Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 3022|Trả lời: 11
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Oneshot] [Oneshot | K] Tuyết đầu mùa | trangnon_bien | Joo Won ] completed

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả
TUYẾT ĐẦU MÙA












Author: trangnon_bien

Rating: K

Thể loại: Oneshot

Status: Completed

Summary:


Mối tình đầu thường khó thành và để lại trong ta nhiều cảm xúc.

Có người sẽ mau chóng quên đi

Có người cứ mãi gặm nhấm nỗi đau hay luyến tiếc hạnh phúc đã mất

Cũng có người nhận ra nó như một mùa tuyết rơi...

... nó sẽ kết thúc nhưng những ký ức một ngày nào đó sẽ theo tuyết lại rơi xuống bất chợt...

Chỉ là ta đã từng như thế




P/s: Bài viết được lấy cảm hứng từ câu chuyện Joo Won kể về mối tình đầu của anh trên Win Win, tất nhiên có rất nhiều thứ mà tác giả tự biên tự diễn
Mừng nhà Won lên tầng 6 luôn <3





______________________________________________________________________




Cô ấy đứng phía trước ô cửa sổ nhỏ, cô ấy cười, mái tóc mỏng nhuốm màu nâu đỏ, uốn nhẹ. Những câu nói mà Won không thể hình dung, cô ấy trò chuyện cùng những chàng trai khác và bị trở thành chủ đề bàn tán trong ngôi trường cấp ba buồn chán này.


Do vậy Won luôn có cảm giác rằng cô ấy ở rất xa so với cậu...



Thỉnh thoảng Won vẫn tự hỏi tại sao cậu lại chú ý đến cô ấy và câu trả lời luôn là hình ảnh cô khóc một mình dưới tuyết.  Nó khác xa với cái cách mà cô cười cợt trước mặt người khác, như bây giờ chẳng hạn...


Hôm đó ngày tuyết đầu mùa rơi. Trong những bộ phim lãng mạn chiếu nhan nhãn trên tivi, đôi trai gái gặp nhau dưới tuyết đầu mùa và họ viết nên chuyện tình hạnh phúc nhưng giờ Won khẳng định: điều đó hoàn toàn là sự may rủi.


Tan học, Won vẫn thường ra về sau cùng như vậy đỡ chen lấn, anh trai sẽ đón cậu sau đó 15 phút. Cuộc sống cậu vốn vậy, đến trường và về nhà. Won chỉ thích ở một mình và cậu lại chẳng có sở thích gì đặc biệt khác, cậu chỉ cần bố mẹ, anh trai không lo lắng là được.


Vậy nên khi Won bước vào cuộc tình đầu tiên, cậu biết rất rõ sự mong manh vì khác biệt đó nhưng cậu không thể thay đổi được. Có lẽ những lo lắng mà chính cậu tạo ra vô tình làm mọi thứ tan vỡ nhanh hơn.




Ngày 14/10/2012

Won giao lưu với khán giả thông qua một sự kiện. Ngày hôm đó tuyết rơi giống 10 năm về trước.





Cô gái đó khóc phía sau sân trường, gương mặt lạnh lùng và nước mắt thì cứ chảy dài, hơi thở lạnh phả ra gấp gáp, đứt gãy như cái cảm xúc đã bị dồn nén rất lâu. Cô đứng co ro và tuyết vẫn rơi nhẹ cho đến khi cô ngước lên và bắt gặp ánh nhìn của Won từ trên lớp.


Won thật sự đã nhìn cô ngây người, vậy cho nên khi bị bắt gặp cậu lúng túng. Won không biết phải làm gì. Trái lại với Won, cô gái lại nhìn thẳng cậu, cười thật tươi, lau nước mắt rồi quay đi.


Won không thể hiểu chuyện gì xảy ra cho nên hình ảnh ấy theo mãi cậu cho đến hết ngày. Won cho rằng chính hình ảnh đó đã trở thành thứ bùa chú, mê hoặc trái tim cậu, lôi cậu vào một cuộc tình mà cậu biết chỉ mình cậu nghiêm túc.



Buổi sáng ngày hôm sau khi đến lớp Won cảm thấy lo lắng, nếu phải gặp lại cô gái ấy. Thật kỳ lạ khi mọi thứ diễn ra ngược ngạo như vậy, đáng lý cô gái đó mới phải là người ngại ngùng với Won nhưng cậu chắc chắn rằng cô sẽ lại cười và lờ đi như không có chuyện gì. Won không giống kiểu người có thể khiến ai đó thấy bất an.


Thực tế còn hơn Won nghĩ, cô gái đã chủ động nói chuyện với Won. Đó cũng là lần đầu cả hai nói chuyện với nhau cho dù họ học cùng lớp.

_Joo Won này!

Won hơi bất ngờ cậu không đáp lại mà chỉ gật đầu.

_Cậu quá im lặng trong lớp.

Won vẫn không biết nói gì trước cô bạn cùng lớp nhưng chưa từng trò chuyện này. Cô gái khẽ cười.

_Cậu chép bài môn Toán không cho mình mượn vở đi.

_Có...

Lần này Won trả lời nhưng không nhìn vào mắt cô gái và cúi xuống lấy vở đưa cho cô. Cô gái cầm vở định đi nhưng rồi cô quay lại thì thầm vào tai Won.

_Nhưng mà tớ lại rất thích những người như cậu... Họ sẽ hiếm khi tiết lộ bí mật của người khác. Và mấy đứa con gái bảo cậu cười rất dễ thương.

Cô gái quay đi với nụ cười tươi dành cho Won.

Câu nói nhỏ và sự thân mật nhanh chóng giữa hai người kéo Won vào cuộc đàm tiếu mới mà những người khác thêu dệt. Mọi người bắt đầu hỏi Won về cô gái nhưng câu trả lời của Won làm họ mất hứng thú. Sự thật là vậy, chẳng có gì giữa cả hai hết.



Cô gái vẫn chưa trả vở cho Won.


Còn Won đã mua một cuốn tập mới làm vở toán.





Chuông reo tan học, mọi người vội vã ra về. Won chậm rãi xếp sách vở, khi ngước lên, căn phòng giờ chỉ còn cậu và cô gái ấy cùng quyển tập toán cũ trên tay. Cô gái lại cười.


_Tớ chờ cậu đòi hoài mà không thấy.

_Cậu cứ giữ lấy đi.

Lần này Won đã nhìn thẳng mặt cô.

_Chắc cậu ghét tớ lắm.


Cô gái nói với vẻ mặt vui vẻ khiến Won nghĩ liệu có điều gì làm cô nghiêm túc như ngày tuyết rơi đầu mùa ấy không. Tại sao lúc nào cô cũng cười như vậy? Chuyện gì làm cô khóc ngày đó? Won lại tránh ánh nhìn của cô gái.


_Không có.

Giọng Won dịu dàng.

_Cậu làm người yêu mình nha.


Won ngạc nhiên với lời tỏ tình của cô gái. Bên ngoài tuyết vẫn còn rơi...



Buổi ký tặng sắp kết thúc thì có một bé gái nhỏ lại gần Won và đưa Won một hộp bánh. Won mỉm cười hạnh phúc nhưng khi nhận ra chiếc nơ đã bạc màu gắn kèm theo, nụ cười ấy chợt tắt đi. Won ngước nhìn tìm kiếm phía dòng người đông đúc, cô bé nhận tấm ảnh có chữ ký của Won rồi chạy lại phía một phụ nữ đứng phía xa. Won không thể nhầm lẫn được khuôn mặt ấy, khuôn mặt với nụ cười nhẹ nhàng và đôi mắt đượm buồn nhìn Won. Won không thể quên khuôn mặt ấy, khuôn mặt lúc cô tỏ tình với cậu, gương mặt khiến cậu tin rằng cô ấy đã có chút nghiêm túc trong câu nói.





Bên ngoài tuyết vẫn rơi, cô gái trao cho Won nụ hôn nhẹ nhàng và mỉm cười với cậu. Đã gần hai tuần kể từ khi Won và cô gái yêu nhau. Họ yêu trong bí mật... yêu vào những buổi sáng sớm đến trường và những chiều tan học muộn tại lớp học này. Won nhận ra rằng càng lúc cô gái ấy càng ít dùng đến nụ cười khi bên cậu. Khi cô ấy cười rất đẹp nhưng Won lại ghét những nụ cười gượng của cô. Won nghĩ với cô ấy, Won là một điều gì đó khác biệt và nó làm Won hạnh phúc, cậu bắt đầu cười nhiều hơn.


Khi niềm vui bắt đầu thì cũng là lúc ngàn nỗi lo lắng ập đến...

Cô ấy cười với những chàng trai khác.

Những câu chuyện tình của cô ấy vẫn liên tiếp được thuê dệt.

Những tin nhắn bị hờ hững.

Nhưng vì không xuất hiện những nụ cười giả nên Won cứ cố hi vọng.


_Tớ thích cậu...

_Tớ biết mà.


Cô gái tựa vào vai Won và cả hai nhìn ra cánh cửa sổ đầy tuyết.

_Cậu lạnh không? Hay mặc áo ấm của tớ mà về.

_Dù có mặc bao nhiêu thì tớ cũng thấy lạnh thôi nên cậu cứ mặc đi.


Won không hiểu, cậu nhận ra ánh mắt cô gái lúc ấy rõ ràng rất buồn. Cậu đưa tay ôm chặt cô gái hơn nữa. Đến một lúc nào đó Won nghĩ cô ấy sẽ kể về cô ấy cho Won.


_Won này! Nếu một người đối xử với cậu không tốt thì cậu sẽ thấy thế nào?

_Sẽ rất buồn, sẽ tự hỏi tại sao như vậy? Mình đã làm gì sai?

_Không đúng.

_Sao?

_Won rất tuyệt vời! Không có chuyện Won sai được. Tại người đó quá xấu xa thôi. Won không được buồn vì những người xấu đã làm tổn thương mình. Biết không?


Won mỉm cười rồi gật đầu.

_Tớ thích cậu.


Won luôn cảm thấy tình yêu giữa hai đứa chẳng rõ ràng gì cả, thậm chí nó như thể chẳng tồn tại. Những câu nói “tớ thích cậu” luôn đến từ Won và kết thúc bằng nụ cười từ cô ấy. Những món quà Won nghĩ rằng mang lại hạnh phúc cho cô ấy nhưng chẳng có gì long lanh trong ánh mắt cô ấy cả. Nỗi bất an biến Won thành một thằng ngốc cứ càng lúc càng làm lo sợ và lặp đi lặp lại những quan tâm quá phiền phức.


Thỉnh thoảng hai đứa cạnh nhau vậy mà Won lại thấy cô ấy dường như rất xa xôi. Những lúc ấy cô chỉ cần Won bên cạnh, như cần một điểm tựa cho đỡ chông chênh... chỉ vậy thôi nhưng Won vẫn thấy hạnh phúc, cứ cười mãi không thôi.


Nếu cô ấy không thể nói yêu cậu thì Won sẽ nói, nói khi cậu nhớ cô ấy rất nhiều, nói khi cô không nhìn về phía cậu, nói khi cậu hờn dỗi cô... và nói thay cả phần của cô ấy.


_Cái gì thế này?

Cô gái nhìn món quà trên bàn mà Won đưa.

_Thì quà. Sinh nhật cậu mà.

_Tớ biết nhưng mà cái nơ này...

Cô gái cười ngoặc nghẽo làm Won đỏ cả mặt. Won bức vội cái nơ ra khỏi món quà rồi nhét vào túi. Cô gái vội vàng lấy lại.

_Xin lỗi mà. Cậu tự làm à?

_Tại lúc gói quà quên mất nên tớ tự cắt từ dây ruy băng. Xấu thì đưa đây tớ vứt đi.

_Không.


Cô gái nhìn Won cười tươi, cô nũng nịu nói rằng đây là món quà cô thích nhất. Cô lại gần Won rồi khẽ nép vào người cậu.





Won nhìn người phụ nữ đang bế cô bé lúc nãy trên tay. Cô giống ngày trước chưa bao giờ thôi nhìn thẳng, chưa bao giờ cảm thấy bối rối... và vẫn kiểu cười có vẻ rất hạnh phúc làm mọi người xung quanh cảm thấy đáng ghét.

Một người đàn ông đến bên cạnh cô ấy và ra hiệu đi. Tuổi tác và những cử chỉ khác khiến Won nghĩ có lẽ là chồng cô ấy. Won mỉm cười chụp ảnh nhưng mắt vẫn nhìn về phía ba người đang bước đi. Hóa ra cô ấy đã lấy người con trai đó, cái gã mà đã làm cô khóc rất nhiều.





Tiếng chuông tan học vang lên. Won nhìn về phía cô ấy, cậu mỉm cười và chậm rãi xếp đồ vào cặp. Nhưng đột nhiên cả lớp ồn ào, Won ngước lên thì thấy một chàng trai lạ mặt xông thẳng vào lớp và nắm tay cô ấy lôi đi. Cô ấy ngạc nhiên nhưng không có vẻ gì chống cự, chỉ cặp sách chưa kịp xếp của cô là văng tung tóe khắp nơi. Họ cãi nhau bên ngoài hành lang khiến mọi người ùa ra vừa xem vừa bàn tán.


Won vẫn ngồi lặng im trong lớp, cũng không buồn xếp sách vở nữa. Cậu như kẻ mất hồn, ngồi thẩn thờ với câu hỏi trong đầu “Tại sao cô ấy không nhìn cậu?”


Tiếng khóc của cô ấy vọng vào và khiến Won vội đứng dậy, ra khỏi lớp học. Won đứng cùng những người khác và nhìn cô ấy nước mắt ngắn dài, cố năn nỉ chàng trai kia nhưng anh ta thì liên tục đẩy cô ra và mắng chửi thậm tệ. Cô ấy liên tục hét lên rằng yêu anh ta, cô ấy cầu xin anh ta đừng bỏ rơi cô ấy, cô ấy chẳng buồn quan tâm mọi người xung quanh đang bàn tán, cô ấy cũng quên mất sự tồn tại của Won lẫn trong đám người đó. Rồi cô ấy chạy theo anh ta...


Mọi người nói đó là người yêu đầu của cô ấy, kẻ đã vứt bỏ cô ấy không biết bao nhiêu lần. Mọi người nói cô ta buồn tình nên quen lung tung đủ hạng người để trêu tức hắn. Mọi người đoán cô ấy đang có thai của hắn để giữ nhưng chắc gì là của anh ta.



QUẢ BÁO!



Họ nói cứ như thể họ biết tất cả mọi chuyện.


Won đã khóc, khóc rất nhiều. Cảm giác vừa tức giận vừa đau lòng nhưng không thể nói ra với ai. Vậy mà cậu vẫn nắm chặt cái điện thoại, cậu hi vọng sẽ nhận được dòng chữ xin lỗi... lúc ấy cậu sẽ vờ hờn giận và cô ấy nói chỉ là hiểu nhầm thôi, cậu sẽ xem như không có chuyện gì.


Là do cậu, tại cậu... ngay từ đầu đã cam tâm tình nguyện chấp nhận trò chơi này.


Nhưng không có tin nhắn nào cả, cô ấy cũng không xuất hiện ở lớp nữa. Những buổi học sớm và tan trường muộn vẫn chỉ mình Won.


Vào ngày tuyết ngừng rơi, điện thoại Won reo lên:

“Xin lỗi Won. Chắc giờ cậu ghét mình lắm nhưng mình vẫn muốn cảm ơn cậu. Mùa tuyết rơi này nếu cậu không xuất hiện chắc mình đã chết rồi cũng nên. Lần nữa cảm ơn cậu đã đáp lại lời kêu cứu của mình. Chúng mình kết thúc nha.”




Won ngồi im lặng ngắm trời qua khung cửa sổ. Cậu nhớ lại buổi trò chuyện của cả hai ngày trước, cậu nhớ lại cái lạnh thường xuyên và dai dẳng mà cô ấy hay nói đến. Hóa ra là vậy, hóa ra trái tim cô ấy lúc nào cũng nghĩ về một người mà cô ấy không thể ở bên. Dù cố đến thế nào Won vẫn nhận thấy rằng cậu không đủ sức làm cô ấy thấy ấm áp.


“Ừ, chúng ta kết thúc ở đây. Tớ vẫn ổn. Cậu sao rồi?”


“Tớ cũng rất ổn ^^”



Sau đó thỉnh thoảng cả hai vẫn nhắn tin chúc mừng nhau mỗi dịp lễ. Cô ấy luôn động viên Won cố lên. Cả hai đều kết thúc cuộc trò chuyện ngắn ngủi bằng câu “Tớ vẫn ổn”.

Đây là lần đầu tiên Won gặp lại cô ấy, có vẻ như cô ấy đã không còn lý do để nói dối nữa. Trông cả ba rất hạnh phúc.



Lúc ấy mùa đông đã kết thúc nhưng mỗi khi nó quay lại nó không còn đáng sợ nữa. Có lẽ  với Won sẽ chẳng có mùa đông nào lạnh hơn mùa đông năm ấy.





END

Rate

Số người tham gia 3Sức gió +15 Thu lại Lý do
Mincun + 5 Đọc sau :x
sit_gold + 5 Ủng hộ 1 cái!
nakyung + 5 để rảnh đọc rồi com sau nhá &gt;&quot;&l

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
Đăng lúc 26-2-2013 22:44:00 | Chỉ xem của tác giả
viết hùi nào sao hok báo cáo cho chị em trong nhà gì hay hết vậy trời {:430:}

mèn ơi, thím đó có con luôn rồi sao =]]]]
vậy mà Won nhà mềnh vẫn phòng không chiếc bóng thế kia
mối tình đầu này lãng mạn quá ha, cứ cái gì có tuyết là ta lại thấy lãng mạn à =]]
hok bít chuyện tình của Won nhà mình có éo le như này k nhở
ta thích cách viết đan xen quá khứ và hiện tại như vậy, có tính chất hồi tưởng về ngày xa xưa

với lại Biển nhà mình cũng bám sát bản gốc lắm nha
chính là chàng trai bị bồ đá bằng điện thoại =]]]
với lại ta thấy cái màn tự làm nơ cũng có hơi hướm của bạn Won phiên bản gốc lắm nghen ))

fanfic đầu tiên về Won của nhà mềnh
then kiù Biển iu dấu
gửi ngàn nụ hôn nồng cháy {:418:}

Bình luận

hì hì, hok bít thì thâu, bít thì phải ủng hộ liền cho nóng chớ gái ;))))  Đăng lúc 26-2-2013 11:12 PM
Em cảm động muốn khóc luôn huhu  Đăng lúc 26-2-2013 10:51 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
Đăng lúc 27-2-2013 15:01:47 | Chỉ xem của tác giả
Nhưng mà nếu thật sự câu chuyện của Won là như vậy thì ss thương Won lắm. Won trong câu chuyện của bé đã yêu người con gái ấy như thế mà cô ấy chỉ đáp lại Won bằng nụ cười và cuối cùng là những câu nói "tớ vẫn ổn" . Thế là bị tổn thương nặng nề chứ không đùa đâu.

SS cũng thích cách bé đan xen quá khứ và hiện tại lắm. Đan xen rất khéo, đọc không bị khó hiểu mà thấy được ý nghĩa của câu chuyện nữa.

Nếu cô ấy không thể nói yêu cậu thì Won sẽ nói, nói khi cậu nhớ cô ấy rất nhiều, nói khi cô không nhìn về phía cậu, nói khi cậu hờn dỗi cô... và nói thay cả phần của cô ấy.


Thích nhất câu này này

.....

Hqua cứ mải mê giải thưởng nên vào đây rồi mà chưa đọc bài bé Biển ngay, muốn đợi đến lúc nào không có gì làm mất tập trung mới đọc hjhj

Bình luận

Quá hay >< đem vẽ truyện tranh đc nè  Đăng lúc 24-6-2013 11:31 PM
Em cũng thấy câu chuyện này nó bùn quá so với Won lần sau có viết cái gì em viết nó vui vui chút nhưng mà lại không có năng khiếu :))  Đăng lúc 28-2-2013 06:05 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
Đăng lúc 7-3-2013 21:43:56 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
Hjhj.
Cảm ơn pạn rất nhiều.
Truyện hay lắm.
Nhảy và cm cho xôm tụ.
Một lần nữa thank bạn nhìu.
(lãi nhãi cho đủ 3 dòng)

Bình luận

thanks bạn <3  Đăng lúc 25-6-2013 06:53 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
Đăng lúc 24-6-2013 23:16:11 | Chỉ xem của tác giả
Đêm khuya 1 mình đọc mới cảm được cái hay và cái thần của câu chuyện nè. Bài đăng lâu rồi mừ hôm nay ss mới vào còm men ủng hộ bé Biển được. Thực ra hồi trước ss tàu ngầm đã đọc sơ rồi nhưng vì lúc đó lặn dữ quá không trồi lên để nêu cảm nghĩ được.
Đọc câu chuyện buồn phảng phất đâu đó hình ảnh của Won xen lẫn câu chuyện riêng của bé Biển, không lẫn đâu được. SS cũng thích tuyết, rất mong được 1 lần nhìn và chạm vào tuyết. Để cảm được cái đẹp lung linh huyền ảo, cảm được vẻ đẹp của màu trắng và cái lạnh đến tê người mà mọi người vẫn thường mô tả về tuyết. Và nếu thật có mối tình gắn liền với tuyết như vầy thì dù cho có thành hay không, vẫn luôn là kỷ niệm đẹp Biển nhỉ. ^^
Lần sau có viết fanfic nhớ báo cả nhà biết vô ủng hộ nhé, giờ mới ủng hộ có vẻ lỗi thời quá.

Bình luận

@SS lãng mạn hả? Hem có đâu, ss thực tế hơn lãng mạn. Còn lại, lâu lâu nhìn đời màu hường cho nó vui ấy mà. ^^, âu là người ai cũng vậy thôi e.  Đăng lúc 25-6-2013 08:33 AM
hehe không ngờ ss lãng mạn phết <3  Đăng lúc 25-6-2013 06:54 AM
đề nghị viết thư cảm ơn tập chí của chúng tôi đi nhé :))  Đăng lúc 24-6-2013 11:27 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
Đăng lúc 25-6-2013 12:29:30 | Chỉ xem của tác giả
Bé Biển này viết hay vậy mà không báo cáo chị em vào ủng hộ gì cả nhé, còn lần nữa là ss giận thật đấy.

Phải nói là câu chuyện rất hay và cảm động, vừa đọc vừa liên tưởng đến won nhà mình, làm ss càng hiếu kỳ về về mối tình đầu của won hơn. chẳng biết nó thế nào mà lại để lại ấn tượng sâu sắc như vậy trong lòng won nữa ???

"Nhưng mà tớ lại rất thích những người như cậu... Họ sẽ hiếm khi tiết lộ bí mật của người khác. Và mấy đứa con gái bảo cậu cười rất dễ thương."

SS thích nhất câu này nè, nếu ngoài đời won thật sự nghe được những lời này từ người con gái mà won mến, thì chắc chắn won cũng sẽ hành động giống như vậy

"Nếu cô ấy không thể nói yêu cậu thì Won sẽ nói, nói khi cậu nhớ cô ấy rất nhiều, nói khi cô không nhìn về phía cậu, nói khi cậu hờn dỗi cô... và nói thay cả phần của cô ấy."

Một mối tình đẹp cho dù nó chỉ bắt đầu từ một phía.

Mà lần sau đề nghị bé Biển viết cái nào vui vui chút nhé, làm ta đọc xong xém khóc luôn


Bình luận

Thanks ss, em cũng muốn viết gì đó zuii zuii cơ mà thấy rất khó :)  Đăng lúc 25-6-2013 06:34 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
Đăng lúc 26-6-2013 09:54:14 | Chỉ xem của tác giả
Truyện bé Biển viết hay quá luôn, fanfic đầu tiên về Won ! SS thấy rất hay ! SS thích cách viết của em, cách em cảm nhận được con người của chính Won chứ ko phải chỉ là 1 nhân vật đc hư cấu lên !

Tuy  câu chuyện ko có kết thúc có hậu nhưng nó lại rất đúng với những dòng tâm sự của Won về mối tình đầu của mình trong win win ! SS càng lúc càng muốn biết tình yêu đầu của won thật sự là thế nào ? Muốn biết làm thế nào mà hai người đến với nhau ? Vì sao hai người lại xa nhau ? Cảm ơn em đã giúp SS giải tỏa đc những thắc mắc của mình, dù nó ko hoàn toàn chính xác nhưng vẫn tốt hơn rất nhiều khi mình ko có 1 câu trả lời ! Thank em nhiều nhé ^^

Ủng hộ bé Biển viết thêm vài fic nữa ! ^^

Bình luận

Yêu ss nhiều <3  Đăng lúc 26-6-2013 06:38 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

8#
Đăng lúc 26-9-2013 23:30:45 | Chỉ xem của tác giả
trời ui biển ơi là biển, biển viêts hay quá trời lun, đọc xong mà có cảm giác biển rất hiểu Won vợi, với cái tính cà đù của Won thì rất có thể câu chuyện đã diễn ra như vợi lắm chứ
chỉ có thể là hay, nhẹ nhàng, tinh tế rất giống với con người lão Won.
không biết nói lời tốt đẹp chỉ bít troll nhưng đây là fanfic đầu tiên mà mình cảm nhận được sự bùn của người viết và rất thích
bắt đầu iu biển rùi đớ

Bình luận

hihi lần sau viết cái chi chi sẽ hú ss <3  Đăng lúc 27-9-2013 08:46 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

9#
Đăng lúc 27-9-2013 17:29:33 | Chỉ xem của tác giả
huhu. khóc rồi nè. bắt đền ss đó {:140:}
Mà sao cái cô gái của Won trong truyện của ss lấy chồng có con rồi cơ ạ.òa òa
Ss ơi hay quá vậy nè mà không hú em 1 tiếng để giờ em mới được đọc ý
Em từ trước tới nay a dua chỉ suốt ngày biết troll thôi chứ không biết rằng cái phía sau Won như thế nào. mặc dù câu chuyện 1 phần do ss thêm vào nhưng em đọc mà sao cứ nghĩ rằng đó là câu chuyện thật của Won. Tự dưng em cảm thấy có lỗi quá à {:140:}

Em xin lỗi Bờm yêu quý của em
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

10#
Đăng lúc 27-9-2013 20:52:03 | Chỉ xem của tác giả
Truyện em viết làm ss muốn khóc luôn. Mặc dù chỉ là truyện nhưng cảm giác như thật vậy, có một chút gì đó xót xa, tiếc nối cho mối tình đầu của Won.
Đọc truyện em ss liên tưởng khi Won chia tay mối tình đầu mình cũng như thế. Won không giống những người khác sẽ chạy tới hỏi lý do tại sao, mà thay vào đó Won sẽ mỉm cười và chúc phúc cho người con gái đó hạnh phúc.
Có lẽ nó là một kỷ niệm, một nỗi buồn trong Won mà Won không thể quên được, mỗi lần nhắc là mỗi lần lại thấy Won khóc.

Mối tình đầu thường khó thành và để lại trong ta nhiều cảm xúc.

Có người sẽ mau chóng quên đi

Có người cứ mãi gặm nhấm nỗi đau hay luyến tiếc hạnh phúc đã mất



Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách