Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: minhchung
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Transfic] [Transfic | MA] Sugar, Spies and Everything Nice | pinkemerald | 21Bang | Epilogu

  [Lấy địa chỉ]
31#
 Tác giả| Đăng lúc 16-4-2013 19:21:53 | Chỉ xem của tác giả
CHAPTER 8




Bom, Dara, CL và Minzy đang đi dọc một hành lang vắng người trong YGE. Chắc chắn rồi, đây là một công ty giải trí nhưng mọi người đều bận rộn tập luyện và làm các công việc khác trong văn phòng của họ, vậy nên các hành lang thường xuyên vắng người.


“Các chị thế nào?” Minzy hỏi, phá bầu không khí im lặng.


CL rên rỉ. “Chị đang phải trải qua quãng thời gian khó khăn nhất từ trước đến giờ. Chị thà nhận lệnh đến Tam giác Bermuda và ở lại đó, hoặc có lẽ nên đi tìm Chìa khóa của David Jones còn hơn là giống chung với Seungri.”


“Em yêu, có lẽ em đã xem Cướp biển Caribean quá nhiều rồi đấy,” Bom nói.


CL thở dài. “Có lẽ. Nhưng anh ta cũng được, anh ta biết khi nào nên nghiêm túc và khi nào thì làm em phát điên lên.”


Bom cười rúc rích và nói, “Chị vẫn ổn với TOP, mặc dù đôi khi anh ta khiến chị phát khiếp.”


“Anh ấy trông được mà,” Minzy nói. “Có chuyện gì với anh ấy chứ?”


Bom thở dài, khoanh tay trước ngực. “Mắt của anh ta. Mỗi khi chị nhìn vào đó, như thể anh ta đang đọc suy nghĩ của chị như một quyển sách in cỡ chữ lớn. Đôi khi điều đó khiến chị thấy thiếu thoải mái.”


“Cậu có nghĩ là anh ta đang nghi ngờ không?” Dara thì thầm.


Bom nhún vai. “Có lẽ. Nhưng anh ta chưa từng nói gì cả, và anh ta cũng không bao giờ hỏi mình những chuyện quá riêng tư vậy nên…vẫn ổn cả, mình đoán vậy.”


“Chị thì sao Dara?” Minzy hỏi, quay sang cô.


Dara chỉ bước những bước đều đặn. “Jiyong cũng được. Anh ta cứng đầu, nhưng ngoại trừ điều đó…anh ta ổn,” cô nói. Cô không muốn kể cho các cô gái biết cô đã bị anh tóm gọn chỉ bằng một chiếc chăn – một chiếc chăn chết tiệt! Điều đó hủy hoại danh dự của cô.


Hay là cô chỉ không muốn thừa nhận rằng anh khiến cô trở nên yếu đuối.


“Ồ, một phòng thu âm kìa!”, Bom chỉ tay. Cô thích ca hát, vậy nên rất bình thường khi điều đó khiến cô thấy hứng thú. “Mình sẽ vào đó xem. Các cậu có muốn theo không?”


CL, Minzy và Dara lắc đầu.


Bom toét miệng cười. “Vậy gặp lại sau nhé.” Cô hôn lên má họ trước khi chạy đến căn phòng vừa nhắc tới.


Họ tiếp tục đi và Minzy đi vào một phòng Tổng duyệt vũ đạo, mong được xem nhiều hơn. CL và Dara vào cùng cô bé, ở lại một vài phút nhưng họ cũng để cô lại một mình.


CL, là một người mạnh bạo, ở lại trong phòng Gym. Cô muốn luyện tập và xả stress do một con panda nào đó mang lại.


Dara lượn quanh cho tới khi cô lên tới tầng 8. Cô tìm được một phòng trống được bao quanh bởi những tấm gương – ngay cả mặt sau của cửa ra vào cũng là gương.


“Ồ, cô làm gì ở đây vậy?”, một cô gái hỏi cô, chắc hẳn là nhân viên. “Khách thăm không được lên đây.”


Cô nở một nụ cười ngọt ngào với cô gái đấy. “Kwon Ji Yong bảo tôi rằng chúng tôi có thể đi lại xung quanh.”


Cô gái đó kêu khẽ. “À, tôi nghĩ là có bốn người cơ?”


Dara ngồi xuống sàn bởi không có ghế xếp hay ghế băng ở đó. Chỉ có một chiếc tủ ở góc với loa và một chiếc iPod. “Đúng thế, nhưng chúng tôi vừa tách nhau ra.”


“Ồ. Vậy chắc không sao đâu,” cô gái đó mỉm cười nói. Cô ta đang thu dọn đồ đạc của mình. “Tôi phải đi đây.”


Dara gật đầu và nhìn theo khi cô ta rời phòng. Cô nằm xuống sàn, nhìn lên trần nhà. Cô nhìn xung quanh và thấy một khoảng trống nhỏ bên dưới chiếc loa với các tấm thảm cuộn tròn.


“Àhhh, vậy ra đây là phòng Yoga,” cô thì thầm.


Không chần chừ, cô lôi một chiếc thảm ra và bật điệu nhạc nhẹ nhàng trong chiếc iPod. Cô cởi tanktop ra chỉ để lại áo bikini và gấp áo lại ngay ngắn bên cạnh. Cô nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình, mỉm cười. Cô nhìn trông giống một cô gái đang đi dạo ở bãi biển với mảnh áo bikini và quần short.


Cô vươn tay và chân, thư giãn các cơ bắp của mình và bắt đầu khởi động.


.-.-.-.



Jiyong ra khỏi khu phòng tắm và liếc nhìn đồng hồ. Mới chỉ 4h30’ chiều. Buổi tập đã kết thúc sớm và anh rất mừng; có lẽ anh có thể yêu cầu Dara đi cùng anh đi mua sắm gần đó.


Anh mỉm cười, nghĩ về cô một lần nữa. Gần đây, anh thấy mình bị rất hay bị thu hút bởi cô và thường xuyên nghĩ tới cô. Anh muốn dành mọi phút đồng hồ trong ngày cùng cô, đặc biệt là khi cô đã nói rằng cô không biết cô có thể ở lại lâu dài hay tạm thời.


Anh không muốn để cô đi qua sớm.


Anh cũng không muốn để cô đi làm việc, nhưng cô vẫn luôn thì thầm rằng, 'Tôi sẽ quay lại, baby boy.'


Nghĩ tới cô khiến anh mỉm cười một lần nữa và anh tự hỏi lần cuối anh mỉm cười như vậy là lúc nào. Chắc rồi, anh đã yêu vài lần và anh đã dành cả trái tim của mình…nhưng anh chưa từng có một mối tình lâu dài. Anh luôn thấy bản thân mình khao khát hơn những điều anh đã có. Anh chưa từng thấy thỏa mãn.


Nhưng với Dara…cái điều gì đó về cô khiến anh rất bận tâm. Cô có một sự bí ẩn và điều đó khiến anh muốn biết về cô hơn nữa. Những biểu cảm đối lập của cô cũng tác động lên anh: một phút anh cô rất ngọt ngào và đùa giỡn, phút tiếp theo cô lại lạnh lùng và xa lạ.


Sau khi thay quần áo và dùng tay vò vò tóc, anh lấy điện thoại ra và quay số của cô.


Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.


Anh nhăn nhó, trán anh nhăn tít lên. Tại sao cô lại tắt điện thoại chứ? Cô biết là anh sẽ gọi mà. Anh đi tới phòng gym, nơi ở ngay cạnh khu phòng tắm và thấy CL đang trút cơn giận dữ lên bao cát, thứ đang xoay dữ dội.


“CL,” anh nói, khiến cô phân tâm một chút. “Em có thấy Dara không?”


CL ngừng những cú đấm lại và lau mồ hôi trên mặt. “Không, sao vậy?”


