|
Tác giả |
Đăng lúc 30-7-2017 00:02:59
|
Xem tất
CHƯƠNG V
John David là con trai thứ hai của tổng giám đốc tập đoàn BM, chuyên về phần mềm vi tính. Là người con trai giỏi nhất trong 4 anh chị em. Nhưng anh vẫn không được quyền ngồi chức CEO, để cho chính anh em mình cũng cười vào mặt, dù không tỏ rõ, cái chức vị đó lại rơi vào tay người ngoài, anh mới ấm ức.
Bay từ Mỹ về chỉ để nhìn ai là kẻ thù của anh, thì chỉ thấy một người phụ nữ. Chỉ là mới đến công ty anh có một năm, sao lại khiến cho papa tin tưởng thế, đọc hồ sơ thì biết cô ta là người Mỹ gốc Việt, có lý nào như thế, nhưng cái thành tích trong hồ sơ thì anh không thể không công nhận, ganh ghét, rồi khiến anh phải để ý, để ý riết rồi không biết anh thích từ lúc nào, thật Carnation quá giỏi, còn hơn một người đàn ông.
Với nhân dáng cùng gương mặt không trang điểm nên rất bình dị. Không hiểu sao lại khiến anh say đắm, ở cô ta có một sức hút vô tình mạnh mẽ, mà đến gần 10 năm anh chỉ có thể khẳng định, *Rất đặc biệt*
Bao lần tỏ tình, nhưng cô ta đều từ chối, càng lúc càng thẳng thừng, và còn tuyên bố cô chỉ thích lấy chồng Việt, những thứ cô ta đáp lại cho anh một cách thông minh đến nỗi anh không thể chối cãi, và còn tự nhốt mình lại, thôi thì làm đồng nghiệp, ừ thì Carnation có bản lĩnh đàn ông, nên tính cách cũng thế, sẵn sàng làm bạn không từ chối.
Không có được thứ mình muốn đều tất cả do cô ta mà ra, John dần dần bất mãn đến đau khổ, rằng anh mong có một ngày cô ta phải cúi đầu trước anh, rằng đôi môi đó phải tự ý hôn lấy anh, vòng tay đó phải ôm anh thật chặt, kể cả thân xác đó cũng phải cởi hết ra để rên rỉ dưới thân anh mà thôi…
Quen với một thằng nhóc bắt mắt trong một lần đi quán bar, nói chuyện hợp riết rồi thân, biết nó làm trai bao, chuyên đi hầu hạ phụ nữ, nó rành phụ nữ lắm, nên anh mới nghĩ ra được cái cách trả thù dơ bẩn của mình.
Ừ, anh dơ bẩn thế đấy, anh phải khiến cô ta phải nhuốc nhơ, dơ bẩn theo anh mà thôi, hận cô ta thì càng yêu, yêu cô ta thì càng hận… Carnation… Cô phải chịu lụy vì tôi… tiền tôi bỏ ra cho cô tôi không bao giờ thấy tiếc cả… Anh dư sức làm đúng yêu cầu của thằng nhóc, chỉ cần nó khiến cho Carnation phải say đắm nó, nói yêu nó là đủ… tôi phải khiến cho cô biết, không có thành ý là như thế nào…
--
Carnation ngồi ở bàn làm việc với đống hồ sơ, cô không ngẩng lên nhưng biết thư ký riêng của mình là Song đang có chuyện muốn nói, tính cô làm việc mau lẹ nên cô hỏi liền:
-“ Có chuyện gì cô cứ nói thư ký Song!”
Thư ký Song mặc dù là thư ký riêng của CEO Carnation, nhưng cô cũng phải nghe chỉ thị của CCO John, và lệnh của CCO hôm nay là làm sao khiến cho giám đốc của cô đi dự tiệc tối nay ở quán bar Flower, chúc mừng sinh nhật, cũng may là có dịp sinh nhật của giám đốc, chứ không có rước kiệu vàng giám đốc cũng không đi, suy nghĩ mãi mới có một lý do, nên cô đành dùng, chẳng biết có được không…
-“ Tối nay, bọn chúng em muốn chúc mừng sinh nhật giám đốc ạ!”
Carnation nghe thế thì ngẩng lên:
-“ Cảm ơn thành ý của các bạn!”
Thư ký Song khẽ nhíu mày, miệng thì giám đốc gọi bọn họ là bạn, nhưng giám đốc không bao giờ chơi với bọn họ, không vì chảnh, mà là vì giám đốc sống khép kín quá, ai mà không biết, CCO John luôn theo đuổi giám đốc Carnation bấy nhiêu năm nay, và ai mà không biết một chuyện còn lớn hơn nữa nhưng chẳng dám nghĩ tới, cô tiếp:
-“ Em biết, giám đốc không thích tụ tập, nhưng bọn em đã theo giám đốc lâu rồi, giám đốc nghĩ cho bọn em, bọn em không biết lấy gì đáp trả, còn năm nay là giám đốc hết hợp đồng, bọn em cũng biết giám đốc về Việt Nam, nên mong rằng lần này là lần đầu cũng như lần cuối, xin giám đốc để bọn em làm phiền một tối, vài tiếng thôi ạ!”
Carnation ngả người ra ghế, người cô chọn làm việc cùng cô cũng không phải là người tầm thường, nên cô chẳng có lý do gì từ chối, cô gật đầu:
-“ Okie, mấy giờ, ở đâu?
Thư ký Song nở nụ cười bước nhanh đến.
-“ Vậy tụi em chuẩn bị nhé, bất ngờ một chút nhe, tối nay giám đốc ăn mặc đẹp chút nhé… à là không phải bọn em có ý gì, chẳng qua bọn em muốn giám đốc ăn mặc nữ tính một chút đấy mà, giám đốc trẻ mãi thế kia sao lại cứ làm mình già đi nhỉ?”
Carnation nở nụ cười đáp lại:
-“ Được, tôi chìu ý cô cậu, tôi đợi điện thoại cho điểm đến bất ngờ!”
Thư ký Song vội cúi đầu:
-“ Cảm ơn giám đốc, xin phép!”
Rồi đi nhanh ra ngoài.
Carnation cúi xuống khi cánh cửa khép lại, tiếp tục làm việc, dù gì đi một lần, đầu cũng như cuối, ít nhiều cô cũng có cảm tình với bọn nhóc cấp dưới, chẳng qua là cô không thích biểu lộ ra mà thôi.
Thư ký Song trực chỉ thẳng đến phòng CCO John báo cáo tình hình.
John đưa ra kế hoạch của mình, mừng sinh nhật ở quán bar Flower.
Thư ký Song biết quán bar Flower thuộc hàng đẳng cấp, cô cũng mong muốn vào đó một lần cho biết, thế nào là trai ở đó xinh còn hơn hoa, cái chổ mà chỉ có khách cao sang mới được bước vào.
Cô đi thông báo cho đám bạn bè cấp dưới mà được CCO John tuyển chọn được đi cùng, cả bọn toàn là phụ nữ… Đến độ tuổi yêu đương, nhưng vì công việc tất bật dưới tay CEO phòng không gối chiếc, nên cũng đành phòng không luôn, ai không biết quán bar Flower tiếng đồn như thế nào, hơn nữa CCO John bảo cứ tự nhiên anh đãi hết thì còn gì sung sướng cho bằng, chẳng ai còn muốn làm việc cho cái buổi chiều gần tan tầm cả, lo nghĩ tối nay sẽ trưng diện như thế nào mà thôi, nhưng diện sao thì diện, đẹp hơn nhân vật chính là không thể, thế mới khó nghĩ…
Carnation thì biết rõ đám cấp dưới phải lo việc chúc sinh nhật cho mình sao cho được thì sẽ không chịu làm việc, cô cũng chẳng đòi hỏi, bởi thật sự thì cô rất biết thông cảm mà…
Carnation đi ra xe khi nhận được địa chỉ của thư ký Song, quán bar Flower đường 49 số 5A. Hôm nay cô diện một cái đầm bông bằng lụa màu tối với hoa màu đỏ, cam to sát cánh, tóc cô xõa ra không như ngày thường bới gọn, thoa một chút son hồng, kẻ một chút viền mắt, bởi không thể cẩu thả với cái đám cấp dưới có thành ý…
--
Carnation an tọa ngay ghế lớn chính trong phòng riêng đặc biệt, hai bên cô là đám cấp dưới, toàn là phụ nữ, còn bọn đàn ông đâu nhỉ, thì nghe thư ký Song ngồi bên tay phải cô trả lời:
-“ Nơi đây chỉ dành cho phụ nữ!”
Carnation chỉ gật đầu, có tất cả 6 đứa nhân viên với cô là 7, con số không may, nhưng nhìn bọn nó tíu tít thì cô cũng cảm thấy hài lòng. Thôi thì đãi bọn nó một bữa như ý bọn nó khi cô nghe bọn nó xì xầm có vẻ thấy hứng thú khi đến đây, thì cũng là lúc cô biết nơi đây là một quán bar dành cho phụ nữ xả stress với đám đàn ông làm cái nghề gọi là trai bao. Ừ thì cuộc sống này bình đẳng quá rồi, đàn ông chơi gái, phụ nữ chơi trai, có thế thôi, nhưng cô chợt nghĩ ra thằng nhóc quá giang xe cô tên Jae…
Một đám đàn ông bước vào, như đúng cái quy cách phục vụ nơi đây cũng là lúc ánh mắt Carnation khựng lại, nhìn thấy tên Jae trong đám đó, dưới ánh đèn vàng sáng, tên con trai mà cô từng khen xinh đẹp hôm nay thật sự quá xinh đẹp, mái tóc nâu vuốt lên cao khiến cho hắn chững chạc, đôi mắt đen giờ sâu hơn bởi được kẻ chỉ, đôi môi màu đỏ đấy bóng bóng, gương mặt sáng không một tì vết, làn da còn mịn màng hơn cô…
Đây là chiêu thứ ba của Jae nên anh chỉ có việc đưa nó vào quỹ đạo mà anh bày vẽ ra… Anh như chợt không ngờ khi thấy Carnation, rồi anh làm ra vẻ ngượng ngùng quay đi, nhưng chỉ trong phút chốc.
-“ Chào người đẹp! Mấy người đẹp là khách mới…”
Tiếng nói của thằng gọi là tú ông vang lên…
-“ Nên để phục vụ khách lần đầu chúng tôi đều tỏ thành ý, đây là đám đàn ông đặc biệt nhất của chúng tôi, xin được phục vụ!”
Cả đám nhân viên lại khẽ tíu tít, làm Carnation cũng cảm thấy vui vui lây, cô lên giọng làm chủ như mọi lần.
-“ Cảm ơn thành ý, thật bọn chúng tôi lần đầu đến, vậy có gì hay thì cứ trình diễn đi!”
Đám nhân viên lại nhao nhao trong tiếng nói:
-“ Vậy quý cô đây muốn thưởng thức gì ạ? Nhảy, hát, trò chuyện, uống rượu?”
Chẳng đợi Carnation lên tiếng cả đám nhao lên đồng thanh!”
-“ Nhảy đi ạ!”
Tên chủ gật đầu…
-“ Chúc quý khách vui vẻ!”
Rồi bước ra để lại 7 tên đàn ông vừa đủ cho 7 người, thì bọn nhân viên chẳng còn xem Carnation là gì nữa. Bọn chúng lại nhao nhao, nhạc bắt đầu nổi lên, đám đàn ông bắt đầu một bài vũ thật đẹp như những ca sĩ nổi tiếng khiến đám nhân viên thích thú…
Carnation không dời mắt bởi tên nhóc đang trước mắt đó, có gì đó mà nó không dám nhìn thẳng vào cô, đôi mắt đen càng lúc như càng mờ đi…
Thư ký Song ghé tai nói nhỏ vào tai Carnation:
-“ Chị Carna, vũ sexy được không ạ?”
Cái giọng hạ thật nhỏ, Carnation chẳng hiểu sao mình lại gật cái đầu xuống, mở miệng.
-“ Các cậu vũ sexy đi!”
Jae cùng đám người dừng lại, mọi yêu cầu nào bọn anh cũng chìu hết, nhưng anh biết đó không là chủ ý của bà cô dù bà cô chính miệng vừa thốt ra, còn đám nhân viên nhìn Carnation với ánh mắt ngưỡng mộ, thật giám đốc khó tính của bọn họ không ngờ lại chịu chơi như vậy…
Carnation ngã người ra ghế, cô chuẩn bị xem với tinh thần trong sáng nhất… Lần lượt những gì cần cởi ra bắt đầu cởi ra, cả đám nhân viên nín lặng như ngừng thở, trò chơi đồi trụy này cô như họ cũng chưa từng mơ mình được tham dự vào, những cơ bắp cắt nét thật gợi cảm, nổi bật nhất là tên đứng chính giữa, hắn có làn da trắng da sáng với hình xăm thật bắt mắt, hắn gầy nhưng cũng có nét cắt…
Rượu được rót ra tràn ly cho đám nhân viên không đủ sức chịu đựng mà dám đòi chơi, mặt ai cũng đỏ bừng bừng, nhưng chẳng ai muốn ngừng lại cái trò chơi trụy lạc này…
|
|