tưởng tượng Ngố nhà mình đóng những cảnh mùi mẫn, nhớ nhung, rơi lệ... là ta thấy cả người cứ bồn chồn hóng hớt {:404:} Ta có thể tưởng tượng, khi Ngố hòa mình vào những cảnh đó, thì kho máu nhà mình sẽ cạn kiệt ko còn lấy 1 giọt cho xiem {:438:}

- Vào ngày cuối Wol ở trong cung, Hwon thật sự muốn biết ai là người chữa bệnh cho anh nên anh giả vờ uống tách trà nhưng rồi lại ho để phun ra hết. Anh giả vờ ngủ và Woon đứng bên ngoài canh gác. Wol đến phòng anh và bị bất ngờ khi Hwon cử động và nắm lấy chân cô. Hwon gọi các cung nữ mang đến thật nhiều nến vì anh muốn nhìn rõ mặt Wol. Anh rất vui khi xác nhận rằng đây không phải giấc mơ, rằng anh không phải đang gặp ma và chắc chắn không phải bị ảo giác.

- Hwon giả vờ là vẫn còn ốm để có thể giữ Wol bên cạnh. Anh gọi cô đến mỗi khi thấy nhớ cô. Vì một số lý do, Wol khiến anh nhớ đến Yeon Woo.

- Từ khi biết Wol chính là người chữa bệnh cho mình, Hwon trở nên rất vui vẻ. Anh hay giả vờ như đang bị đau đầu dữ dội và rồi sai cung nữ gọi Wol đến để chữa cho anh. Đã từ lâu lắm rồi bác nội quan mới thấy Hwon cười nhiều như vậy. Hwon trêu chọc, nói đùa và cười rất nhiều khi ở bên Wol. Wol rất ít nói nhưng cô cảm nhận được sự chân thành của Hwon. Hwon hạnh phúc hơn mỗi khi anh làm Wol cười, và anh cũng cười. *Ngố sẽ gik ta bằng chuỗi cảnh này đây! Nghe đâu còn chơi trốn tìm như 1 đứa trẻ nữa chứ Jin Goo à, danh hiệu Nắng nhí xì tin của cậu khéo bị tên Nắng già nham nhở này cướp mất trongnay mai đấy *

- Woon ước gì Wol không phải là Yeon Woo mà chỉ là một người khác, một nữ phù thủy.

- Một đêm nọ họ đi dạo và Hwon yêu cầu các cung nữ, kể cả Woon, lui lại phía sau. Hwon nắm tay Wol và bỏ chạy, rồi trốn trong những khu nhà khác nhau.  Hwon kể với Wol về một cô gái mà anh đã từng yêu và khóc.
*giống cảnh Nắng Mưa nhỏ gặp nhau lần đầu, nhưng vì giờ lớn rồi nên đi dạo về đêm cho "dễ bề hành sự" chăng? Cái "passionate kiss" mà diễn ra trong lúc này là ta chết ko kịp ngáp đâu đấy nhá Ôi chỉ tưởng tượng Ngố ta... đau khổ tột cùng khi nhớ đến người yêu cũ, và ánh mắt nồng nàn khi kiss chị Han... Ôi...*

- Vì Wol khiến Hwon nhớ đến Yeon Woo, nên anh bắt đầu nghi ngờ về cái chết của Yeon Woo vì tất cả diễn ra quá đột ngột. Anh bắt đầu điều tra.

- Hwon đích thân đến Tinh túc sảnh để gặp Nok Young. Anh hỏi bà Wol trở thành phù thủy như thế nào. Nok Young nói bà tìm thấy cô trên đường và không biết gia cảnh của cô ra sao.

- Wol muốn trở về với gia đình và Seol biết cô đã phục hồi trí nhớ. Wol nói có vẻ họ không phải là người duy nhất điều tra Tinh túc sảnh mà cả Hwon cũng vậy. Seol nói nếu Hwon có thể thu thập thêm chứng cứ thì Wol có thể về nhà. Wol nói nếu cô bị phát hiện thì quá khứ là Yeon Woo của cô cũng sẽ bị phát hiện. *Ko rõ lắm, nhưng có vẻ Wol đang chạy trốn Hwon? Vì sợ làm hại anh?*

- Woon sợ rằng Yeon Woo, người con gái mà Hwon yêu, cũng chính là Wol, người anh thích. Anh ước gì Wol là một người khác, chỉ là một phù thủy.

- Min Hwa cuối cùng cũng đạt được điều cô mong muốn là động phòng với Yeom.

Tóm tắt trên Naver:

- Cuối cùng Hwon cũng phát hiện Yeon Woo còn sống và mọi bí mật đều sáng tỏ.

- Yeom bảo Min Hwa thú nhận những gì cô đã làm với Hwon.

- Min Hwa trở thành nô lệ để trả giá cho những việc mình làm nhưng cô vẫn có Yeom bên cạnh.

- Yang Myung vẫn làm mọi thứ cho em trai của mình là Hwon dù anh bị tổn thương.

- Bo Kyung không nhận được tình yêu của Hwon, cuối cùng tự tử.

- Cả Thái hoàng thái hậu độc ác và Yoon Dae Hyung đều bị phạt uống thuốc độc tự sát.

- Yang Myung chết trong một cuộc đấu kiếm với người của phe Yoon Dae Hyung.

- Yeon Woo trở về với vị trí hoàng hậu của Hwon và họ có con. *Ôi tía má ơi! )))))*


Nguồn: Soompi
Dịch: gemangel
----------------------------------------------------------------------
Ta vẫn thế, không thích kiểu Happy Ending thế này >"< Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại. Hwon là 1 vị vua có tài và hết lòng lo cho bách tín, nếu anh từ bỏ ngôi vị để đi xây tổ ấm với Wol, thì cái kết này còn củ chuối và ta còn anti hơn nữa! Còn nếu Wol chết, thì Hwon lại một lần nữa phải gánh chịu nỗi đau mất người anh yêu nhất, như vậy số phận quá tàn nhẫn với Hwon, Hwon sẽ rất khổ sở, rất đáng thương, nhìn thằng bé như vậy ta sẽ rất rất đau lòng... T_T Thôi đành chấp nhận chuyện Yeon Woo trở về làm hoàng hậu và sống happy ever after với bệ hạ vậy. Thật ra... lý do khiến ta ko ham cái kết này lắm... chủ yếu là vì tuổi tác của chị Han thôi... ^^ Cơ mà, giờ cứ nghĩ theo hướng lạc quan và hài hước, NGỐ CÓ CON! ))))) *Mẹ ơi... chết mất! )))))))))))*
Tác giả: NgọcHuyền    Thời gian: 25-1-2012 06:51 PM
sao cứ đến chi tiết Wol ngồi bên cạnh giường của Hwon để hút bệnh vào người là e nghĩ ngay tới Nữ hoàng Ai Cập vậy ta!
có tập Carol dc mời đến cái nc nào ở biển mà có ông vua ốm đau liên miên ấy. nàng cũng chữa lành bệnh cho hắn, rùi hắn cười nhiều hơn và dần dần yêu say đắm nàng. mặc dù ông vua kia ko phải nam chính nhưng e cứ liên tưởng tới ko à
chắc phải tạm dừng việc đọc tiểu thuyết tại đây quá
khéo e bấn tiểu thuyết hơn drama thì gay
Tác giả: goohyesuno1    Thời gian: 25-1-2012 10:14 PM
truyện hay lắm đó, hay như phim {:306:}{:306:}
mà cái này k liên quan lắm, nhưng cho mình hỏi. Chủ đề Nhóm làm sao để vào đc vậy, mình tìm mãi mà k thấy đc, mỗi lần muốn vào xem có chap mới k mình lại phải lên google search. Tại vì k biết cách vào
Tác giả: gemangel    Thời gian: 27-1-2012 01:52 PM
Xì poi siêu cấp đây!!!

Những đồng chí có cái đầu của Đêm 30 cứ gọi là chuẩn bị mà sướng đi nhá Cứ theo cái đà của truyện thì tập 9 có khi ông vua ổng làm liều thật, hoặc ít nhất cũng làm cho chúng mềnh phun vài xô máu mũi ổng mới buông tha ))

Giờ ta đang rất rất buồn ngủ, do hậu quả đêm qua ngồi chiến cảnh cuối tập 8 Nên ta post bản tiếng Anh trước trong này cho mọi người đọc trước, rồi ta ngủ dậy ta dịch sau nhá ^^

*Câu khách* Chuyện gì xảy ra sau pha vật người điêu luyện của bệ hạ?

Part 1: http://www.twitlonger.com/show/fim37d
Part 2: http://www.twitlonger.com/show/fim3pp

Enjoy! Ta ngẩu đây {:425:}
-------------------------
Update

8:09PM cùng ngày

Tềnh hềnh là ta đang làm biếng :"> Đang coi tập 7 có sub, hóng tập 8 và lượn vòng vòng canh me dìm hàng bệ hạ Ngố Thế nên là gác lại vụ này, mai mốt ta dịch nhá :"> Dù sao thì tuần sau mới có phim tiếp, chúng ta ko cần vội vã làm giề, nhẩy? {:438:}
Tác giả: Akiya_uruki    Thời gian: 27-1-2012 02:35 PM
cái đoạn xì poi của ss Gem đúng là {:438:}
Ngố đúng là Ngố mà
ai lại hỏi con nhà người ta có nhớ mình không
mà 2 bợn chẻ cứ nằm trong cái tư thế "chong xáng" ấy mà tâm sự hả ss
em thấy ông này phải mạnh dạn hơn nữa cho xứng với cái danh 35 của mình
nhưng mà mạnh đến được đâu thì phải phụ thuộc bác đạo diễn
khổ, sau vài pha vật lộn hay trượt ngã lên nhau thế này chắc e cũng đi truyền máu sớm
Tác giả: carolnguyen    Thời gian: 27-1-2012 03:36 PM
xin chào mn
mình là thành viên mới gia nhập nhóm
cho mình tham gia với nhé
dạo này mình cũng đang bấn bộ phim nay lém
nên h mới lục được trang này
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 27-1-2012 08:52 PM
gemangel gửi lúc 27-1-2012 13:52
Xì poi siêu cấp đây!!! =))

Những đồng chí có cái đầu của Đêm 30 cứ gọi là chuẩ ...


Ợ, ta vừa ăn xoài vừa đọc cái xì poi nàng đưa. Tay cứ gọi là mỏi nhừ, vì cứ cắm mặt vào cái xì poi, còn tay thì cứ dứ dứ miếng xoài gần miệng. =)))) Xì poi gì chết người thế này. =))).

Còn nhớ trong tập 8, có đoạn NY nói với Thái hậu là bà ấy sắp có cháu; rầu NY tiếp tục nói thầm trong đầu là cháu này của bà không phải do BK sinh ra đâu... Kết hợp cả xì poi của nàng, lẫn tình tiết này, ta đi đến một kết luận, sau một tháng trong cung, nàng Trăng có bầu, rồi lại bị NK giấu đi, rồi Bệ hạ của chúng ta lùng sục nàng khắp nơi, rồi từ chuyện lùng sục đó, bệ hạ phát hiện ra âm mưu ngày xưa với Yeon Woo, rồi âm mưu của phán quan Yoon. Cuối cùng, bệ hạ có chứng cứ để tiêu diệt cả lũ sâu mọt và đoàn tụ với nàng Trăng.

Đúng là, với tiết tấu phim như hiện nay, rất có thể chúng ta sẽ có một cái bed scene vào tập 9. *@Gió Liên: Nàng ơi! Nàng dỗ dành em Zy nhá. Có gì gọi cả nàng Minh qua giúp. Tập sau có vẻ gay cấn đới =)))))*

Ta đang đọc. Tí nữa có gì comment tiếp =))))
Tác giả: gemangel    Thời gian: 27-1-2012 09:02 PM
JustWendy gửi lúc 27-1-2012 20:52
Ợ, ta vừa ăn xoài vừa đọc cái xì poi nàng đưa. Tay cứ gọi là mỏi nhừ, vì cứ cắ ...


Nàng làm ta suýt phun nước vào màn hình =)) Ta cũng đang "lo lắng" với cái tình tiết NY báo tin Thái hậu có cháu =)) Hơn nữa, trước cảnh nàng Trăng bị vật ra, NY trong phòng thờ (hay cái phòng gì chả biết) cũng cảm thấy chiện gì bất an --> phải chăng đó là chiện đêm nay con gái bà bị ai kia xơi tái? =)))))))

Cơ mà tập 9 có bed scene có phải sớm quá ko nàng? =)) Ta ko hẳn là lo cho Zy, mà ta lo cho chính ta =)) Ta chưa chuẩn bị đầy đủ tinh thần xem Ngố nó trưởng thành đến mức đó =))))) Cơ mà dù ông vua này có hâm đơ ngang ngược thế nào thì cũng phải làm ăn cho nó có trình tự chớ, chưa passionate kiss mà đã nhào vô bed scene nó phản khoa học thấy tổ =)) *ko biết có môn khoa học nào bảo kiss xong mới được bed ko? =))* Theo ta thì, nên bed ngay sau cái passionate kiss, trong cái đêm bệ hạ dắt nàng tung tăng chơi trốn tìm ấy, dắt nhau về Ẩn Nguyệt Các làm luôn cho nó máu, khỏi bị ai làm phiền, vì cái khu nhà đó nghe đâu đang bị niêm phong bỏ hoang =)))))))

Nhưng mà, ta đồng tình với cái kết luận của nàng, nếu ep 9 ko bed thì trong vòng 1 tháng thể nào Ngố nó cũng làm tới *vậy mới kịp có cháu cho bà Thái hậu trước khi hết phim =))*. Ta thấy đó đây các 4rum họ cũng nói, nàng Trăng làm cái nhiệm vụ sờ trán bệ hạ trong vòng 1 tháng, mà đến ngày thứ 3 ông ta đã phát hiện nàng, thế thì 27 ngày còn lại kiểu gì cũng có chuyện hay ho =)))))))))

À, mà thế là bác Giám khỏi lo bệ hạ bị thay đổi sở thích nhá =))
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 27-1-2012 09:23 PM
gemangel gửi lúc 27-1-2012 21:02
Nàng làm ta suýt phun nước vào màn hình =)) Ta cũng đang "lo lắng" với cái tình tiế ...

Vậy là đối với câu chuyện của các nhân vật trưởng thành, chuyện và phim đến thời điểm này đã có nhiều điểm khác nhau: chuyện Hwol gặp Wol nhờ Yeon Woo (trong chuyện thì chỉ là tình cờ tránh mưa), chuyện Woon chưa thấy có tình cảm với Wol (Ta cảm giác, trong phim sẽ không có tuyến tình cảm này. Nếu có thì sẽ có đoạn Woon quay về ngôi nhà nhỏ tìm Wol và chỉ ngửi mùi hương hoa lan cũng đã khiến chàng ta xao xuyến) và quan trọng là chuyện Hwol phát hiện ra Wol vào cung. Trong truyện là ngày cuối cùng; trong phim thì chỉ mới là ngày thứ 3. Đúng là 27 ngày kia sẽ có nhiều điều thú vị ^^.
Tác giả: Luna    Thời gian: 27-1-2012 09:59 PM
JustWendy gửi lúc 27-1-2012 21:23
Vậy là đối với câu chuyện của các nhân vật trưởng thành, chuyện và phim đến thờ ...


*dập đầu bái phục trình suy diễn của 2 bà hội trưởng hội phó*

Ak, mới có cái scene cuối tập 8 mà ta đã há miệng mất mấy phút rồi, giờ mà Bệ hạ đi hại đời con gái nhà người ta nữa thì ta cứ gọi là đứng hình đứng tiếng mất ngủ suốt đêm Quan trọng nhất là trước khi Bệ hạ xác thực được Trăng chính là Mưa, người tuyệt đối không được làm gì hết á, dám làm là coi chừng ta nói hành nói tỏi đó nha Ai đời đã cẩn thận *giữ mình* được chừng ấy năm, không cho bà Gương xơ múi tí gì, giờ gặp hoa lạ thì lại nổi hứng là sao ---> hok chịu, đề nghị Bệ hạ *giữ mình* cho đến bao giờ không giữ được nữa thì thôi

À mà kinh nghiệm cho thấy các nàng đừng mơ mộng quá ^^ các bác xứ Kim Chi còn lâu mới chịu xin mình tí huyết khi đang nửa chừng xuân thế này, hào phóng lắm cũng phải chờ phim đi được 3/4 quãng đường. Mí lại, ta nói thiệt, giờ mà có bedscene là y như rằng những ngày tháng sau đó sẽ mỗi người một nơi, thương nhớ vô biên không biết để đâu cho hết, coi đau tim lắm

Vụ có cháu, ta nghi là con của Min Hwa quá

Nói thiệt là chưa được coi tập 7 nữa T_T Nhà ta năm nay ăn Tết với chơi Tết kỹ quá

@Wendy ^^ đã bảo ta vẫn chưa coi tập 7 với sub mừ, nghe các nàng nói qua nói lại thôi
The heir thì thôi rồi, ta chuẩn bị đi đốt vàng mã cho hình tượng Ngố của Hyun, xong Trời Trăng chuyển sang gọi hắn là Điêu, Đểu, Lừa tềnh hay 35 gì cũng được, trừ Ngố - còn Ngố tẹo nào đâu, gian xảo bỏ bà

Tác giả: lunasmile251    Thời gian: 27-1-2012 10:27 PM
Ặc ặc! Hai SS tưởng tượng ghê quá! Sao lại dìm hàng bệ hạ dữ vậy! bed scene mà xuất hiện trong ep 9 là thôi rồi hình tượng Ngố kể cả phim trong lòng em đều tan vỡ hic hic!
{:442:}
Tác giả: Akiya_uruki    Thời gian: 27-1-2012 11:04 PM
ss hội trưởng với hội phó đúng là gừng càng già càng 35
em cũng mong ep 9 có bed scene
nhưng mờ nếu có thì lại nhanh quá à, hay là lúc đó Wol cũng nhớ ra luôn
chứ mới quen biết
ai Trăng lại để Ngố nhào tới
mà nếu nhào tới thật, thì sáng hum sau cung nữ biết thì sao giờ {:438:}
mà 2 anh chị nhà mình còn non chẻ
cái gì cũng phải từ từ 2 ss ạ
em chỉ mong có cái bed, 2 ss đã nghĩ đến việc mang thai sau cái bed rồi, sư muội xin bái phục
Tác giả: sandy_93    Thời gian: 29-1-2012 09:26 PM
xin chào mọi người, mình là mem mới ^^
Thấy có tiểu thuyết Trời-Trăng là mình xông vô đọc luôn
Xem ra tiểu thuyết có nhiều chi tiết hay hơn phim, trong tiểu thuyết nhân vật Woon được miêu tả đẹp "chết người" như vậy..ấy thế mà trong phim thì anh đóng Woon mình chỉ thấy toát lên 1 vẻ lạng lùng là chất thôi à (lâu lâu thì nhìn hơi "ngơ ngơ" sao ý :s, ai thích anh này thì đừng oánh em nhé U.U)
Còn Yoem nữa, cũng như nhiều bạn, mình thích anh Yoem nhỏ hơn, mình thấy anh rất hợp vs hình tượng được miêu tả như nhân vật trong tiểu thuyết....còn anh Yoem lớn thì...mình thấy anh mờ nhạt quá, vai diễn cũng chưa có gì nổi bật :(
Còn Hoàng tử Yang Myung, trong tiểu thuyết thì nhân vậy này hình như ko phải nhân vật chính, trong phim thì lại là thứ chính nhưng mình thích cái vẻ trẻ con chút chút của Jung Il Woo ^^ mà nếu Woon cũng thích Wol thì chuyện tình tay 4 sao? => rắc rối quá :s
Rồi cuối cùng là nhân vật Wol, mình thấy hình tượng chị Han Ga In như vậy là ổn rồi nhưng có điều mình ko thích giọng nói của chị cho lắm, nghe già già sao ấy :ss, nhân vậy Yoen Woo bé diễn rất đạt xem ra chị ấy áp lực lắm đây :|
nói nhảm thế thôi..... :))

============>>>>>>>

Mình rất cảm ơn bạn Gem đã cất công dịch một bộ tiểu thuyết hay như thế này <3
bây giờ mình thấy đọc tiểu thuyết hấp dẫn ngang ngửa vs phim luôn đấy chứ ^^
mong bạn cố gắng pháp huy nhé ^^!!
Tác giả: Li_Đông_Hê    Thời gian: 30-1-2012 04:26 PM
Mình mới nhập nhóm, tất cả là nhờ Trời Trăng mới vô đây, dù cũng đã yêu quý anh Hyun từ hồi DH.

Tình hình là xem phim đã thích nhưng mà nếu ở đâu có cái tiểu thuyết này bản full mà đọc thì thật muốn dập đầu lạy tạ chị em ạ.

Em nghĩ như này ( hơi tiêu cực ) nhưng chả có phim nào hay bằng tiểu thuyết đâu ạ, dù sao cây bút cũng có quyền tung tác hơn những thước phim bị giới hạn về thời lượng. May mắn cho phim này là các diễn viên có phần diễn xuất ổn đấy.
---------------------------------------------------------------

Quên tiểu thuyết thân yêu.
Bao giờ có hàng chương sau đây? Đọc tiếng Anh bập bà bập bõm mà cũng thấy tym phổi đập hơi bị nhanh rồi ấy. Hix, mình bị thích cảnh anh ta ghé tai chị Wol thì thầm nhé. Xin lỗi, đầu óc mình chong sáng lắm, nhưng tưởng tượng cảnh chàng thì thầm vào tai nàng như thế, mình muốn vỡ chêm, ộc máu mũi, chứ lại còn bed scence với baby, hị hị, mình chịu sao cho thấu.

Aida, nhưng cơ bản là bà pháp sư bảo Thát hậu có cháu, mà Gương ko sinh được đâu, thế thì chỉ có...
Chị em ta tym phổi lại phập phồng theo chàng bệ hạ. Dù phim có trước hay chuyện có trước thì vẫn cứ đáng hóng. Nhưng em đặt gạch truyện đấy nhé, các chị ơi cố gắng có sớm nha.
Tác giả: gemangel    Thời gian: 30-1-2012 11:04 PM
JustWendy gửi lúc 27-1-2012 21:23
Vậy là đối với câu chuyện của các nhân vật trưởng thành, chuyện và phim đến thờ ...


Chậc, đọc cái đoạn trích này, dù đáng yêu thật nhưng ta thấy nó đang đi theo phong trào tình củm thần tượng quá thể, Bệ hạ mà vì thế lơ là chính sự thì coi như con rết sẽ xong đời! >"<

http://www.twitlonger.com/show/fkn6gm

Chẹp, đang trong thời kỳ tạm thời anti Ngố )))) nên ko có hứng dịch Mà nói chính ra tại máy đang hư nên đâm ra bực bội, chứ ta nhìn cái mặt Ngố 1 hồi ta lại phì cười, "Mình ko ghét tên này được hơn 1 tiếng đồng hồ!" )))))))))
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 31-1-2012 09:44 AM
gemangel gửi lúc 30-1-2012 23:04
Chậc, đọc cái đoạn trích này, dù đáng yêu thật nhưng ta thấy nó đang đi theo pho ...

Ta đọc rầu. Đến đoạn này thì Bệ hạ trong tiểu thuyết sến và "lẳng lơ" quá!!!!!!!!!!!!! =)))))) Cơ bản ta thích  Bệ hạ của tiểu thuyết đến hết chương 5. Còn từ chương này, phải đánh giá sự lẳng lơ của Bệ hạ để xiem còn ủng hộ ổng nữa không thui =))))))).

Bệ hạ trong phim đến giờ thì tuyệt nhiên không phải nói. Rất tuyệt.
Tác giả: gemangel    Thời gian: 31-1-2012 09:54 AM
JustWendy gửi lúc 31-1-2012 09:44
Ta đọc rầu. Đến đoạn này thì Bệ hạ trong tiểu thuyết sến và "lẳng lơ" quá!!!!!!! ...


Giờ xem và ngẫm lại từ đầu, ta lại ko thích bệ hạ của tiểu thuyết nữa ấy chứ ^^! Như ta đã nói, xét tới tình yêu sâu đậm dành cho Yeon Woo, thế mà ngay chap 1 bệ hạ đã đổ ngay 1 em và tương tư nặng nề, đâm ra ta ko thích >"<

Nhưng, vì trong tiểu thuyết bệ hạ và Yeon Woo chưa từng gặp mặt mà chỉ trao đổi qua thư, nên việc bệ hạ "cảm" Wol qua trí tuệ của cô ấy ngay lần gặp đầu cũng chấp nhận được. Có điều, như thế lại mâu thuẫn khi ở chương 5, bệ hạ miệng thì bảo "Không gì tàn nhẫn hơn việc bảo ta quên Yeon Woo. Yeon Woo là người ta yêu quý, là vị hôn thê độc nhất và duy nhất của ta," mà lòng thì lúc nào cũng nhớ đến Wol... Ta cảm thấy ông vua này... sao sao ấy. Với cả, trong truyện bạn Blue bạn ý ko tóm tắt những cảnh đá xoáy điêu toa của bệ hạ, hoặc là do trong truyện ko nhắc nhiều, và Wol mới là nv chính nhất? nên đâm ra cái sự hứng thú ta dành cho bệ hạ của truyện nó cứ giảm dần đều ^^

Còn bệ hạ trong phim thì khỏi nói, nói nữa mang tiếng fan cuồng, trong khi ta đang muốn đóng cho tròn vai "Anti Ngố" *nhưng đã thất bại thảm hại =))))))))*
Tác giả: gemangel    Thời gian: 31-1-2012 12:03 PM
Một nguồn khác tóm tắt tiểu thuyết, nhưng chỉ có 2 chương 13-14.

Chưa đọc nữa, nhưng cứ để link đây, từ từ tính ^^

http://koalasplayground.com/2012 ... t-embraces-the-sun/

PS: Máy nhà ta đang hỏng nặng nên sau giờ làm việc ở c.ty là xem như ta rơi vào cảnh khốn đốn >"< Vì thế, khả năng mấy chap này sẽ bị ta ngâm vô thời hạn, cũng như việc tường thuật tập 9-10 có khi ko làm được (vì dù có mượn được lap của thằng em thì ta cũng ko thể type nhanh do ko quen bàn phím, và dùng cái máy cà tàng thời tiền sử thì khỏi coi onl luôn chứ nói chi tường thuật >"<)
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 1-2-2012 11:53 PM
gemangel gửi lúc 30-1-2012 23:04
Chậc, đọc cái đoạn trích này, dù đáng yêu thật nhưng ta thấy nó đang đi theo pho ...


Tiếp tục cảnh Hwon phát hiện ra Wol ở trong phòng mình... *Wendy phụ Gem một tay. Chờ cho đến lúc máy tính của Gem lành bệnh, các bạn lại được tiếp tục đọc các bản dịch rất được chăm chút của Gem*

Phần 1:

Wol càng cố đẩy Hwon ra, Hwon càng ghì nàng thật chặt. Hwon chạm tay lên khuôn mặt nàng, từ vầng trán, mũi, rồi khuôn miệng nàng. Chàng nói rằng vậy hóa ra nàng không phải là một hồn ma mà chàng nghĩ rằng hôm đó vì ảo giác nên chàng mới nhìn thấy.

Đã quá khuya, trong phòng rất tối, chàng ra lệnh cho cung nữ mang nến đến. Nhưng rồi chàng vẫn cảm thấy căn phòng quá tối, như thể ánh sáng ấy không thể lấp đầy sự nhớ nhung chàng dành cho nàng bấy lâu nay. Chàng ra lệnh mang tất cả nến trong cung đến phòng mình.

Wol cứ cố gắng thoát khỏi vòng tay Hwon thì chàng càng dùng sức để ghì nàng chặt hơn.

“Ta đã nghĩ định mệnh của chúng ta chỉ đến thế thôi, nhưng ta vẫn thấy hình ảnh của ta trong mắt nàng”.

Woon chứng kiến tất cả những cảnh này và quay mặt về phía góc tối của căn phòng để tránh nhìn những chuyện đang diễn ra.

Chẳng mấy chốc, căn phòng sáng choang vì tràn ngập ánh nến. Căn phòng càng sáng, Wol càng cố sức để rời đi.

Khi Wol nhấc người lên, cánh tay Hwon càng ôm nàng chặt hơn. Hwon vòng cánh tay còn lại che má nàng để không ai nhìn thấy gương mặt nàng. Wol đẩy Hwon một cái thật mạnh. Nhưng khi nàng làm thế, chân Hwon đá phải một cây nến.

“Đừng có cử động. Nàng muốn cây nến rơi xuống và hiến vị vua Chosun này cho quỷ lửa hả?”

Wol cố quay đều để xem cây nến ở đâu, nhưng Hwon đã chắn tầm mắt của nàng.

Vì không biết cây nến ở đâu và lại lo sẽ gây hỏa hoạn nên nàng không cử động nữa. Nàng cứ nằm như thế trong vòng tay Hwon, gương mặt nàng áp vào chiếc áo choàng trắng của Hwon.

Trong đêm lạnh, Wol cảm thấy như nàng đang ngửi thấy mùi hương hoa cúc, mùi hương của mặt trời. Còn Hwon, chàng cảm thoang thoảng mùi hương phong lan, mùi hương của mặt trăng.

Hwon nhẹ nhàng ghé sát tai nàng, nơi chàng ngửi thấy mùi hương phong lan thật ngọt ngào. Một cơn gió nhẹ thoảng qua và lời thì thầm của Hwon lọt vào tai Wol.

“Ta là Lee Hwon, nàng là ai?”

Wol nhìn qua vai Hwon, ngước lên trần nhà. Trpng ánh mắt nàng, trần nhà bắt đầu rung lên. Môi nàng từ từ cử động như thể nàng muốn nói điều gì đó. Nàng chần chừ…

Nàng mím môi và cuối cùng cũng cất thành lời.

“Thần là Wol. Thần là Wol mà người đã ban tên”.

Đó chính là giọng nói của Wol, giọng nói mà Hwon đã nghe thấy hôm đó, giọng nói mà chàng không thể quên được. Chàng dùng cánh tay mình ghì chặt nàng hơn nữa.

“Đúng rồi, chính là nàng. Từ giờ ta sẽ không nhầm lẫn nàng với một người nào nữa cả”.

Dù thiếu nữ vẫn bình thản, nhưng Hwon có thể cảm thấy nhịp tim dồn dập của nàng. Trái tim Wol chưa bao giờ đập nhanh như thế.

“Nàng sợ ư? Ta làm nàng sợ ư? Nhưng ta không có lựa chọn nào. Nếu ta không vờ ngủ, nàng sẽ lại biến ta thành kẻ ngốc một lần nữa. Vì thế, ta buộc lòng phải đánh lừa nàng. Mà dù gì đi nữa, nàng cũng đã đánh lừa ta rồi còn gì. Nếu ta bắt nàng ở lại đây, liệu nàng vẫn bỏ đi chứ hả?”

Wol đặt tay lên vai Hwon định đẩy chàng ra, nhưng cuối cùng lại thành ra ôm vai chàng.

Hwon cúi xuống nhìn Wol. Cảm giác có thể được ôm nàng trong vòng tay, đối với chàng mà nói vẫn thật khó tin.

"Wol à... Wol à".

"Vâng, thưa Bệ hạ"

"Wol à, nàng có bao giờ nghĩ về ta không? Có từng nhớ ta không?"

Ánh mắt Wol gợn lên sự đau buồn. Cô không biết nên trả lời Hwon ra sao vì mới chỉ 2 tháng trôi qua.

Nàng không trả lời mà tự nhủ trong tim mình: “Ngày ngày, nước mắt nhớ nhung của em chảy thành dòng, tích tụ thành đại dương”.

Hwon tiếp tục nói: “Dù có cố gắng thế nào, ta cũng không thể quên nàng. Nàng không như thế sao?"

Wol không thể gật đầu. Nàng lo sợ ảnh mắt nàng sẽ tiết lộ cho Hwon câu trả lời. Vì thế, nàng tránh ánh mắt Hwon. Và một lần nữa, nàng chỉ có thể tự nói với trái tim mình: “Em không thể nói em đã nhớ chàng biết bao nhiêu. Nỗi nhớ dài như sông, sâu như biển. Làm sao mà em nói ra được”.

“Nàng là một cô phù thủy phạm thượng. Ta chỉ gặp nàng có chốc lát mà tại sao dù nhắm hay mở mắt, ta đều nhìn thấy hình ảnh nàng. Tạo sao nàng làm ta cảm thấy mình kiệt sức đến thế? Chắc chắn là nàng đã yểm bùa ta. Nói cho ta nghe, nàng đã yểm bùa gì thế?”

Tim đập dồn dập, Wol liếc nhìn Hwon. Nàng thấy Hwon đang mỉm cười dịu dàng.

Hwon:"Nàng hãy nói ta nghe tại sao trái tim ta lại trở nên thế này chứ."

Hwon lại ôm Wol thật chặt, rồi miệng kề sát tai nàng, chàng nói: “Có phải vì mùi hương của nàng. Có phải vì mùi hương phong lan đã yếm lên trái tim ta từ ngày ấy không? Hay tại vì ánh trăng từ nàng, lúc nào cũng tỏa sáng?”

“Ánh trăng rất có hại. Hoàng thượng, bệnh của người nặng quá rồi.”

"Nàng đang nói ta nhầm à? Wol, xin nàng đừng nói như thế."

Hwon nới lỏng vòng tay. Vì gặp được Wol, chàng đã quên hết mọi nghi ngờ.

"Nhưng tại sao nàng ở đây? Đây là cung cấm, tại sao nàng ở đây? "

Wol không trả lời mà chỉ cúi đầu. 3 vị quan phụ trách việc đưa Wol vào đang quỳ ngoài cửa. Vì căn phòng quá sáng, họ không thể đi vào mà chỉ có thể ngồi ở ngoài. Hwon mở to mắt nhìn Wol, rồi nhìn qua các vị quan đó. Dù có nghĩ cách nào, chàng cũng không thể hiểu được.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ai đó giải thích cho ta hiểu xem nào."

Một trong các vị quan quỳ ngoài cửa trả lời.

"Cô ta là một phù thủy".

"Ta biết. Ta đang hỏi, tại sao nàng ấy ở đây".

"Nữ phù thủy này có nhiệm vụ hấp thu tất cả khí độc và tật bệnh tỏa ra từ long thể của Bệ hạ. Vì thế, cô ta đã ở bên cạnh Bệ hạn một tháng nay. Nhưng hôm nay là ngày cuối cùng rồi, vì thế, xin người đừng giận dữ".

"Ngươi đang nói cái gì?! Hấp thụ à?!"

Nguồn: @redpinkboxes
Dịch: [email protected]
--------

P/S: Ôi trời, Hoàng thượng sến quá!!!!!!
Tác giả: JustWendy    Thời gian: 2-2-2012 01:01 AM
Tiếp tục cảnh Hwon phát hiện ra Wol ở trong phòng mình...

Phần 2:

Hwon không hiểu những điều mà vị quan kia nói. Đầu óc chàng trống rỗng. Chàng không thể nghĩ được điều gì.

Nhưng dần dần, chàng bắt đầu hiểu. Càng hiểu ra đến đâu, hơi thở của chàng càng nặng nề đến đấy. Chàng đưa tay lên đỡ ngực mình. Ngực chàng đau quá sức chịu đựng. Đau hơn nỗi đau thể xác của chàng đến hàng ngàn lần. Chàng vừa thở mạnh, vừa nói: “Tức là, nữ phù thủy này sẽ thay ta… thay ta…”

Hwon không thể nói hết câu. Nỗi đau và sự giận dữ chiếm lấy trái tim chàng… Lo lắng Hoàng thượng sẽ lại ngất đi, mấy vị quan muốn đến gần nhưng họ không thể vì căn phòng quá sáng.

Woon vẫn ngồi lặng yên trong góc phòng.

Wol quay lưng lại với Hwon, nàng cúi nhìn xuống đất.

"Tất cả các người đang làm trò gì thế?! Các ngươi không ngăn được chướng khí xâm nhập vào cơ thể ta, và rồi dùng cô gái này để làm cái khiên cho ta… Và các ngươi còn dám giấu giếm ta sao… Các ngươi dám sao?! "

Thực sự, Hwon không nổi giận với họ. Chàng chỉ kiếm cớ để trút cơn giận trong trái tim chàng. Chàng giận mình khi không biết một chút nào về việc cả tháng nay, ngày nào Wol cũng ở bên cạnh chàng.

“Chuyện này không làm không được … Vì chúng thần không biết bệnh tình của Bệ hạ do đâu mà có và đó là bệnh gì. Sáng sớm mai, nữ phù thủy này sẽ được đưa khỏi cũng, vì thế cho nên…”

“Đưa khỏi cung? Đưa đi đâu?”

“Thay vì ở đây, cô ấy sẽ được đưa đến một nơi có phong thủy tốt. Chúng thần đã tìm được một nơi có phong thủy tốt, vì thế, chúng thần sẽ đưa cô ấy tới đó vì thế, Bệ hạ không cần thiết phải gặp lại cô ta nữa”.

"Câm miệng! Các ngươi đang nói cái gì thế hả?!"

Vì giận dữ, Hwon bắt đầu cảm thấy đau đầu. Nghĩ rằng khi đêm tàn, Wol không còn ở bên mình và sẽ thay chàng nhận tất cả những chướng khí, tật bệnh, cơn đau đầu càng trở nên tồi tệ hơn. Chàng quay lại nhìn thân hình mảnh khảnh của Wol đang ở bên cạnh mình. Lo sợ nàng sẽ biến mất, từ sau lưng, Hwon vòng tay ôm nàng thật chặt.

Các vị quan quỳ ngoài cửa vẫn chưa rõ tình hình. Hwon nghiến chặt răng và nói: “Ta vẫn rất mệt! Ta vẫn chưa hồi phục, vì thế các người chưa được đưa cô ấy ra khỏi cung, các người phải giữ cô ấy lại cạnh ta”.

“Bệ hạ không cần lo lắng. Bảo vệ bệ hạ ở nơi phong thủy tốt đó cũng sẽ rất hiệu quả”.

"Ta nói các người giữ cô ấy lại bên cạnh ta. Các người không hiểu ta nói gì hay sao?!"

"Nhưng… Nhưng… Chúng thần không thể để một phù thủy bên cạnh Bệ hạ được".

"Thế thì tại sao trước nay lại được? Khi ta không biết thì được, còn khi ta biết rồi thì không được phải không?!"

Một trong 3 vị quan khác lên tiếng trả lời:

“Hoàng thượng, là thần đã sai… Thần biết thần không nên làm việc này, nhưng thần muốn nói với người rằng cô gái kia là một phù thủy”.

“Cô ấy xuất thân từ dòng phù thủy nào? Ta muốn truất tên cô ta khỏi đó”.

Vị quan nọ trả lời rằng không thể xóa bỏ tên của một phù thủy khỏi danh sách đã đăng ký, và Hwon cũng không được ôm nàng. Vị quan đề nghị Hwon hứa không làm vậy.

Hwon không thể chấp nhận điều mà vị quan kia vừa nói… Không được ôm Wol. Và không thể xóa bỏ tên nàng khỏi danh sách phù thủy… Vì thế, chàng quyết định không để ý đến những điều họ nói…

Chàng ra lệnh: “Giờ thì mọi người hãy lui đi. Ngay bây giờ”.

Lệnh vua đã ban mà chẳng ai chịu dời bước.

“Ta nói các người lui đi, các người không hiểu lời ta nói hay sao?!”

Các vị quan lên tiếng: “Đêm nay sẽ là đêm Hoàng tử thụ hình. Vẫn chưa đến giờ, chúng thần chưa đi được”.

“Lui ngay đi. HS, người làm cái gì thế hả? Đòng cửa lại và lui đi!”

“Hoàng thượng, thần xin lỗi. Dù người có cách chức thần, thần cũng không thể lui được”.

HS quát những người xung quanh: “Các ngươi, mở cửa ra!”

Những cánh cửa bắt đầu mở ra. Hwon nhận thấy là có nhiều thái giám và cung nữ hơn bình thường. Mọi người đều ngăn cản chuyện Heeon ôm Wol. Chàng giận dữ.

“Các người không sợ mất đầu hay sao?! Các người nghĩ ta không dám lấy đầu các người hay sao?”

Chẳng ai nghe Hwon và Hwon cũng chẳng thể nào ôm Wol trước mặt tất cả bọn họ.

“Dẹp tất cả nến đi, chúng làm ta chói mắt”.

Cung nữ bắt đầu mang những ngọn nến đi. Căn phòng giờ chỉ còn lại ánh trăng. Và dù bóng tối đã trở lại, không ai trong đám quan lại chịu dời đi.

“Sao đây? Wol, ta phải làm gì đây? Wol, nàng có thấy tình cảnh của ta không? Nàng có trách ta không?”

“Không. Thần không có suy nghĩ ấy… nhưng…”

“Nàng thay ta chịu đau đớn sao?”

“Không, thần không đau ở đâu hết”.

“Cảm ơn nàng. Cảm ơn nàng vì vẫn mạnh khỏe”.

Tâm trạng trống trải của Hwon tựa như lớn hơn cả niềm hạnh phúc của Wol. Chàng nghiêng mình, tựa vào vai Wol. Nhưng vì lo lắng, chàng không vòng tay ôm lấy Wol nữa.

Woon ngồi trong góc phòng đau khổ. Chàng không muốn thừa nhận rằng nỗi đau ấy bắt nguồn từ sự ghen tuông.

Woon ngoảnh mặt đi để không nhìn thấy hai người họ, và chàng nhìn thấy thanh gươm của mình. Thanh gươm từng bảo vệ Bệ hạ. Chàng nhìn hình chạm đám mây trên thanh gươm mà lòng cảm thấy nặng trĩu.

Nguồn: @redpinkboxes
Dịch: [email protected]

-------
P/S: Cảnh báo: Đoạn tóm tắt chương 13, 14 ta sắp dịch đây còn sến nhiều hơn nữa. Mọi người chuẩn bị tinh thần bị chuột rút đi là vừa. :P

Tác giả: JustWendy    Thời gian: 2-2-2012 01:15 PM
Chương 13:

Hwon nói rằng mình bị đau đầu và ra lệnh đưa phù thủy Wol đến để chữa trị cơn đau. Vị quan chần chừ, Hwon quát: “Đưa nàng đến đây ngay! Ngươi muốn ta chết vì đau đầu hay sao. Nàng ấy công hiệu hơn tất cả các loại thuốc của các ngươi. Đi ngay đi!”. Trong khi đợi Wol đến, Hwon thảo luận với Woon về chuyện hình như có điều gì đó bí ẩn liên quan đến các phù thủy của Tinh túc sảnh, ám chỉ việc chàng bắt đầu nghi ngờ về thân thế của Wol.

Wol đến, xinh đẹp như thường lệ. Hwon vờ ôm đầu và nén nhìn Wol khi nàng bước đến và ngồi xuống cạnh chàng. Hwon than phiền về cơn đau đầu như đang băm nát đầu chàng, và nói rằng cần Wol chữa trị cơn đâu. Khi Wol vừa ngồi xuống, Hwon bất ngờ chộp lấy tay nàng và đặt lên trán mình.Wol muốn rút tay lại nhưng nàng không làm được vì Hwon nắm tay nàng quá chặt. Hwon nói: “Thật kỳ lạ. Một phút trước đây, nó còn đau như búa bổ, nhưng ngay khi nàng chạm vào, cơn đau đã biến đi đâu mất”.

Wol lại cố rút tay về. Nhưng Hwon vẫn nắm chặt bàn tay Wol và kéo nàng vào vòng tay mình. Hwon ra lệnh cho Wol cứ để như thế một lúc nữa. Rồi Hwon xin lỗi Wol. Chàng vuốt ve bàn tay mềm mại của nàng rồi lồng những ngón tay của mình vào những ngón tay của nàng. Hwon khen bàn tay nàng đẹp, giống như bàn tay của một tiểu thư vương giả. Wol cũng nhẹ nhàng nói rằng bàn tay Hwon cũng đẹp như thế. Hwon nói rằng đó là vì từ bé chàng chẳng phải làm gì nhiều ngoại trừ thi thoảng phải viết chữ hay tập bắn cung.

Hwon kéo Wol lại gần phía mình và thì thầm vào tai nàng: “Trước khi trở thành một phù thủy, nàng đã làm gì thế? Tên nàng là gì? Làm sao nàng có đôi bàn tay thế này? Nói cho ta nghe nếu không ta sẽ cử người điều tra đấy”. Rồi chàng lại vờ rên rỉ thêm một lúc nữa rằng đầu chàng đau lắm. Hwon ra lệnh cho Woon đi lấy thông tin của các phù thủy về cho Hwon.

Họ còn lại với nhau trong khi đợi Woon quay lại. Hwon chớp cơ hội hôn thật nhanh lên môi Wol. Wol mở mắt nhìn vào đôi môi Hwon trong kinh ngạc. Hwon xin lỗi vì đã quá phóng khoáng với nàng. Chàng đề nghị chịu phạt. Nhưng lúc mà chàng nói những lời đó, cũng chính là lúc chàng nghiêng mình về phía nàng và hôn nàng thêm một cái nữa, rồi chàng mới dời nàng ra với một nụ cười tinh nghịch trên môi. Wol chỉ có thể lắp bắp được mấy từ: “Bệ… Bệ hạ…”

Nhìn Wol lắp bắp trong kinh ngạc càng làm Hwon vui hơn và chàng đã bật cười thành tiếng. Chàng lớn tiếng nói rằng nụ hôn ấy chắc chắn sẽ mang lại cho chàng nhiều may mắn. Khi mặt trăng đứng trước mặt chàng thế này, chàng sẽ không bỏ lỡ bất kỳ một cơ hội nào. Chàng lại nhắc rằng Wol không được dời khỏi chàng. Woon về và nhìn thấy cảnh trên, vô thức khơi lên trong chàng cảm giác ghen tuông.

Nguồn: Ockoala
Dịch: [email protected]

Tác giả: short    Thời gian: 2-2-2012 04:43 PM
Haha, coi chương 13 cảm giác như coi lại mấy bộ tiểu thuyết ngày xưa, sến rện. Không biết phim sẽ diễn biến thế nào, chứ ông vua như tiểu thuyết thì tầm thường quá thể, kiểu như mình bị lừa qua những chương đầu tiên.


Tác giả: JustWendy    Thời gian: 2-2-2012 05:38 PM
gemangel gửi lúc 31-1-2012 12:03
Một nguồn khác tóm tắt tiểu thuyết, nhưng chỉ có 2 chương 13-14.

Chưa đọc nữa, như ...


Chương 14:

* Cảnh báo, mặc dù là tóm tắt, nhưng chương này có những đoạn miêu tả nhạy cảm mà các bạn dưới 18 tuổi chưa nên đọc. Đoạn này mình sẽ để chữ màu trắng. Bạn nào chưa đủ tuổi, không nên đọc. Nội dung chương chương này không vì vậy mà không hoàn thiện.

* Càm ràm: Dịch xong cái chương này mình thấy phục mình kinh khủng. Vừa dịch vừa nổi ra gà. Chắc đây là chương sến nhất truyện.Chuyện đến đây thì đi theo hướng tầm thường rầu.

Hwon bắt đầu điều tra gốc tích của Wol một cách nghiêm túc. Chàng đọc các văn bản về các phù thủy và càng đọc, chàng càng có nhiều nghi vấn hơn. Chàng muốn gặp Wol, nhưng ngay lúc đó, người ta chưa tìm thấy nàng. Sự vắng mặt của Wol ngay lập tức khiến chàng lo lắng. Sự lo lắng chỉ dịu đi khi cuối cùng Wol cũng xuất hiện. Khi thấy Wol ngồi quá xa mình, Hwon tức giận ra lệnh cho nàng không được ngồi cách mình quá xa. Rồi khi Wol đã đến gần hơn, Hwon hỏi nàng một cách buồn bã rằng, tại sao nàng không ở lại đây luôn. Chàng lo lắng cho nàng. Wol cảm thấy có điều gì đó khiến Hwon bực mình.

Đột nhiên Hwon ngả đầu vào lòng Wol. Chàng thở dài, cảm thấy mình vô dụng. Vô dụng thậm chí đối với cả Wol người đang hiện hữu sống động trước mặt anh, chứ đừng nói đến người không còn sống trên cõi đời này nữa. Hwon vừa tự nhủ với bản thân mình, vừa nghịch dải lụa đỏ trên áo choàng của Wol trong khi Wol ngồi lặng im ngắm chàng. Nàng nhắc Hwon nhớ rằng, nàng chỉ là một phù thủy không hơn không kém. Còn Hwon thì nhắc cho nàng nhớ rằng nàng còn là mặt trăng của đức vua. Nỗi đau của Hwon như thấm qua Wol.

Đột nhiên Hwon ngồi dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm ánh trăng đẹp lung linh. Chàng nói muốn đi dạo. Ra ngoài thưởng ngoạn ánh trăng thú vị hơn là ngồi trong phòng bị sự lo lắng gặm nhấm. Wol đứng dậy và dợm bước ra ngoài, cùng Hwon đi dạo. Hwon cười lớn, nhỡ may Wol của chàng bay trở lại mặt trăng thì sao? Hwon chọc vui Wol như thế, vui mừng vì Wol sẽ đi bên cạnh mình.

Dưới ánh trăng, Hwon và Wol bước đi trên một lối đi nhỏ. Wol bước sau Hwon một bước, mặt cúi xuống đất, nhưng cẩn thận bước theo Hwon với ánh mắt hướng theo đôi giầy của chàng. Đi được một đoạn, Wol từ từ ngẩng đầu lên và nhìn vào lưng Hwon. Hwon bước chậm lại, ra hiệu cho Wol bước lên đi cạnh bên mình. Họ không nói gì và cứ tiếp tục bước đi như thế. Woon bước đi phía sau hai người bọn họ, làm tròn trọng trách bảo vệ nhà vua. Chợt Hwon dừng lại lần nữa và ngẩng mặt lên ngắm mặt trăng.

Hwon gọi Wol tiến lại gần phía mình và hai người đứng sát với nhau. Chàng nói đám tùy tùng lùi lại. Woon nhận lệnh và giữ khoảng cách với Hwon. Rồi họ tiếp tục bước đi. Hwon tiến sát lại gần Wol, cho đến khi khoảng cách giữa họ chỉ còn là một ngón tay. Wol hỏi Hwon là chàng định làm gì thế? Hwon nói đùa Wol rằng nàng phải biết chứ vì nàng là một phù thủy kia mà? Wol giải thích rằng dù nàng có là một phù thủy đi nữa nàng cũng không thể nào biết được ý nghĩ của Hwon.Và nếu làm thế, nàng sẽ gặp rắc rối. Khi Wol ngẩng đầu lên để giải thích việc này với Hwon, chàng bỗng giơ tay, kéo cằm nàng lại và đặt lên môi nàng một chiếc hôn thật chóng vánh. Rồi Hwon kéo Wol cùng chạy với mình. Wol kinh ngạc và cảm thấy như người đang ở cạnh mình này không phải là Hwon.

Hwon ra lệnh cho tất cả mọi người có mặt không ai được coi như đã chứng kiến những điều đang xảy ra. Woon hiểu Hwon muốn gì. Chàng cúi đầu để Hwon được tự ý hành động. Đến lúc mà đám tùy tùng còn lại hiểu chuyện gì vừa xảy ra và bắt đầu đuổi theo thì Hwon đã chạy được một quãng thật xa. Woon đứng đó, gương mặt lộ rõ nét đau buồn. Chàng đợi cho đến khi tất cả mọi người đều đã đuổi theo Hwon rồi chàng mới chạy theo.

Khi Hwon chạy với Wol, chàng cảm thấy vui sướng vì không ai có thể bị rượt đuổi quanh cung cấm như chàng. Rồi chàng nghe thấy những người đang đuổi theo mình đang đến gần. Chàng nhanh chóng kéo Wol vào lấp trong bóng của một tòa nhà. Hwon thở dốc nhưng trên mặt chàng là nụ cười rạng rỡ. Chàng nói với Wol: “Đừng lo. Từ khi còn bé ta đã quen chơi trốn tìm ở khắp cung rồi”. Wol hỏi Hwon là họ sẽ đi đâu.

Trong bóng tối, Hwon không nhìn thấy gương mặt Wol vì thế chàng không biết biểu hiện của nàng thế nào. Và thực sự, Wol đang rất hạnh phúc. Không phải là một phù thủy, mà là một phụ nữ đang yêu. Nhưng chỉ trong bóng tối, nàng mới dám bộc lộ cảm xúc thật của mình. Vì mắt không nhìn thấy rõ, Hwon bắt đầu giơ tay lên chạm vào gương mặt nàng. Chàng trả lời câu hỏi của Wol: “Ta không biết chúng ta đang đi đâu, nhưng chỉ cần có nàng ở cạnh ta, thế là được rồi… thậm chí dù chỉ là hiện tại, chỉ là lúc này thôi, thì cũng chỉ là hai chúng ta”.

Những lời của Hwon khiến Wol không biết nên trả lời ra sao. Nhưng Wol không thể nói điều mà mình muốn, vì đôi môi của Hwon giờ đã phong kín đôi môi cô. Sau cái hôn nhẹ nhàng ban đầu, lưỡi của Hwon mạnh bạo đi tìm lưỡi của Wol, vốn vẫn đang ngại ngùng và e dè. Hwon đặt tay mình lên cằm Wol, kéo nhẹ để miệng nàng mở ra và chàng tìm thấy điều mình muốn. Chàng cảm thấy hơi ấm của Wol. Hơi ấm từ hai đầu lưỡi của họ khiến cho cái lạnh dưới chân họ như tan biến.

Hwon còn cảm thấy hơi ấm như bao bọc lấy cả hai người họ, và chẳng mấy chốc Wol cũng không còn cảm thấy cái lạnh bên dưới nữa. Hai người họ đang bừng cháy bởi sức nóng toát ra từ sự va chạm của đầu lưỡi. Hơi thở của họ nhanh dần. Trái tim họ đập dồn dập. Ẩn mình trong bóng tối của hai tòa nhà, Wol và Hwon đã bắt đầu sự thân mật của mình như thế. Rồi đột nhiên tiếng quân lính chạy đi tìm nhà vua vang đến tai họ. Quân lính chạy qua chạy lại mà vẫn không tìm thấy nhà vua.


Trong giây phút ấy, môi của Hwon vẫn không dời Wol. Hwon đứng yên và cả Wol cũng vậy, dù thực sự nàng đang sợ hãi. Khi bước chân của lính canh đã ở xa, Hwon dời Wol ra. Hwon nhẹ nhàng hỏi Wol liệu nàng có muốn chạy bộ? Wol không hiểu điều Hwon đang hỏi, và Hwon nói tiếp, hỏi Wol liệu nàng có muốn cùng chạy trốn với chàng không? Và nếu nàng không thể chạy được xa, Hwon sẽ cõng nàng. Wol đang nắm tay Hwon và trong bóng tối, nàng nép mình vào Hwon. Nàng bình tĩnh trả lời rằng, nàng sẽ đi với Hwon.

Hwon nói rằng dù họ có chạy đến đây đi nữa, họ cũng sẽ không bao giờ thoát được ra khỏi cung cấm. Họ sẽ không bao giờ có thể tìm thấy một nơi nào đó cố định. Wol ngắm nhìn gương mặt Hwon, gương mặt ấy đang biệu lộ sự bất lực. Rồi Hwon đột nhiên nói với nàng rằng chàng không nhớ ám hiệu bảo an của ngày hôm nay. Chàng quá bận rộn đến độ chàng không nhớ ám hiệu do chính mình đặt ra. Nếu họ bị lính canh bắt giữ, họ có thể bị chém đầu ngay tức khắc. Wol sợ hãi khi nghe Hwon nói vậy, nàng bám tay chàng chặt hơn.

Họ quyết định chạy về cung cùng nhau, có thể nếu họ nhanh chóng quay lại thì mọi chuyện sẽ ổn. Wol nắm tay Hwon khi họ chạy về. Wol thầm nghĩ nàng không quan tâm họ đang đi đến đâu. Dù họ có đang chạy xuống địa ngục, nàng cũng bằng lòng đi với Hwon. Trong khoảnh khắc này, đó là thế giới của hai người bọn họ, của Hwon và Wol, không có Đức vua và Phù thủy. Chỉ có hai người đang yêu.

Vượt qua bức tường, giờ trước mặt họ là một cái hồ nhỏ, giữa hồ là một thủy đình xinh xắn. Lính canh đang đi tuần nên Hwon và Wol dừng lại, chờ họ đổi gác rồi chạy vào thủy đình. Hwon nắm tay Wol không dời. Khi đã vào đến thủy đình, Hwon cởi áo choàng bên ngoài, khoác vào cho Wol. Nàng từ chối, nàng là một phù thủy thấp hèn nên không thể mặc áo choàng của đức vua. Hwon nói rằng chàng ghét nhìn nàng bị lạnh. Nàng vẫn tiếp tục từ chối. Chàng vờ giận dữ rồi hỏi nàng rằng nàng dám cởi áo trước mặt nhà vua hay sao!

Hwon nói với Wol rằng không có thị vệ, cung nữ, thái giám hay bất kỳ ai ở đây nên không có vua hay phù thủy gì hết. Chỉ có một người đàn ông và một người phụ nữ. Nàng hãy quên đó là chiếc áo choàng của nhà vua đi và hãy khoác chiếc áo để được sưởi ấm bởi hơi ấm vẫn còn lại trong đó. Chiếc áo choàng ấy chính là mong muốn được sưởi ấm cho Wol của Hwon, thế nên nàng chỉ cần đón nhận thôi.

Hwon mỉm cười và mở cửa vào thủy đình. Chàng nhìn thấy Woon đang đứng ở phía bên kia cây cầu. Hwon hỏi Wol liệu nàng có biết là họ đang ở đâu không? Nàng không biết. Chàng giải thích ngôi thủy đình này là nơi vua cha và mẫu hậu của chàng thích lui tới khi họ muốn thoát khỏi những người xung quanh để trò chuyện riêng tư với nhau. Hwon nói Wol hãy ngắm trăng cùng chàng. Khi ánh trăng tỏa xuống gương mặt chàng, nó chiếu nụ cười của chàng.

Wol ngập ngừng không muốn bước qua ngưỡng cửa vào thủy đình. Hwon trêu nàng, nói rằng khu này có cọp và có thể bất thình lình xông ra tấn công nàng. Wol cười và không tinc âu chuyện Hwon kể. Nhìn thấy nụ cười nghi hoặc của Wol, trái tim Hwon rung động. Hwon kể tỉ mỉ cho Wol nghe câu chuyện về những con cọp trong cung cấm và còn nói với nàng rằng, nàng có thể hỏi mọi người nếu nàng không tin Hwon.

Khi Wol tiệp tục chần chừ, Hwon bảo nàng rằng có phải nàng không buồn khi lãng phí thời gian quý giá khi họ bên nhau thế này không. Họ sẽ buộc phải trở về bất cứ khi nào đoàn tùy tùng kéo đến. Những lời nói của Hwon như có phép lạ, Wol chậm dãi tiến lại gần phía Hwon. Hwon cúi đầu vì thế Wol không nhìn thấy đôi mắt chàng. Nàng tiến lại phía Hwon và nhận thấy chàng buồn bã làm sao. Cô đặt tay mình lên gương mặt Hwon, an ủi anh, và những giọt nước mắt nóng bỏng của nàng rơi xuống má Hwon.

Hwon kéo Wol xuống ngồi cạnh mình. Chàng nghe thấy tiếc khóc rất khẽ của Wol. Hwon không chịu được và kéo nàng vào vòng tay mình. Dù có là quân vương của một nước, chàng cũng không thể ngăn được những giọt nước mắt của nàng. Hwon hỏi nàng: “Wol, nói cho ta biết nàng là ai? Phụ thân nàng là ai? Ai đã khiến nàng thành ra nông nỗi thế này, chia cắt nàng khỏi gia đình mình. Hãy nói cho ta biết và ta có thể giúp nàng”. Wol trả lời rằng cô chỉ là Wol, một phù thủy thôi. Cho dù chỉ có hai người họ với nhau, cô cũng không dám đả động đến cái tên Yeon Woo. Đó là tất cả những gì cô có thể nói.

Hwon ôm chặt lấy Wol. Chàng cảm thấy nỗi đau của nàng nhưng chẳng thể làm được gì để an ủi. Có quá nhiều thứ chàng muốn hỏi, nhưng những lo lắng về Wol khiến chàng kìm mình lại. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua những tán cây, lao xao. Hwon nói Wol đừng khóc. Nếu nàng ngừng khóc, chàng sẽ kể cho nàng nghe một câu chuyện về giọt lệ của các loài cây. Nếu nàng ở trong vòng tay Hwon, nàng cũng sẽ nghe thấy những gì Hwon nghe thấy. Hwon dịu dàng đặt Wol ngồi lên lòng mình và lau những giọt nước mắt của cô. Mặc dù giờ đây Hwon chỉ có thể lâu khô những giọt nước mắt trên gương mặt cô, nhưng chàng thực sự mong muốn rằng, chàng có thể lâu khô những giọt nước mắt trong tim Wol.

Như Hwon mong chờ, cuối cùng Wol cũng mỉm cười. Nhưng trong tim mình, Wol cảm thấy có lỗi vì nàng đang nói dối Hwon. Giờ cuộc đời của nàng, nàng không được có những ước vọng như thế. Nhưng nàng không thể cưỡng lại ánh mắt lúc nào cũng hướng về phía nhà vua. Hwon và Wol bước qua cầu, tiến về phía Cung cấm. Dưới ánh trăng bạc, Hwon ngắm nhìn gương mặt Wol và đột nhiên đọc một bài thơ về hai người mong muốn gặp mặt nhau nhưng không thể. Đó chính là bài thơ mà Yeon Woo khi còn nhỏ đã từng viết cho Hwon, và giây phút này, chàng nhớ đến nó.

Wol nhìn chàng ngạc nhiên, chàng đáp trả với nụ cười gượng gạo. Chàng giải thích rằng khi còn là Thái tử, đây là bài thơ chàng rất hay đọc. Vì Wol, chàng đột nhiên nhớ đến bài thơ này. Bài thơ nhắc chàng nhớ về tả tình cảnh của chàng và Wol. Khi chàng ngủ, thì nàng thức (canh). Còn khi nàng ngủ, thì chàng lại thức. Dù bất cứ khi nào họ cũng muốn được gặp nhau. Wol hỏi Hwon là có phải chàng vẫn nghĩ đến Yeon Woo? Để che dấu sự cảm giác giác hạnh phúc trên gương mặt mình, Wol bước tới ôm lấy Hwon.

Hwon cảm thấy mãn nguyện vì Wol đã gần gũi chàng hơn. Vào khoảnh khắc đó, chàng đã cất Yeon Woo vào một góc quan trọng trong trái tim và chàng cũng đặt cả Wol vào đó. Rồi Wol đọt nhiên đọc một bài thơ đáp trả Hwon. Bài thơ ấy cũng khiến Hwon kinh ngạc khi nhận ra rằng đó chính là bài thơ đầu tiên chàng viết cho Yeon Woo. Chàng nhận ra rằng dù chưa bao giờ gặp Yeon Woo, và giờ cô ấy đã thành người thiên cổ, nhưng cô ấy vẫn là người gần gũi với chàng nhất.

Hwon ôm Wol chặt trong vòng tay mà không hề nhận ra rằng Woon đã lặng lẽ đi đến phía sau chàng. Woon thoáng nhìn Wol qua vai Hwon, và rồi rất nhanh sau đó, chàng lại tiếp tục che dấu ánh mắt của mình. Hwon tự hỏi lòng mình tại sao anh ấy phải tự bắt mình dằn vặt giữa một Wol đang còn sống và một Yeon Woo đã mất. Chàng không thể so sánh hai người ấy. Và có lẽ đó chính là vẫn đề chàng đã tự tạo ra cho mình. Nghe thấy tiếng bước chân của đám tùy tùng đang ngày càng đến gần, chuyến đào thoát trong đêm của Hwon đến đây là chấm dứt.

Wol nhanh chóng tự đẩy mình ra xa Hwon và chỉnh trang lại mình. Họ lại hiện diện trước mặt mọi người với tư cách là đức vua và phù thủy, với khoảng cách cần thiết giữa họ. Hwon lại thì thầm với Wol và nói cô hãy chạy trốn cùng chàng lần nữa. Lần tới chàng sẽ đưa nàng tới một cái hồ to hơn, ở đó họ có thể bơi thuyền và ngắm hoa. Wol cười khi nàng nhớ đến cái hồ mà Hwon Thái tử đã từng kể cho nàng nghe trước đây.

Khi đám tùy tùng đến nơi, Hwon nói với họ bằng giọng độc đoán rằng bỏ ngay cái bộ mặt bực mình ấy đi, chàng chỉ là muốn chơi trò trốn tìm với mọi người thôi. Hwon quay về cung và cả đám tùy tùng lẽo đẽo theo sau. Khi họ đã về đến phòng Hwon, Woon lo lắng vì Hwon đã cởi áo cho Wol mặc. Hwon hỏi Woon là có phải muốn Hwon để Wol bị nhiễm lạnh trong khi chính Hwon là người đã đẩy cô vào tình cảnh đó hay không? Wol không đáp lời, nàng chỉ ngồi lặng im trong góc phòng. Hwon đến gần nàng, và thì thầm rằng dù nàng thực sự rất xinh đẹp nhưng nàng là một kẻ phá rối vì nàng chẳng bao giờ chịu nghe lời.

Hwon ôm Wol ngay trước mặt Woon, chàng thị vệ cũng đã thôi đổ lỗi cho Wol về những việc đã xảy ra. Woon tự hỏi tại sao Hwon lại cởi áo, chuyện gì xảy ra nếu lũ cọp tấn công chàng? Hwon lại bông đùa với Wol về việc câu chuyện về những con cọp mà chàng đã kể cho nàng nghe hoàn toàn là sự thật. Nhưng chàng không hề lo lắng, vì chàng biết Woon sẽ bảo vệ chàng. Chàng mời Woon lại gần cùng uống trà, và cùng thảo luận về việc điều tra các bản ghi chép về phù thủy. Wol ngồi trong vòng tay Hwon, nghe chàng nói chuyện và cảm nhận nỗi buồn thương của chàng dành cho Yeon Woo.

Nguồn: ockoala
Dịch: [email protected]

Tác giả: Li_Đông_Hê    Thời gian: 2-2-2012 10:45 PM
êu ui. Chị Gió Wendy siêu giỏi.
Em thề là ngồi dịch một bản dài như vậy chắc cũng đã khá ngại chứ chưa nói gì lại còn là một chương sến súa kinh khủng như này, cảm giác đọc xong ngột ngạt cực ấy, chứ không còn cái không khí thoáng thoáng như mấy chương đầu.


Mà tiểu thuyết cổ trang gì mà miêu tả cảnh hôn kĩ từng milimet vậy? Phải chăng trong phim Bệ hạ Hyun nhà ta sẽ có kiss scence kiểu đó???? A-N-T-U-Ê


Mà cái anh Bệ hạ trong chuyện bị bệnh gì mà vớ được con gái nhà người ta thì cứ hết ôm vào lòng, lại ngả vào lòng, lại bế trong lòng.

Thêm anh Mây tội nghiệp nữa.

Nói chung nếu diễn biến của chuyện cứ sến rện thế này thì chắc là không sống nổi mất các chị em ạ.

Pi ét: Em mong sub ep 9 quá đê. Đọc cái tường thuật bản raw của ss Gem mà thèm thuồng xem phim quá
Tác giả: sandy_93    Thời gian: 2-2-2012 11:13 PM
ôi, ông vua trong truyện sến toàn tập ~~!!
may mà trong phim thì hình tượng khác hẳn {:443:}{:445:}
trong phim Kim Soo Hyun rất hợp với hình tượng lạnh lùng điển trai ( thích cái ánh mắt của anh) {:418:}
trong tiểu thuyết thấy Woon tội làm sao? đọc mà thấy thích Woon hơn Hwon luôn {:414:}
cám ơn các ss đã cất công dịch bộ tiểu thuyết này, hay hay thuyệt!!!!!! ^^
{:398:}{:398:}{:398:}{:398:}{:398:}{:398:}{:398:}

Tác giả: sweets_candy13    Thời gian: 2-2-2012 11:35 PM
Em chỉ tính vào xem truyện các cụ dịch chừ không tính lèm bèm gì nhều. {:260:} Nhưng em thấy mọi người có vẻ đang la ó quá nên chắc com 1 bài

Đầu tiên cho em chân thành cảm ơn các cụ lớn trong nhà đã dốc sức ra dịch tiểu thuyết. Em thề là không coi sót cháp nào mà các cụ đã dịch. Bản thân em rất ngưỡng mộ và trân trọng các cụ vì điều đó. {:306:}

Dạo gần đây em thấy các cụ la ó rằng nhân vật trong tiểu thuyết , Ngố tiểu thuyết có vẻ sến súa và sặc sụa, nhiều cụ không thích. Thế nhưng em xin được hân thành bày tỏ quan điểm rằng em rất rất thích nhân vật này. Chắc nói tới đây là em mua rổ hứng dép ào ào. {:426:}

Em không biết cá cụ có đọc tiểu thuyết tình cảm nhiều không, chứ riêng em thì chắc là có. {:288:} Tiểu thuyết viết thế này là nhẹ chứ không sến đâu các cụ ạh. Tiểu thuyết nó không như phim hay truyện tranh đâu các cụ. Nó không chỉ gợi tính tò mò mà còn là trí tưởng tượng.{:404:} . Không phải thứ này phim không có, nhưng có theo kiểu tung preview lừa tềnh hoặc cắt phim ngay lúc hấp dẫn.{:439:}  Vì vậy ở truyện tính cách nhân vật thường mĩ hóa, các hành động khá điễm lệ, và đặc biệt các cảnh tình cảm thì được miêu tả thật, nửa kín nửa mở, thường ở mức 18-20+  {:444:} nhắm kích thích trí tưởng tượng có thể bay cao xa của người đọc. Cách nó chọn cao trào để đẩy có vể hơi khác với phim nhưng khá gần với Preview (lừa tềnh). Tiểu thuyết này theo em thấy là viếc chắc tay, biết cách gợi, ổn {:443:}

