Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: yukiomina86
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Hiện Đại] Trời Sinh Một Cặp | Hách Liên Tuyết Thanh (DROP)

  [Lấy địa chỉ]
81#
Đăng lúc 21-2-2014 10:44:24 | Chỉ xem của tác giả
Mừng mẹ Cherry về lấp hố ạ vui quá, em cứ ra ngóng vào chờ bên nhà riêng của chị suốt :"> đừng giận em không cmt bên đó được vì e dùng đt :">
Lúc đầu em cứ nghĩ là Vi Lam vào truyện rồi thì cũng chả liên quan gì đến anh giai Hàn cơ, cứ biến thái mong mong 2 người này là 1 cặp giờ thấy nam chính ra mắt rồi, có ác cảm từ trước rồi, tự dưng thấy anh đểu đểu

Bình luận

ôi sao lại ác cảm =))) anh bây bi cu teo thế cơ mà =)))))  Đăng lúc 21-2-2014 11:15 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

82#
Đăng lúc 21-2-2014 15:59:15 | Chỉ xem của tác giả
yukiomina86 gửi lúc 20-2-2014 03:04 PM
Bài được yukiomina86 sửa lúc  20-2-2014 03:20 PM

vui vui quá
Hóng hóng chap sau thôi
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

83#
Đăng lúc 21-2-2014 16:23:33 | Chỉ xem của tác giả
Càng đọc càng khoái tính cách của nữ chính: không e dè, không làm bộ tiểu thư, thiếu nữ, rất dứt khoát và không yếu ớt chút nào.
Ôi, mình lại tiếp tục hóng... hóng... hóng rồi. Mẹ Cherry nhớ ưu tiên cho hố này nha.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

84#
 Tác giả| Đăng lúc 21-2-2014 20:16:01 | Chỉ xem của tác giả
Bài được yukiomina86 sửa lúc  21-2-2014 08:22 PM

Khoe poster em jaja mới design tặng   Thks em iu nhá



Chương 8.


“Anh buông tôi ra.” Lâm Vi Lam trợn trừng mắt, từ từ ghé sát mặt vào Thẩm Ngạn Vân, nhỏ giọng quát. Nếu không phải là thời gian và địa điểm không cho phép, thì cô đã sớm đá bay anh đi rồi. Hơi thở ấm áp phả vào mặt Thẩm Ngạn Vân. Thẩm Ngạn Vân cực kỳ không có tiền đồ, đỏ bừng mặt. Lần đầu tiên tiếp xúc với phái nữ ở khoảng cách gần như vậy, a a a gào thét gào thét... ôi ôi, ngượng chết đi được!!!

Lâm Vi Lam vừa định đẩy Thẩm Ngạn Vân ra, thì lại cảm giác chân mình đau nhức, không khí giữa hai người bị phá hỏng hoàn toàn chỉ trong nháy mắt.

Lâm Vi Lam đau đến nhăn nhó mặt mũi, sắc mặt Thẩm Ngạn Vân cực kỳ xấu, trong mắt tràn ngập vẻ tức giận, dữ tợn, hung hăng trừng mắt nhìn cái người vừa phá hỏng không khí kia. Nếu ánh mắt có thể giết người, thì e rằng người này đã thủng lỗ chỗ như cái sàng rồi.

“A, xin lỗi! Tôi... tôi... tôi không cố ý, xin lỗi, xin lỗi...” Một giọng nói mềm mại, yếu ớt giống như bị hoảng sợ, đáng thương như chú nai con vang lên, đôi mắt to ngập nước, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại... từ từ đã, cái vẻ mặt như muốn nói tôi rất vô tội, tôi rất vô tội này là thế nào đây???!!!

Lâm Vi Lam chán nản ném cho cô ta một cái nhìn khinh bỉ, đúng là một đóa Bạch Liên Hoa rất to, rất rất to! Nữ chính tập kích, vạn vật đều thối lui!!! Chỉ nhảy một điệu thôi mà cũng có thể va chạm kịch liệt với nữ chính! Ôi! Cái thế giới quái quỷ gì thế này!!!