Jiyong nhận ra cô ấy thậm chí không đeo găng tay boxing. “Em đã đấm bao cát từ nãy mà không đeo găng tay sao?” Anh kinh ngạc hỏi.


CL nhướng một bên lông mày và nhìn anh chằm chằm, thấy khó hiểu. “Đúng thế. Như vậy là không được sao?” Cô hỏi như thể đó là điều bình thường nhất.


Jiyong lắc đầu, nghĩ rằng có lẽ đó phong cách riêng của cô. Nhưng cái cách cô đấm cái bao cát thật không đùa chút nào! “Không, không hẳn. Anh sẽ đi tìm Dara.”


Anh lên cầu thang và thấy Minzy trong phòng tổng duyệt vũ đạo. Minzy cho anh câu trả lời tương tự và anh vẫn đi tìm, hơi lo lắng.


“Cô ấy đâu rồi?” Anh thở dài, tìm trong mọi căn phòng.


Bom đang ở trong phòng thu cùng TOP khi anh đang rap ca khúc mới của họ. Anh thò đầu qua cửa, lọt vào tầm chú ý của Bom. Ngay lập tức, Bom hiểu tại sao anh lại vào đây.


“Dara không có đây,” cô mỉm cười nói.


Jiyong gật đầu. “Cảm ơn. Cô có nghĩ ra cô ấy có thể ở đâu không?”


Bom lắc đầu.


Anh rời phòng mà không nói thêm gì, cố gọi cô một lần nữa. Điện thoại của Dara vẫn đang bị tắt. “Chết tiệt,” anh thì thầm chửi rủa, đi qua hành lang hẹp ngang qua phòng tập Yoga.


Anh dừng lại và bước lui vài bước. Có ánh đèn từ căn phòng, và anh biết điều đó qua kẽ hở bên dưới cửa ra vào. Anh bước về phía nó, cầu nguyện là Dara hoặc ai đó biết cô đang ở đâu sẽ ở đó.


Anh mở cửa ra và mắt anh suýt rơi ra khỏi tròng.


Cô đang ở đó, cô gái anh đang đi tìm.


Cô đang nằm trên tấm thảm, mắt nhắm lại, chân đang mở rộng khi hai tay cô đang giữ chúng ở yên đúng tư thế. Ngực cô nhấp nhô lên xuống khi cô cố điều hòa hơi thở khi thay đổi động tác, giờ thì đang ngồi khi chân cô vẫn đang mở rông.


Anh tiến lại gần cô hơn, nhìn từng chuyển động của cô, thấy cổ họng anh đang khô dần và đám hoóc-môn đang muốn trỗi dậy.


Cô nghiêng người sang một bên, vươn dài tay và chân. “Uhh,” cô rên khẽ, cảm nhận đám cơ của mình đang bị kéo dãn. Đã lâu rồi cô không tậm Yoga và giờ thì cô thấy đau.


‘Chết tiệt, tại sao cô ấy lại rên?!’ Jiyong gào lên trong đầu khi anh cố hết sức đứng yên tại chỗ.


Cô cắn môi và bắt đầu rên một lần nữa, khi cô thấy đám cơ tay của mình đang xoắn lại. Cô ngả về phía trước, bụng cô gần như chạm xuống tấm thảm.


Như vậy, và Jiyong rón rén đi về phía cô và ngồi sau lưng cô, hai chân anh mở rộng cạnh chân cô, cẩn thận để không đụng vào cô. Vài giây sau, cô ngồi thẳng dậy, mắt vẫn đang nhắm.


Cô kêu thoảng thốt khi cô thấy có tay ai đó đặt lên eo mình, giữ cô thật chặt. Cô mở mắt ra và thấy Jiyong đang nhìn chằm chằm vào cô qua hình ảnh trên gương. “Jiyong, cái quái…”


“Em không trả lời điện thoại của tôi,” anh thì thầm, khiến tóc gáy của cô dựng đứng lên.


Dara nhớ ra. “Xin lỗi, tôi đang tập…”


“Mmm, tôi biết,” anh thì thầm, môi anh khẽ đụng vào tai cô.


“Anh nhất thiết phải ngồi gần thế sao?” Cô thì thầm, thấy cái cảm giác lạ lùng nơi đáy dạ dày của cô một lần nữa. Nó khiến cô thấy không yên.


Anh không trả lời. Thay vào đó, anh vòng cánh tay quanh eo cô, kéo cô lại gần với anh hơn, lưng cô dán vào ngực anh. Anh cúi đầu và hôn lên vùng cổ đang mời gọi của cô, khiến cô rùng mình.


“J-Jiyong, dừng…”


Câu của cô bị cắt ngang khi cô thấy anh liếm trên cổ cô, khẽ mút nơi đó. Nó khiến cô thấy ngứa ngáy và cảm giác gì đó khác mà cô không biết.


Bằng khả năng của mình, cô có thể dễ dàng lật anh ra và ngăn anh lại nhưng tay cô không thể cử động. Như thể anh khiến cô yếu đi chỉ bằng việc hôn cô. Và nhưng thể Jiyong là độc dược của riêng cô.


Anh vuốt ve trước bụng cô và kéo cô lại gần hơn, hôn dọc lên đến quai hàm cô. Cô hơi nghiêng đầu sang để anh thoải mái hơn. Một luồng nhiệt khác lạ đang chạy dọc thân khiến cô sợ hãi, nhưng cô vẫn muốn nhiều hơn.


Từ từ, tay cô đưa lên vuốt ve khuôn mặt và cổ anh, kéo anh lại gần hơn khi cô đưa cổ ra chô anh, tựa hẳn người lên ngực anh.


“Mmm, mùi hương của em thật tuyệt,” Jiyong thì thầm, đặt một nụ hôn ướt át lên cổ cô và mút nơi đó.


Cô nhắm mắt lại và thấy hơi thở của mình trở nên dồn dập chỉ vì những nụ hôn của anh. Anh ngậm khẽ dái tai cô, khiến cô rên lên một tiếng. Anh cầm lấy cằm cô và xoay đầu cô lại để chiếm lấy môi cô.


Anh ngậm lấy môi dưới của cô và mút nó, cảm nhận sự mềm mại của nó. Cô hơi dùng sức đẩy anh xuống sàn nhà, khiến cô ngả người trên anh. Anh lật người lại, đem cô xuống dưới thân khi tiếp tục hôn cô thật dịu dàng. Anh đặt tay dưới đầu cô, cẩn thận để cô không bị đau.


Tay cô luồn vào trong tóc anh, muốn kéo anh lại gần hơn nữa. Cô không hiểu tại sao cô lại muốn anh thêm nữa, nhưng có lẽ trải nghiệm mới mẻ này khiến cô thấy thèm khát.


Anh kéo thân dưới của cô áp lên người anh và cô thấy phần đàn ông của anh đang đụng vào mình. Cô há miệng muốn kêu và anh lợi dụng cơ hội đó để đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô, càn quét, trêu đùa cho tới khi cô phản đáp ứng lại. Cô cong lưng và đáp trả nụ hôn của anh, lưỡi của cô trêu đùa với lưỡi anh khi họ cùng chìm đắm trong khoái cảm.


“Mmm,” Dara rên lên, phá vỡ nụ hôn để thở. Jiyong tiếp tục hôn và liếm dọc cổ cô, khiến cô rùng mình. Cô quàng một tay quanh cổ anh trong khi tay kia đặt trên vai anh, cảm nhận tấm lưng rộng của anh, mặc cho sự thật rằng anh vẫn đang mặc áo pull.


Khi Jiyong mút trên làn da mềm mại, trắng như sữa của cô, cô vùi mặt trên vai anh, hít thật đầy mùi hương của anh. “Mùi cũng anh cũng rất tuyệt.” cô thì thầm, liếm trên tai anh.


Anh rên trong cổ họng, tiếp tục mút trên da cô, đánh dấu cô là của anh. Anh sẽ không để bất kì gã đàn ông nào đụng vào cô, bởi cô là của anh. Những tiếng rên rỉ nhỏ của cô khiến ham muốn của anh về cô trỗi lên mạnh mẽ hơn.


Những nụ hôn của anh kéo thấp dần xuống ngực cô. Anh đưa bàn tay ôm lấy bầu ngực phải của cô, cảm nhận được đầu ngự của cô bên dưới lớp vải mỏng. Anh chà ngón cái lên đó, khiến cô kêu lên.


“Uhh…” Cô cong lưng lên. “Jiyong, dừng lại…”


Anh phớt lờ lời của cô và mút trên phần ngực không được bảo vệ bởi áo bikini của cô. Cô kêu lên, cảm nhận được một cảm giác không thoải mái nào đó. Chuyện này đáng lẽ không được xảy ra. Cô đáng lẽ không được lơi là cảnh giác chỉ vì đó là Jiyong.



Và điều quan trọng nhất…


Cô không thể cho phép mình làm quen với cảm giác này. Nó làm cô sợ. Cô không biết nó là gì và dù nó có thể sẽ không giết được cô, nhưng nó vẫn làm cô sợ. Cảm giác này quá mới mẻ với cô và không biết gì về nó. Đây là lần đầu tiên, cô thấy sợ chỉ vì một điều đơn giản gì đó cô không rõ về nó.


Cô cứng đờ người ra và Jiyong thấy cô đột nhiên dừng lại.


Anh ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của cô – chúng chứa đầy sự lo lắng và sợ hãi. Anh thấy có lỗi vì đã để những ham muốn của mình làm chủ lý trí, anh vội kéo cô lại ôm thật chặt. “Xin lỗi, tôi đã mất kiểm soát.”


Cô gật đầu. Cũng có phần lỗi của cô, vì đã đáp trả anh. “Không sao, tôi hiểu.”


Anh hôn lên trán cô và thở dài. “Tôi thật sự xin lỗi.”


“Chỉ là đừng làm như vậy nữa,” cô thì thầm.


Cô gỡ cái ôm của anh ra và mặc lại chiếc tanktop. Jiyong vòng một tay quanh eo cô, tựa cằm trên vai cô. “Em giận sao?”


“Không,” cô nhạt giọng nói. “Anh đã tập xong rồi sao?”


Anh gật đầu.


“Vậy về nhà thôi,” cô nói, lấy chiếc điện thoại cô để trên sàn.


Khi họ về đến nhà, Dara vội đi vào phòng của cô để kiểm tra mail. Cô vừa nhận một tin nhắn từ CL. Jiyong đi thẳng về phòng anh và thả người xuống giường. Chỉ vài phút sau, anh bắt đầu lơ mơ ngủ.


Một tiếng sau, Dara gõ cửa phòng Jiyong, nhưng anh không trả lời. Cô tự ý mở cửa vào và thấy anh đang ngủ trên giường, có lẽ đã mệt vì những hoạt động trong ngày.


“Jiyong,” cô thì thầm, đánh thức anh dậy . “Tôi có chút việc, tôi phải đi đây.”


Jiyong bất ngờ kéo cô về phía anh, ôm lấy cô. “Đừng đi…” Anh thì thầm.


“Tôi đã chuẩn bị đồ ăn cho anh ở dưới nhà rồi, nhớ ăn chúng đi nhé.”


“Nhưng tôi không muốn ăn một mình,” anh bĩu môi.


Cô nhìn dáng vẻ dễ thương của anh và mỉm cười. “Tôi sẽ quay lại, baby boy,” cô thì thầm vào tai anh.


Jiyong ôm lấy cô thật chặt. “Tôi sẽ ăn khi em quay lại.”


“Không, anh phải ăn trước khi tôi quay lại.”


“Nhưng mà…”


“Tôi sẽ cho anh một phần thưởng nếu anh nghe lời,” cô nói, vỗ vỗ đầu anh.


Cô gỡ mình ra khỏi anh và rời phòng. Jiyong đi theo cô xuống nhà, ra tới tận cửa. Trước khi cô có thể đi ra, anh nắm lấy eo cô và kéo cô lại gần. Anh hôn khẽ lên môi cô và mỉm cười ấm áp với cô trước khi thả cô đi.


Cô xoay người và ngay lập tức rời đi, cố gắng che giấu khuôn mặt đang ửng hồng. Trong cuộc đời cô, cô chưa từng đỏ mặt như vậy bao giờ.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

32#
Đăng lúc 16-4-2013 23:57:27 | Chỉ xem của tác giả
Trong 4 mợ thì mợ Da bị thụ động nhanh quá nhỉ
ai bảo mợ gửi đến cho lão Gờ chứ
còn mấy mợ kia nữa cứ từ từ .....
toàn cảnh hot ầy, MA mà
thế này kẻ thù thể nào chẳng mang Jy ra để khống chế mợ, điểm yếu của mợ mà
ôi trời đó là chuyện của chap thứ n (vs n>8) nên cứ thoải mái đã keke
hì em luyên thuyên ss Mich đừng la nhá ss >.<

Bình luận

có j đâu, có ng vào comt là ss vui rồi ^^  Đăng lúc 17-4-2013 12:25 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

33#
Đăng lúc 17-4-2013 23:16:08 | Chỉ xem của tác giả
Chị Mich ém hàng
Hay do em không "cập nhật" sớm
Thú thật là tuần này không mạng mủng gì cả
Cái chính là sắp thi rồi cho nên...*kiềm chế*
Cho nên đành phải đọc 8 chap liên tù tì tn đây

Fic có nội dung mới lạ và thú vị
Phải chăng vì thế mà nó ảo diệu quá
Mọi thứ diễn ra rất nhanh
Chưa gì các cặp đôi đã được hình thành sẵn
Ta có thể thấy bọn họ trở nên rất thân thiết với nhau
Dạ vâng... Daragon của em
Anh chị có cần "quan hệ mật thiết" nhanh thế không
Đến cả lão già TOP còn kiềm chế trước Bom xinh đẹp được  
Và cả Ri nữa... ồ ơi ình ục sao  
WTF... I don't know what to say no more....

Chả hiểu sao nhưng em vẫn thích đọc fic mà Dara là 1 cô nàng "ngố và ngơ" hơn (kiểu MCR ý)
Dù sao rất đáng để đọc mà
Hóng những chap sau
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

34#
Đăng lúc 17-4-2013 23:34:24 | Chỉ xem của tác giả
)))))))))
Dnay rảh rỗi nên hay vào hóng fic
Đk đúg chap hot thế nì
Thật là............{:85:}
Dara vs Yong nhah qá......
Mog thấy đk mm của nhìu cp khác nữa
Ri vs rin chí chóe suốt ngày
Dae vs Zy thì lun nhẹ nhàng
TOp rất đàn ông nhé, lịch lãm và có khả năng kiềm chế cao
Bae à.. a cũn sắp có love line r`..rág chờ nhé {:300:}
Chờ chap mới
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

35#
Đăng lúc 19-4-2013 16:55:53 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
*xịt máu mũi* mợ Da vs lão Yong mần thịt nhau nhanh z =))))))))
Ngay cả Ri ứ ừ dục vọng thế mà chưa có j vs mợ Rin nữa =))))))
ZyDae vẩn thong thả phết
Top Bom đất diễn cũng ít wá TvT đến mức zà nhất trog đám mà tiến triển cũng thua Daragon =)))))))
Hức, BaeBae lẻ bóng wá TwT tội nghịp mặt trời của tui wá
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

36#
 Tác giả| Đăng lúc 23-4-2013 19:30:44 | Chỉ xem của tác giả
CHAPTER 9




Bom, Minzy, Dara và CL cùng tập trung trong một phòng khách sạn. Sau khi kiểm tra kĩ cả căn phòng, họ bật nhạc và để tiếng TV lớn để những âm thanh giấu giọng của họ đi.


“Tại sao chúng ta lại ở đây?” Dara hỏi, ngồi trên bàn.


CL thở dài. “Nhiệm vụ mới.”


Bom tới cùng bốn phong thư tài liệu trong tay. “Xem thứ này đi.”


Minzy mở túi tài liệu của cô và đọc lớn nội dung lên. “Le Huei Cai. Con trai của thủ lĩnh Tam Hoàng trung cuốc, Li Huei Chen.”


“Người kế thừa của Tam Hoàng, có một bộ sưu tập đồ sộ các loại xe đắt tiền,” CL nói.


Dara xem qua thông tin. “Hmmm. 24 tuổi. Sở hữu một club tại Seoul, Hàn Quốc. Tại sao chúng ta theo hắn?”


Bom mở laptop của cô ra. “Hắn có thứ này, và hắn đang định bán nó ra chợ đen vào sáng mai.”


Trên màn hình là bức ảnh của hai trong số những viên ngọc đẹp nhất mà học từng thấy: Một là chiếc vòng cổ với mặt ngọc Sapphire, và một là chiếc nhẫn với đá kim cương.


“Những viên đá quý này chứa những microchip đặc biệt, trong đó có các thông tin của CIA. Chúng ta phải lấy lại nó bằng mọi giá. Và nếu thứ này bị bán ra ngoài chợ đen, chúng ta sẽ tiêu luôn,” Bom nói.


Dara kêu khẽ. “Chắc chắn chúng ta phải lấy lại chúng!”


Minzy nghĩ ngợi một lúc. “Chúng ta sẽ lấy lại chúng. ĐÊM NAY.”



.-.-.-.



Dara chỉnh lại bộ đồng phục khi cô ra khỏi phòng thay đồ. “Mình bắt đầu đi,” cô thì thầm vào bộ đàm.


Giọng của CL vang lên trong tai cô. “Em đang ở vị trí 3 giờ từ phía sân khấu.”


Ánh mắt của Dara khẽ đảo về phía cô ấy trước khi bưng chiếc khay đi. “Minzy, mục tiêu đang ở đâu?”


“Ở phía chiếc lều,” giọng của Minzy truyền tới. “Phủ trướng đỏ.”


Ánh mắt của Dara đảo xung quanh, tìm kiếm. Cô lại gần quầy bar nơi Bom đang đứng pha chế đồ uống. “Một Scream Orgasm và một Blow Job.”


Bom pha chế các ly đồ uống và thêm vào vài công thức đặc biệt của cô. Cô nháy mắt và đưa các ly nước cho Dara, người cũng nháy mắt lại và đi vào trong đám đông.


Dara tìm thấy chiếc lều sau một phút, theo sự chỉ dẫn của Minzy. Trước khi đi vào, cô kiểm tra chắc rằng bộ truyền tín hiệu của cô đã được che giấu kĩ và âm lượng từ tai nghe của cô được chỉnh nhỏ lại.


Cô bước vào trong lều với một nụ cười quyến rũ. “Đồ uống do quý cô đằng kia gửi tặng cho ngài,” cô nói, nháy mắt với Li.


Li quay đầu nhìn về phía CL, người vừa gửi tặng hắn một nụ hôn gió. Ánh mắt hắn rà soát trên thân hình cô và rồi nhếch mép cười. Hắn rời khỏi lều và tiến về phía cô.


CL hất tóc đầy lẳng lơ.


“Hey,” Li chào cô với một nụ cười quyến rũ. Hắn giàu, hắn đẹp trai và hắn khá cuốn hút, nhưng sự thật rằng hắn là một kẻ xấu khiến CL suýt nữa nôn hết cả lòng mề của cô ra.


“Hey,” cô chào lại.


Minzy đi ngang qua cô, giả vờ như va vào người cô, khiến cô ngã vào lòng Li. “Xin lỗi,” Minzy lầm bầm trước khi bỏ đi.


“Không sao,” Li khàn giọng nói, bắt đầu thấy rạo rực chỉ sau một giây đồng hồ. CL dùng ánh mắt của cô để mê hoặc hắn và điều tiếp theo Li biết, hắn đã đang hôn CL cuồng nhiệt.


“Tới lều của anh,” CL thì thầm mời gọi.


Tên Li sốt sắng nghe theo. Hắn cúi thấp người để bế CL lên và ngay khi hắn làm vậy, Dara đi ngang qua tháo chiếc chìa khóa trên thắt lưng hắn. Cô đi thẳng về phía Bom và hai cô gái cùng đi tới nhà vệ sinh.


Họ thay quần áo, đội tóc giả và đeo kính áp tròng để cải trang. Dara ra khỏi nhà vệ sinh trước, sau đó là Bom. Minzy đang ngồi ở một bàn gần quầy bar, dõi theo từng hoạt động của họ qua chiếc iPhone của cô.


“Bên trái các chị, có một tấm poster. Ấn lên ngôi sao màu cam,” Minzy thì thầm.


Bom nhìn xung quanh để kiểm tra xem tình hình có an toàn không. Cô ấn lên ngôi sao và đúng vậy, cánh cửa bên cạnh đó mở ra, để lộ một căn phòng bí mật.


Có lính canh ở trong. Dara rút ra 3 chiếc kim và nhắm thẳng đến đám lính canh. Cô phi trúng sau gáy một gã, một tên khác bị dính bên cạnh tai và tên cuối cùng ở bên cạnh cổ. Ba giây sau và các tên lính canh đều đổ gục xuống sàn.


“An toàn rồi,” Dara nói, kiểm tra mạch đập của mấy gã đó. Chất độc sẽ khiến chúng bất tỉnh vài ngày, nhưng chúng sẽ không chết vì thế…nếu chúng đủ may mắn.


Bom đứng canh cửa ra vào khi Dara mở két bằng chìa khóa. Bên trong, đòi nhập thêm mật mã. “SH!THAY THẾ, Minzy, mật mã là gì?”


“Mật mã? Nó đãng lẽ chỉ cần mở ra bằng chìa khóa.”


“Không. Sau đó, có một ngăn két khác bên trong đòi mật mã,” Dara rít lên.


Bom đang canh chừng cho cô. “Dara, nhanh lên!”


“Mình đang nhanh đây!” Cô thì thầm. Minzy, có ý tưởng gì không?”


Minzy cắn môi dưới, cố nghĩ ngợi. “Hắn rất thích xe cộ. Thử Bugatti xem, đó là hãng xe ưa thích của hắn.”


Dara vội mã hóa các chữ cái sang chữ số rồi lại chần chừ. Cô khá chắc rằng Li sẽ không chỉ đặt mật mã mà có thể đoán ra dễ dàng như vậy. Cô nhập ngược các con số và khóa két kêu click một tiếng. “Được rồi!”


“Tốt, hành động đi!” Minzy nói.


Dara thế chỗ những viên ngọc bằng những bản sao mà họ nhận được từ tổ chức. Cô đóng két an toàn lại và ra ngoài cùng Bom. “Đi đón CL thôi,” Bom nói.


Minzy đi tới nhà vệ sinh, thay đổi lớp cải trang thành một phục vụ nữ, cầm lấy một ly nước bất kì trên quầy bar và tiến tới căn lều màu đỏ. Cô đi vào trong và giả vờ bị giật mình, đánh đổ ly nước khiến chiếc cốc bị vỡ thành nghìn mảnh nhỏ. Đó là tín hiệu và CL ngay lập tức rời khỏi tên khốn nạn kia.


“WTF?!!” Li rống lên, bực tức vì cuộc vui của hắn và CL bị phá ngang.


Minzy cúi đầu xin lỗi rối rít và chạy ra ngoài, tập trung lại cùng Bom vàDara.


CL nhếch mép cười. “Có vẻ như chúng ta phải rút ngắn việc này rồi,” cô nói và đứng dậy. Cô đang định bỏ đi thì Li tóm tay cô lại.


“Không nhanh vậy đâu,” hắn nói và lườm cô sắc lẻm. “Tôi không dễ dàng vậy đâu, honey.” Hắn ghim CL xuống ghế sofa, dùng chân chặn người cô xuống.


CL gầm gừ và định đá vào chỗ hiểm của hắn nhưng không thành.


“Ahhh, mạnh mẽ đấy,” Li kéo dài giọng nói, thấy phấn khích hơn nữa. “Tôi thích thế.”


“Thả tôi ra,” cô điên tiết nói.


Li nhếch mép. “Không đời nào, baby. Làm tôi sướng trước đã,” hắn cúi thấp đầu hôn lên cổ cô.


Bom vào vừa đúng lúc. Cô đã tự hỏi sao CL lại chậm chạp như vậy và cô quyết định vào kiểm tra. “SOS!” cô nói vào trong bộ đàm. Cô lao về phía Li và gỡ hắn ra khỏi CL. “Thả em tao ra!” Cô giận dữ nói và đấm vào mặt hắn.


Li lau chỗ máu chảy từ chỗ môi bị tét của hắn. “FCK!” Hắn chửi thề, lao về phía Bom.


Minzy đá vào bên hông hắn, khiến hắn va vào chiếc bàn làm nó vỡ vụn. Hắn loạng choạng đứng dậy và ấn một chiếc nút trên tường trước khi nhếch mép cười với họ. “Bọn mày sẽ phải trả giá về việc này.”


“Uh…các cậu?” Dara nói.


“Cái gì?” CL gắt, quay về phía trước cửa lều. Ở đó, mọi người trong club đang nhìn về phía họ


“Chết tiệt, cả cái club này toàn người của Tam hoàng!” Bom rít lên. “Chúng ta làm gì đây?!”


Dara mỉm cười tự tin với họ. “Như mọi khi.”


CL quay sang Li và mỉm cười. “Mày thấy thế nào hả Li?”


Rồi, ngay lúc đó, Li thấy cơ bắp của hắn cứng đờ lại. Hắn thấy choáng váng và khó thở. “Mày…bọn mày đã làm gì tao?!” Hắn ngã xuống sàn, không thể cử động được.


CL nhếch mép cười và lột một lớp film mỏng trên môi cô ra. “Tao hạ độc mày. Chúc mày giữ được mạng sống, Li.” Cô ném lớp film sang một bên. “Ồh, và tiện đây…mồm mày thối không chịu được.”


Mấy cô gái cười rúc rích và xé căn lều ở phía đối diện với cửa vào, tìm lối tẩu thoát. Mấy tên thành viên của Tam hoàng ngu ngốc lao vào căn lều, bừa phứa đạp lên người thủ lĩnh của bọn hắn.


CL kéo chiếc dao găm được đeo ở đùi cô ra. Cô hướng về phía chiếc đèn chùm trên đầu và ngay lập tức phi nó đi. Ba chiếc đèn lớn rơi xuống đất, tạm thời ngăn được đám tam hoàng đang đuổi theo họ.


Dara dẫn đầu, dùng những chiếc kim của cô mỗi khi có tên nào chặn đường các cô lại. Minzy thì bận rộn phân tích xem đường nào dễ dàng thoát ra nhất nên cô không nhận ra có người đang lại gần cô.


“Minzy, cúi đầu!” Dara hét lên, ném hai chiếc kim về phía cô bé.


Minzy xoài người xuống thấp, sải chân thật rộng, khiến một thành viên Tam hoàng khác bị trượt ngã khi hắn đang đuổi theo Bom.


“DARA!” Bom hét lớn ngay khi có một gã phi một chiếc dao găm về phía Dara.


Dara đủ nhanh nhẹn để xoay người qua một bên và bắt được chiếc dao găm ở phần cán của nó. Cô nhếch mép và ném trả về phía nó đã bay đến, trúng vào chân của kẻ đã tấn công cô.


“Đi thôi!” Minzy hét lớn. “Tầng thượng!”


CL nhảy lên và bám vào một thanh xà. Cô hơi đung đưa người trước khi lộn ngược một cú 360 độ, chân cô tiếp đất trên sàn đá hoa cương của cầu thang. “Đi thôi!”


Bom đi theo cô và Minzy. Dara là người cuối cùng trèo lên. “Nhanh nữa lên!” Cô hét lớn, thấy tụi Tam hoàng đang lao về phía họ.


Họ trèo trên các thanh lan can, không buồn chạy bộ trên cầu thang. Họ lên được đến tầng 4 và CL đá chân mở một chiếc cửa ra. Một chiếc trực thang đang chờ sẵn họ.


Minzy là người đầu tiên trèo lên ghế phụ bên cạnh phi công. CL và Bom vội lên theo. Chiếc trực thăng cất cánh ngay khi Dara vừa trèo lên. Một tên Tam hoàng đã tóm được chân cô và lôi ngược cô trở lại.


“Ugh!!” Cô kêu lên, vô tình cắn chặt môi khiến nó bị chảy máu. Cô cố giãy chân để đánh rơi tên khốn đó nhưng hắn quá cứng đầu. “Bom!” Cô gọi lớn, thấy mình đang dần bị trôi xuống. Họ đã cách tầng thượng 10 feet trên không và hơn 90 feet so với mặt đất.


Bom nắm lấy tay cô và cố kéo cô lên nhưng trọng lượng của gã đàn ông vẫn tiếp tục lôi các cô xuống. CL vòng tay quanh eo Bom và cô nắm lấy một đai bảo vệ trên trực thăng làm điểm tựa. “Giữ…chặt tay!” Bom hét khi cố kéo Dara lên.


Minzy cố bảo phi công hạ thấp độ cao của chiếc trực thăng nhưng họ không thể; họ đã đang bay trên tòa nhà và nếu họ hạ thấp xuống, nguy cơ lớn là họ sẽ bị Tam hoàng bắn rơi.


“CL, đưa dao găm cho chị!” Dara hét lớn.


“Dara, đây không phải lúc để…”


“CỨ ĐƯA ĐÂY!”


CL ném cho cô một chiếc và cô bắt lấy phần cán dao. Cô nhìn xuống gã đàn ông đang cố hết sức lôi cô rơi khỏi trực thăng. Cô gầm nhẹ một tiếng và rạch rách quần dài của mình, thứ mà gã đàn ông đang nắm lấy.


Nhờ trọng lực và vết cắt từ chiếc dao găm, chiếc quần dài của cô biến thành một chiếc short khi miếng vải rách toạc ra. Minzy bảo phi công đảo trực thăng khiến gã kia bị chới với và rơi xuống. Khi đã thoát được hắn, Dara được an toàn kéo vào trong khoang.


“Cũng suýt soát đấy!” Bom hừ nhẹ, cố điều hòa lại hơi thở.


Dara cười lớn. “Nhưng vui mà!”


CL toét miệng cười. “Đúng thế!”


Minzy quay lại nhìn họ. “Làm một hiệp nữa không, các cô gái?”


Bom, CL và Dara cười lớn.



.-.-.-.



Jiyong thở dài. Đã 4 giờ đồng hồ từ khi Dara ra ngoài, và đã 11h tối rồi. Cô vẫn chưa quay lại và anh bắt đầu thấy bồn chồn. Anh thả người xuống ghế sofa và dùng tay tự đánh vào đầu mình.


“Aisht, Kwon Ji Yong! Mày bị làm sao vậy chứ?” Anh nói, thấy bực tức với chính mình. “Đó chỉ là Dara thôi mà, vì chúa!”


‘Đúng thế. Chỉ là Dara thôi. Chỉ là Dara rất sexy, Dara rất xinh đẹp thôi. Chỉ là…’


Anh đi đi lại lại trong phòng khách thêm vài lần trước khi nghĩ ra ý tưởng. Anh vội quay số của TOP. “HYUNG!!!” Anh hét vào điện thoại.


“Cái gì?!” TOP trả lời với vẻ khó chịu.


“Bom đã về nhà chưa?” Anh hỏi.


TOP rên rỉ. “Cậu thật sự đang tìm Bom…hay Dara?”


Jiyong bĩu môi. “À…Dara… Cô ấy có ở đó không?”


“Không. Cậu đừng có hoang tưởng nữa đi được không?” Anh nói. “Để yên cho tôi ngủ!” Nói vậy, anh dập điện thoại.


Jiyong thở dài và ngã xuống ghế sofa một lần nữa. Anh nhắm mắt lại và để giấc ngủ lôi kéo mình. Ngay khi anh chuẩn bị thiếp đi, cửa ra vào mở ra.


“DARA!” Anh kêu lớn, chạy vội về phía cô. Anh dừng lại ngay lập tức khi anh thấy quần áo của cô. Cô đang mặc một chiếc short bò rách rưới (chúng ta biết vì sao), áo của cô cũng hơi bị rách, khiến áo lót của cô bị nhìn thấy rõ.


“Ồ, anh vẫn còn thức sao?” Cô hỏi, ngạc nhiên khi thấy anh.


Jiyong nhíu mắt lại. “Em đang mặc cái gì vậy? Đây không phải đồ lúc nãy khi em ra ngoài.”


Cô nhìn xuống chính mình và mắt cô trợn tròn. Chết tiệt, cô đã quên không thay đồ! “Cái này…là trang phục của tôi lúc nãy,” cô mỉm cười nói. “Chúng tôi đã làm phục vụ ở một quầy bar tối nay.”


“Tại sao em không thay đồ lại?” Anh hỏi tới, tiến thêm một bước về phía cô. Trong đầu anh đang đầy những cảnh đám đàn ông xấu xí say xỉn đã soi mói cô và việc đó khiến anh phát điên.


Cô lùi đến lúc thấy đầu gối của mình chạm vào ghế sofa vậy nên cô quyết định ngồi xuống. “Tôi quên mất, tôi đã vội vàng về nhà.”


“Thật sao?” Anh hỏi, chống hai tay lên ghế giam cô ở giữa.


Cô mỉm cười. “Đúng thế. Tôi muốn kiểm tra xem anh đã chịu ăn tối chưa.”


Với mấy lời đó, cơn giận dữ của anh đã tan biến hết. Anh mỉm cười và cúi thấp xuống gần cô hơn. “Tôi đã ăn rồi.”


“Tôi sẽ giữ lời. Vậy anh muốn được thưởng gì?” Cô hỏi, thấy nhẹ nhõm vì đã thành công đổi đề tài.


Anh bĩu môi. “Hãy qua phòng tôi.” Anh bế cô lên khỏi ghế sofa và mang cô vào phòng anh. Anh bật đèn và nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.


“Chúng ta làm gì ở đây?” cô hỏi. Cô quá mệt mỏi để tranh luận với anh ngay lúc này.


Anh nằm xuống bên cạnh cô và kéo cô lại ôm thật chặt. “Em làm gối ôm cho tôi đêm nay được không?” Anh thì thầm, vùi mặt vào cổ cô.


Cô thở dài trước khi mỉm cười. Hơi miễn cưỡng, cô vòng tay quanh người anh và vỗ nhẹ lên đầu anh. “Bởi vì anh đã rất ngoan nên tôi sẽ đồng ý.”


Anh kéo cô lại gần hơn nhưng cô giãy ra. “Sao vậy?” Anh hỏi.


“Người tôi toàn mùi thuốc lá và rượu. Tôi phải đi tắm đã.” Cô xoay người để ngồi dậy nhưng anh ôm cô chặt hơn nữa. Cô mỉm cười, thấy anh rất dễ thương khi cư xử như một đứa trẻ. “Tôi sẽ quay lại, baby boy.”


Anh rúc lại gần cô. “Tôi đã nhớ em.”


Cô toét miệng cười. “Tôi chỉ ra ngoài có 4 giờ đồng hồ, Jiyong. Để tôi tắm đã, được chứ?”


Vài giây sau, cuối cùng anh cũng thả cô ra. Cô đi vào nhà tắm và tắm rửa sạch sẽ. Chỉ tốn vài phút, cô mặc một bộ đồ thoải mái khi bước ra.


Jiyong đã lơ mơ ngủ trên giường, một bên tay đang mở rộng ra. Cô bước về phía anh và nằm xuống bên cạnh, dùng tay anh thay cho gối. Anh cựa người và vòng tay kia qua người cô, ôm chặt lấy cô đầy chiếm hữu.


Cô thở dài, ngắm khuôn mặt anh đang được ánh trăng chiếu sáng. Anh thật sự rất đẹp trai với cặp môi mỏng đẹp đẽ và sống mũi thẳng. Đặc biệt là hàng lông mi dài của anh như một sự sỉ nhục cho lông mi của cô.


Anh là trưởng nhóm của BigBang, nhưng anh chỉ như một đứa trẻ xung quanh cô. Cô tự mỉm cười, thấy thật bình thản. Đây là lần đầu tiên có người nào đó thức khuya chỉ để chờ cô quay lai. Cô phải thừa nhận rằng cô thấy điều đó rất ngọt ngào.


Jiyong hơi khẽ mở mắt ra. “Sao em vẫn chưa ngủ?” Anh lẩm bẩm.


Cô nhìn anh và mỉm cười. “Tôi sắp ngủ rồi đây.”


“Ngủ ngon, Dara,” anh thì thầm, tựa trán lên trán cô, mũi của họ cũng chạm vào nhau.



===========================================

Hị hị, rất xin lỗi vì mấy hôm nghỉ lễ Mich không update được cho các bạn đọc giải trí {:398:} Lý do vì tuần trước bạn Mich bận đi concert của GD ở Saitama {:412:}  Vậy là bạn Mich đã thỏa nỗi mong ước được gặp bạn Boss (trong MFR) tận mắt và xem bạn diễn {:414:} Nói chung là cảm xúc dạt dào nên mấy ngày nay mãi chưa tỉnh lại được {:430:} HI vọng sẽ sớm tỉnh cơn say này để lại dịch ff nhanh cho các bạn {:447:} Sozy các bạn rất nhiều.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

37#
Đăng lúc 23-4-2013 20:38:52 | Chỉ xem của tác giả
minhchung gửi lúc 23-4-2013 19:30
CHAPTER 9

Vâng lâu thật ấy ss :)
Nhưng tuần này bọn em hầu như cũng đều thi HK mà nên ss đừng bận tâm, chắc các bạn cũng như em thôi ạ, ngày nào cũng lượn lờ vào nhòm fic ....
Mà GATO vs ss quá, được đi xem lão Gờ biểu diễn bên ấy
Aigooo bao giờ em mới có thể.........

Bình luận

ở nhà chắc sắp nghỉ hè rồi ấy nhỉ ^^ cuối tháng 4 rồi mà  Đăng lúc 24-4-2013 08:22 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

38#
Đăng lúc 23-4-2013 21:19:32 | Chỉ xem của tác giả
{:437:} ss đi coi concert của bạn G hả {:402:} ngưỡng mộ ghê {:437:}
Mặc dù vẫn bảo ss là ko sao đâu bọn em chờ thoải mái nhưng mà ngày nào cũng vào 2,3 lần để hóng {:313:}
Mấy fic ss lựa chọn để trans rất hay cảm xúc mỗi lần đọc cứ phải gọi là dạt dào ấy nên ko bỏ lỡ fic nào cả {:425:}
hi vọng ss sớm tỉnh vì em cũng muốn 1 lần được say như thế {:409:}

Bình luận

đi về rồi báo hại lại muốn đi thêm DDDDDDDDDDD8 buồn nhắm chán nhắm em ơi DDDDDD8  Đăng lúc 24-4-2013 08:26 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

39#
 Tác giả| Đăng lúc 24-4-2013 20:25:25 | Chỉ xem của tác giả
CHAPTER 10



Minzy hé mắt ra, thấy chân tay mình rã rời vì những hoạt động của họ ngày hôm trước. Cô liếc nhìn đồng hồ và phát hiện đã 8h sáng rồi.


Cô bật dậy, lao vào phòng tắm đánh răng rửa mặt và tắm qua, thay quần áo chỉ trong vòng mười phút đồng hồ. Cả hai chàng trai đều có lịch làm ngày hôm nay và cô đã dậy trễ! Cô phải chuẩn bị đồ ăn sáng cho Youngbae và Daesung, đó là điều tối thiểu cô có thể làm để báo đáp sự tốt bụng của họ.


Cô chạy vội xuống cầu thang, chỉ để trông thấy một bàn đầy ắp đồ ăn. Cô nhìn xung quanh nhưng căn nhà đã vắng lặng. Cô nhận thấy có một tờ note ở trên bàn, bên cạnh đĩa của cô.


Minzy,

Công việc mệt mỏi quá sao   Anh đã chuẩn bị mấy món này cho em   Ăn thật nhiều vào, okay? Hôm nay cứ nghỉ ngơi đi. Bọn anh sẽ về ngay thôi.

--Daesung.



Cô mỉm cười, nhìn bàn ăn đã được chuẩn bị cho cô. CÔ cắn môi rồi bắt đầu ngồi xuống ăn, cảm thấy rộn ràng trong lòng. Chưa từng có ai chuẩn bị đồ ăn cho cô ngoài các cô gái cả.


Trong lúc ăn, cô đã nghĩ đến việc ghé thăm Youngbae và Daesung.


.-.-.-.



CL quay về nhà, tiếng nhạc từ chiếc iPod đang dội vào tai cô. Cô đã ra ngoài để chạy bộ buổi sáng.


"Oh, CL!"


Cô quay người nhìn về phía nhà bếp nơi Seungri đang bận rộn chuẩn bị đồ ăn sáng. “Ăn thôi!” Anh mời cô ngồi lên ghế đẩu cao ngay bên cạnh anh.


Cô nhìn anh đề phòng. “Anh có bỏ độc vào đấy không thế?”


Quai hàm của Seungri như muốn rớt xuống sàn. “Cái gì? Tôi không phải loại người như thế!” Anh nói. “Tôi không giết…”


“Không phải dạng độc đó,” cô nói, cắt lời anh. “Đám tình dược của anh. Anh có bỏ chúng vào đây không?”


Seungri nhếch mép. “Ahhh, CL baby. Dù tôi muốn cô rất nhiều, nhưng tôi không phải dạng đàn ông sẽ đánh thuốc phụ nữ.”


CL nhướng mày. “Vậy sao anh còn đặt hàng mua mấy cái thứ đó?”


“Chỉ để cho sự hưng phấn thôi,” anh giải thích. “Thêm vào đó, tôi chỉ dùng nó nếu cô gái đó muốn thế.”


Cô vẫn nhìn anh nghiêm khắc. “Anh có điều gì muốn nói với tôi?” Cô hỏi.


Seungri suýt thì ngã khỏi ghế. Bại lộ rồi. “Ừhm, ờh… Không có gì. Tôi chỉ đoán là cô sẽ mệt vì cô đã về rất trễ tối qua. Ehehe.”


CL khoanh tay lại. “Nói ra đi.”


Anh thở dài. Thật sự không có gì có thể qua mắt được cô gái này. “À, hôm nay là ngày nghỉ của tôi vậy nên…”


“Vậy nên?”


“Tôi hơi hi vọng rằng…rằng cô sẽ muốn đi đến công viên giải trí với tôi?”


CL cứng đờ người. Công viên giải trí? Đó không phải là nơi chỉ dành cho lũ trẻ con sao? Cô quá già cho mấy cái thứ đấy. “Không.”


Seungri trông có vẻ bại trận hoàn toàn. “Chà… Tôi cũng đã đoán là cô sẽ nói vậy. Dù sao thì, cô ăn đi,” anh nói, cố nở một nụ cười.


CL thấy bên trong cô như bị điều gì đó tác động tới. Seungri vẫn luôn tỏ ra thân thiện, cố gắng tiếp xúc với cô nhiều hơn nhưng cô vẫn luôn đẩy anh ra xa. Chà, cũng không có thiệt hại gì lớn phải không? Chỉ là một ngày tới công viên giải trí thôi mà?


Và mấy người nổi tiếng như anh không thường có một ngày nghỉ quý giá như vậy.


Sự hối lỗi bắt đầu dâng lên trong cô, cô đặt một tay lên vai anh và mỉm cười. “Ngồi ăn cùng nhau đi.”


Khuôn mặt Seungri sáng hơn được một chút, nhưng cô vẫn có thể nói là anh đang buồn. “Tôi…ừhm, tôi cũng chưa đói lắm,” anh nói. “Tôi sẽ ăn sau.” Anh nhảy xuống khỏi ghế.


CL giữ cánh tay anh lại và mỉm cười. “Vậy tôi cũng sẽ ăn với anh sau.”


“Không, cứ ăn luôn bây giờ đi. Cô hẳn là đang đói.” Anh mỉm cười với cô.


Cô bĩu môi và nói, “Nhưng tôi thật sự muốn ăn cái hotdog kiểu New York mà họ bán ở công viên giải trí…”


Mắt Seungri trợn tròn. “Cô…cô sẽ đi hả? Với tôi?”


CL gật đầu. “Ừhm.”


“TUYỆT! WHOOOHOOOO!” Seungri vui vẻ hét lên.


“Nhưng!” CL cắt lời anh. “Cứ thử làm điều gì đó bậy bạ đi và tôi sẽ chẻ anh làm đôi. Hiểu chưa?”


“Sir Yes Sir!” Seungri ngay lập tức tuân lệnh.


CL chỉ cười lớn với anh.



.-.-.-.



Bom bước ra khỏi phòng tắm, thấy tinh thần sảng khoái. Sau khi thay quần áo, cô đi xuống nhà và thấy TOP đang ngồi trước TV, xem drama.


“Ồ, chào buổi sáng,” cô nói.


Anh quay sang cô với một lớp thâm quầng dưới mắt. “Chào buổi sáng,” anh uể oải nói.


Cô kêu khẽ. “Có chuyện gì với anh vậy?”


TOP rên rỉ và ngả ra sau tựa đầu lên ghế sofa. “Jiyong cứ gọi điện cho tôi liên tục tối qua, hỏi về Dara.”


Bom cười rúc rích. “Xin lỗi về việc đó, chúng tôi bị kẹt lại chỗ làm việc.”


“Không sao, cũng không phải lỗi của cô.”


Cô bước về phía tủ lạnh. “Anh muốn ăn sáng thứ gì?”


“Cái gì cũng được.” Anh tiến về phía cô. “Tối qua tôi đã mua một chút ngô.”


Mắt Bom sáng rực rỡ lên. “N..g..ô?”


“Đúng thế. CL nói rằng cô thích chúng,” anh mỉm cười dịu dàng với cô.


Bom hét lên, chắp hai tay lại với nhau. “KYAAAHHH! Cảm ơn anh!” Cô vòng tay quanh cổ anh và ôm anh thật chặt.


“Cô muốn ăn chúng không?” Anh hỏi, cố gắng thở được trong cái ôm của cô.


Cô gật đầu và thả anh ra. “Có, có! Tôi thích nó được phết bơ và nướng lên.”


TOP gật đầu. “Vậy hãy nướng vài bắp ngô phết bơ vậy.”


Cô mỉm cười tới tận mang tai. “Anh không phải đi đâu hôm nay sao?” Cô hỏi.


Anh lắc đầu. “Hôm nay là ngày nghỉ của tôi. Sao vậy?”


Cô vần vò mấy ngón tay một lúc, nhìn anh tước lá ngô và mấy cái râu ngô. “Àh… Không có gì.”