Về nhân vật nắng của tiểu thuyết, em cảm thấy ông vua này rất thực. Gặp người đẹp mê thì đúng là bản chất của đàn ông, không thể tránh, đã vậy wol còn có vẻ đẹp "Không thể tả" + sự thông minh sẵn có, em thấy không yêu mới lạ.{:441:} Cũng không đến nỗi tầm thường lắm đâu các ss. Nắng trong truyện theo em nghe đồn thì hình như cũng không yêu woo mạnh liệt, sống đi chết lại như nắng trong phim. Nên cũng không cấm nắng không yêu người khác được. Cá nhân em thik một con người biết sống trong thực tại thay vì họ nhìn về quá khứ quá nhiều. 8 nam rồi. Bản thân em mong muốn Nắng sẽ thik wol dù là nàng ở thực tại hay là quá khứ đi chăng nữa. {:416:} Em không muốn nắng sẽ lại thik wol chỉ vì phát hiện wol là mưa. Như thế em cảm thấy như tình yêu của bệ hạ tuy vẫn dành cho con người đó nhưng nó dành cho một tâm hồn khác, dù wol có thay đổi hay không. Cái này em rất khó nói để mọi người hiểu nhưng như thế chình là không công bằng cho wol ở thực tại.   Thà em chấp nhận nắng chôn sâu hình ảnh Woo nhỏ mà đến với wol còn hơn là em phải chứng kiến cảnh ngược lại. Thà để yêu con người mới rồi nhận ra đó cũng chính là con người cũ còn hơn mang cảm giác nửa có nửa không để rồi phát hiện ra thì lại rước nàng về{:399:} . Những vết thương mà wol phải chấp nhận trong quá trình nửa có nữa không ấy, làm em chỉ điên lên và khóc thương cho số phận của sáng và woon. Hai còn người ấy thật tội nghiệp. Em thích cách bày tỏ tình cảm thẳng thừng của Nắng này. Vì dù đau nhưng còn hơn nuôi ảo tưởng trong lòng người khác. Nếu wol nhớ lại chắc cũng thoáng buồn vì vua đã cất đi hình ảnh cũ của mình để yêu lại chính mình, nhưng rồi thời gian sẽ chứng minh được sự chân thành của tình cảm đó.  Nói đến đây chắc em mua thau chứ rổ hứng ko đủ. {:428:}


Nhưng em cũng nghĩ mỗi người có một sở thích riêng, một quan điểm riêng nên em vẫn tôn trọng ý khiến mọi người. {:422:}

Vì tình yêu cao cả của em dành cho tiểu thuyết cũng như nhân vật Nắng, cũng như tình yêu của các bạn khác và các cụ, vì sự chân thành và bất chấp lương tâm để com cho các cụ,{:261:}   em chân thành mong các cụ tiếp tục phát huy tinh thần của hôi, chịu đựng dịch hoặc kiếm link dù biết nó sến súa vô cùng. Em cảm ơn các cụ lắm. Vì em ko có khả năng đó.


P/s: Nắng tiểu thuyết cả em ko sến lắm đâu, mong mọi người nghĩ lại chút...
Tác giả: sukihihi    Thời gian: 3-2-2012 09:17 AM
Nếu fim mà thế này chắc e "ngất" trên cành "quất" quá, ss ơi {:307:}
Ông vua trong truyện sến ko tả đc >>>{:297:}
Mà ss Gió Wendy này, đây là chương cuối ạ, thế Hwon vẫn ko bjk Wol là Yeon Woo ạ ?? e ko thấy ss đề cập {:310:}
Tác giả: gemangel    Thời gian: 3-2-2012 09:54 AM
sweets_candy13 gửi lúc 2-2-2012 23:35
Em chỉ tính vào xem truyện các cụ dịch chừ không tính lèm bèm gì nhều.  Nhưng  ...


Hi em ^^ *vì em xưng em nên ss cứ thế làm tới nhá ^o^*

Đúng là mỗi người một quan điểm, nên ss cũng bày tỏ ít suy nghĩ, tại sao ss càng ngày càng không thích bệ hạ trong tiểu thuyết như thế ^^ Và thành thật mà nói là bi giờ ko còn hứng thú với nguyên cuốn tiểu thuyết luôn chứ ko riêng gì bệ hạ. Nhưng, em yên tâm là có chỗ update thì ss vẫn sẽ cập nhật và dịch. Dù sao thì, có hai bản đối chiếu cũng hay hay ^^ Hơn nữa, trên tinh thần fan cuồng của Hyun Ngố, quyết tâm xây nhà Hyun ngày càng lớn mạnh và chất lượng, nên có liên quan đến Hyun là mần hết! *hồ hồ hồ*

Từ trước đến nay ss xem phim chuyển thể từ truyện cũng không ít, tiểu thuyết có, truyện tranh có. Chưa nói đến truyện tranh, vì dù sao nó cũng có hình, thì trước giờ xem những bộ phim chuyển từ tiểu thuyết, ss đều thích tiểu thuyết hơn phim. Trong phim, họ dùng yếu tố hình ảnh, âm thanh, diễn xuất, v.v... để truyền tải 1 nội dung có sẵn, và cái tác động chúng ta là "hữu hình". Còn tiểu thuyết, chỉ bằng những dòng văn, những câu chữ miêu tả, ta phải tự tưởng tượng những gì được kể ra trong những dòng chữ ấy, bị tác động bởi cái "vô hình". Trí tưởng tượng của mỗi người mỗi khác nhau, và nếu bảo đem cân đo 1 nhân vật hữu hình trong phim ảnh với chính bản thân anh ta trong trí tưởng tượng của người đọc tiểu thuyết, thì khó có thể chiều lòng tất cả, chín người mười ý mà... Riêng với ss, đến nay ss chưa từng hài lòng với một bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết nào cả, luôn thích truyện hơn phim. (VD: Harry Potter, Nếu em không phải một giấc mơ,...)

Nhưng lần này, với Sun Moon, lần đầu tiên ss thích phim hơn truyện. Cũng có thể, do không đọc được bản đầy đủ mà chỉ là tóm tắt các chương, nó còn tùy thuộc vào chủ quan của người tóm tắt nữa. Có thể các bạn chỉ tóm tắt những đoạn họ cho là hay, là ấn tượng, trong khi cái có thể gây ấn tượng với 1 người như ss lại là cái khác cơ. VD như, bạn Blue tóm tắt truyện ra tiếng Anh bảo rằng bạn ấy thích truyện từ chương 6, còn những chương trước bạn ấy thấy nhàm. Trong khi ss, ss thấy các chương từ 1-6 rất hay (dù nó ko giống phim) còn những chương sau (chương 13-14) qua phần tóm tắt lại quá tầm thường, thiếu sức hút.

Nói về nhân vật Lee Hwon. Phải nói rõ là ss biết Hwon trong truyện chưa từng gặp mặt Yeon Woo, nên tình yêu của anh và cô không thể sâu sắc cảm động như trong phim được. Những lời càm ràm rằng Hwon trong truyện thiếu chung tình, cứ cho đó là phút bốc đồng của fan cuồng, đừng để ý. Rõ ràng, Hwon trong truyện và Hwon trong phim là hai người khác nhau, chí ít khi đối chiếu truyện với phim cho đến giờ, thì họ đang đi theo 2 con đường ko trùng nhau. Thế tại sao ss ko thích Hwon trong truyện? Không phải vì cảnh hôn mùi mẫn, không phải vì tính 35, 75... Những cảnh đó chúng ta đều lớn cả rồi, chẳng việc gì phải giả vờ trong sáng mà bài xích anti. Vấn đề ở chỗ, nếu Hwon trong phim làm ss phục lăn ở khoản anh minh lý trí, ở những cảnh thiết triều đầy phong thái quân vương... thì Hwon trong truyện, với hình ảnh "Chàng mời Woon lại gần cùng uống trà, và cùng thảo luận về việc điều tra các bản ghi chép về phù thủy. Wol ngồi trong vòng tay Hwon..." ở chương 14, trí tưởng tượng của ss vẽ ra ngay hình ảnh Đát Kỷ - Trụ Vương. Một vị quân vương, ngồi nói chuyện với thần tử, mà lại có thể vừa ôm người đẹp trong lòng vừa nói, sỗ sàng đến vậy sao? Không nhắc đến những đoạn mùi mẫn, tinh nghịch của hai người đang yêu trong các chương trước, ko chấp chuyện Hwon trong truyện yêu Wol nhiều hay yêu Yeon Woo, thì cái hình ảnh này làm Hwon tiểu thuyết mất điểm nhiều nhất, trong trí tưởng tượng của ss ^^! Ừ thì cho là tiểu thuyết tình cảm, nhưng đến đây thì câu chuyện này quá tầm thường, chẳng qua là chuyện hai người yêu nhau ở bối cảnh cung đình, chưa thấy được nét cuốn hút từ những yếu tố phụ khác. Và như thế, bản phim ăn đứt với hướng phát triển nhân vật logic cho đến giờ ^^

Thôi chốt lại, em cứ yên tâm là trang nào update tiếng Anh thì ss vẫn sẽ dịch, chứ còn hỏi thích bản nào hơn thì câu trả lời đã chắc chắn, bệ hạ Đanh Đá trong phim cơ ^^
Tác giả: hoanganhle2709    Thời gian: 3-2-2012 12:58 PM
Mình cũng thích Ngố hơn. Không dê cụ như lão vua nay,chep. Dù Nắng hay Mưa, Ngố Hyun là trên hết!
Tác giả: thinhmailinh    Thời gian: 4-2-2012 07:11 AM
xem cảnh soo huyn khóc ở tập 10,buồn k tả nổi.diễn xuất tốt như vậy hỏi sao rating tập 10 là 39,5 %.nhưng có ai biết đoạn sau thế nào k nhỉ.e nghĩ tập 11 hwon vẫn chưa chứng minh wol là yeon woo đâu.càng chờ càng sốt ruột quá.cả hoàng hậu nữa.rất là nghi ngờ.
Tác giả: midnightsun    Thời gian: 4-2-2012 11:30 PM
vì wa bấn phim này, cực khổ lắm lưu lạc vào đây, âu cũng là duyên phận, hội Nắng Mưa thu nhận mình nhé ^ ^
trông chớ từng phút chờ từ cái preview đến sub, đi học màh cứ ngồi search coi ra ep mới chưa, thất là ko cưỡng lại nỗi. Diễn viên wa đỉnh, thix dàn diễn viên bé nhất, lớn thì hơi thất vọng chút, có huyn ngố là tuyệt nhất, cảm xuc  wa đạt còn chị ga in thì có vẻ còn chưa nhập vai cho lắm, chưa kế thừa đc cảm xúc, cái hồn, sự thông minh wa từng ánh mắt màh nhận vật lúc bé thể hiện. Nhưng dù chuyện ji đi nữa cũng ủng hộ Nắng Mưa hết mình. fighting ! ^ ^






Chào mừng ghé thăm Kites (https://forum.kites.vn/) Powered by Discuz! X3