Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: sa_young
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Tiểu Thuyết] Ăn Xong Chùi Mép | Phi Cô Nương Chương 45 (Chờ Ebook)

  [Lấy địa chỉ]
141#
 Tác giả| Đăng lúc 4-6-2012 16:40:29 | Chỉ xem của tác giả
doimotnguoiradi gửi lúc 30-5-2012 23:48
Bạn ơi, mình là ma mới đến đây, đọc truyện bạn đầu tiên, truyện này hài chết đi ...

weo com ban nhay vao ho nay nha!

hihi
bo chien ny hai lem do nha!
nhung ban oi, minhkhong phai nguoi edit chien ny dau
minh chi la nguoi post len Kites thui ban a!
Chuc ban doc chien vui ve!
p/s: sorry vi viet k dau, unikey cua minh bi hong
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

142#
 Tác giả| Đăng lúc 4-6-2012 16:43:22 | Chỉ xem của tác giả
phalebuon1194 gửi lúc 29-5-2012 13:28
Há há. Đọc truyền này buồn cười chết mất thôi.
Nhưng mà phải công nh ...

hihi
weo com ban den voi gia dinh cua Luc Ho ly!
hihi
doc chien vui ve nhe ban!
p/s: sorry vi minh viet k dau, unikey cua minh bi hong mat ui
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

143#
Đăng lúc 5-6-2012 01:03:06 | Chỉ xem của tác giả
hjhj bạn ơi truyện hay quá, đọc 1 lèo hết cả buổi tối luôn. bạn còn truyện nào của tác giả này ko? mình thấy tác giả này viết tr rất hay. Có gì chia sẻ mọi người cùng đọc nhé.
Cám ơn bạn đạ post tr nhé ^^

Bình luận

hihi, thanks bạn na  Đăng lúc 9-6-2012 04:41 PM
mình edit lại rồi đó mod :(  Đăng lúc 5-6-2012 01:12 AM
edit thêm thành 3 dòng đi bạn  Đăng lúc 5-6-2012 01:06 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

144#
Đăng lúc 5-6-2012 11:31:26 | Chỉ xem của tác giả
ợ,a này chém cũng kinh thiệt ý {:309:} nói 1 câu phải soi từng chữ hiểu rộng ra, đúng là cao nhân {:311:}
hạ diệp này bao nhiêu lần cũng ko thể thắng nổi a )))) mà mình đọc đc chap 21.2 rồi mà vẫn ko hiểu cái sao chị ý lại quýnh lên thừa nhận đúng là a ko mua cho thật {:295:}
bạn nào giải thích hộ mình vs {:260:}

Bình luận

Bởi vì HD tài lanh lại nói thẳng ra Lục hồ ly mua đồ ăn cho mình, anh ngượng cho nên nói là k phải, thế mà Hạ Diệp vẫn tiếp tục khăng khăng là anh mua... cho nên   Đăng lúc 5-6-2012 11:33 PM
đoạn cuối chương 21.1 đó :O  Đăng lúc 5-6-2012 09:50 PM
ý bạn là sao? hehe  Đăng lúc 5-6-2012 07:38 PM
ờ, mèng cũng ứ hỉu chỗ đó :))))))))  Đăng lúc 5-6-2012 05:24 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

145#
Đăng lúc 5-6-2012 22:22:48 | Chỉ xem của tác giả
hong12 gửi lúc 5-6-2012 11:31
ợ,a này chém cũng kinh thiệt ý  nói 1 câu phải soi từng chữ hiểu rộng ra, đúng ...

chào bạn!
Trước tiên cảm ơn bạn edit và bạn post truyện nhé!
Truyện rất hay,đọc mà cứ ngoác miệng với anh Lục hồ ly thứ thiệt.
ý bạn nói là HD quýnh lên khi anh Lục không mua đồ cho thật, theo mình nghĩ từ lúc thấy anh Lục mang bánh với sữa về cứ tưởng đưa cho mình nhưng không ngờ anh lại cứ thế mà ăn, đến nỗi HD phải tự xin ăn đó ở đầu chương 21.2.
HD đúng là khốn khổ khi gặp anh Lục, buồn cười nhất là ba cân táo ha..haa...em này cũng lộp chộp quá lúc nào cũng chẳng để anh Lục nói hết câu nên toàn bị ôm cục tức không á

Bình luận

thank you vinamilk :)  Đăng lúc 6-6-2012 11:42 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

146#
Đăng lúc 5-6-2012 23:32:00 | Chỉ xem của tác giả
hong12 gửi lúc 5-6-2012 11:31
ợ,a này chém cũng kinh thiệt ý  nói 1 câu phải soi từng chữ hiểu rộng ra, đúng ...

Bởi vì HD tài lanh lại nói thẳng ra Lục hồ ly mua đồ ăn cho mình, anh ngượng cho nên nói là k phải, thế mà Hạ Diệp vẫn tiếp tục khăng khăng là anh mua... cho nên lúc Hạ Diệp định ăn thì anh lấy lại và ngồi ăn 1 mình cho HD biết là k phải mua cho cô ấy, thành thử HD mới quýnh quáng lên là như thế ;)

Bình luận

thank you milk :D  Đăng lúc 6-6-2012 11:43 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

147#
Đăng lúc 5-6-2012 23:33:51 | Chỉ xem của tác giả
thanks all đã ủng hộ...

bữa rày bận nên k edit thường xuyên đc...

Bé Sa cũng bận thi cử nên chậm post lên..

Thông củm !

Bình luận

ss vất vả rồi ạ:X chờ đợi là hạnh phúc mà=)) có hôm em qua thẳng bên đó đọc:"> nhưng bt Sa post rất nhanh rồi:X  Đăng lúc 6-6-2012 11:40 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

148#
 Tác giả| Đăng lúc 9-6-2012 16:44:11 | Chỉ xem của tác giả
elvie_yuen gửi lúc 5-6-2012 23:33
thanks all đã ủng hộ...

bữa rày bận nên k edit thường xuyên đc...

hihi ss iu quý cụa em!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!1
em đã thi xong ùi ss ui
nhưng mừ em còn dính mí thứ nữa nên chưa up ngay đc hì hì
um hun ss nào {:444:}{:444:}

Bình luận

hihi. um um hunhun  Đăng lúc 10-6-2012 03:56 PM
ghê quá, đè tui ra hun lun :"<  Đăng lúc 10-6-2012 12:12 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

149#
 Tác giả| Đăng lúc 9-6-2012 16:54:41 | Chỉ xem của tác giả
Ăn Xong Chùi Mép == Part 21.2==

  Nhìn anh nhai nhóp nhép mà tôi thèm thuồng, bụng lại kêu ọt ọt, vì thế tôi kềm lòng không được tủi thân than vãn, “Tổng giám đốc, có thể cho tôi ăn một miếng không.”

Anh lấy hộp bích quy đưa cho tôi, mỉm cười hào phóng nói, “Ừ, ăn đi.”

Vì thế tôi cũng không khách sáo nữa, mỗi cái bánh bích quy chỉ nhỏ bằng đồng xu, nhưng lại giòn xốp ăn rất ngon miệng, đặc biệt ngay lúc bụng tôi đang đói meo, mấy cái bánh này càng ngon lạ thường, tốc độ ăn bánh quy càng lúc càng nhanh, hình như là cứ mỗi giây tốc độ lại tăng dần đều, ăn nhanh quá nên tôi bị sặc, tức thì có một hộp sữa đưa tới trước mặt, tôi vội vàng cầm uống.

Bánh bích quy và cả hộp sữa nhanh chóng bị ăn sạch bách, tôi giờ mới phát hiện Lục Tuyển Chi chỉ ăn có mấy cái bánh bích quy lúc đầu, sau đó ngồi yên lặng nhìn tôi chén sạch !

Tôi sờ lên cái bụng giờ đã no nê của mình, rồi lại nhìn ông chủ Lục mặt mày điềm nhiên ngồi bên cạnh, cảm thấy cái người đàn ông này sao sao ấy! Rõ ràng là thấy tôi đói bụng cho nên mới đi mua bánh và sữa cho tôi, thế mà lại không chịu nói rõ ràng khiến tôi hiểu lầm anh vô sỉ bóc lột sức lao động. Hiển nhiên đống đồ ăn lúc nãy là mua cho tôi, lại không dám thừa nhận, cứ vòng vòng vèo vèo rồi mới cho tôi ăn!

Chẳng hiểu sao trong lòng lại có cảm giác rất ngọt ngào, chẳng lẽ là do ăn bánh bích quy nhiều quá ?

Không bao lâu sau, một giọng nữ dịu dàng phát ra từ loa phóng thanh, nhắc đến số hiệu máy bay của chúng tôi và chuyến bay sắp cất cánh, điều này cũng đồng nghĩa rằng một tuần lễ đau thương của tôi chính thức bắt đầu.

Trước khi lên máy bay, Lục Tuyển Chi hỏi tôi, “Hạ Diệp, cô có say máy bay không?”

Tôi lắc đầu, tự hào nói, “À không! Sức khoẻ tôi rất tốt, ngồi máy bay hay là ngồi xe cũng vậy, không đau đầu cũng không ói, còn thích nữa là đằng khác!”

Anh nhẹ nhàng thở phào, rất vui vẻ gật đầu, “Vậy là tốt rồi.”

Thấy anh cẩn thận hỏi han săn sóc tôi như vậy, tôi bỗng dưng có chút cảm động, “Cảm ơn Tổng giám đốc đã quan tâm.”




Bình luận

hi, bạn Gà Ngốc nhanh quá ha!  Đăng lúc 9-6-2012 05:03 PM
temmmmmmmmmmm  Đăng lúc 9-6-2012 04:55 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

150#
 Tác giả| Đăng lúc 9-6-2012 16:55:44 | Chỉ xem của tác giả
Chap21.2 (cont)


Anh bỗng nhiên nói, “Vì chuyến du lịch một tuần lễ này, tối hôm qua tôi phải làm việc đến khuya, gần như cả đêm không ngủ.”

Tôi xúc động, “Anh quá cực khổ rồi!”

Anh gật đầu, “Cho nên lát nữa lên máy bay, tôi muốn ngủ một chút.”

Tôi hồ hởi đồng ý, “Phải đấy, nói rất phải.”

Anh mỉm cười nhìn tôi nói, “May là cô không có say máy bay.”

Đầu tôi đầy dấu chấm hỏi, anh ngủ hay không liên quan gì việc tôi say máy bay?

Nhưng rồi rất nhanh sau đó tôi đã biết hai việc đó liên quan thế nào.

Trên máy bay, Lục Tuyển Chi ngủ rất say, đầu anh nằm trên một cái gối rất mềm mại lại có mùi thơm thoang thoảng, mà cái gối mềm mại thơm thoang thoảng ấy lại lót trên vai của tôi!

Phải gọi người này là loại người gì hả, lúc đầu tôi còn nghi ngờ túi anh đựng cái gì mà nhẹ bâng, không ngờ tới anh lại mang theo cái gối!

Tôi ngay cả nhúc nhích cũng không dám nhúc, phải ngồi thẳng ngay ngắn từ nãy tới giờ, nhìn khuôn mặt của ai đó đang ngủ ngon mà cắn răng kiềm bực tức, chuyến đi này mới vừa bắt đầu thôi mà bi kịch nhãn tiền rồi…

Lúc xuống máy bay, Lục Tuyển Chi cười rạng rỡ, bộ vest vẫn phẳng phiu sạch sẽ vừa vặn ôm sát người, nhịp chân đi rất thong dong, vẻ mặt còn cười rất tao nhã đầy trí thức, vẻ ngoài phong trần thu hút không ít ánh nhìn của các hành khách nữ, tôi thì đi theo sau lưng anh như không khí, nhìn cái người đàn ông phong lưu thích trêu hoa ghẹo nguyệt phía trước mà tôi khinh bỉ vô cùng tận!

Sau khi ra khỏi sân bay, tôi và Lục Tuyển Chi bắt chiếc taxi đi đến khách sạn đã đặt trước.

Ngồi ở phía sau, tôi mỏi mệt uể oải xoa xoa bả vai, ai oán nhìn cái người bên cạnh đang hăm hở, anh lúc này cũng chẳng còn mệt mỏi nữa, tinh thần cũng sảng khoái hơn, còn tôi giờ lại mệt đứ đừ, chỉ muốn đánh một giấc mà thôi! Mí mắt cứ sụp xuống, tôi buồn ngủ hỏi tài xế, “Tài xế, bao lâu nữa thì tới vậy?”

Tài xế taxi nghiêng đầu trả lời, “Thưa cô, đoạn đường này hay bị kẹt xe, nên khoảng hai giờ thì sẽ tới, nếu như không bị kẹt xe thì cũng mất hơn một giờ.”

Tôi càng phẫn uất nhìn Lục Tuyển Chi, thời gian dài như thế làm sao mà tôi chịu đựng được!

Lục Tuyển Chi thấy ánh mắt ai oán của tôi, lương tâm bỗng trổi dậy đáp, “Hạ Diệp, thật sự là vất vả cho cô quá.”

Tôi uất ức nói, “Anh biết vất vả là tốt rồi, tôi giờ mệt mỏi mắt cứ muốn híp lại!”

Anh, “Thế thì…”

Tôi lập tức cắt ngang lời anh, ấm ức phàn nàn, “Anh biết không, vai tôi hôm nay thiếu chút nữa là tàn phế rồi!”

Anh, “Vậy cô…”





Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách