|
Tác giả |
Đăng lúc 11-12-2012 09:20:31
|
Xem tất
Phiên ngoại
“Này này! Bình Bình, không phải chơi trò diều hâu bắt gà con sao? Mục tiêu của con như thế nào không phải con gà con, mà lại hướng về phía gà mái!”
Trong sân nhà họ Vạn, Vạn Quý Phi xoa thắt lưng giáo huấn đứa con lớn. Hôm nay chủ nhật ngày nghỉ, một nhà bốn người theo thường lệ về nhà mẹ đẻ, hai anh em song sinh đương nhiên muốn quấn quít lấy chị họ Vạn Y chơi đùa. Vốn tiểu khuê nữ thực sự không muốn, bởi vì người ta đang ở đó vẽ tranh, kết quả hai nhóc ác ma này đem bức vẽ của tiểu cô nương ném ra vườn hoa, cứng rắn chọc người ta khóc. Ở dưới sự dỗ dành của nàng, cũng mua bút màu mới với bút vẽ làm lợi dụ, tiểu Vạn Y mới bằng lòng cùng bọn họ chơi đùa.
“Mẹ, trước đem gà mái thu phục, sau đó con gà con còn sợ không đến tay hay sao?” Bình Bình học nàng xoa xoa thắt lưng, nâng cằm lên, nói đúng lý hợp tình.
Choáng váng! Tiểu tử này tuổi còn nhỏ thế nhưng liền hiểu được túm tiểu tặc trước sau đó sẽ nắm trong tay được hoàng đế? Bất quá còn đứa con lớn, nàng quay đầu hướng tiểu nhi tử hỏi:“Kia An An con thì sao? Diều hâu cũng chưa bắt, con làm sao ôm gà mái?” Hai anh em này một trước một sau, đem Vạn Y trở thành có nhân bánh quết bơ liều mạng đè ép, khiến cho tiểu cô nương nhà người ta khóc chết đi sống lại. Nếu không phải đứa nhỏ còn nhỏ, nàng thực hoài nghi bọn họ có phải cố ý ăn thịt người hay không.
Đậu hủ nhà.
An An cúi đầu, chép miệng một cái lấy bộ dáng một cô dâu nhỏ nói:“Con sợ lắm.”
“Con……” Nam tử hán đại trượng phu, hắn thế nhưng nói sợ, thật tức chết.
“Bác,” Bộ dạng xinh xắn tựa như chạm khắc từ ngọc, Vạn Y kéo kéo ống tay áo Vạn Quý Phi, nức nở một tiếng, nghẹn ngào nói:“Cháu không chơi .”
Bé khóc nước mắt vươn khóe mi thật khiến người đau lòng, Vạn Quý Phi ngồi xổm xuống vươn tay lau nước mắt cho bé, thuận thế hôn hôn khuôn mặt phấn nộn của nàng, nhẹ giọng an ủi:“Tiểu Y ngoan, đừng khóc nga, bác lại mua cho cháu búp bê nhé?”
“Oa! Tiểu Y để cho mẹ thân, con đây cũng muốn thân!” Hét một tiếng, Bình Bình đã đem mẹ một phen đẩy ra, từ một bên sườn ôm lấy thắt lưng Vạn Y, miệng lấy tốc độ nhanh chóng thân lên khuôn mặt Vạn Y.
“A! Ca, anh rất gian trá ! Đâu có được thân trộm, em cũng muốn!” An An không cam lòng yếu thế, cũng chạy đến trước mặt Vạn Y, nhắm ngay cánh môi anh đào nhỏ hôn đi xuống.
“Oa ô! Không muốn không muốn!” Gần đây thời gian bị ba ba giáo huấn nhiều lắm không thể tùy tiện cùng người ngoạn thân ái, thế nên Vạn Y đối với loại này phi thường phản cảm, nàng khóc to hai tay muốn đẩy bọn họ ra, thế nhưng là hai anh em nhà này so với nàng cao hơn nữa cái đầu, nàng căn bản không phải là đối thủ, kết quả trên mặt trắng trẻo phấn nộn bị dính đầy nước miếng.
Bị đẩy ngã ở một bên, Vạn Quý Phi nhìn đến tình cảnh này chỉ có sợ hãi không thôi, hét lớn một tiếng:“Này này! Hai cái xú tiểu tử các người, lấy mồm ra cho ta! Câm mồm! Còn thân? Còn thân?”
Nhưng mà song bào thai hoàn toàn không để ý tới tiếng thét to của nàng, chỉ lo ngươi lui ta đoạt đối với tiểu cô nương mãnh liệt tiến công, Vạn Quý Phi khó thở, nhảy lên vươn tay dùng sức ngăn hai cái xú gia hỏa làm xằng làm bậy này.
“Ô a a, ta về sau cũng không bao giờ cùng Bình An chơi! Ô!” Rốt cục cũng thoát ly khỏi ma trảo, Vạn Y khóc hô chạy vào trong phòng, chạy vài bước sau đó lao tới trước người Vạn Tuế.
“Tiểu Y, đã xảy ra chuyện gì?” Vạn Tuế khẩn trương hỏi.
“Ô, ba ba, Bình An bọn họ thật xấu, ôm con thân, con nói không cần, bọn họ vẫn là không ngừng thân a thân, đều sắp đem người ta đè ép ! Ô!”
Nữ nhi vừa dứt lời, Vạn Tuế sắc mặt chợt biến, đoạn thời gian trước bảo bối nhi ở vườn trẻ bị bạn học nam trộm thân chuyện đó ký ức vẫn còn mới mẻ, cứ tưởng về nhà sẽ an toàn.“Vạn Quý Phi, em dạy con như thế nào? Sao có thể làm cho bọn họ làm như vậy?”
“A? Này…… Chính là tiểu hài tử chơi đùa, anh đừng quá để ý.” Tiểu Vạn Y người gặp người thích, chính là nàng cũng nhịn không được nghĩ hôn thêm mấy cái đâu. Tuy rằng hành vi bọn họ có chút quá đáng, bất quá làm mẫu thân đương nhiên muốn bao che khuyết điểm:“Tiểu hài tử không hiểu chuyện thôi, ha ha, không hiểu chuyện nha.”
Vạn Tuế giận:“Không phải lấy cớ không hiểu chuyện, tuổi còn nhỏ mà tựa như sắc lang, lớn thì ra sao.”
“Ôi chao! Lão ca, anh cũng thật quá đáng, làm sao có thể nói cháu ngoại mình là sắc lang?” Hai đứa con tuy rằng bướng bỉnh, tốt xấu cũng là nàng 10 tháng mang thai sinh thành, sao có thể để lão ca tùy tiện quở trách.
“Hừ! Dưỡng không dạy, con hư tại cha mẹ hết!” Vạn Tuế phất nhẹ ống tay áo, ôm lấy con gái đi vào trong phòng. Đi tới cửa, đã thấy lão bà cùng em rể sóng vai đứng ở kia, hắn hung hăng trừng Hoắc Duẫn Đình liếc mắt một cái, lại rớt ra một câu hung ác:“Cha nào con nấy!”
Chiến hỏa lan tràn đến trên người, Hoắc Duẫn Đình vô duyên vô cớ trúng đạn, chỉ cảm thấy không rõ ra sao.
Đạm Dung hướng lão công làm một cái ánh mắt, ý bảo hắn đừng nói lung tung, Vạn Tuế mới không cam lòng nguyện ý đi vào nhà dỗ dành nữ nhi.
Đợi hắn sau khi biến mất, Hoắc Duẫn Đình lười biếng hỏi:“Tôi trước kia có trộm hôn cô sao?”
“Tôi hẳn là không có khả năng để cho cậu thực hiện được !”
“Ân, trong ấn tượng của tôi quả thật không có. Bất quá, lão công cô thật quá nhỏ nhen cho dù tôi trước kia đối với cô từng có hảo cảm, dù sao cũng là chuyện trong quá khứ đi, động một chút hắn mỗi lần nhìn thấy tôi vẫn là không có sắc mặt hoà nhã? Bây giờ còn vì chút việc nhỏ ấy mà cùng em gái cãi nhau.”
Đạm Dung nhún nhún vai:“Con gái gặp chuyện như vậy, tôi cũng không có biện pháp.”
Bên kia Vạn Quý Phi bị lão ca mắng, tức giận lớn tiếng răn dạy hai cái tiểu quỷ:“Các ngươi rất kỳ cục , có thể nào tùy tiện thân tiểu Y?”
“Mẹ, là mẹ thân trước nga!” Bình Bình phản bác.
“Kia khác nhau, mẹ là nữ hài tử, các ngươi là bé nam, nam nữ thụ thụ bất thân!”
“Ba ba cũng là bé nam ( Tiếu: sock quá, hự hự~), hắn đều có thể thân mẹ, hơn nữa so với chúng ta thân còn muốn hung đâu.” Nhớ tới buổi sáng nhìn đến tình cảnh kia, an An bình tĩnh phun ra một câu.
