|
Chết rồi
Bị anh Son anh ấy bỏ bùa rồi
Còn nhớ ngày xưa xem Dòng máu phượng hoàng còn bé mỗi tí,nên k nhớ nhiều,hồi đấy cũng k có định nghĩa về đẹp trai
Cơm mà nhớ là hồi đấy thik cả Carit và Raxin,nhưng hình như thik Raxin(Pong) hơn,tại về sau anh chết nên nhớ lâu hơn
Giờ xem cái Ánh sáng trân châu thì bị anh Son anh ấy làm mê mệt
Xem là cười toét miệng ra
Cả phim thực sự thik được mỗi nv Win của Son
Đẹp trai,cá tính,hơi ngang một tẹo nhưng rất thú vị
Không phải bad guy,k phải playboy cũng k hoàn toàn là goodguy
Hơn nữa nói thật là mình thấy dàn dv nam trong phim này thường quá.Nếu bản cũ có Pong cạnh tranh thì bản này Son đẹp trai đứng vào nhìn như Hạc giữu bầy gà (cái này là so sánh thô thiển khập khiễng thôi chứ k có ý gì đâu nhé)
Nhưng mà nói thật là xem phim này vì Son là chính,chứ nv Nampecth của Vill làm mình rất ức chế
Có lẽ do mình k thik Vill nên mới thế,mình cảm tưởng Vill lúc nào cũng như sắp khóc rồi vậy,so với chị nữ phụ đóng Kaew cũng k xinh bằng(lúc đàu kì vọng lớn hơn,tại ngày xưa Bee đóng nhìn rất là xinh,dù tính cách hơi bị giả nai tí)
NV Win của Son ấn tượng nhất lúc đầu là anh tuy gia thế kém Kaew 1 chút nhưng k vì thế maf lép vế,thái độ của anh chính là Cô cần tôi chứ tôi có cần cô đâu.Đây là thái độ mà mình cực thik.Khi hai người chuẩn bị đính hôn anh lại cho câu “Đằng nào tôi cũng đồng ý cưới cô rồi,cô còn muốn cái j nữa” Cái vẻ mặt bất cần đấy đúng là muốn giết mình luôn
Tuy nhiên đoạn cuối mà mình xem,lúc mà cả Nam lẫn Win phát hiện ra Karn mắc bệnh,thực sự k thik cái cách hành xử của hai người này.Cả hai để Nam đế với Karn nhưng mà sau lưng tjhif gặp nhau nước mắt lưng tròng,ôm nhau mà nói Chúng ta k được thế này ,phải đối xử tốt với Karn… hai người này lúc đấy làm mình thấy thật là đạo đức giả.Nhưng mà đúng là sức mạnh của cảm xúc,sức mạnh của trai đẹp khi mà trường hợp đấy mọi ác cảm mình dồn hết lên Vill,chứ k sao k thik Son được
|
|