|
Bớt 1 chút tình yêu, thêm 1 chút ly kì – 30 phút bộ phim, chưa bao giờ mong dài hơn như thế!
Thứ 1: không quảng cáo Rio
Thứ 2: không chen chân “Bò húc”
Thứ 3: màu sắc phim không tươi sáng, biến một bộ phim trinh thám trở thành thứ câu chuyện trẻ trâu
Thứ 4: Đinh Mặc không phải chủ biên, chị ấy chỉ là bên nguyên tác
Chỉ 4 yếu tố ấy thôi, đối với bản thân mình, “Nếu ốc sên có tình yêu” đã trở thành một bộ phim Trung Quốc - hiện đại - trinh thám – của Đinh Mặc chân chính cân nhắc nên xem giữa một rừng các tác phẩm ngôn tình chuyển thể. Hay hay không, hãy tự đánh giá và xem. Với mình, nguyên tác chẳng là cái thá gì, chỉ cần giữ lại cái hồn nhân vật mình yêu dù rằng “Nếu ốc sên có tình yêu” là câu chuyện yêu thích nhất của bản thân từ cây bút đắt khách nhất nhì giới ngôn tình Trung Quốc.
Hứa Hủ, Hứa Hủ, em là ai? Giữa cái thế giới tấp nấp quẩn quanh mà ai ai cũng đang mang trong mình một căn bệnh hay hội chứng tâm thần nhìn từ góc độ tâm thần- tâm lý học, Hứa Hủ xuất hiện với một hình hài đủ sức gợi cho vai trò một thần đồng trong lĩnh vực tâm thần “thần kinh” ấy. Quý Bạch bảo “một cô gái như người ngoài hành tinh”, chiều cao chỉ ngang xe ô tô, sức khỏe thì dưới trung bình, “lão Tư, anh hãy mau tìm cách tống cổ cô ta ra khỏi đội”, sao mà … ghét nhỉ? Vâng, giờ còn sức thì cứ chê õng chê ẹo đi anh, sau này chẳng cun cút chạy theo con nhà người ta, sẵn lòng giảm 2 ký huấn luyện cho “vợ tương lai” còn người ta bị huấn luyện kiểu gì mà tăng thêm 2 ký. Hứa Hủ chẳng đẹp lung linh, cô ấy nhỏ nhỏ xinh xinh như vô vàn những cô gái khác mà ngoài đường ta vô tình bắt gặp. Điều đặc biệt ở Hứa Hủ là đôi mắt long lanh, cô ấy dùng kiến thức và ánh mắt đơn thuần, nhìn sâu vào nội tâm phức tạp của nhân loại: cái thế giới gian xảo, mơ hồ, lắm nỗi truân chuyên và nhiều khi nhơ nhớp. Biết bao khoảnh khắc cô gái ấy lơ đãng tách mình khỏi thế giới xung quanh, chìm sâu vào công việc điều tra, để tìm ra cái gọi là “công bằng và chân tướng”. Chẳng cần tô vẽ gì, Hứa Hủ hiện lên là chính cô: một thần đồng, không giỏi giao tiếp với mọi người xung quanh nhưng giỏi giang, hết mình và đàm đạm.
Quý Bạch là nam chính của Đinh Mặc mình thấy thích nhất từ trước đến giờ? Vì sao ư? Vì anh ấy là nam chính ngôn tình gần với khái niệm người bình thường nhất của chị. Trong “Nếu ốc sên có tình yêu” phiên bản drama, mình càng yêu anh càng thích anh nhiều hơn nữa. Nam thần mặc áo sơ mi, nhưng sắp tới thì hãy diện vài lần đồng phục đi anh. Đồng nghiệp của anh có mặc kìa, không lại thành dùng áo sơ mi tô vẽ cho vẻ ngoài ngời ngời của anh, trong khi anh thì đã quá đẹp trai rồi,chẳng cần thêm đống áo quần sơ mi đen trắng ấy. Quý Bạch có một cô em gái/ bạn gái Diệp Tử ở bên, không phải trước khi nữ chính của đời mình xuất hiện để yêu, anh chẳng biết đến loài sinh vật mang tên là nữ giới. Dù chưa nhiều, nhưng mình cứ cảm giác mối quan hệ Quý Bạch – Diệp Tử nó kém nhiều chút để yêu nhưng nhiều hơn 1 chút là tình anh em bè bạn. Đấy, cuộc sống thực nó lắt léo sâu cay, mọi mối quan hệ có chút mơ hồ, chứ đâu 1+1=2 như giới ngôn tình fan chúng ta mong đợi. Quý Bạch tài giỏi và trưởng thành. Anh là thần thám, là người đàn ông tuổi 30 mà fangirl nào nhìn vào cũng đủ liêu xiêu rung động.
Lần trước đọc phỏng vấn phim, nhớ không lầm đạo diễn và dàn diễn viên bảo: trong phim, không hiểu tình yêu đã đi hết đâu rồi ấy. Đọc xong cứ bật cười, thấy sao mà đáng yêu quá. Bác đạo diễn à, bác có biết đọc tên phim không? Cái phim tụi cháu chờ mong tên nó là “Nếu ốc sên có tình yêu”, tình yêu đấy bác. Xem xong 3 tập đầu, chờ mãi chờ mãi mà mới thấy ít hint chứ chưa thấy tình yêu đâu, nhưng lòng lại thấy vô chừng thỏa mãn. Có lẽ là do cách diễn tuyệt vời của Vương Khải, Tử Văn,có lẽ là kịch bản đã được chuyển sửa đi, câu chuyện tình yêu của nam nữ chính nhà mình sao mà gần gũi và đáng yêu thế. Quý Bạch sẽ nhìn và yêu Hứa Hủ như cách một người đàn ông yêu một người đàn bà, còn Hứa Hủ sẽ yêu Quý Bạch như một cô thiếu nữ thần đồng lần đầu rơi vào tình yêu với một người đàn ông “tiền bối”. Họ yêu nhau chầm chậm và dịu dàng, không phải vì nam nữ chính nên phải yêu nhau. Mà vì tình yêu, nên là như thế.
Trước cũng lững lờ lắm mới quyết định xem phim. Thú thật, bản thân đọc truyện của Đinh mặc đủ nhiều để chị không trở thành fav của mình khi chìm nổi trong cái bể ngôn tình đồ sộ. Bối cảnh truyện của Đinh Mặc khá hay, nhiều tác phẩm có lối đi độc tôn và thú vị. Nhưng cái chất tâm lý trinh thám đấu trí đấu dũng trong sáng tác của chị nó chỉ dừng ở mức nhập môn, đọc truyện còn thấy hay hay chứ lên phim không chỉnh sử đi nhiều thì thành trật lất. MÌnh cũng đắn đo nhiều, ekip phim sản xuất Hoan Lạc Tụng, Kẻ Ngụy Trang, Lang Gia Bảng nức tiếng được khen nhưng dính phải quả “ Hãy nhắm mắt khi anh đến” cũng của chị Mặc nhà mình thì quả là vạn kiếp bất kham làm người xem phải chùn chân mà ngẫm nghĩ. Nhưng rồi khi xem 2 cái trailer, thấy mấy cái hình vẽ chibi về hổ và ốc sên thì lòng đã chắc chắn 100% đây sẽ là một bộ phim đáng xem đáng thử. “Ốc sên” của Đinh Mặc vẫn còn chút ảo ảnh mông lung. “Ốc sên” của drama là cô gái Hứa Hủ chân thật mình yêu, “hổ ca” là người đàn ông lão Tam mình vô cùng thích. Mới 3 tập nhưng đáng để chờ mong. Cố lên, cả đội quân rừng xanh nhí nhố.
Xem xong 3 tập, lượn lờ xem lại 3 cái trailer, lại thấy thứ 2 tuần sau sao không nhanh nhanh đến sớm. Đọng lại trong đầu là hình vẽ anh hổ và ốc sên cùng đứng nhìn ra thế giới rộng lớn ngoài kia, là Hứa Hủ cầm điện thoại khẽ khàng gọi lên “Sư phụ” giữa đêm khuya, là khó khăn chất chồng trên con đường phía trước. Nhưng họ sẽ dũng cảm tranh đấu với gian nan, Quý Bạch sẽ nhẹ nhàng đánh vào đầu cô và dõng dạc bảo rằng: “Đã có tôi ở bên. Em đừng sợ.”
|
Rate
-
Xem tất cả
|