“Kia……” Vạn Quý Phi chán nản, nhất thời căn bản không có biện pháp nói nau74. Quay đầu nhìn đến lão công thản nhiên đi tới, lửa giận nhanh chóng dời đi.
“Hoắc Duẫn Đình, anh trứng thối này, nhìn xem anh đem đứa nhỏ dạy ……” Người này bình thường ở trước mặt đứa nhỏ không chút nào kiêng kị, chỉ cần vui vẻ liền hôn nàng ôm nàng, kết quả làm cho bọn họ học theo.
“Chỉ là chuyện nhỏ, không phải sao?” Ai cũng thích nữ sinh xinh đẹp, tiểu Vạn Y xác thực thực đáng yêu thôi. Bất quá nhìn đến lão bà mắt trừng mắt, Hoắc Duẫn Đình đành phải đối với con nói:“Bình An, tuy nói gặp được nữ hài tử thích thân nàng là không gì đáng trách, nhưng là chưa được người ta đồng ý mà làm như vậy sẽ khiến đối phương chán ghét mình. Về sau không thể như vậy nữa, biết không?” Trộm hôn cũng phải có kỹ xảo.
“Đã biết!”
“Đã biết!”
Hai anh em trăm miệng một lời trả lời, Hoắc Duẫn Đình cười cười:“Được rồi! Vừa rồi bà nội tìm các ngươi, nói chuẩn bị trái cây đông lạnh xong rồi, các con mau trở về.”
Tiểu tử hai người nghe thế liền hoan hô một tiếng, vài giây sau đã không thấy tăm hơi bóng dáng.
Vạn Quý Phi nhìn phương hướng bọn họ biến mất, tức giận dậm chân một cái, hung hăng trừng hắn:“Nào có ai như anh, dạy đứa nhỏ như thế?”
“Ai nha, bọn họ biết sai lầm rồi, em cũng đừng tức giận làm gì.”
“Anh…… anhchỉ biết đem bọn họ phá hư!” Nàng sinh bọn họ thiếu chút nữa liền khó sanh, thế nhưng đứa nhỏ lại không thèm nghe nàng nói, thiên lý ở đâu!
“Bọn họ chính là trẻ nhỏ mà thôi.”
“Hừ! Em mặc kệ cha con ba người !” Nàng dứt lời nổi giận đùng đùng rời đi.
Một tên trúng ba, ngay cả hắn cũng bị vạ lây? Hoắc Duẫn Đình sờ sờ cái mũi, nghĩ rằng hai anh em nhà này quả nhiên giận cũng giống nhau nữa.
Buổi tối về nhà, Vạn Quý Phi còn đang vì chuyện ban ngày mà căm tức.
“Tiểu bảo bối, đừng tức giận nữa, được không? Nữ nhân tức giận sẽ có nếp nhăn.”
“Nói bậy! Em làm sao có nếp nhăn! Hừ!” Lại là một câu không thích nghe, Vạn Quý Phi đẩy cửa phòng, đi lên lầu hai xem nhi tử tắm rửa.
Mùa hè, hai tiểu tử kia thích nghịch nước trong bồn. Bước tới gần phòng tắm, giọng trẻ con thanh thúy từ bên trong truyền ra.
“Anh, lớn lên em lấy thú Y Y.” [ Tiếu: Bé à, Y Y có chủ rồi~ không được đâu]
“Không được, Y Y là của anh!”
“A? Em đã quyết định vậy rồi!”
“Một khi đã như vậy, chúng ta quyết đấu đi!”
Tiếp theo là một trận hi hi ha ha đùa giỡn. Vạn quý phi đứng ở cửa, hai mắt vừa đảo, có người nào đến nói cho nàng biết đây là có chuyện gì hay không?
Một hồi, đùa giỡn xong tạm ngừng giây lát, hai anh em lại bắt đầu nói chuyện phiếm.
“Ca, anh thích Y Y cái gì chứ?”
“Ân, em không biết là nàng ôm rất mềm sao? So với tiểu Bạch còn mềm hơn.” Tiểu Bạch là con cún nuôi trong nhà.
“Đúng, ngửi còn thơm thơm, so với mẹ còn thơm hơn.”
Nàng đã muốn lưu lạc đến nỗi phải so sánh với cún, Vạn Quý Phi khóc không ra nước mắt.
“Không đúng, hẳn là mẹ thơm hơn, bằng không ba ba sẽ không ôm nàng ngửi xong lại ngửi.”
Bình Bình cười to, An An thanh âm có chút uể oải:“Ca, kỳ thật anh cũng muốn ôm mẹ, thời điểm sấm chớp đùng đùng, em rất sợ hãi, đều rất muốn rất muốn mẹ có thể ôm ta, nhưng nàng lại không có ở bên người, ta……em rất khổ sở.”
“Em, đừng như vậy, mẹ phải đi học.”
“Em không thích mẹ đến trường, nàng có thể ở vài ngày lại muốn đi hay không?”
“Ba nói nàng tốt nghiệp, tuần trước chúng ta còn đi tham gia lễ tốt nghiệp của nàng, em quên rồi hả?”
“Nga nga, cho nên mẹ sẽ không lại ly khai nữa?”
“Đúng .”
“Em đây tối hôm nay đi theo nàng ngủ.”
“Ba sẽ không đồng ý !”
“A! Em mặc kệ mặc kệ!”
Vạn Quý Phi vừa định đẩy cửa đi vào, bả vai đã bị người đè lại.
“Để cho bọn họ lại ngoạn một hồi.”
Đôi môi dán ở bên tai khẽ mở, Vạn Quý Phi quay đầu, nhìn hắn biểu biểu môi, con đối thoại làm cho nàng đỏ mắt.
Sau khi sinh đứa nhỏ xong, nàng bởi vì thân thể không tốt điều trị một đoạn thời gian, đứa nhỏ đều là bảo mẫu chăm sóc. Sau khi hồi phục lại học năm thứ năm, việc học tập càng bận rộn hơn, năm thứ sáu thứ bảy là thực tập, thời gian rảnh rỗi không nhiều, một tháng có thể về nhà một lần cũng rất không sai . Đứa nhỏ có người nhà lão công chiếu cố, bởi vậy nàng mới có thể hoàn toàn chuyên tâm với việc học. Vài năm trôi qua, nàng đạt thành tích cao, lại không biết bất tri bất giác đã bỏ lỡ quá trình trưởng thành của hai đứa nhỏ.
“Em thực xin lỗi với bọn họ.” Nói dứt lời, một chuỗi nước mắt chảy xuống. Cơn tức lúc trước, bị cõi lòng tự trách cùng áy náy tràn đầy thủ tiêu không còn dấu vết.
“Không có việc gì , thời thơ ấu của hai đứa rất vui vẻ, em cũng đừng suy nghĩ nhiều.”
“Em không phải là người mẹ tốt.” Cho nên đứa nhỏ mới không dính nàng, đây là báo ứng.
“Về sau thời gian còn rất dài.” Nhìn đến nàng thương tâm khổ sở, Hoắc Duẫn Đình ôm nàng lại thân lại dỗ.
Bi thương qua đi Vạn Quý Phi rât nhanh phục hồi lại như cũ, lau quệt hàng nước mắt, chỉ vào người trước mắt lớn giọng nói:“Đều là tại anh!”
Lại liên quan tới chuyện gì nữa đây?
“Sớm như vậy sinh đứa nhỏ làm chi? Hại em căn bản không thời gian chăm sóc bọn họ.”
A? Được rồi.“Là anh sai.”
“Hừ!” Nàng nặng nề mà hừ một tiếng, bả đầu vùi đến trước ngực hắn, u oán nói:“Em về sau nhất định phải quan tâm bọn chúng gấp bội, không để cho bọn chúng chịu ủy khuất.”
“Ừm.”
“Cho nên tối hôm nay, em muốn theo chân bọn chúng ngủ, không cho anh phản đối!”
Thái dương run rẩy một chút,“Em xác định?”
“Đúng!”
Trả lời cực kỳ vang dội, một giờ sau, Vạn Quý Phi ngửa mặt lên trời thét dài. Trời ạ! Trong phòng quả thực như bãi chiến trường. Chăn đã sớm không biết tung nơi nào, gối đầu bị hoàn toàn xé bỏ, vừa rồi khi lông chim bay đầy trời, hai cái tiểu quỷ hưng phấn kia lại hét vừa nhảy. May mắn thay giường nệm đủ cứng rắn, không bị nhảy sụp. Nàng động thân mình, thong thả bò xuống giường. Hai giờ vừa qua làm con tin, bị một binh một tặc tra tấn chết đi sống lại, thẳng đến bọn họ nháo đủ, mệt mỏi mà lăn ra ngủ, nàng mới có thể giải thoát.
Trở lại phòng, ba đứa nhỏ đang nhàn nhã đọc sách, thấy nàng xuất hiện thản nhiên nói:“Hoan nghênh trở về đơn vị.”
Ô! Không mang theo người lại tổn hại như vậy!
Vạn Quý Phi hướng trên giường quen thuộc, che mặt kêu rên. Làm mẹ rất không dễ dàng, có hai tiểu quỷ hoạt bát hiếu động lại rất thê thảm. Hai người bọn họ dang rộng người thành hình chữ đại chen hết cái giường, căn bản không có chỗ trống cho nàng dung thân, mới nằm 5 phút, mặt và bụng đã bị vài cái chân đá.
“Em rốt cục cũng hiểu được anh vì sao không cho bọn họ cùng anh ngủ đi?” Xú gia hỏa đáng ghét còn tại bên tai hân hoan vui sướng khi người gặp họa, Vạn Quý Phi dời mắt, đáng thương hề hề đối với hắn gật đầu.
“Vẫn là sinh nữ nhi tốt, nhìn xem tiểu Vạn Y có bao nhiêu đáng yêu, điềm đạm dịu dàng, Đạm Dung cũng rất thoải mái.”
Di? Nữ nhi? Nam nhân trong lòng mang kế hoạch nham hiểm, móng vuốt đã tập kích lên trên bộ ngực của nàng.
Vạn Quý Phi xoay người, phất tay hắn ra.“Không cần, em mệt mỏi quá, thắt lưng như muốn chặt đứt.”
“Em không thể bỏ quên chuyện này nha, hầu hạ xong đứa nhỏ, cũng phải để ý đến lão công, em bình thường vắng vẻ cũng không chỉ mình bọn họ.” Khi nàng thực tập vốn là ở trong ký túc xá, đoạn thời gian kia trong lúc hắn chiếu cố đứa nhỏ, hai người cũng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
“Em có thể cự tuyệt sao?” Lòng có chút dao động .
“Em nói đâu?” Hắn đem nàng xoay lại, rất nhanh đè ép nàng bên dưới thân thể của hắn.“Có lẽ chúng ta cũng có thể tuốt một trận kịch liệt.”
“A! Anh điên rồi!”
Quần áo nháy mắt bị bài trừ, tiếng thét chói tai cuối cùng bị áp chế bởi nụ hôn của người nào đó, trong phòng tràn trề sắc xuân a.
Một tháng sau sáng sớm một ngày nào đó, Vạn Quý Phi lao ra khỏi phòng tắm hướng trượng phu đang nằm ở trên giường rống to:“Hoắc Duẫn Đình!”
“Hửm?” Nhu nhu lỗ tai, hắn xoay người, mở đôi mắt nhập nhèm.
“Ô! Em bị anh hại chết !” Vạn Quý Phi bàn tay cầm que thử thai buông xuống, ngồi bệt xuống.
“Làm sao vậy?” Hắn đứng ở trước người, đập vào mắt có thể thấy rõ ràng vạch màu trên que thử kia, khóe miệng cong lên.“Có?”
“Đúng! Anh kẻ trứng thối này!”
“Nga nha!” Hắn cao hứng nhảy xuống giường, vòng vo hai vòng, lại chạy đến ôm nàng.“Không cần giận nha, đừng tức giận sẽ hại thân mình.”
“Em không muốn không muốn không cần!” Thật là, nàng vừa mới tốt nghiệp, vừa muốn làm mẹ !
“Phi phi! Đừng nói loại lời nói này. Em không phải nói thích nữ nhi sao? Như thế rất tốt , có thể được được như mong muốn.”
“Ai nói sẽ là con gái? Nga, anh là cố ý có đúng hay không?”
“Đừng nói vậy, đây chính là ý trời, dù sao em có thai, hẳn là nên cao hứng.”
“Cao hứng cái rắm!” Nàng thầm nghĩ lấy cái cái chảo đập đầu của hắn.
“Đừng nói thô tục, chú ý dưỡng thai.”
“Ô, em cảm thấy chính mình giống heo.” Luôn sinh đứa nhỏ.
“U, cho dù là heo cũng là heo con xinh đẹp nhất.”
“Ba.” Hắn bị người dùng lực đánh một chút.
Hoắc Duẫn Đình cũng không tức giận, vui vẻ nói:“Song sinh kia biết tin tức này khẳng định sẽ thật cao hứng, bọn họ thích Vạn Y như vậy, trong nhà chính là bởi vì thiếu nữ sinh. Nếu có em gái, hai cái tiểu tử kia khẳng định đau nàng. Oa, nói không chừng sẽ là hai em gái song sinh đâu, đến lúc đó mỗi người mang một đứa, không cần tranh cãi.”
“Anh đem đứa nhỏ trở thành món đồ chơi nha? Nga. Em không dám tưởng tượng, được nếu bà nội mà biết em lại mang thai , khẳng định sẽ muốn mắng người.” Nàng thật vất vả chờ đến lúc tốt nghiệp, muốn bắt đầu tiếp quản phòng khám.
“Sẽ không, nàng cao hứng còn không kịp.” Hoắc Duẫn Đình thật cẩn thận vỗ về cái bụng của nàng,“Mấy ngày hôm trước anh nghe nói nàng cùng Thiệu Mẫn nói, hy vọng em có thể sinh thêm một đứa nữa đâu. Nàng nói thừa dịp tuổi còn trẻ, sinh thêm một nữa là đủ , đến lúc đó nên hoàn thành nhiệm vụ thì hoàn thành , liền có thể chuyên tâm cho sự nghiệp. Anh còn biết nàng giới thiệu đội tượng cho Thiệu Mẫn, còn nói em sai cũng có sai thế nhưng hiện tại không cần sầu muộn vì chuyện chung thân đại sự. Phốc.”
“Hừ, anh cứ làu bàu đi.” Chuyện ma quỷ hết bài này lại đến bài khác.
“Lão bà, anh nói đều là lời nói thật!” Hắn nhấc tay thề.
Được rồi, so với nàng tốt nghiệp sớm một năm Thiệu Mẫn đến thành phố M nhận bà nội làm thầy chỉ dạy, năm nay 26 tuổi rồi vẫn là một người một chỗ, quả thật thường xuyên bị bà nội niệm suốt. Nhưng là chuyện này cùng với việc mang thai là hai việc khác nhau, nàng sầu muốn chết.
“Đừng mất hứng, hiện tại em đã tốt nghiệp, phòng khám cũng có Thiệu Mẫn hỗ trợ, bà nội cũng không còn vất vả. Có thể mang thai là phúc khí, em liền an tâm nghênh đón tiểu sinh mệnh đến đi. Chờ cho sinh đứa nhỏ xong lại bắt đầu công tác, chiếu cố cả hai bên một bên là sự nghiệp tương lai một bên gia đình, còn có thể chứng kiến đứa nhỏ trưởng thành đâu.”
Sự thật trước mắt, cũng chỉ có thể như vậy thôi.
“Mau thay quần áo, chúng ta về nhà, đem tin vui hôm nay nói cho bọn họ biết.”
“Sốt ruột như vậy sao?”
“Anh lại được làm ba ba , đương nhiên sốt ruột rồi! Nga, còn phải gọi điện thoại cho ão mẹ, Hoắc gia hương khói được em phát dương quang đại (nêu cao, phát huy), nàng khẳng định sẽ vui chết.” Đứa nhỏ sinh ra, khiến hắn hiểu ra rất nhiều điều. Nhìn đến lão bà vì bỏ qua quá trình trưởng thành của con mà phát sầu, hắn có điểm lý giải được tâm tình tiếc nuối của lão mẹ năm đó. Có lẽ ai cũng có nguyên nhân, hắn phải thông cảm.
Xem ra vui nhất chính là anh đi! Vạn Quý Phi u oán trừng mắt cái người đang xoay quanh trong phòng này, nhìn hắn đối với điện thoại cao hứng phấn chấn nói nói, thỉnh thoảng cười to, cơn tức dưới đáy lòng chậm rãi hạ xuống. Trong bụng chính là một tiểu sinh mệnh mới, mang đến hy vọng mới, cuộc đời của nàng càng ngày càng viên mãn, thật sự hẳn là nên cao hứng.
“Lão bà! Ba mẹ nói muốn lập tức về nước, bà nội cùng mẹ vợ dặn dò em đi đứng cẩn thận. Nga, anh còn muốn đi gọi Bình An rời giường.” Nói xong một câu cuối cùng, hắn đã chạy ra khỏi phòng.
Ánh mặt trời từ cửa sổ sát đất lả tả tiến vào, lại là một ngày mới thật tươi sáng. Dưới lầu có tiềng ồn ào náo nhiệt, phỏng chừng là hai cái tiểu quỷ nghe được tin tức xông lên lâu.
Kỳ thật hạnh phúc chính là như vậy đi, nàng — cảm thấy thật đủ.
Hoàn toàn văn.
|
|