|
Vì thủ tiết, Nguyệt Nga định quyên sinh
1395.Kiều công vâng lệnh nhà vua,
Lẽ nào mà dám nói phô điều nào.
Nguyệt Nga trong dạ như bào,
Canh chầy chẳng ngủ những thao thức hoài.
Thất tình trâm nọ biếng cài,
1400.Dựa mành bỏ xả tóc dài ngồi lo:
"Chiêu Quân xưa cũng cống Hồ,
Bởi ngươi Diên Thọ họa đồ gây nên.
Hạnh Ngươn sau cũng khỏi miền,
Bởi chưng Lư Kỷ cựu hiềm còn ghi.
1405.Hai nàng chẳng đã phải đi,
Một là ngay chúa, một vì thảo cha.
Chiêu Quân nhảy xuống giang hà,
Thương vua nhà Hớn, vốn đà quyên sinh.
Hạnh Ngươn nhảy xuống Trì Linh,
1410.Thương người Lương Ngọc duyên lành phôi pha."
Tới nay phận bạc là ta,
"Nguyện cùng bức tượng trót đà chung thân.
Tình phu phụ, nghĩa quần thần,
Nghĩa xa cũng trọn, ơn gần cũng nên.
1415.Nghĩa tình nặng cả hai bên,
Nếu ngay cùng chúa lại quên ơn chồng.
Sao sao một thác thời xong,
Lấy mình báo chúa, lấy lòng sự phu."
Chú thích:
1401. Chiêu Quân: Vương Tường tự là Chiêu Quân, một cung nhân của Nguyễn đế nhà Hán, sau bị gã cho vua Hung Nô. Ði thuyền vào quá nội địa Hung Nô, Chiêu Quân nhảy xuống sông Hắc Hà tự tử. "Chiêu Quân cống Hồ" một đề tài thường được các nhà thơ văn xưa nay ca ngợi thương tiếc.
1403. Hạnh Ngươn (Nguyên): một nhân vật trong truyện Nhị Ðộ Mai. Cũng như Chiêu Quân, Hạnh Nguyên bị bắt đi cống Hồ và cũng tự tử nhưng có người cứu vớt.
1404. Cựu hiềm: thù cũ.
1406. Ngay chúa: trung với vua. Thảo cha: hiếu với cha. Nói một đằng Chiêu Quân, một đằng Hạnh Nguyên theo mệnh cha, hai người phải trọng đạo trung với đạo hiếu mà đành đi hiến thân cho nước Hồ.
1408. Quyên sinh: vứt bỏ cái mạng sống, tự tử.
1412. Chung thân: trọn đời, đến khi chết.
1414. Nghĩa xa cũng trọn, ơn gần cũng nên: nói nghĩa vua tôi cũng như ơn (tình) vợ chồng cùng phải giữ cho trọn vẹn.
1418. Sự phu: thờ chồng. Nói: chết đi thì mới có thể được cả hai bề: báo chúa, thờ chồng. |
|