|
Part 16: THE ONLY ONE ....I LOVE FOREVER.......
“Anh không thể đợi thêm nữa….Anh muốn có em,Mayumi...hãy lấy anh nhé”. Mayumi đã thực sự “hoàn hồn” sau nụ hôn mãnh liệt vừa rồi..nhưng khi nghe lời anh vừa nói..cô không thể kìm nén cảm giác tổn thương trong lòng vì nghĩ rằng anh muốn lấy cô chỉ vì muốn “có” cô mà thôi.... “ Đàn ông các anh....thật đáng sợ....khi cần thì ngọt ngào...khi chán thì phớt lờ, vứt bỏ. Cứ nhìn cô nàng diễn viên của anh ...một minh chứng quá rõ ràng còn gì...Có lẽ em cũng nên chuẩn bị sẵn tinh thần bị vứt bỏ sau khi anh đã thỏa mãn mong muốn của mình”.
Nghe vậy Ryu liền nắm chặt đôi tay bé nhỏ của Mayumi, không để cô quay mặt đi mà rời xa anh sau câu nói lạnh lùng và đầy sự tổn thương nơi cô, anh cất lời: “Sao em lại nói vậy?..Em phải biết rõ hơn ai hết tình cảm của anh chứ”. Có thể bản thân Mayumi biết tình cảm của Ryu nhưng cô vẫn muốn chính tai mình được nghe chính miệng anh xác nhận: “Sao mà em biết được nếu như anh không nói?”... “Ohhh….”Ryu bất ngờ và dường như đã hiểu ý cô...Anh ngại ngùng nhớ lại cái lần anh đã nói yêu cô nhưng cô lại không hề tin anh: “Anh đã nói không biết bao lần rồi và thậm chí còn nhắc đi nhắc lại nhưng em đâu có tin lời anh”. Mayumi vẫn cứng đầu không nhận, vờ lờ đi như muốn cố ép Ryu phải nói ra điều cô mong muốn.....cô cất lời nhỏ nhẹ: “Anh đã từng nói với em, anh sẽ không bao giờ yêu ai hết...rồi tự dưng lại nói yêu em...lúc thế này..lúc lại thế kia..ai mà biết đâu mới thực là lời anh thật lòng?”. Ryu siết chặt hơn đôi tay Mayumi: “” hãy tin vào lời nói mới đây nhất của anh” giọng anh khẩn thiết và thoáng buồn: “Anh sẽ nói rõ cho em hiểu. Vào cái đêm anh bị bắn, anh đã định nói cho em biết...tình cảm của anh dành cho em..nhưng rồi sau đó chưa có dịp để nói. Và anh biết anh đã từng nói rằng anh sẽ không bao giờ thực lòng yêu một ai….nhưng thực sự khi nói ra câu đó với em, bản thân anh cũng chưa hiểu rõ lòng mình.....Bởi thực sự..cả cuộc đời anh..cho đến ngày gặp em,anh mới biết tình yêu là gì...và rồi anh biết… anh sẽ luôn yêu em mà thôi”.
Mayumi mỉm cười, bắt đầu tin anh hơn một chút nhưng còn vài điều vẫn vướng mắc nơi cô, cô tiếp tục hỏi: “Nếu anh thực sự yêu em như những gì anh đã nói vậy tại sao trong buổi tiệc 7 năm trước anh lại nói với em rằng hãy trao cơ hội cho những người đàn ông khác để họ có thể theo đuổi em và bản thân anh cũng muốn được hẹn hò với những người con gái khác. Em không nghĩ rằng những người yêu nhau họ sẽ cho phép những chuyện như thế xảy ra”.
Ryu nhẹ thở dài..thực lòng anh đã biết...sẽ có ngày anh phải “đối mặt” với những câu hỏi thế này..và nếu trả lời không khéo..anh sẽ mất cô mãi mãi. Bởi vậy, sẽ không có câu trả lời nào tuyệt hơn là những điều xuất phát từ sâu thẳm trái tim anh. Ryu từ từ giải thích: “Trước đây anh không hề tin vào tình yêu. Thậm chí anh còn nghĩ nó thật nực cười. Đặc biệt là khi anh thấy anh Takashi đã si mê Pleawdao như thế nào. Chỉ là một bông hoa anh đào bé xíu mà cô ấy đã từng ngửi qua mà anh ấy đã giữ lại, ép khô trong cuốn sách và hàng ngày nâng niu ngắm nhìn nó đầy say mê...anh đã thấy thương hại cho chính sự cuồng si vì tình của anh ấy. Khi đó anh thực sự chưa từng biết cái gọi là tình yêu và tại sao con người ta cứ phải bị lụy vì tình như vậy. Và anh đã nghĩ tình cảm trong anh đối với em khi đó cũng chỉ là sự quan tâm như tình cảm anh em đơn thuần mà thôi. Anh muốn thấy em vui vẻ...muốn em được làm những gì em muốn giống như ước muốn trở thành bác sĩ của em....và bởi vậy khi biết được mơ ước của em anh đã cố gắng ủng hộ em hết mình. Nhưng khi đó anh không biết đó là tình yêu..anh đã trằn trọc bao lần vì lòng anh cứ vấn vương mãi tình cảm cho em mà chính anh cũng không rõ đó là gì”. Anh ngập ngừng giây lát trước khi tiếp tục: “Thực ra anh đã cố tình để thời gian chứng minh cho anh thấy tình cảm anh dành cho em là gì. Bởi vậy anh đã thử hẹn hò với nhiều cô gái để kiểm nghiệm xem..thứ cảm xúc anh dành cho họ có đặc biệt như đối với em hay không....Và câu trả lời là “không”. Tất cả những người ấy chỉ có thể là bạn anh trong một thời gian ngắn mà thôi bởi không một ai trong số họ có thể ở mãi trong tâm trí anh như em. Anh chưa bao giờ quan tâm tới họ như cách mà anh đã quan tâm tới em. Vì vậy sau khi kết thúc với Akiko anh đã quyết định dừng lại và muốn nghiêm túc theo đuổi em....bởi cuối cùng anh đã rõ......không ai có thể tạo nên tình cảm đặc biệt ấy nơi anh ngoại trừ em”.
Ngay khi vừa dứt lời, Ryu đưa tay Mayumi lên chạm nhẹ đôi môi anh dịu dàng cùng với nụ cười ngọt ngào: “ Đó…. cũng là lúc anh biết tình cảm vấn vương mãi trong anh bấy lâu nay chính là tình yêu...thứ tình cảm anh đã cố phớt lờ, trốn tránh.....và thực lòng khi biết được sự thật này anh vẫn không khỏi bất ngờ với chính mình..nhưng rồi khi anh nói với em..em lại không hề tin anh.”. Mayumi thầm nhẹ nhõm trong lòng..quả thật cô đã không biết được những điều đó cho đến khi nghe lời giải thích từ anh. Anh đã trả lời hết tất cả các những vướng mắc bấy lâu nay trong cô một cách thật rõ ràng..nhưng đúng là bản tính khó sửa.....sự bướng bỉnh, tinh nghịch nơi cô khiến cô thốt lên thật gãy gọn: “Tại anh mà...tự nhiên lại nói điều quan trọng ấy trong lúc người ta đang giận thì ai mà tin anh được chứ”. Câu nói dỗi hờn của Mayumi khiến Ryu bật cười...anh biết cô thực sự không còn giận anh nữa...nhưng đâu đó Mayumi vẫn còn chút nghi ngờ..cô lại hỏi: “ Nhưng làm sao em dám tin một ngày nào đó anh sẽ không rời bỏ em như rời bỏ những người con gái khác? Nhỡ đâu ngày mai thôi có thể anh sẽ nói khác đi hoặc có cô nào đó sẽ khiến anh có được xúc cảm đặc biệt đnhư thế thì sao”. Ryu liền lên tiếng: “7 năm qua đã cho anh hiểu rõ lắm rồi. Anh đã nói rồi đó..anh hẹn hò với nhiều cô gái như vậy để cố phân tâm không nghĩ tới em và khi đó anh cũng tự hỏi mình câu hỏi như vậy. Nhưng cậu trả lời của anh sẽ không bao giờ thay đổi. Anh đã từng nghĩ tất cả phụ nữ đều giống nhau cả....anh có thể có bao nhiêu người tùy thích và cũng chỉ để đáp ứng thỏa mãn của bản thân mà thôi. Nhưng rồi anh đã hiểu vì sao anh Takeshi lại yêu Plaewdao đến vậy ..Bởi tình yêu đâu phải là tìm một ai đó để đáp ứng nhu cầu hay ham muốn dục vọng cá nhân...mà yêu một người là sự giao hòa đầy thiêng liêng giữa hai tâm hồn, là mong muốn được che chở, bảo vệ cho người mình yêu...Điều đó trước đây anh chưa từng biết...anh đã luôn kiếm tìm câu trả lời cho những băn khoăn về cái gọi là tình yêu ấy nhưng chưa từng tìm được câu trả lời.....Cho đến cái ngày anh chạm tay đến tình yêu thì giống như một thằng ngốc...anh đã vô tình phớt lờ tình yêu ấy suốt những năm qua”.
Ryu lặng lại trong khoảnh khắc..anh nhìn thẳng vào đôi mắt Mayumi và nói: “giờ đây anh nghĩ..mình đã tìm được người con gái của đời mình.....Mayumi....anh muốn.....Em biết không...với anh ...em là tất cả và kể từ giây phút này đây em là người con gái duy nhất của anh”.Giọng nói anh cất lên đầy sự khao khát, chân thành. Còn Mayumi cơ thể cô thổn thức ấm nóng, trái tim cô rạo rực hạnh phúc. “ hãy tin anh đi mà, tiểu thư của anh...Anh không biết nói sao để diễn tả sự hối hận của mình vì đã lãng phí bao năm qua...và điều khiến anh day dứt nhất chính là việc đã cưỡng ép em đêm đó..Chỉ vì nghĩ tới việc em có người đàn ông khác..nên anh đã không kìm nén được bản thân mình”. Mayumi cất lời với giọng nói mang chút giận hờn, phản đối:“ Chính anh là người đã bảo em hãy đi tìm người đàn ông thích hợp với mình vậy mà khi đó anh lại nổi giận với em sao”....cô chần chừ tiếp tục: “Vậy nếu như trong những năm qua em thực sự hẹn hò với ai đó thì có lẽ mọi chuyện giữa hai ta đã kết thúc và rồi anh cũng sẽ không thèm quan tâm em sống chết ra sao nữa đúng không?”.
“Ai nói vậy chứ?” Ryu phản bác: “Em không biết rằng anh đã cho người theo dõi âm thầm bảo vệ em suốt 7 năm qua sao? Anh biết mọi điều về em. Người của anh luôn báo cáo hàng tuần, thậm chí cả việc em từ chối chàng nào anh cũng biết hết..và dĩ nhiên anh rất vui khi biết những thông tin đó. Sau đó anh đã luôn dõi theo em cho đến khi em tốt nghiệp và để chắc chắn rằng em sẽ không bị ai “làm phiền” anh đã quyết định...nếu em thực sự hẹn hò với anh chàng nào đó thì ngay lập tức anh sẽ phái người đến dọa dẫm anh ta cho bằng được và đương nhiên không thể quên nói...em là người phụ nữ của anh”.
“ Thật bất công....người khác thì không được phép hẹn hò...còn bản thân anh thì hết cô này đến cô khác...đâu đâu cũng thấy tin tức yêu đương của anh đó”Mayumi cất lời như đang âm ỉ giận dữ: “Anh không biết là chỉ vì nghe cái tên của anh mà không một anh chàng nào dám bén mảng đề nghị hẹn hò với em sao..Nhưng kể ra cũng có cái hay..coi như đó là một thử thách với những anh chàng muốn theo đuổi em..cũng nhờ đó mà em nhận ra không có ai thuộc tuýp người mà em mong đợi...Em cũng đã thử tìm kiếm xem có anh chàng nào được được chút không nhưng cuối cùng vẫn không có ai cả.”
“Không ai dám tới gần em như vậy cũng tốt mà..bởi khi đó anh thực sự muốn chờ tới khi em tốt nghiệp đại học. Và sau đó anh sẽ “lôi” em tới ở cùng anh mãi luôn” Ryu cười khoái chí khi biết rằng Mayumi vẫn đang dỗi hờn...anh vội hứa: “Kể từ giờ trở đi anh hứa sẽ chỉ yêu thương mình em thôi...em là duy nhất..là người phụ nữ số một của lòng anh..hãy quên tất cả mọi chuyện của quá khứ đi ..em nhé”.
“Không được phép có tình nhân...dù là hiện tại hay tương lai...dù là sau lưng em cũng không được...” Mayumi chằm chằm nhìn Ryu ánh mắt kiên quyết, bướng bỉnh.
“ Anh thề đó...cho đến giờ phút này anh chưa từng có tình nhân..dù là hôm nay hay ngày mai..và dù cho công khai hay sau lưng em...anh sẽ không bao giờ làm chuyện đó” Ryu trả lời cương quyết và đầy tự tin. Mayumi hài lòng khi nghe câu nói của Ryu..cuối cùng cô đã chịu mỉm cười đầu hàng.
“Giờ đến lượt anh được nghe câu trả lời của em...em sẽ trả lời thế nào đây..tiểu thư của anh?” Ryu hồi hộp đón chờ câu trả lời từ Mayumi.
“ Câu trả lời gì cơ?” Mayumi giả ngơ như thể chẳng biết phải trả lời điều gì...Cô muốn giỡn anh đôi chút vì muốn được nghe anh nhắc lại.
“ Kìa em...sao em lại hỏi vậy chứ?...Hãy tha thứ cho sự ngu ngốc của anh đi mà....đồng ý lấy anh em nhé!”
Nhìn bộ dạng của Ryu, Mayumi phì cười. Anh cũng biết cô cố tình trêu anh nhưng vẫn đón chờ câu trả lời từ cô một cách nghiêm túc.
“ Vâng...em… đồng ý. Chúng ta sẽ cùng nhau lên kế hoạch cho đám cưới sau khi anh xuất viện”. Trong giây phút đó, Ryu hạnh phúc khôn tả.....anh như muốn bật khóc vì sung sướng nhưng rồi lại cố tỏ vẻ nghiêm trọng: “Không...anh không muốn đợi lâu như vậy..anh hết kiên nhẫn rồi. Chúng ta bàn luôn đi em. Anh muốn tháng sau mình tổ chức luôn..như vậy sẽ đủ thời gian cho em chuẩn bị chứ?”
“Tháng sau sao?” Mayumi thốt lên với vẻ mặt không dám chắc: “Em cũng không biết nữa..Em không biết sẽ phải mất bao lâu để chuẩn bị. Có lẽ em nên đi hỏi những người đã có kinh nghiệm. Nhưng nếu mà có khoảng 2 tháng em nghĩ sẽ ổn hơn. Cho em thêm chút thời gian đi anh dù sao lịch làm việc tại bệnh viện của em cũng khá dày đặc và bận rộn. Em cũng cần thời gian để chuẩn bị lễ phục và những thứ quan trọng khác nữa chứ..Em nghĩ từng đó là thích hợp”.
“ Thật sự cần tới 2 tháng ư?” Ryu lẩm bẩm “ Vậy thì lâu quá”.
“Đâu có lâu, anh cũng phải cho em chút thời gian để sắp xếp lịch trình làm việc nữa chứ”
Ryu thở dài, lưỡng lự: “ Vậy trong lúc chờ đợi em vẫn phải tiếp tục ở nhà Oneshika với anh đó”.
“ Vậy không được đâu anh. Mọi người sẽ bàn tán đó”
“ Anh không quan tâm người khác nói gì”
Mayumi trau mày nghi ngại. Ryu liền giải thích: “ Lí do thứ nhất, Anh muốn rằng em sẽ được học về mọi điều liên quan tới việc trở thành phu nhân nhà Oneshika. Em phải biết về truyền thống kế tục bao đời nay của dòng dõi Gokudo hàng trăm năm qua..cả những qui tắc của gia tộc gokudo Oneshika và trách nhiệm của một Okamisan như em cũng là điều em phải học. Lí do thứ hai, khi thông tin chính thức em là người phụ nữ của anh được công bố thì em sẽ không còn được an toàn như trước nữa, đặc biệt là thời gian này có quá nhiều vấn đề nảy sinh. Chúng ta sẽ không thể biết được kẻ nào đang có ý định xấu đối với chúng ta.Một khi vấn đề chưa được giải quyết thì cuộc sống của chúng ta, cả anh và em đều nằm trong nguy hiểm. Vì vậy. em sẽ được bảo vệ 24/24 khi em ở cạnh anh. Và lí do cuối cùng.....cũng là lí do quan trọng nhất.....anh muốn có em...Chắc chắn anh sẽ héo mòn vì phải chờ đợi...anh sẽ chết mất nếu như phải đợi thêm những hai tháng nữa.
Hai lí do đầu tiên rất hợp lí và chẳng có gì phải bàn....nhưng lí do cuối cùng khiến Mayumi như muốn nổ tung..đôi má cô rực đỏ vì ngại ngùng khi nghe anh thổ lộ rõ sự khao khát của anh đến vậy. Cô bông đùa như để lấp liếm sự xấu hổ của mình: “Chẳng phải anh từng nói sẽ tự đâm mình nếu có ý định làm gì đó với em....anh quên rồi sao?”Mayumi liếc nhìn Ryu giả vẻ nghiêm nghị: “ Anh nhìn anh xem, cánh tay vẫn còn băng bó...ngực vẫn còn cắm ống hút máu đông..vậy mà đầu óc anh đã tơ tưởng xa quá rồi đó”
“ Vậy mà anh đã nghĩ em quên cái giao ước đó rồi đấy” Ryu nhoẻn cười rồi bỗng đưa tay ôm ngực vì thấy hơi đau.
“ Anh thấy chưa..không chịu nghe lời em gì hết” Mayumi lo lắng, nhưng vẫn không quên cằn nhằn: “ Đáng đời anh..ai bảo không chịu lượng sức mình cơ chứ”
“ Anh thừa nhận rằng lúc này đây anh vẫn chưa có sức..Nhưng đợi đó mà xem..khi thấy khá hơn..anh sẽ cho em thấy anh có thể làm những gì để “hạ gục” em” Ryu nhìn Mayumi giọng tưng tửng, khoái chí.
“ Vâng, em sẽ đợi đến cái ngày đó” Mayumi mỉa mai. Cô nhanh chóng điều chỉnh, hạ thấp đầu giường xuống khi thấy nét buồn ngủ trên đôi mắt của Ryu...”giờ thì đã tới lúc đi ngủ rồi đó..Nếu anh muốn sớm hồi phục thì phải năng nghỉ ngơi cho khỏe”.
“ Được rồi mà, em yêu….Anh sẽ làm mọi việc theo lời em nói” Ryu “ngoan ngoãn” nằm xuống giọng nói đã có vẻ buồn ngủ..anh cố nói thêm: “ Đêm nay hãy ở lại bên anh nhé, anh đã bảo dì Ayako chuẩn bị quần áo cho em rồi”.
“Ơ..chẳng phải hôm qua anh nói rằng muốn em về nhà nghỉ ngơi cho thoải mái sao?” Mayumivẫn còn thắc mắc vì tối qua Ryu và chú Koji đã vội vã giục cô trở về nhà.
“ Anh đổi ý rồi..vì vậy anh muốn có em ở đây...bên cạnh anh..chăm sóc anh..và dĩ nhiên như thế sẽ tuyệt hơn rất nhiều là ở với chú Koji già cỗi...Và em không thấy sao..chú ấy biết ý nên hôm nay có đến đâu”.
Mayumi nhẹ cười và dĩ nhiên cô không muốn làm anh thất vọng: “Được rồi, vậy em đi tắm đã..Nếu anh buồn ngủ..anh cứ ngủ trước đi”.
“ Trước khi ngủ, anh muốn được hôn chúc ngủ ngon...vậy có đc không, thưa tiểu thư của anh?”...không hề nao núng..hay ngại ngần..anh chàng nài nỉ rất ngọt... “nếu được như vậy..chắc chắn anh sẽ mơ những giấc mơ thật đẹp”.
Mayumi bật cười trước sự nhõng nhẽo trẻ con của Ryu. Cô cúi đầu định hôn nhẹ lên má anh nhưng anh chàng tinh quái không bỏ lỡ cơ hội vàng. Anh quay mặt lại để môi anh được đón nhận đôi môi cô dịu ngọt. Và lần này chỉ đơn giản là nụ hôn chúc ngủ ngon ngắn ngủi như những gì anh đã nói. Anh dần chìm vào giấc ngủ......
Mayumi bước vào phòng tắm....trước đó cô không quên quay đầu lại ngắm nhìn gương mặt anh say ngủ. Hôm nay bao vướng mắc trong cô bấy lâu đã được làm rõ. Có lẽ sau đêm nay một tương lai tươi đẹp, hạnh phúc đang chờ đón cô và Ryu phía trước…. Cô chợt nghĩ tới chuyện sẽ gặp chú Koji để chuẩn bị cho việc trở thành Okamisan của Oneshika....và phải chăng cô cũng đang ấp ủ một dự định nào đó để khiến Ryu bất ngờ ….
P/S: Sau nhiều ngày "vắng bóng" với bản dịch RS cuối cùng cũng đến part em đc "về" với nhà....Mọi ng thấy part này sao ạ..Không có cảnh hot nhưng toàn những câu hot phải ko .....Ryu "quái" + "dẻo mỏ" khôn tả nhà nhỉ ...Coi như part này là lời chúc cuối tuần của em gửi tới mng trong nhà....Một chủ nhật vui vẻ và ngọt ngào nha mng |
Rate
-
Xem tất cả
|