|
Đăng ký tác phẩm:
Tên tác phẩm : Cả đời này chỉ có mình em
Tác giả: Adan
Editor: •ßéo + •Tyt•
Độ dài (không bắt buộc) : 24 chương + 1 phiên ngoại (Vì vừa đọc vừa làm nên tạm chia theo raw)
Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, oan gia ( ss GR giới thiệu là ngược nam chính :3 )
Tình trạng sáng tác: Đã hoàn thành
Nguồn raw: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=268848
Giới thiệu sơ lược: (Truyện không có văn án nên em cop 1 đoạn trong phần mở đầu)
Một khi đã là oan gia thì không thể hóa giải!
Người lớn nhà họ Nhâm và nhà họ Lục trước kia là bạn cùng học đại học, sau khi tốt nghiệp đều ở lại công tác tại một thành phố, ngay cả mua nhà cũng mua cùng một tiểu khu. Từ rất sớm họ đã hạ quyết tâm kết thông gia sau này và đương nhiên là đều không để ý đến cảm nhận của những người trong cuộc.
Mẹ Nhâm mang thai trước mẹ Lục 6 tháng nên Gia Tịch lớn hơn Lục Kiều 6 tháng. Nhưng cũng không thể xem nhẹ 6 tháng này được, vì sau này nó trở thành nguyên nhân khiến tình cảm hai người sứt mẻ: Bởi Lục Kiều sao có thể cho phép bản thân thích một người con gái lớn hơn mình, lại luôn xưng là chị như thế?
Khi tiểu Lục mới bắt đầu mở mắt, thì Nhâm Gia Tịch đã bò tới bò lui trên sàn nhà, cô bé vốn hiếu động hơn so với trẻ con bình thường. Hôm nay mẹ Nhâm lại đem tiểu Gia Tịch đến nhà họ Lục chơi. Trong khi hai bà mẹ hăng say thảo luận vấn đề nào là sữa bột, tã lót, rồi chờ khi đại sự hai nhà đến thì tiểu thư họ Nhâm kia vẫn say mê tiếp tục sự nghiệp lăn lê bò trườn trên sàn nhà của mình, được rồi, là ở trên giường, vì mẹ Lục sao có thể để cho con dâu mình chết cóng trên sàn nhà được. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là do bà không biết rõ biệt danh của tiểu Gia Tịch này thôi đó là: nước miếng cũng "hiếu động" y như tứ chi.
Trong lúc tiểu Gia Tịch hăng say luyện tập, bò tới bò lui trên giường cùng mẹ Lục thì phát hiện ra một cái song sắt lớn bên mép giường .Với tính cách hiếu động, cái song sắt ngay lập tức được đưa vào tầm ngắm, hơn nữa nó còn rất giống với cái nôi ở nhà, thế là Nhâm Gia Tịch hoàn toàn phát huy bản năng trời sinh của mình, ra sức tìm tòi nghiên cứu. Chẳng biết lấy sức lực từ đâu mà bò lên song sắt. Tất nhiên phần lớn nửa người trên vẫn dựa vào thanh ngang.
Tiểu Gia Tịch thò đầu vào nhìn xem, Oa! nguy rồi, đời này lại có một con heo nhỏ so với mình còn đáng yêu hơn - cái này, mẹ Nhâm đều nói nó là của Gia Tịch - tiểu Gia Tịch nhịn không được muốn khen tên nhóc này một chút, nhưng vẫn chưa biết nói, hừm! Vậy dùng nụ cười tỏ vẻ một chút đi.
Miệng cô bé mở to hết cỡ - nhưng chủ nhân cứ nghĩ mình chỉ đang khẽ nhếch miệng thôi .Nước miếng cứ theo khóe môi mà nhỏ giọt xuống mặt tiểu Lục Kiều.
Lục Kiều đang ngủ bỗng cảm giác có chuyện gì đó khác thường, liền mở mắt ra, đúng là bị dọa cho sợ chết khiếp, tại sao chỗ này lại có nước miếng heo vậy?! Lại còn há miệng to như vậy, muốn hù chết hắn à? Vì thế, trong nguy hiểm hiều lầm liền phát sinh, tuy nhiên thiếu gia nhà họ Lục đã phát huy ưu điểm sau này của mình, cho dù tức giận đến mấy cũng không to tiếng, chỉ đơn giản là trừng mắt.
Tiểu Gia Tịch làm sao biết được hắn đang tức giận, thực tế là cả đời Gia Tịch cũng rất ít khi nhìn ra Lục Kiều nổi giận. Lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện thu hút sự chú ý của hắn, vì vậy miệng lại càng mở to hơn, nước miếng cũng tuôn ra ào ào,theo đó tiểu Lục mắt càng lúc trừng càng lớn.
Quả nhiên một khi đã là oan gia thì không dễ dàng hóa giải.
Tốc độ: 1 chương/1 tuần (Ít nhất là thế)
|
|