vô tình hôm nay đọc lại được cái blog anh viết ngày đó ...
^^
cảm giác rất lạ
em đã từng đọc cái blog đó rất nhiều lần, nhiều lần trước đây
nhưng mà chưa bao giờ nó làm em nhói đến thế ^^
có lẽ,
ngày đó
em chưa phải là người ra đi
^^
hoặc cũng có thể, em chưa từng được anh đau buồn đến thế
hạnh phúc là cái gì ?
là cố gắng hết sức
là hy sinh tất cả
để nhìn người khác hạnh phúc ^^
hay cười lặng lẽ sau lưng hạnh phúc của người...
chưa bao giờ anh dành cho 1 lời tạm biệt đúng nghĩa cho em
dù chỉ với tư cách 1 người bạn
vẫn lịch sự ko thể chê trách
đạo mạo như ngày nào anh từng
khoảng cách đó chưa bao giờ rút ngắn dù em đã cố gắng hết sức ^^
quay mặt đi ko phải vì em ko cố gắng
mà là cố gắng hết sức của em
vẫn ...
ko thể
^^
buông tay ko phải em chưa từng nắm chặt
mà là nắm chặt hết sức của em
vẫn...
ko thể chạm vào sự lay động đó
sau bao tháng ngày
em luôn tự hỏi mình ngàn câu hỏi tại sao ?
...
để rồi chợt nhận ra rằng trả lời cho tất cả câu hỏi đó chỉ 3 chữ : không yêu em
thôi thì,
em bây giờ
là người của lạc quan
sẽ tươi cười như chưa từng đau
sẽ mạnh mẽ ngạo nghễ như chưa từng tổng thương
sẽ quên anh như chưa từng ...yêu
1132030913...