|
[Long Fic l T ] I Wish l mYn. l MyungYeon
Myungsoo nằm bất động trên sàn đất lạnh giá, tay chân cậu tê cứng. Cậu không thể nào gắng gượng đứng dậy được nữa, trong lúc ý chí của cậu tụt xuống cuối cùng nhất thì bên tai cậu tiếng người con gái đó kêu gào thảm thiết nhất:
_ Myungsoo, đừng mà tha cho anh ấy đi, bố con xin bố mà con sẽ đi Anh con sẽ rời khỏi đây, đừng giày vò anh ấy nữa mà.
Bố Suzy nhìn con gái gật đầu nở nụ cười hài lòng.
Khoé mắt Myungsoo một dòng nước ấm trào ra,cậu nắm chặt tay mình cố gắng đứng dậy nhưng tay chân cậu lúc này không có chút sức lực.Myungsoo đưa mắt nhìn về hướng Suzy nài nĩ như một chú chó nhỏ đang bị bỏ rơi “ Xin em đừng rời xa anh”.
Suzy nhìn người con trai cô yêu thương bật khóc nức nở, giọng cô đứt quãng nghẹn trong tiếng khóc thương cho một mối tình đẹp sắp tan vỡ của cả hai, cô đau đớn cắn chặt môi đến nỗi suýt bật cả máu:
_ Em ... xin lỗi ... Myungsoo.
Myungsoo trợn tròn hai mắt nhìn theo bóng cô gái nhỏ sắp rời khỏi thều thào mấy tiếng,tai cậu ù ù, đầu óc cậu không còn chút tỉnh táo nào nữa. Hình ảnh Suzy trước mắt cậu nhưng sao với tay mãi mà chẳng đến, trước mắt cậu một màn sương đục ngầu che khuất tầm mắt, cậu chỉ còn thấy được vài ba bóng đen lướt qua cậu và kéo người con gái của cậu đi mãi.
Trường cấp 3 Byung Moon Ko – ngôi trường nổi tiếng với hàng loạt “thành tích” đáng nể, Ji Yeon vừa chuyển đến trường kéo cặp đi dọc hành lang, cô đi đến đâu thì mọi ánh mắt đều tập trung đến cô, tiếng huýt sáo trêu ghẹo của lũ con trai làm cô cảm thấy khó chịu. Cuối cùng cũng đến lớp của mình, cô bước dài về phía bàn cuối cùng gần với cửa sổ. Đám con trai trong lớp nhìn Ji Yeon xì xào bàn tán, vài đứa nhìn Ji Yeon say đắm cặp mắt lờ đờ mơ mộng còn cô thì mặc kệ mọi người xung quanh chăm chú đọc cuốn tiểu thuyết của mình
Reng ....
_ Ô mô vào học rồi à – Ji Yeon gấp cuốn tiểu thuyết cho vào cặp.
_ Tại sao lại ngồi vào chỗ của tôi.
Giọng con trai bực dọc vang lên bên cạnh Ji Yeon, cô đứng dậy cuối đầu lí nhí mấy câu:
_ Xin lỗi tôi sẽ đi ngay.
_ Hết chỗ rồi Myungsoo – Cô nhóc tóc buộc hai chùm ngồi bàn đầu dãy quay đầu lại nói.
Cậu trai tên Myungsoo thở dài ngao ngán vứt cặp ầm xuống bàn rồi bước vào ngồi cạnh Ji Yeon. Cô giờ đây mới nhìn rõ được khuôn mặt hắn, thật sự điển trai nhưng sao cô lại có cảm giác khuôn mặt này lạnh lùng đến mức cô thoáng rùng mình.
_ Trưởng lớp hôm nay thầy giáo lịch sử bận họp, cậu cho mọi người làm bài luận lát nộp lại cho thầy giáo – Một đứa con trai cỏ vẻ mọt sách đeo cặp kính dày cộm đứng trước cửa lớp thông báo.
_ Cám ơn cậu nhé – Cô nhóc hai chùm vừa nãy mỉm cười nói rồi đi lên bảng viết đề bài luận.
_ Chỉ mới học 3 ngày mà làm bài luận. Crazy!!! – Tiếng chép miệng bất bình vang lên.
Ji Yeon cau mày nhìn đề bài luận rồi cô hí hoáy chép đề vào giấy. Cây bút hồng bắt đầu di chuyển, từng dòng chữ ngay ngắn dần xuất hiện trên mặt giấy trắng muốt. Còn hơn 15 phút nhưng Ji Yeon đã hoàn thành bài làm của mình, cô ngẩng mặt nhìn xung quanh lớp tròn mắt há hốc miệng. Cả lớp thì một nửa đã gục đầu xuống bàn ngủ ngon lành bao gồm cả tên-cùng-bàn.
Ji Yeon thở dài rồi cầm bài luận của mình bước ra ngoài, cô cố gắng lách người vào cái đường bé xíu đi ra ngoài tránh không đụng vào người của tên mặt lạnh đang ngủ đông. Chỉ còn chút xíu nữa nhưng cuối cùng cô lại đụng trúng khuỷu tay của hắn.
_ Xin lỗi, tôi sẽ chú ý hơn – Ji Yeon hơi cuống cuối đầu lia lịa.
_ Cô phiền quá – Myungsoo kéo mặt mình khỏi gầm bàn nói lầm bầm.
_ Xin lỗi.
_ Thôi được rồi, nhanh nộp bài đi.
_ Ờ.
Ji Yeon đi về phía đầu bàn chìa bài của mình về phía trưởng lớp cũng vừa làm xong bài của mình. Cô gái trợn mắt nhìn Ji Yeon rồi cười hiền:
_ Cậu giỏi thật đầy.
_ Đề khá dễ hình như nó là đề của lịch sử lớp dưới tớ học rồi.
_ Ờ, thầy ra đề phù hợp với trình độ của cả lớp thôi. Nếu theo đúng chương trình thì tiêu đời. Quên nữa tớ là Lee Ji Eun.
_ Tớ là Park Ji Yeon.
_ Hai người giới thiệu xong chưa, chào tớ là Jessica Jung, cán sự anh văn của lớp.
_ Cậu làm bài của mình đi rỗi chuyện – Ji Eun trề môi giễu Jessica.
_ Thôi đi cô tôi làm xong từ nãy giờ rồi, ngồi xuống đây đi.
Ji Yeon mỉm cười nhìn hai cô bạn mới, cả hai người họ đều khá xinh đẹp. Đây là lần đầu tiên mà cô được chào đón như vậy. Suốt những năm cấp 2 bạn bè đều xa lánh cô bỏ rơi cô, bố mẹ cô đã chuyển hết trường này đến trường khác cho cô nhưng tình hình cũng chẳng khả quan là mấy, mũi cô hơi cay khi nghĩ về quá khứ.
_ Ji Yeon cậu thật sự giống với người đó, tính cách thật sự rất giống. – Jessica nhìn chăm chú Ji Yeon khẽ nói.
_ Ừ, bên ngoài khó gần nhưng lại nhút nhát hiền lành – Ji Eun nhìn về phía cuối lớp thầm thì với Jessica.
_ Người đó là ai? – Ji Yeon hơi tò mò nhìn Jessica chờ đợi.
Reng~ - tiếng chuông dài báo kết thúc 2 tiết đầu của ngày hôm nay, Ji Eun bước ra giữa lớp nhìn một lượt cả lớp rồi đi gom từng bài nhưng đa phần chỉ là giấy trắng. Ji Eun nhanh chóng bước ra khỏi lớp rồi mất hút phía cuối hành lang.
_ Tớ đi trước nhé, chuyện người đó khi nào rỗi bọn tớ sẽ kể cho cậu biết – Jessica mỉm cười nói rồi hoà cùng với đám bạn gái ở các lớp bên cạnh đang ùa ra.
Trong phút chốc chỉ còn mỗi Ji Yeon đứng một mình trong lớp, cô quay người định bước về chỗ của mình đọc tiếp tiểu thuyết thì bị một người đẩy mạnh ngã sóng soài ra sàn, chưa kịp hoàn hồn thì giọng người vừa đẩy ngã cô vang lên như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào người:
_ Park Ji Yeon lối đi không phải của riêng cô đâu, đừng đứng chắn lối như vậy – Anna liếc nhìn Ji Yeon.
_ Xin lỗi.
_ Lúc nào cô cũng chỉ biết xin lỗi thôi sao.
Myungsoo bước từng bước dài về phía Ji Yeon, cậu chìa tay của mình về phía Ji Yeon để cô níu lấy đứng dậy, ánh mắt vừa thương hại vừa đáng sợ của cậu lướt từ Ji Yeon qua Anna.
Ji Yeon níu tay Myungsoo đứng dậy hơi bối rối, mặt cô đỏ ửng, cảm giác là lạ chạy nhảy trên người cô. Bàn tay của Myungsoo ấm áp hơn vẻ ngoài đẹp trai lạnh lùng nhiều.
Anna lừ mắt nhìn Ji Yeon rồi khẽ cuối đầu trước Myungsoo, ngoan ngoãn như một chú mèo. Myungsoo chẳng hề quan tâm đến biểu hiện của Anna, cậu bước ra ngoài nhưng chợt dừng lại trước cửa nói:
_ Đừng nghĩ lúc nào mình cũng là người có lỗi, tôi không nghĩ một người có vẻ ngoài mạnh mẽ giống cô lại nhút nhát đến vậy đâu. Xung quanh vẫn còn nhiều người quan tâm cô lắm.
Myungsoo nói rồi bỏ ra ngoài riêng Ji Yeon nhìn theo bóng lưng cao lớn của cậu như mất hồn, cô trở về chỗ ngồi của mình chống cằm nhìn ra sân trường ngập nắng cảm giác của cô không còn áp lực như đầu giờ. Cô nhìn mọi người cũng có thiện cảm hơn trên môi thường trực một nụ cười tươi rói.
_ Ji Yeon cậu ấy lạ quá – Jessica khều nhẹ Ji Eun chỉ về hướng Ji Yeon.
_ Có gì lạ đâu, à trông vui vẻ hơn mà cậu ấy cười đẹp thật đó – Ji Eun cũng phát hiện reo lên.
_ Có chuyện gì mà làm cậu ấy thay đổi nhanh vậy nhỉ? – Jessica đưa tay lên cằm theo kiểu thám tử.
Tiếng tằng hắng trên bảng làm cả hai giật mình vội tản ra.
Sau giờ ra chơi Myungsoo không hề trở về lớp, cặp cậu nằm chơ vơ một góc bàn Ji Yeon thỉnh thoảng ngóng về phía cửa lớp như một phản xạ
|
|