“Tiểu Du, em không sao chứ?” Người đàn ông đi sau Dương Nham Du vội vàng bước tới, phản ứng đầu tiên là... dùng vẻ mặt dịu dàng, hỏi thăm Dương Nham Du một câu, rồi sau đó, quay sang, trợn mắt nhìn Lâm Vi Lam nói: “Tiểu Du là một cô gái dịu dàng như thế mà các người cũng có thể ức hiếp được. Rốt cuộc các người có trái tim không vậy hả?”

Cái khỉ gì thế?

Lâm Vi Lam trợn tròn mắt.

Thẩm Ngạn Vân cũng trợn mắt, há hốc mồm.

Tư duy của người đàn ông này, có phải là tư duy vượt không gian và thời gian không? Con mắt nào của hắn ta nhìn thấy bọn họ ức hiếp đóa Bạch Liên Hoa to bự này chứ?!

“Văn Lâm, không phải đâu, là do em bất cẩn nên mới đụng phải vị tiểu thư này.” Giọng nói dịu dàng yếu ớt, vẻ mặt như sắp khóc òa lên, dù nhìn thế nào cũng khiến ý muốn bảo vệ của đàn ông bộc phát! Quả nhiên, người đàn ông được gọi là Văn Lâm kia, lập tức mặc lộn quần sịp ra ngoài quần dài. (Ý bảo bạn í biến thành Superman chuyên mặc quần sịp đỏ ra ngoài quần tất í)

“Em yếu đuối như vậy, làm sao có thể đụng vào cô ta được. Nhất định là bọn họ đụng vào em. Tiểu Du, em đừng hiền lành quá như vậy. Đừng có lúc nào cũng nghĩ cho người khác.” Gã đàn ông đó dịu dàng nói với Dương Nham Du xong, thì quay đầu nhìn Lâm Vi Lam với vẻ mặt hung dữ rồi quát khẽ: “Đã đụng phải người ta còn ngang ngang ngược ngược, hai người mau xin lỗi tiểu Du đi!”

Bây giờ thì Lâm Vi Lam quả thực không còn biết phải nói gì nữa rồi, cái người đàn ông tên Văn Lâm với vẻ mặt uy hiếp này, hắn tự coi mình là cái cuống rốn à? Hắn căn bản là thứ gì đó không có đầu óc, không có tư duy phải không?! Người phải nói xin lỗi là cô nàng Bạch Liên Hoa kia mới đúng chứ! Rốt cuộc là ai đụng phải ai? Lơ ngơ một hồi lại thành không phân định được rõ ràng nữa rồi!

“Hồng Văn Lâm...” Sắc mặt Thẩm Ngạn Vân trầm xuống, nhà họ Hồng sớm muộn gì cũng vì cái tên ngu xuẩn này mà biến mất thôi.

Hồng Văn Lâm, chỉ cần có Dương Nham Du ở bên cạnh sẽ không nhìn thấy những người khác, vừa kịp nhận ra người vừa lên tiếng là Thẩm Ngạn Vân, thì mặt liền cứng lại, nhưng nhìn thấy Dương Nham Du đứng bên cạnh, hắn lại lấy lại tinh thần ngay lập tức, chẳng sợ gì hết.

“Thẩm thiếu gia, dù là ngài thì cũng không thể bao che cho hung thủ được! Đã đụng phải người khác thì dù thế nào cũng phải nói xin lỗi chứ!”

Hung thủ á? Lâm Vi Lam trợn tròn mắt, sao mà chỉ chớp mắt một cái đã biến thành hai từ hung thủ nặng nề thế rồi?!!! Có cần phải thay đổi định nghĩa trắng trợn thế không?!

Lâm Vi Lam nhìn xung quanh, vì bọn họ tranh cãi mà khiến mọi người vây quanh sàn nhảy càng lúc càng đông, cô thật sự muốn ôm trán mà hét lên, thì ra, đáng sợ nhất không phải là ngu bẩm sinh, mà xấu xa bẩm sinh mới là đáng sợ nhất à?!!! Cảm ơn nhé!!!

Nhưng đây vẫn chưa phải là thời điểm khiến cô thấy mệt mỏi nhất. Khi Lâm Vi Lam nhìn thấy anh trai nhà cô mang một bộ mặt ngu ngốc đến cùng cực mà bước tới, thì cô mới biết rằng, đây mới thực sự là thời điểm kinh khủng nhất!!!

“Tiểu Ly... tiểu Ly... tiểu Ly...”

Đúng lúc này, Lâm Thần Hàn từ lúc vào hội trường đã không thấy bóng dáng đâu bất chợt xông ra từ một góc nào đó, nhìn chằm chằm Dương Nham Du đang được Hồng Văn Lâm che chở sau lưng, gọi cô ta mấy tiếng, hồn vía đều bay lên mây.

Lâm Vi Lam nhìn vẻ mặt không thể tin nổi của anh trai cô, còn cả ánh sáng lấp lánh dưới đáy mắt hắn, cô chỉ còn biết lặng lẽ che mặt. Cô nghĩ cô đã thực sự hiểu ra, vì sao trong nguyên tác, người đàn ông tên Lâm Thần Hàn này không tiếc phải trả giá đắt thế nào cũng muốn có được Dương Nham Du rồi. Bà tác giả mẹ ruột yêu quý ơi, bà có thể máu chó hơn nữa được không? Vì sao Dương Nham Du này nhìn lại giống Thẩm Ly Ly như thế cơ chứ? Dù có là chị em sinh đôi chết tiệt gì đó cũng chẳng giống đến thế được!!!

Cuối cùng Lâm Vi Lam cũng biết được vì sao Lâm Thần Hàn vừa nhìn thấy Dương Nham Du đã ngu người đi, nhìn mà xem, khuôn mặt kia chính là bằng chứng đấy! Là bằng chứng xác xác thực thực luôn đấy! Là vết thương lòng, vết thương lòng, có hiểu không?!!!

Lâm Vi Lam cảm thấy như bị tác giả hãm hại vậy, sau khi cảm giác như có hàng ngàn vạn con dê kết bầy chạy ầm ầm qua lòng mình, Lâm Vi Lam cũng giác ngộ, ai thật lòng người đó sẽ thua! Nữ chính trong truyện H đều là nữ thần, đều được vạn người si mê, trong truyện H, hễ là giống đực thì từ tám tuổi cho đến tám mươi tuổi cũng đều muốn được lăn lên giường ư ư a a với nữ thần mà! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Lâm Thần Hàn vừa xuất hiện, sự tình bắt đầu phát triển theo hướng vô cùng kỳ quái. Đây chính là tiết mục hai nam một nữ trong đời thực! Lâm Vi Lam, người vẫn bị Hồng Văn Lâm coi như kẻ thù, bỗng chốc bị đẩy ra ngoài vòng người đang vây quanh xem trò hay.

Cô trợn mắt há hốc mồm nhìn nữ chính Bạch Liên Hoa đang cách mình càng ngày càng xa kia, hoàn toàn không biết nên làm gì. Tình hình này là thế nào đây?

“Chúng ta đi trước đi!” Thẩm Ngạn Vân vẫn luôn đứng cạnh Lâm Vi Lam, nhìn thấy Tả Khưu Nghị đi ra, hơi nhíu mày nói.

“Đi à? Anh nghĩ đi được à?” khi Lâm Vi Lam đang nói chuyện, thì đóa hoa Dương Nham Du kia đã có thể lách qua đám người, đi tới cạnh Lâm Vi Lam, giọng đầy ai ai oán oán nói: “Vị tiểu thư này, thật sự rất xin lỗi cô, tôi không cố ý. Xin cô tha lỗi cho tôi.” Tiết mục nữ chính yếu thế, khổ sở chịu cúi mình vì muốn giữ hòa khí lại được tái hiện!!!

Chỉ một câu đã chọc đúng vào tổ ong vò vẽ, khiến mọi lời chỉ trích đều nhắm vào Lâm Vi Lam.

Lâm Vi Lam ngây người, đưa tay chỉ chỉ mình rồi lại chỉ sang Dương Nham Du với vẻ mặt thê thê lương lương đứng cạnh, sau đó quay lại nhìn Thẩm Ngạn Vân với ánh mắt không thể tin nổi, hỏi: “Chẳng lẽ nhìn tôi có vẻ rất xấu tính sao?”

Thẩm Ngạn Vân cứng đờ người, khóe miệng run lên. Bạn thử nói xem, mọi người sẽ tin một Lâm Vi Lam dáng vẻ cao ngạo như chim khổng tước, hay tin Dương Nham Du đây?

Dương Nham Du mặc một chiếc váy dài màu trắng, mái tóc nâu dài hơi xoăn, vẻ mặt dịu dàng yếu đuối, lúc nào cũng như muốn nói rằng: “tôi rất mỏng manh dễ bị tổn thương.” Nhìn sang Lâm Vi Lam, một chiếc váy đỏ xẻ tà, mái tóc đen như mực xõa tung sau lưng, cả khuôn mặt lẫn dáng người đều tỏa ra khí chất lạnh lùng, diễm lệ. Cho nên là... không tin Dương Nham Du thì tin ai bây giờ?!

Lâm Vi Lam coi như đã hiểu ra, không phải cô ngu ngốc, mà chính đám người này mới là một đám ngu ngốc!!!

“Muốn được tha lỗi phải không?! Được!” Lửa giận của Lâm Vi Lam đã bùng cháy, giận đến phì cười thành tiếng, đưa tay ra, trực tiếp đón lấy một ly rượu đỏ từ trên khay của người phục vụ, ngay khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, cô quay người, rót rượu đỏ từ trên đầu Dương Nham Du xuống. Tất nhiên là, Lâm Vi Lam thật sự muốn rót, nhưng được nửa đường, thì cổ tay đã bị người ta giữ lấy. Rượu trong ly không được đổ xuống, thật quá đáng tiếc!!!

Ánh mắt bùng lửa giận của Lâm Vi Lam hung dữ nhìn chằm chằm Thẩm Ngạn Vân đang giữ cổ tay mình, gằn giọng nói: “Buông ra!”

Thẩm Ngạn Vân không những không có ý định buông tay Lâm Vi Lam ra, mà ngược lại còn giữ chặt hơn, bữa tiệc của Tả Khưu Nghị tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được, dù là nhà họ Lâm thì tốt nhất cũng không nên chọc vào tay Tả Khưu Nghị kia.

“Cô Lâm!” Giọng nói trầm thấp như đang cố nén sự tức giận vang lên khiến Lâm Vi Lam giật nảy mình. Chết tiệt thật! Sao cô lại quên mất vị đại phật cao quý này cơ chứ!!!

Hết chương 8.


Một tình huống đậm chất máu chó   Thường thì khi đọc truyện mà có mấy nhân vật kiểu con mụ Du này, tớ cực kỳ là ức chế nhá. Nhưng cả nhà yên tâm, mụ này k máu chó được lâu đâu   Truyện này cũng ko phải là chậu máu chó mà há há.

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!

Bình luận

cuoi' tuan vui ve :xxx  Đăng lúc 21-2-2014 11:02 PM
chúc ss cuối tuần vui ạ ^_^  Đăng lúc 21-2-2014 08:24 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

85#
Đăng lúc 21-2-2014 20:22:18 | Chỉ xem của tác giả
Bài được EMILYQ sửa lúc  21-2-2014 08:32 PM

Bài được EMILYQ sửa lúc  21-2-2014 08:23 PM

ặc ặc, em nghĩ chị nữ kia là Nham Hiểm thì đúng hơn ấy chứ
“mặc lộn quần sịp ra ngoài quần dài”  =>   em đã cười ra nước mắt khi đọc câu này, tại sao lại có những câu kinh điển như thế này chứ. Em xin phép ss được mượn câu này để dùng trong một số trường hợp ạ
Đúng như ss nói, trong các truyện khác, thông thường nữ chính sẽ bị hàm oan, rồi sau đó khóc lóc vì không được tin tưởng, vân vân và mây mây… thế nhưng em tuyệt đối tin chị Vi sẽ không cho chúng ta cơ hội được buồn cùng chị ấy….
Em chưa nghĩ được chị Vi sẽ trị bà Nham Hiểm kia bằng cách gì nữa

Bình luận

mình đã biến mất và trở thành người vô hình rồi nha =)))))))))))  Đăng lúc 21-2-2014 09:18 PM
có ng ủng hộ thì mạnh miệng quá ha? tin bạn đây chấp cả 2 ko?  Đăng lúc 21-2-2014 09:09 PM
ôi trời, ss phán quá chuẩn, em không dám nói vì sợ thế lực thù địch sẽ trù dập ạ. cảm ơn ss đã lên tiếng vì công lý và đạp cô Giày rất chi là mạnh mẽ =))))))))   Đăng lúc 21-2-2014 09:03 PM
biết luôn =)) keke  Đăng lúc 21-2-2014 09:02 PM
nói thẳng là định qua giành giật tem với mọi ng, mà bị em giật mất, nên giở trò dọa nạt đấy Emily =))))) *đạp cô Giày*  Đăng lúc 21-2-2014 09:00 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

86#
Đăng lúc 21-2-2014 20:38:10 | Chỉ xem của tác giả
mất tem mất tem vừa thấy trên fb đã nhảy vội vào mà vẫn mất tem bắt đền

rõ ràng là đọc truyện này đậm chất máu chó mà dư vậy mẹ Cherry nói vẫn ko phải là sao???

đúng là đọc truyện ghét nhất kiểu nhân vật như cô Du gì gì đấy. ghét nhất kiểu người hiền lành, yếu đuối, ngây thơ, kiểu như thế mí cảm thấy giả tạo @@

Bình luận

avatar dễ thương mờ ^^  Đăng lúc 21-2-2014 10:18 PM
cùng 1 hố gặp nhau là lẽ thường :))  Đăng lúc 21-2-2014 10:18 PM
rất thường thấy đồng chí này nha ^^, cái avar làm khó quên quá đi 0_0  Đăng lúc 21-2-2014 08:45 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

87#
Đăng lúc 21-2-2014 21:02:25 | Chỉ xem của tác giả
thêm một cuốn tiểu thuyết có "thịt" để đọc
thật sự là "không thịt không vui" mà
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

88#
Đăng lúc 21-2-2014 21:13:43 | Chỉ xem của tác giả
Chỉ cần có bộ dạng đơn thuần yếu ớt là có thể che dấu bản chất thật rồi, đúng như Vi Lam nói đúng là tất cả mọi người hiện diện ở đây đều ngu ngốc ngoại trừ anh Ngạn Vân nhưng tại sao anh lại cản Vi Lam khi cô nàng tính cho Nham Du mất mặt, không biết Vi Lam sẽ làm gì tiếp theo đây vì Nham Du này có vẻ khó đối phó đây.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

89#
Đăng lúc 21-2-2014 22:05:36 | Chỉ xem của tác giả
hơ hơ, mình ghét nhất mấy đứa giả tạo
Cái bà mụ Du Du gì gì đấy cáo phải từ nhỏ đã được ngâm mình trong thùng máu chó không
Ngây ngây thơ thớ, 1 câu xin lỗi, 2 câu xin lỗi
Em thề , em hứa, em hứa, em đảm bảo chưa có nhân vật nào khiến em ghét ngay từ lần đầu xuất hiện như mụ này
Con cả cái lão "mặc quần sịp ra ngoài quần dài nữa" cố gắng tỏ ra nguy hiểm hẳn là để quên não ở nhà mà
Chọp chẹp nam chính rau sạch, sạch đến nỗi kinh hoàng bạn ý ăn, ngủ, nghỉ cùng với Vim sao ?
Sạch bong kin kít là thế nào
P/s : poster hường mang tính chất lừa tình trần trụi
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

90#
Đăng lúc 21-2-2014 23:48:08 | Chỉ xem của tác giả
em thích câu "truyện này cũng không phải là chậu máu chó mà" của chị lắm mẹ Cherry ơi

phải nói là em rất dễ điên với mấy cái tình tiết "máu chó"
nếu đọc phải truyện nào mà nhân vật chính lại như con mụ Du kia thì em xin next ngay
may sao, góc nhìn lại là từ gái Lâm, câu chuyện chuyển hướng khác hẳn
vừa coi vừa ngoạc miệng cười
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách