|
Tác giả |
Đăng lúc 13-10-2012 19:53:55
|
Xem tất
“Người da trắng giết trâu bò của chúng tao, chúng giẫm nát thảo nguyên và cướp bóc đất đai săn bắn của chúng tao.” Mad Wolf phun nước bọt một cách giận dữ. “Chúng nói với chúng tao rằng chúng tao phải ở lại trên các khu vực dành cho người Anhđiêng và phải chịu đói khổ trong khi chúng cào cấu các vùng đất của chúng ta. Những người già thì có thể chấp nhận việc ngồi trước lều của mình ngậm tẩu thuốc và mơ về những ngày xa xưa, nhưng những chiếc binh trẻ tuổi thì tập hợp để đánh đuổi bọn da trắng. ”
“Anh và những người khác đang đối mặt với một điều không thể,” Blade quan sát. “Người da trắng còn nhiều hơn cỏ mọc trên thảo nguyên. Họ di chuyển tới miền Tây ngày một đông hơn và anh không ngăn được điều không thể tránh khỏi.”
“Có lẽ không, nhưng tao sẽ liều chết để thử,” Mad Wolf gầm lên. Sự quả quyết hung hăng đầy thù hằn làm gương mặt anh ta méo mó một cách xấu xí. “Nhanh thôi, rất nhanh,” hắn thêm vào một cách ranh ma, “chúng tao sẽ đánh bọn da trắng bằng chính vũ khí của chúng.”
Mối quan tâm của Blade nhạy bén lên khi vấn đề về vũ khí được đề cập tới. Những khẩu súng mà anh đang truy tìm có phải là dành cho Mad Wolf và người của hắn không?
“Anh làm thế nào mà có vũ khí? Bán vũ khí cho người Anhđiêng là phạm pháp.” Blade kích thêm khi thấy rõ là Mad Wolf sẽ không trả lời, “Anh vẫn chưa trả lời tôi. Anh sẽ làm được gì sau khi đi khỏi làng?”
“Chúng tao sẽ tới nơi mà chúng tao thích,” Mad Wolf nói sau một lúc dừng lại. “Yellow Dog đã già và mong muốn hoà bình, nhưng chúng tao biết rằng ngày đó sẽ không bao giờ tới.”
“Vì vậy mà anh chém giết và cướp bóc một cách bừa bãi,” Blade buộc tội. Tia nhìn khinh bỉ của anh dừng trên cây thương có gắn một mảnh da đầu của Mad Wolf. “Anh gây chiến với phụ nữ và trẻ con.”
“Bọn lính đã cướp đàn bà của chúng tao, sử dụng và làm nhục rồi sau đó ruồng rẫy họ,. Chúng giết trẻ con, và người già, phá huỷ những ngôi làng của chúng tao. Tất cả phụ thuộc vào chúng tao, những người thanh niên trai tráng phải bảo vệ người của mình. Mày đã sống với bọn da trắng nhiều mùa trăng, ăn thức ăn của chúng, vui vẻ với đàn bà của chúng. Hay mày đã phản bội lại người của mẹ mày? Mày có phải là gián điệp của bọn lính không?”
Blade chột dạ. Mad Wolf đã nói gần đúng với sự thật hơn là hắn biết. Không may, Shannon lựa ngay lúc này để hướng sự chú ý hướng ngay vào cô khi kéo tay của Blade và hỏi, “Cái gì vậy? Bọn anh đang nói gì về cái gì thế?” Cô cảm thấy sự căng thẳng trong Blade, cảm nhận được sự đối kháng giữa hai người đàn ông, và không thể giữ im lặng lâu hơn.
Cái nhìn lạnh lẽo của Mad Wolf lướt qua Shannon, nhìn ngắm cô từ đầu tới chân, rồi quay trở lại mái tóc nâu dày bóng mượt của cô. Theo dõi hướng nhìn của Mad Wolf, Blade rít lên, “Đội ngay chiếc mũ của cô lên!”
Shannon lập tức làm theo, nhưng quá muộn. Khuôn mặt của Mad Wolf sáng lên và đôi mắt đen u tối của hắn bừng lên một ngọn lửa mà Blade đoán chắc là sự thèm khát.
“Người đàn bà này là ai thế? Nếu nó là của mày, tao sẽ mua nó từ mày.” Nét mặt của Mad Wolf khiến Shannon lạnh sống lưng.. “Nó sẽ sinh cho tao những đứa con khoẻ mạnh.”
“Little Firebird (Chim-lửa-nhỏ) không phải để bán.” Ngay từ lúc họ mới gặp nhau, Blade đã đặt cho Shannon một cái tên mang đầy màu sắc của người Anhđiêng, nhưng đây là lần đầu tiên anh đủ can đảm nói lớn cái tên đó.
|
|