Anh cười khẽ. “Cô muốn đi đâu sao?”


Cô ngượng ngùng gật đầu. “Tôi đang nghĩ đến việc đi tới khu Dongdaemun.”


“Tôi sẽ đưa cô tới đó,” anh nói.


Cô khẽ nhăn mặt. “Không phải anh muốn dành ngày nghỉ để nghỉ ngơi sao?”


Anh mỉm cười. “Không, không hẳn. Cũng lâu lắm rồi tôi chưa ra ngoài mua sắm.”


“Anh chắc chứ?”


“Cô không muốn tôi đi cùng cô sao?”


Bom lắc đầu. “Ý của tôi là, tôi không muốn làm phiền anh…”


“Cô không phải sự phiền toái, Bom,” anh nói, nhìn thẳng vào mắt cô.


Cô nhìn ra nơi khác, tránh ánh mắt của anh, thấy máu nóng đang dồn lên má cô. “C-Cảm ơn.”



.-.-.-.



Jiyong thấy cơ thể người sát bên anh đang rời xa khỏi anh, vậy nên anh siết chặt tay và kéo lại gần anh hơn. “Mmm…” Anh rên rỉ tỏ ý phản đối.


“Jiyong…” Dara nói, cố gỡ mình ra khỏi anh. “Thả tôi ra.”


“Không…” anh thì thầm. Anh kéo cô lại gần hơn nữa và gác một chân lên người cô, khóa chặt cô lại trên giường. Anh dụi mặt vào cổ cô và thở dài mãn nguyện, ngửi thấy mùi hương ngọt ngào của cô.


“Jiyong,” cô cố một lần nữa. “Tôi phải đi.”


Anh rên lên. “Không, tôi không cho em đi.”


Dara vặn vẹo người. “TÔI MUỐN ĐI TÈ!” Cô hét vào tai anh, khiến anh nhảy dựng lên.


Anh ngay lập tức thả cô ra và cô lao vào trong nhà tắm. Anh có cảm giác như tai anh đã điếc đặc vì cô rồi. Anh nghe thấy tiếng nước chảy và anh đoán rằng cô đã tranh thủ tắm luôn.


Anh đi sang phòng cô và lấy ít quần áo để cô có thể thay. Anh quay lại phòng mình đúng lúc cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, đang mặc áo choàng tắm của anh.


“Đây,” anh nói, đưa quần áo cho cô.


Cô mỉm cười. “Cảm ơn.”


Anh kéo cô về phía anh và ôm lấy cô từ sau lưng, tựa cằm lên vai cô. Dara tự hỏi tại sao gần đây anh cứ luôn như vậy. Nó khiến cô thấy vui vẻ và bối rối cùng một lúc.


“Có gì không phải sao?” Cô hỏi.


Anh nhìn cô và nhận ra môi cô lại bị tét ra một lần nữa. “Dara, chuyện gì xảy ra với môi của em vậy?”


Cô đưa ngón tay vuốt dọc môi và kêu khẽ một tiến. “Ồ, cái này hả?” Cô mỉm cười và quay lại nhìn anh. “Tối qua tôi cắn lên chỗ đó hơi mạnh.”


“Đừng làm vậy nữa,” anh nói. “Nó sẽ khiến môi của em bị thương.”


“Đừng lo, vết thương cũng nông thôi. Tôi không chết được mà.”


Anh dịch lại gần cô hơn, thu hẹp khoảng cánh giữa hai người họ. Hơi thở mùi bạc hà của anh phả trên khuôn mặt cô. “Nhưng mà…” anh thì thầm, môi anh khẽ chạm lên môi cô.


Dara thấy nhịp tim của cô lại đập những nhịp điên loạn.


“Đôi môi này…” Anh nói, hôn cô thật nhẹ.


Cô có cảm giác như anh đang đối xử với cô như thể cô là điều gì đó rất mong manh mà anh sợ rằng cô có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.


“Nên được đối xử…” Anh hôn cô một lần nữa, sâu hơn.


Cô tan chảy dưới sự đụng chạm của anh và nhận thấy cái cảm giác nhộn nhạo trong dạ dày lại quay lại. Nó như đảo lộn cô lên.


“Thật dịu dàng,” anh nói nốt trước khi hoàn toàn chiếm lấy môi cô và hôn cô say đắm. Cô tựa người lên anh, thấy đầu gối mình như đang nhũn ra.


Cô tự hỏi làm sao anh có thể khiến cô trở nên mềm yếu như vậy, và cô không nghĩ được gì ngay lúc này. Những nụ hôn của anh là thứ gì đó cô chưa từng cảm nhận trước đây. Chắc chắn rồi, cô đã hôn rất nhiều gã đàn ông khác nhau trong những phi vụ - nhưng những nụ hôn đó chẳng đem lại gì ngoài cái ham muốn thể xác mà họ nhận thấy.


Nhưng nụ hôn của anh…


Những nụ hôn của anh là thứ gì đó hơn thế và cô không biết đó là gì.


Anh thả cô ra và nhìn sâu vào trong mắt cô. “Tôi không muốn em bị thương ở bất kì đâu,” anh thì thầm.


Cô mỉm cười. “Lần sau tôi sẽ chú ý cẩn thận hơn.”


“Tốt hơn là như vậy,” anh cúi xuống cho một nụ hôn khác.


Lần này, Dara vòng tay quanh cổ anh và kéo anh vào nụ hôn sâu hơn. Có thứ gì đó trong nụ hôn của anh khiến cô bị nghiện nó, kể từ cái ngày anh hôn cô trong phòng khách. Cô đã cố chối bỏ nó nhưng cuối cùng cô vẫn luôn nghĩ đến anh.


Ngón tay của cô vùi vào trong tóc anh khi cô hé miệng ra đón nhận anh, thưởng thức hương vị của anh. Lưỡi của cô trêu đùa với lưỡi anh khi họ tận hưởng lẫn nhau, đắm chìm trong vị ngọt ngào của đối phương mang lại. Nụ hôn của họ dần cuồng nhiệt và đi sâu hơn nữa khi anh kéo cô sát chặt lại với anh.


Cô tự hỏi từ khi nào cô bắt đầu thấy thoải mái bên cạnh anh như vậy, đến mức để anh được hôn cô như vậy?


Thêm vài phút của nụ hôn nóng bỏng, họ rời nhau ra. Anh ngả người tới để hôn khẽ lên môi cô một lần nữa. “Tôi có buổi chụp hình với Bean Pole hôm nay.”


“Tôi biết,” cô nói, rời ra khỏi vòng tay anh.


“Đi cùng tôi.”


Cô mỉm cười. “Tôi sẽ chỉ làm phiền anh thôi.”


“Tôi sẽ có thể yên tâm hơn nếu em ở đó,” anh nói. “Đi mà?”


Sau vài giây nghĩ ngợi, cô gật đầu. “Được rồi.”


Anh toét miệng cười và kéo cô ôm vào lòng. “Hãy luôn ở bên cạnh tôi, arasso?”


Nụ cười ngay lập tức biến mất khỏi khuôn mặt cô. Cô không thể hứa điều đó, bởi cuộc sống của cô đầy những điều không ngờ tới. Cô không trả lời mà chỉ vỗ nhẹ lên lưng anh.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

40#
Đăng lúc 24-4-2013 23:14:11 | Chỉ xem của tác giả
wow dạo này em toàn được xé tem chap mới ss nhỉ :)
em thấy tò mò quá cái viễn cảnh sau khi mấy zai biết việc of mấy gái
aigooo Da không dám hứa gì với Jy
mà thôi cứ đợi đã, chờ cuộc đi chơi chap sau của 3 đôi bạn trẻ

Bình luận

hnay ss update ff ở trong group nha, hnay nghỉ ff nè ^^  Đăng lúc 25-4-2013 05:54 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách